Chân Linh Cửu Biến

Chương 1715 - Để Uẩn (1)

trước
tiếp

Rời Nam Hải đi tới Vô Tận Sơn Mạch, Lục Bình đầu tiên là bái phỏng Khổng Tước Vương Tộc. Khổng Tước Vương ô Tộc cũng có Tiểu Thiên Thế Giới nhà mình, tuy nhiên so với nhân tộc thánh địa tông môn, bọn họ không gián đoạn Chân Linh truyền thừa, không cách nào bảo đảm môi một đời đều tất nhiên có một vị Chân Linh tu sĩ truyền thừa.

Mặc dù như thế, Khổng Tước Vương Tộc cũng phải cao hơn không ít với Bích Hải linh và nhất tộc. Bích Hải linh và ngay cả Tiểu Thiên Thế Giới nhà mình cũng không có.

Nhưng Lục Bình lại từ chỗ của Tam Linh nhận được tin tức, Bích Hải linh và nhất tộc lịch thứ xuất hiện Chân Linh tu sĩ mặc dù không cách nào dừng lại nhiều ở phương thế giới này, nhưng Giao đạo nhân khi xưa cũng lưu lại ba tầng da của Chân Linh chi thân sau khi lột ra để làm trần tộc chi bảo cho Bích Hải linh xà.

Có ba bộ da lột này, Thuần Dương tu sĩ của Bích Hải linh xà nhất tộc tùy thời đều có thể đem túi da khoác lên người hóa thành kẻ có thực lực tương đương với Chân Linh tu sĩ.

Lục Bình vốn còn muốn viếng thăm Trùng Chi nhất tộc. Một tộc này làm Thiền đạo nhân huyết duệ nhưng thủy chung ẩn thân trong Vô Tận Sơn Mạch, rất ít hiện thân ở tu luyện giới. Nhưng Lục Bình lại có thể phát giác trong Trùng Chi nhất tộc cất giấu một vị Chân Linh tu sĩ.

Tuy nhiên Khổng Tước Vương đệ Dương Thọ Xương sau khi biết sự tính toán của Lục Bình, lại báo cho hắn tốt nhất không nên đi. Loại trừ Trùng Chi nhất tộc bảo thủ phong bế ra, cho dù Khổng Tước Vương Tộc từ khai thiên đến bây giờ đều chưa từng cùng Trùng Chi nhất tộc yêu tu gặp qua mấy lần, ngược lại thì xảy ra vô số xung đột trong lúc vô ý. Phần nhiều là Vô Tân Sơn những yêu tụ khác lúc vô ý bước vào trong lãnh địa của Trùng Chi nhất tộc đưa tới.

Dù trong lòng Lục Bình có tiếc nuối, bất đắc dĩ cũng không khỏi không bỏ qua ý định này, rời đi Vô Tận Sơn Mạch sau đó liền tiến vào Trung Thổ, trước sau bái phỏng Trùng Thiên các cùng Lăng Vân cốc hai nhà thánh địa trấn thủ Trung Thổ nam cương.

Hai phái đối với Lục Bình tới chơi đều coi trọng cực cao. Chân Linh tu sĩ của hai phái dù không thể đi ra ngoài đích thân nghênh đón, nhưng đều phái ra Thuần Dương tu sĩ địa vị tôn sùng trong tông môn tới đón tiếp. Cho dù Lăng Vân cốc trước đây rất có hiềm khích với Lục Bình giờ trước mặt hắn cường thế cũng không khỏi không buông bỏ hiềm khích lúc trước.

Lần này Lục Bình viếng thăm tu luyện giới các thánh địa, yêu tộc các cự hình bộ lạc, một duyên cớ trong đó dĩ nhiên là vì tiến một bước củng cố địa vị của Chân Linh phát hiện giờ ở | tu luyện giới, đồng thời cũng vì Chân Linh phải ngày sau có thể ở phương thế giới này tiến hơn một bước mà làm xong điếm phố. Đặc biệt là ngày sau khi Lục Bình theo cùng mọi người đi thông đạo đại trận của Bắc Băng nguyên, Chân Linh phái không đến nổi bởi vì mất đi Lục Bình bảo hộ mà lâm vào trong cô lập. 

