Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 75 - Tìm Chính Chủ

trước
tiếp

“Không có nếu như. . . . . .”

Lời nói của Hàn Khuynh Thược giống như một chậu nước lạnh đổ từ trên đầu Ninh Doãn Tích đổ xuống, khiến cho anh cảm giác được từng trận lạnh buốt.

“Chỉ cần, mẹ tôi nói không có đó chính là không có!” Hàn Khuynh Thược lạnh lùng, “Mẹ không thừa nhận, tôi cũng sẽ không đi thừa nhận!”

Nói cách khác, nếu như mẹ của nó thừa nhận như đã nói, nó tự nhiên cũng sẽ không phản đối!

Toàn thân Ninh Doãn Tích cứng đờ, hai mắt nhẹ trầm xuống, không biết là đang suy nghĩ chuyện gì!

“Này, hồ ly thối, hôm nay ông uống lộn thuốc rồi à?” Hàn Khuynh Thược nghi ngờ liếc mắt nhìn Ninh Doãn Tích. Hôm nay dáng vẻ của ông ta thật sự rất nhàn rỗi.

Ninh Doãn Tích ngẩng đầu lên nhìn Hàn Khuynh Thược.

Thật ra thì, anh phát hiện anh thật ưa thích tiểu nha đầu này! Bắt đầu từ lần gặp mặt đầu tiên, anh cảm thấy được trên người của con bé tựa hồ có một cỗ năng lực không sao diễn tả nổi hấp dẫn anh.

Có lẽ. . . . . .

“Hồ ly thối.” Hàn Khuynh Thược nhìn hai mắt của Ninh Doãn Tích, “Ông đã nói muốn dẫn tôi đi gặp lão hồ ly đấy!”

Cho nên bây giờ nó còn ở lại nhà họ Ninh là có nguyên nhân.

Chân mày Hàn Khuynh Thược nhẹ nhàng động một cái. Nó gạt mẹ trở lại đây chính là vì muốn gặp gỡ lão hồ ly một lần. Ai bảo ông ta chính là chủ nhân của thanh chìa khóa vàng!

Càng nói cái thanh chìa khóa vàng này càng kỳ quái, tại sao Hứa Tâm Lam cũng có một cái thanh chìa khóa vàng y như vậy?

“Tại sao con nhất định muốn gặp ông cụ nhà tôi?” Trong mắt Ninh Doãn Tích lóe lên một ánh sáng và những tia không giải thích được.

“Không phải ông đã nói là, lão hồ ly mới chính là chủ nhân của thanh chìa khóa vàng sao?” Hàn Khuynh Thược thành thật trả lời. Nó luôn luôn không thích nói dối. Còn nữa, nó cũng không phải là muốn dòm ngó bảo tàng, nó chỉ là muốn biết sau lưng cái thanh chìa khóa vàng này đến tột cùng là có âm mưu gì!

“Tôi muốn tìm đương nhiên là phải tìm chính chủ. . . . . .”

“Tại sao?” Vẻ mặt Ninh Doãn Tích nghi ngờ nhìn Hàn Khuynh Thược, “Dĩ nhiên, tôi không cho rằng con cũng là vì bảo tàng mà đến!”

“Hắc hắc. . . . . .” Hàn Khuynh Thược cười hắc hắc, biểu tình có hơi tự phụ, “Cái bảo tàng kia thật sự tôi không có để trong mắt. Chỉ là. . . . .”

“Chỉ là nguyên nhân này nha, ông muốn biết cũng có thể. Nhưng mà, tôi tin tưởng lấy năng lực của hồ ly thối ông, muốn điều tra ra cũng là cực kì đơn giản!”

Hàn Khuynh Thược bất nhã ngáp một cái, tựa hồ có chút mệt nhọc!

Mới vừa rồi dạy dỗ Hướng Ngôn có chút phí tinh lực. Nó còn ở tuổi trỗ mã đấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.