Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Q.2 - Chương 48 - Hạo Hạo Gật Gù: Tuổi Trẻ Cũng Dễ Dạy

trước
tiếp

Đêm dài, Tả Tình Duyệt rốt cục chịu không nổi sự mệt nhọc cũng phải chợp mắt, đi vào giấc ngủ sâu, nhìn thấy hai bảo bối bên người của anh ngủ cực kỳ an ổn, trong lòng Cố Thịnh trồi lên một tia ấm áp, nằm lật qua một bên, xuyên thấu qua ánh sáng yếu ớt, nhìn hai bảo bối trước mặt. Ninh Ninh tựa hồ như cảm giác được cảm giác an toàn của cha, hoàn toàn dựa sát vào người cha, mà người vốn luôn muốn giữ khoảng cách với anh là Tả Tình Duyệt lại vô thức đến gần anh hơn.

“Anh sẽ vĩnh viễn yêu ba mẹ con!” Cố Thịnh nhìn bọn họ thấp giọng nỉ non, đêm nay, anh chỉ muốn cảm nhận được cảm giác đồng thời có con gái và người phụ nữ anh yêu nhất ở bên cạnh anh, anh không muốn ngủ, anh nghĩ bản thân anh nhất định sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ hình ảnh tốt đẹp này.

Sáng sớm hôm sau.

Cố Thịnh tuy không nỡ rời giường, nhưng anh biết, Duyệt Duyệt không lâu nữa sẽ tỉnh lại, anh sợ cô lại cảm thấy mất tự nhiên, về sau còn có khả năng sẽ trốn tránh anh, như vậy anh không phải rất không biết điều sao. Tối hôm qua bản thân đã chiếm được không ít lợi ích, vì kế hoạch lâu dài về sau, Cố Thịnh khôn khéo lựa chọn trước khi cô tỉnh lại phải rời giường, cho cô một ít không gian riêng.

Động tác anh rất khẽ, nhưng vẫn đánh thức người bên cạnh.

“Cha ……” Ninh Ninh mở mắt ra, còn nhớ rõ sự việc tối hôm qua cha tắm rửa cho mình, lại ngủ cùng mình.

“Xuỵt!” Cố Thịnh ý bảo cô nhóc đừng lên tiếng, để tránh làm ồn đến Tả Tình Duyệt, Ninh Ninh khôn khéo hiểu ý, giang hai tay ra, Cố Thịnh lập tức liền vươn tay đem cô nhóc ôm vào trong ngực, trong lòng Ninh Ninh đối với sự thông minh của cha rất thán phục, cô nhóc cùng cha rất ăn ý còn hơn cả chú Kiều!

Phần thưởng của cha là một nụ hôn in trên trán, đợi đến hai cha con ra khỏi phòng, Ninh Ninh vẫn như trước ôm anh cổ không muốn rời ra, “Cha về sau sẽ cùng Ninh Ninh, mẹ còn có anh hai ở cùng một chỗ sao? Nhà người ta cha mẹ đều ở cùng một chỗ!”

Cố Thịnh trong lòng ngẩn ra, anh cảm thấy rất chua xót, anh sao lại không muốn như thế, nhưng nghĩ đến tối hôm qua Duyệt Duyệt đã đưa ra yêu cầu ly hôn, phía giữa đôi lông mày anh vô thức nhíu chặt lại. Anh không hiểu vì sao cô lại muốn ly hôn, là muốn tận lực tránh xa anh, triệt để phân rõ giới hạn với anh sao?

Nghĩ tới ý niệm này, trong lòng anh càng thấy không thoải mái gì!

Ninh Ninh bĩu môi, tựa hồ còn đang chờ đợi Cố Thịnh trả lời, con mắt Cố Thịnh có chút sâu xa, nhanh trí nói, “Ninh Ninh thật sự hy vọng cha mẹ ở cùng nhau sao?”

“Dạ!” Ninh Ninh vội vàng gật đầu.

“Vậy Ninh Ninh sẽ giúp cha đúng không?” Cố Thịnh thừa nhận bản thân đang có mưu tính nhỏ, nhưng vì một lần nữa có được trái tim của Duyệt Duyệt, để cả nhà bọn họ có thể sớm đoàn tụ, anh có thể làm bất cứ điều gì!

Giúp đỡ? Cặp lông mày nhỏ xíu của Ninh Ninh hơi cau lại, vẫn gật đầu như cũ, cô nhóc đương nhiên sẽ giúp cha!

Cô nhóc phát hiện mình rất thích cha!

“Hừ, con bé đó có thể giúp được gì? Ninh Ninh, gọi mẹ dậy làm bữa sáng đi!” giọng nói của Cảnh Hạo đột nhiên ở phía sau hai người vang lên. Cảnh Hạo tuy rằng là sai Ninh Ninh đi gọi mẹ rời giường, nhưng là thanh âm quả thật cố ý đè thấp vài phần!

“Uhm.” Ninh Ninh tuy rằng không tình nguyện, nhưng nhìn đồng hồ, bình thường lúc này, mẹ cũng đã dậy rồi!

Đang muốn từ trên người cha tuột xuống dưới, lại bị Cố Thịnh đặt ở trên sofa, “Ninh Ninh ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, bữa sáng hôm nay cha sẽ làm, để mẹ ngủ thêm một lát nữa.”

Nói xong, liền xoay người hướng phòng bếp, ngày thường phải chăm sóc đồng thời hai đứa nhỏ, Duyệt Duyệt nhất định rất vất vả!

Cảnh Hạo nhìn theo bóng lưng cao lớn kia, khóe miệng gợi lên một chút ý cười, vừa lòng gật đầu, trong lòng oán thầm: Uhm, không tệ, thanh niên cũng dễ dạy, bất quá cũng không biết có nấu được một bữa ra hồn không a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.