Cuộc viếng thăm của Lục Bình vẫn tiếp tục, Ngũ Hành tông Quảng Nguyên lão tổ, Tử Dương cung Lục Kiếm lão tổ, thậm chí còn đi Bắc Băng nguyên gặp được Linh Minh Cự Viên nhất tộc đại soái. Ông ta đồng dạng là một vị yêu tu thành tựu Chân Linh nhưng thủy chung ngồi xếp bằng dưới một tòa núi đá đứng thẳng cao vút.

Khi Lục Bình đang cùng vị Linh Minh Cự Viên nhất tộc đại soái nói chuyện với nhau, trong ánh mắt mang mấy phần tham cứu không ngừng quan sát cho tòa ngọn núi đá cao vút này, hắn có thể phát giác chính là bởi vì tòa núi đá trấn áp, mới khiến cho khí tức quanh thân của vị đại soái bị che giấu mà không bị bổn nguyên của phương thế giới này bài xích.

Ngọn núi hiển nhiên không là Tiểu Thiên Thế Giới, lại có thể che chở Chân Linh tu sĩ. Nhưng mà vị Chân Linh yêu tu này hiển nhiên cũng chỉ có thể kẹt thủ một ngung đất của ngọn núi đá, so sánh sự mênh mông cùng dễ dàng trong Tiểu Thiên Thế Giới, cảm thụ bị một tòa ngọn núi đá trấn áp hiển nhiên cũng không tốt lắm.

Nhìn thấy ý tham cứu trong ánh mắt của Lục Bình, lão viên cười hỏi:

– Đạo hữu phát giác gì?

Lục Bình chỉ chỉ ngọn núi đá trên đỉnh đầu của lão viên, chần chờ đáp:

– Chỗ ngọn núi đá ấy cũng kỳ lạ!

Lão viên vừa nghe cười to “ha ha”, nói:

– Người người đều nói Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên như thế nào, kim thiên nhất kiến quả thật danh bất hư truyền, thật là nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt càng nổi tiếng sâu nha!

Lục Bình khiêm tốn cười nói: 

– Tiền bối quá khen, nếu như vãn bối không nhìn lầm, ngọn núi đá phải là một món vật tuyệt thế mới phải!

– Vật tuyệt thế sao?

Lão viên vừa nghe ra ý gật đầu nói:

– Đích xác là vật tuyệt thế!

– Thế nhân đều biết khai thiên thất tổ lưu lại lục đại khai thiên thần khí, làm gì biết được nếu nói lục đại khai thiên thần khí bất quá là bởi vì thất tổ lúc khai thiên, sáu món bảo vật này đúng lúc đều dùng được, lúc này mới được truyền tụng ở thế gian như vậy thôi. Trên thực tế bản thân sáu món bảo vật đều chưa chắc là đồ của thất tổ tự mình dùng quen.

– Công ty như nói tổ tiên Viên đạo nhân của Linh Minh Cự Viên nhất tộc ta, Càn Khôn Tửu Đỉnh bất quá là một cái ly uống rượu mà lão nhân gia ông ta trong lúc vui thích đoán tạo vậy thôi, chẳng qua nó vừa khéo mang chút tác dụng điều khống sơn xuyên linh mạch, lại vừa vặn lúc khai thiên dùng được, lúc này mới truyền đi cái danh tiếng lớn như vậy, còn được Ngũ Hành tông cung phụng như một dạng tổ tông vậy.

– Nhưng trên thực tế, binh khí vừa tay của Viên đạo nhân lão nhân gia ông ta lại là một cây thân thiết biến thành. Năm đó dựa vào thân thiết trong tay chính là Hổ đạo nhân có tu vị tương nhược cùng ông ta đều phải bị đè ép một đầu, danh liệt thứ ba trong thất tổ. Đây mới là chỗ thực lực của lão nhân gia ông ta. Về phần Càn Khôn Bảo Đỉnh, hắc hắc, bất quá như vậy!

