Một năm sau
——— Sân bay ———
Một cô gái kéo vali từ bên trong máy bay bước ra ngoài sảnh sân bay. Cô đeo một cái kính râm, mặt một chiếc áo sơ mi dài tay màu đỏ và thêm một chiếc váy màu đen ngắn tới giữa đùi trông rất thanh lịch. Cộng thêm làn da trắng hồng vừa nhìn là muốn chạm, tóc cô dài ngang lưng có màu nâu đen ở phần đuôi tóc được uống công nhìn rất quyến rũ.
Gia Thành vui vẻ nhanh chân bước đến ôm cô gái đó “Em về rồi”
Cô gái dịu dàng trả lời “Phải, Nguyệt Nhi trở về rồi đây, Gia Thành lâu rồi không gặp anh có nhớ em không?“. Đúng vậy cô gái này không phải ai khác mà chính là Hà Nguyệt Nhi, do bây giờ cô không còn hồn nhiên trong sáng như này xưa nữa. Mà bây giờ cô rất lạnh lùng, không còn vui vẻ nữa
Gia Thành buông cô ra “Đương nhiên là nhớ em rồi. Mau chúng ta đi ra xe đi, anh đưa em về nhà ăn cơm, anh đã kêu người chuẩn bị những món mà em thích rồi”
Cô nghe tới đồ ăn là vui vẻ nay lập tức, cô thât sự rất đói rồi “Được. Từ nãy tới giờ em chỉ đợi duy nhất câu nói này của anh thôi đó Gia Thành, em còn tưởng anh không quan tâm mà định bỏ đói em đấy chứ”
(t/g: Đúng là Nguyệt Nhi đã thay đổi rất nhiều, nhưng có điều cái tật ham ăn của cô luôn luôn không thay đổi)
——– Hồ Gia ——–
Cô cùng Gia Thành ngồi ăn trông rất vui vẻ “Nguyệt Nhi à” bổng anh gọi cô
“Hửm”
Anh ấp úng nói “Anh xin lỗi vì đã bỏ rơi em ở lại Pari một mình suốt 4 tháng. Do công ty anh có việc bận nên suốt 4 tháng qua anh không thể tới thăm em được”
Cô lắc đầu “Không có gì đâu, anh giúp em quá nhiều rồi. Chẵng lẽ anh bận việc ở công ty mà em còn phải làm phiền anh sao”
Anh gắp cho cô một miếng gà hầm đưa vào chén cho cô “Vậy em ăn nhiều vào, dạo gần đây chắc em mệt lắm”
1h tối
Nguyệt Nhi không ngủ được mà cứ lăn qua lăn lại trên giường, từng giây từng phút tâm trạng cô đều không được yên ổn
“Hạo Hạo em quay trở về rồi đây, mọi người Nguyệt Nhi quay trở về rồi, con à mẹ quay về trả thù cho con nè” nước mắt cô không ngừng rơi vì nhớ Thiên Hạo
“Đã một năm rồi tại sao em vẫn chưa thể quên anh vậy Hạo Hạo. Thời gian qua anh sống có tốt không, Nguyệt Nhi nhớ anh nhiều lắm. Giữa anh là Gia Thành em nên chọn ai đây, à không đã một năm rồi chắc anh không còn chờ em đâu đúng không Hạo Hạo, nhưng em vẫn muốn biết anh có chờ em hay không”
“Gia Thành là môt người đàn ông rất tốt, người nào làm vợ của anh ấy nhất định sẽ đươc hạnh phúc suốt cả đời. Gia Thành lúc nào anh cũng luôn ở bên cạnh chăm sóc em, yêu thương bảo vệ em nhưng tại sao em lại không thể yêu anh thêm một lần nữa. Chẵng lè bởi vì Hạo Hạo đã lắp đầy trái tim em hay sao, em đau lắm Gia Thành à. Em rất muốn yêu anh thêm một lần nửa nhưng con tim em lại không hề nghe theo lời của em, con tim em nó lúc nào cũng yêu Hạo Hạo. Nó không thèm nghe lời em một chút nào cả, em phải làm sao để nó có thể yêu anh đây”
*Hết Chap 64*
-Còn tiếp-
=> Chap 65: Chơi trốn tìm em vui không
Thỉnh cầu mọi người cho mị xin vote và cmt nha
Yêu
Dạo gần đây ta đọc được rất nhiều bình luận thú vị vui vẻ từ các bạn đọc giả thân yêu đấy. Ta muốn lúc nào cũng như vậy, chap nào cũng được đọc bình luận của đọc giả. Mọi người có biết không các bình luận của mọi người chính là tinh thần giúp ta viết truyện đấy. Đăng bởi: admin