Tiểu Long Nữ khẽ giãy dụa một chút, khuôn mặt đỏ lên:
– Chàng làm gì vậy, hai vị Thê Tử và An Nhã tỷ tỷ đều ở bên trong Cầm Đế hào đều nhìn thấy đó. Chàng không sợ các nàng hiểu lầm sao?
Diệp Âm Trúc mỉm cười, nhìn Tiểu Long Nữ thật sâu:
– Không, đương nhiên không sợ. Việc ta làm rất chính trực có gì phải sợ chứ? Tiểu Long Nữ, nàng rất đẹp.
Mặt Tiểu Long Nữ càng đỏ hơn:
– Thật sao? Âm Trúc, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?
– Nhớ, đương nhiên là nhớ.
Diệp Âm Trúc ra vẻ khoa trương, rất tự nhiên buông tay Tiểu Long Nữ ra, đặt trên trái tim mình vỗ vỗ, giống như trong lòng còn sợ hãi vậy:
– Lần đó, nàng đánh ta thật là thảm, thiếu chút nữa giết chết ta.
Tiểu Long Nữ khẽ cười, khuôn mặt ngày thường lạnh như băng như mùa xuân đến làm tan đi, khuôn mặt hoàn mỹ kinh tâm động phách, làm cho Diệp Âm Trúc nhìn thấy không khỏi ngẩn người.
– Không phải là rất hận ta sao?
Nhìn ánh mắt cười cười của Tiểu Long Nữ, Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói:
– Không, sao ta lại vì chuyện đó mà hận nàng, đó là Thần Long Vương cho nàng kiểm tra ta.
Tiểu Long Nữ khẽ gật đầu, nói:
– Không, chàng đã sai. Thực ra đó không phải là kiểm tra mà Thần Long Vương dành cho chàng.
– Ồ?
Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nhìn nàng.
Tiểu Long Nữ nói:
– Lão già này lúc để chàng tìm ta, thực ra chàng cũng đã thông qua kiểm tra của ông ấy. Nếu không, ông ấy cũng sẽ không để cho chàng đến gặp ta. Chàng là người ông ấy lựa chọn. Có phải chàng muốn hỏi, một khi lão già đó đã chấp nhận chàng thì vì sao còn có thể công kích chàng như vậy, thậm chí đưa chàng vào chỗ chết?
Diệp Âm Trúc gật đầu vô thức.
Tiểu Long Nữ than nhẹ một tiếng, nói:
– Đó mặc dù không phải kiểm tra của ông ấy đối với chàng, nhưng lại là kiểm tra mà ta dành cho chàng. Chuyện đã qua, bây giờ cũng không cần phải giấu chàng nữa, nên để cho chàng lựa chọn. Khi lão già đó đem thả ta vào Sinh Mệnh Thủy Tuyền, lưu lại ấn ký trong Tinh thần chi hải của ta. Ông ấy nói, nếu có một ngày, có một Nam nhân thông qua kiểm tra của ông ấy tìm tới Sinh Mệnh Thủy Tuyền, như vậy, thì Nam nhân đó sẽ là Trượng phu của ta.
Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Âm Trúc, chỉ thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt Diệp Âm Trúc. Trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra chút mất mát:
– Sau này, khi Tinh thần lực của ta có thể trao đổi với lão. Ta nói cho ông ấy biết vận mệnh của ta không cần ông ấy quyết định. Người ông ấy chấp nhận, chưa chắc đã là người ta chấp nhận. Trừ phi người đó có thể thông qua kiểm tra của ta. Bây giờ, chàng đã hiểu rồi chứ?
Diệp Âm Trúc nhìn Tiểu Long Nữ, ánh mắt lóe lên, gật đầu nói:
– Ta nghĩ, ta đã hiểu. Như vậy, ta đã thông qua được kiểm tra của nàng?
Trong mắt Tiểu Long Nữ toát ra vẻ ôn nhu:
– Khi đó, thực lực của chàng còn xa mới bằng ta, lại càng không quen với phương pháp chiến đấu của ta. Nhưng mặc dù ở trong tình huống như vậy, chàng vẫn không hề buông tha. Lần đầu tiên ta cảm thấy sự ảo diệu mà Cầm mang lại. Nếu không phải do thực lực chàng kém ta quá xa, có lẽ lần đó chàng đã có thể chiến thắng ta. Là sự dũng cảm và trí tuệ của chàng đã ta làm ta cảm động. Ở trong tình huống gian nan như vậy, chàng vẫn có thể lợi dụng đủ loại tình huống để tạo ra cơ hội Đồng Quy Vu Tận với ta. Trước đó, ta chưa bao giờ nghĩ đến có thể có một Nam nhân dũng cảm như vậy
Diệp Âm Trúc lặng lẽ lắng nghe Tiểu Long Nữ nói, nhìn dung nhân tuyệt mỹ của nàng. Nếu thay đổi là một Nam nhân khác đứng ở vị trí của hắn, lắng nghe một cô gái tuyệt sắc thổ lộ, có lẽ trái tim đã lay động. Nhưng Diệp Âm Trúc vẫn giữ được bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Tiểu Long Nữ, trong mắt lóe lên.
