Phụ nhân tròn mắt :
– Thiếu môn chủ muốn ám chỉ điều gì?
Chàng cười nhẹ :
– Điệt nhi tin rằng rất có thể còn hai nhân vật nữa đã thoát khỏi thảm trạng năm xưa.
– Ai?
Chàng bảo :
– Theo tam thúc mẫu, ai đã dùng Độc chưởng hạ thủ gia phụ?
– Độc Ma Ảnh Phi Lục Chỉ.
Chàng gật đầu :
– Có một mỹ phụ trung niên cũng tìm Độc Ma Ảnh để phục thù! Mỹ phụ gọi tên của gia phụ là chuyết phu Đào Thế Kiệt!
– Là Môn chủ phu nhân sao?
Chàng trầm ngâm :
– Điệt nhi cũng cho đó là gia mẫu, nhưng không dám tin!
– Người đó hiện ở đâu? Thiếu môn chủ gặp mặt khi nào?
Chàng đáp :
– Chính là Cửu Ma Ma, người đã được điệt nhi đề cập khi thuật lại chuyện xảy ra trong Tử Kim mê động!
– Là người đã hai lần phế bỏ nội lực của Thiếu môn chủ, cho là dù tình cờ?
Chàng gượng cười :
– Chỉ là ngẫu nhiên thôi! Cũng có lỗi của gã Từ Kim phần nào!
– Từ Kim?
Chàng giải thích :
– Do điệt nhi chưa kể tất cả! Gã Từ Kim là người điệt nhi vô tình gặp tại Vô Mộc Giác, trước lúc Võ Lâm Kiếm Hội khai diễn!
– Gã này… sư thừa như thế nào, Thiếu môn chủ biết chăng?
Chàng lắc đầu :
– Tuy chưa biết nhưng điệt nhi nghi ngờ răng gã có quan hệ mật thiết với Đinh Nhất Hải!
– Điều gì khiến Thiếu môn chủ nghĩ như vậy?
Chàng đáp :
– Ở Vô Mộc Giác gã luôn tán dương Đinh Nhất Hải! Sau đó, tại Luận Kiếm quán, gã luôn xuất hiện kề cận với lão họ Đinh. Sau này, nếu có gặp lại, điệt nhi phải cẩn trọng với gã.
Tủm tỉm cười, phụ nhân bảo :
– Thiếu môn chủ nói rất phải! Cần phải cảnh giác gã Từ Kim này! Không khéo gã sẽ mê hoặc Thiếu môn chủ!
Viên Tử Quân chợt hỏi :
– Có phải gã là người bị Đoàn Vi Lịch gọi là ái nam ái nữ?
Chàng gật đầu :
– Chính y! Nhưng tại hạ không thấy y như vậy!
Viên Tử Quân mỉm cười :
– Vậy ngươi… à quên, Thiếu môn chủ nhận định y là thế nào?
Chàng cau mặt :
– Có nghĩ khí tuy thủ đoạn không được hay cho lắm!
– Sao lại không được hay?
Chàng cười thành tiếng :
– Một là y lo cho tại hạ, sau đó y nhân lúc tại hạ tuy có lối xuất kiếm bất phàm nhưng khiếm khuyết về nội lực, y lại được dịp hạ thủ hết tên này đến tên khác, khiến bọn Ngũ Kỳ giáo phải một phen kinh tâm táng đởm.
Viên Tử Quân nhăn nhó :
– Y có thù oán với Ngũ Kỳ giáo sao?
Chàng đáp :
– Rất có thể.
– Hừ! Nhỡ y vì một động cơ nào khác phải ra tay thì sao?
Chàng ầm ừ cho qua chuyện :
– Cũng có thể! Do đó, tại hạ mới nói thủ đoạn của y không được hay cho lắm!
Biết chàng không muốn nhắc đến gã Từ Kim nữa, phụ nhân nọ chợt hỏi xen vào :
– Thiếu môn chủ định khi nào tìm Cửu Ma Ma để phân định hư thực?