Lão viên mặc dù đem Càn Khôn Bảo Định bỡn cợt nhất văn bất danh, nhưng Lục Bình đương nhiên không nói những lời này là đúng. Bản thể của Càn Khôn Bảo Đinh Lục Bình đã thấy tận mắt, cũng từng chính mắt thấy Ngũ Hành tông Thổ Linh Tử cầm trong tay bảo đỉnh đem nhóm người Tiêu Bạch Vũ mấy vị Thuần Dương một lần áp chế không còn sức đánh trả chút nào.

Càng thêm tự mình đã từng trực tiếp giao thủ với một trong khí linh của bảo đỉnh, đương nhiên hiệu uy năng bàng bạc của thần khí đó, cũng không dưới các loại bảo vật như Thất Vũ Phiến, Thất Bảo Lôi Hồ, Tử Dương phi kiếm. Huống chi Lục Bình có thể từ trong giọng của lão viên nghe ra sự ghen tuông nồng đậm, hiển nhiên Linh Minh Cự Viên nhất tộc cảnh cảnh vụ hoài với món khai thiên thần khí xuất phát từ trong tay của Viên đạo nhân.

Tuy nhiên Lục Bình còn rất nhanh từ trong miệng của lão viên nghe được ý bên ngoài lời nói đó, kinh ngạc nhìn ngọn núi đá trước mắt, chỉ chỉ, nói:

– Ý của tiền bối là nói, này, chẳng lẽ chính là… 

Lão Viên đắc ý nói:

– Đúng vậy, vốn dĩ ngọn núi đá này bất quá là trấn tộc bảo sơn của Cự Viên nhất tộc ta. Cự Viên nhất tộc ta mặc dù không có loại truyền thừa của Chân Linh tu sĩ vĩnh viễn không đoạn tuyệt như Trung Thổ thánh địa, nhưng từ khai thiên đến bây giờ Chân Linh tu sĩ xuất hiện cũng không ít, nhưng không muốn làm nhiều dừng lại, trực tiếp đi thông đạo đại trận theo đuổi dấu chân của Viên đạo nhân lão nhân gia ông ta. Điểm này chẳng những là Cự Viên nhất tộc ta, chính là đám mấy nhà cự hình yêu tộc bộ lạc như Đông Hải linh xa, Vô Tân Sơn Khổng Tước, Nam Hải Phách Quy cũng nhiều là như vậy.

– Chúng ta vốn không phải không khả năng thành lập Tiểu Thiên Thế Giới tới bảo đảm Chân Linh truyền thừa, chẳng qua là bọn ta phần nhiều không thèm làm như vậy thôi. Trường sinh một đường thảm hại ra sao, vì che chở bộ tộc mà dừng lại ba năm trăm năm, trì hoãn tự thân theo đuổi tu hành trên Chân Linh không nói, bộ tộc cũng bởi vì Chân Linh tu sĩ che chở mà sinh ra lười biếng.

– Cửu Huyền lậu tại sao bị tiêu diệt? Bạn đầu các ngươi làm sao dám xuất thủ với thánh địa?

Không chờ Lục Bình trả lời, lão viên liền nói tiếp:

– Chẳng lẽ bởi vì Cửu Huyền lâu vừa đúng lúc xuất hiện Chân Linh truyền thừa đoạn tầng hay sao?

Lục Bình sững sờ một chút, hỏi:

– Chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác?

Lão viên cười to “ha ha”, nói:

– Nếu Linh Minh Cự Viên nhất tộc không có lão viên ta, người cho rằng chỉ dựa vào mười đại Thuần Dương như ban đầu các ngươi nói sẽ có thể diệt nhất tộc ta sao?

Lục Bình không biết lão viên ý gì, hắn vốn muốn phải nói đương nhiên có thể diệt đi, có thể thấy được ý tứ của lão viên, hiển nhiên đốc định Linh Minh Cự Viên nhất tộc đối mặt tình huống Cửu Huyền lâu kiên quyết không bị diệt. Chẳng qua trong lòng Lục Bình nghi ngờ, không biết vì sao lão viên lại tự tin như thế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.