– Lão già đó chết đi, trên Thế giới này cũng chỉ có chàng và ta có cùng dòng máu, chàng là người thân duy nhất của ta. Chiến tranh đã kết thúc, Diệp Âm Trúc, chàng có thể nói cho ta, tương lai của ta ở đâu?
Tiểu Long Nữ nhỏ giọng hỏi.
Diệp Âm Trúc sửng sốt lắc đầu.
Vẻ mặt Tiểu Long Nữ hơi đổi:
– Chàng không muốn chấp nhận ta sao? Có phải vì các Thê Tử của chàng?
Diệp Âm Trúc lại lắc đầu, nhưng không có mở miệng.
Trong mắt Tiểu Long Nữ hiện ra vẻ buồn bã:
– Ta hiểu, đó là vì chàng cho rằng ta rất già. Theo bối phận mà tính, ta nên là Tổ Tiên của chàng, lớn hơn chàng cả vạn tuổi. Trong lòng chàng, ta thậm chí có thể được gọi là Lão Yêu quái, chàng sao có thể chấp nhận ta? Xem ra, chàng đã thông qua kiểm tra của ta. Nhưng ta vĩnh viễn không thể nào thông qua kiểm tra của chàng, đúng không?
Diệp Âm Trúc không biết trả lời Tiểu Long Nữ như thế nào, từ từ cúi đầu, thần quang trong mắt lấp lánh, cả nửa ngày mới nói ra được một câu:
– Nàng thực sự thích ta?
Tiểu Long Nữ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diệp Âm Trúc:
-Thế giới bên ngoài thật là đẹp. Khi cùng chàng rời khỏi Sinh mệnh chi tuyền, ta không ngờ rằng Thế giới bên ngoài lại có nhiều điều kỳ lạ như vậy, có rất nhiều sự vật khác thường hiện ra trước mắt ta. Có các loại thức ăn ngon, các loại nghề nghiệp, các Chủng tộc. Ma pháp, Đấu Khí, Chiến Sĩ, Ma pháp sư, tất cả đối với ta mà nói đều rất mới lạ. Đúng thế, ta có thực lực rất mạnh, gần như là có thực lực hơn hầu hết cường giả. Nhưng mà trong trái tim ta lại có sự sợ hãi. Mặc dù ta đã một vạn tuổi, nhưng mà ta chưa bao giờ trải qua những điều đó, lại càng không biết nên đối mặt với nó như thế nào.
Nói đến đây, nàng nhìn thẳng vào hai mắt Diệp Âm Trúc:
– May là có chàng. Là chàng mang ta rời khỏi Sinh Mệnh Thủy Tuyền, đi vào trong Thế giới này. Bất kể là ta bàng hoàng và ngỡ ngàng bao nhiêu, chàng đều thủy chung ở bên ta. Ta không cần phải lo lắng chuyện ở bên ngoài như thế nào, chỉ cần đi theo bên cạnh chàng, chàng sẽ xử lý hoàn hảo mọi chuyện. Đó có lẽ được gọi là an tâm. Mặc dù ta là Thần Long tộc, nhưng ta cũng là một Nữ nhân. Đối với một Nữ nhân mà nói, yêu cầu rất đơn giản. Chỉ cần có một chỗ dựa, vậy là đủ rồi. bây giờ, chàng còn có vấn đề gì phải hỏi ta nữa không?
Diệp Âm Trúc nói:
– Có lẽ không cần nữa. Ta vẫn luôn nghĩ, nàng sẽ không tự hỏi những điều này. không ngờ rằng, nàng suy nghĩ còn nhiều hơn cả ta.
Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc thật sâu:
– Như vậy, bây giờ đến ta hỏi chàng. Chàng có thích ta không?