Chàng thở dài :
– Điệt nhi giờ đang lo, không biết họ có thoát được Tử Kim mê động hay không?
Viên Tử Quân lên tiếng :
– Lần vừa rồi vào Tử Kim mê động, chúng ta nào nhìn thấy họ?
Chàng giải thích :
– Đó là do chúng ta đi theo họa đồ! Không gặp họ chưa phải họ đã thoát! Rất có thể họ bị lạc lối giữa muôn nẻo Mê động!
Thoáng lo ngại, phụ nhân bảo :
– Có lẽ lúc này quần hùng và bọn Thánh Kỳ giáo bỏ đi đã lâu! Thiếu môn chủ nên quay lại đó, để nếu cần giải thoát bọn họ!
Chàng gật đầu :
– Tam thúc mẫu nói phải lắm. Điệt nhi đi và sẽ quay lại!
Phụ nhân gật đầu :
– Thiếu môn chủ yên tâm! Ta sẽ bảo Tử Quân lưu lại, không cần theo Thiếu môn chủ làm gì cho quấn chân!
Thầm cảm kích vì Tam thúc mẫu vừa thoạt nghe đã hiểu ẩn ý của chàng.
Tuy nhiên Liễu Hận phải thật sự lo ngại vì nghe Viên Tử Quân cất tiếng :
– Chậm đã!
Chàng vội bảo :
– Tử Kim mê động cô nương đã vào và đã biết, không phải là chỗ…
Nàng ngoa ngoắt :
– Ta nào muốn theo chân, Thiếu môn chủ chớ hiểu lầm!
Chàng ngạc nhiên :
– Vậy cô nương gọi tại hạ là có ý gì?
Nàng bĩu môi :
– Thiếu môn chủ nói rất có thể còn những hai nhân vật thoát được đại nạn diệt môn năm xưa. Cửu Ma Ma là một, thế còn nhân vật thứ hai là ai?
Chàng vỡ lẽ :
– Hóa ra tại hạ hiểu lầm ý của cô nương. Nhân vật thứ hai là…
Chàng đột ngột thay đổi ý định :
– Quay quanh nhân vật này, tại hạ có nhiều nghi vấn cần phải chờ lệnh đường chỉ giáo! Hãy đợi khi tại hạ quay về sẽ nói!
Nàng cười nhạt :
– Vị tất Thiếu môn chủ quay về ngay, ta đợi thế nào được!
Vị phụ nhân thoáng sợ hãi :
– Quân nhi! Lời nói này có hàm ý gì?
Nàng nhoẻn cười với mẫu thân :
– Mẫu thân bất tất phải lo ngại! Hài nhi không hề có ý nói Thiếu môn chủ sẽ gặp chuyện chẳng lành. Vả lại, nếu có đi chăng nữa, thân thủ của Thiếu môn chủ hiện giờ kể như đã vào hàng thượng thặng, nội lực kinh nhân, lối xuất kiếm bất phàm.Trên đời này còn có ai là đối thủ của Thiếu môn chủ?
Chàng cười gượng :
– Cô nương nói chi những lời quá đáng! Tại hạ nào dám nghĩ đến chuyện không có đối thủ?
Phụ nhân nghi hoặc :
– Vậy lời nói đó của Quân nhi thật sự muốn ám chỉ điều gì?
Nàng gần như là cay đắng khi lên tiếng giải thích :
– Gặp lại Cửu Ma Ma, mười phần đến chín là cảnh mẫu tử trùng phùng! Thiếu môn chủ dễ gì còn nhớ đến chúng ta đang chờ đợi! Vả lại…
Chàng phì cười :
– Tại hạ…
Nàng xua tay :
– Ta chưa nói hết đâu! Bên cạnh Cửu Ma Ma còn nhị vị cô nương nguyệt thẹn hoa nhường! Với những gì Thiếu môn chủ kể lại, ân tình của hai nàng đối với Thiếu môn chủ chẳng phải đơn thuần là tình bằng hữu. Gặp lại Thiếu môn chủ, hai nàng dễ gì buông tha, để Thiếu môn chủ rời xa họ?