Diệp Âm Trúc hít một hơi thật sâu, nói:
– Trong mắt ta, hoặc là nói trong bất cứ kẻ nào. Tiểu Long Nữ đều rất hoàn mỹ. Nàng có dung nhan tuyệt thế, thực lực cường đại, xuất thân cao quý, Sinh mệnh năng lượng khổng lồ. Tất cả những điều này, khiến cho Tiểu Long Nữ trở thành Nữ nhân hoàn mỹ nhất trên thế giới. Mà ta là một Nam nhân bình thường, là một Nam nhân bình thường, khi tiếp xúc với một sự vật tuyệt đẹp như vậy, sao không thể động tâm chứ? Ta thừa nhận, ta thích Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ cười, lúc này, nụ cười của nàng rất sung sướng, nhưng nước mắt cũng trào ra khóe mắt:
– Phía sau còn có hai chữ? Mặc dù Diệp Âm Trúc thích Tiểu Long Nữ, nhưng hắn đã có Thê Tử, đã có Hài tử. Cho nên cũng không thể nào chấp nhận Tiểu Long Nữ. Ta nói đúng không.
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:
– Không, nàng nói không đúng.
– Không đúng?
Lần này đến lượt Tiểu Long Nữ kinh ngạc:
– Chàng nói ta nói không đúng? Được rồi, mặc dù ta không rõ ý của chàng là gì. Nhưng Âm Trúc chàng không được quên. Thần Long Tộc, chỉ còn lại có ta và chàng là có cùng Huyết mạch. Nếu chúng ta không thể có hậu duệ, vậy Thần Long cũng sẽ kết thúc. Chàng chẳng lẽ muốn thấy kết cục như vậy sao? Một khi ngươi đã thích ta, vậy hãy chấp nhận ta.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
– Ta sẽ nhận Tiểu Long Nữ. Nàng nói đúng, Thần Long phải được kéo dài. Đáng tiếc…
Hắn vừa nói đến đây, thì giọng nói của Tô Lạp truyền ra từ Khoách âm thương bên trong Cầm Đế hào đã cắt ngang lời hắn:
– Toàn bộ Ma Đạo pháo chuẩn bị hoàn tất, chờ đợt mệnh lệnh
Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ cùng ngẩng đầu lên nhìn Cầm Đế hào trong không trung. Lúc này, Cầm Đế hào đã đi đến bên trên Thâm Uyên, tất cả các Ma Đạo pháo đã được đưa ra, năng lượng ba động ngưng tụ đã hoàn thành, đã chuẩn bị sẵn sàng phát xạ, năng lượng tập trung vào chính giữa Thâm Uyên. Trong mắt Tiểu Long Nữ hiện lên một vẻ ảo não, nhưng chỉ lóe qua là biến mất. Cho dù là Diệp Âm Trúc bên cạnh nàng cũng không thể thấy được.
Năng lượng trên Cầm Đế hào rất khủng bố. Tổng cộng ba trăm bốn mươi năm khẩu Ma Đạo pháo đồng thời chuẩn bị, sinh ra tác dụng rất lớn đối với Cầm Đế hào.
Từ khi Cầm Đế hào được kiến tạo xong, đây là lần đầu tiên cả ba trăm bốn mươi lăm khẩu Ma Đạo pháo đồng thời phát xạ. Không ai biết Thâm Uyên rốt cuộc như thế nào mới có thể phá vỡ. Nhưng một kích được Cầm Đế hào ngưng tụ toàn lực, đồng thời phát xạ về một vị trí, trong suy nghĩ của mọi người, Thâm Uyên sẽ bị hủy diệt.
Diệp Âm Trúc trầm giọng quát:
– Cầm Đế hào, toàn bộ Ma Đạo pháo phát xạ, mục tiêu là Thâm Uyên.
Thông qua thiết bị phát âm, truyền ra câu trả lời của Tô Lạp. Tất cả các nòng pháo đều sáng lên, một khắc sau, toàn bộ uy lực của Cầm Đế hào được hiện ra bên trong Thâm Uyên Hắc Yêu.
Tiểu Long Nữ than nhẹ một tiếng:
– Tất cả cuối cùng cũng đã kết thúc.
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
– Tất cả thực đã kết thúc sao? Không, theo ta thấy, còn lâu mới kết thúc.
Tiểu Long Nữ ngạc nhiên nhìn hắn.
Đột nhiên, Diệp Âm Trúc không một tiếng động nâng chân phải mình lên đạp vào mặt đất. Trong tiếng nổ ầm ầm, Chiến Tranh Tiễn Đạp của Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư trong nháy mắt bùng nổ. Tiểu Long Nữ ở gần trong gang tấc không kịp phòng bị, lập tức bị chấn động. Cho dù thực lực của nàng cường đại như vậy, nhưng bị Diệp Âm Trúc cùng cấp bậc đánh lén cũng không thể nào tránh khỏi. thân thể mềm mại bị chấn bay lên, rơi vào trạng thái mê muội.