Vị phụ nhân sửng sốt, nhìn chăm chú vào Viên Tử Quân, khiến nàng phải ngượng ngập lúng túng :
– Mẫu thân sao lại nhìn hài nhi?
Cố giấu tiếng thở dài, vị phụ nhân chống chế :
– Không! Ta chỉ nghĩ đến quá khứ thôi!
Liễu Hận mơ hồ đoán được điều gì Viên Tử Quân đang nói đến :
– Cô nương yên tâm! Nếu có gặp lại bọn họ, tại hạ nhất định đưa tất cả cùng đến đây! Rất có thể giữa Cửu Ma Ma và lệnh đường cần phải hàn huyên nhiều.
Nàng lại cười nhạt :
– Chỉ là có thể và chưa phải chắc chắn! Để đề phòng, chuyện vạn nhất, hay hơn hết Thiếu môn chủ nên đề cập qua nhân vật thứ hai đó ngay bây giờ.
Vị phụ nhân không hiểu sao cũng nói :
– Có khi Quân nhi nói cũng đúng! Từ lúc Quân nhi vô tình tìm được Linh Chi thảo, sau đó tuy bị bọn đệ tử của lão Đinh Nhất Hải vì lòng tham muốn chiếm đoạt lại, nhưng có Thiếu môn chủ tiếp tay nên ta vẫn có được dược thần trân quý. Hiện nay ta đã hồi phục được chín phần, rất có thể sau đây ta và Quân nhi phải lo nghĩ đến chuyện báo thù.
Vì thế, ta nghĩ, Thiếu môn chủ có thể chậm lại một lúc, nói về nhân vật thứ hai kia cho ta biết.
Chàng đành nói :
– Tiểu điệt nhất định sẽ quay lại! Tuy vậy nếu tam thúc mẫu muốn biết ngay bây giờ, câu chuyện là thế này…
Chàng vắn tắt thuật qua câu chuyện bí ẩn của lão Đinh Nhất Hải có liên quan đến nhân vật có diện mạo bị lửa thiêu hủy, hiện lưu ngụ phần dưới Luận Kiếm quán, ở một nơi gọi là Thanh động.
Vừa nghe xong, Quân nhi bật kêu :
– Bên dưới Luận Kiếm quán thật sự có những gian thạch thất bí ẩn?
Chàng gật đầu :
– Có tất cả là năm gian! Tại hạ đến chỉ có hai và một trong hai tại hạ đã biết được lai lịch.
Vị phụ nhân cướp lời :
– Đó là Hỏa Long Đô Pháp Diệc Mạc, trước đây Thiếu môn chủ đã đề cập?
Chàng gật đầu :
– Tiểu điệt nghi vấn nhiều về nhân vật thứ nhất do nhân vật đó có diện mạo bị lửa thiêu hủy! Biết đâu đó cũng là người của bổn môn năm xưa đã thoát khỏi biển lửa.
Viên Tử Quân nhanh nhảu :
– Được! Ta sẽ lưu ý đến nhân vật này! Và có thể từ đó, chúng ta sẽ biết rõ những gì đã xảy ra ở Quỷ Kiếm môn năm xưa!
Chàng trầm giọng :
– Tâm cơ của lão họ Đinh không phải dễ đối phó, cô nương tốt hơn hết đừng vội manh động.
Nàng tủm tỉm cười :
– Đương nhiên rồi! Thiếu môn chủ chớ quá lo!
Chàng lại căn dặn :
– Tại hạ sẽ quay lại ngay, nhất định không sai lời. Bảo trọng!
Vút!