Chân Tiên

Q.1 - Chương 78 - Vạn Thiên Thụy. (1+2)

trước
tiếp

Có Vạn Thiên Thụy ở đây, lần hội nghị này sẽ không dễ dàng như hội nghị lần trước, thần tình cả đám nghiêm chỉnh, ngậm miệng không nói, ánh mắt Vạn Thiên Thụy đảo qua, mọi người không dám nhìn thẳng, đều có bộ dáng phục tùng.

Ngày hôm nay Vạn Thiên Thụy xuất quan, biết được Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ biến mất, chúng trưởng lão đã từng chứng kiến qua lửa giận ngập trời của Vạn Thiên Thụy, thậm chí hai gã trưởng lão thiếu chút nữa bị Vạn Thiên Thụy trực tiếp bóp chết.

Về phần những hạ nhân xung quanh, tất cả đều bị Vạn Thiên Thụy tát một cái hóa thành mấy đống thịt vụn.

Mặc dù Vạn Thiên Thụy không nói chuyện, chúng trưởng lão vẫn có thể cảm nhận được lửa giận ngập trời trong lòng hắn, cho dù là nhi tử, nhi nữ của ai biến mất, tâm tình cũng không thể vui vẻ nổi.

– Nói, Kiếm nhi và Kỳ nhi biến mất lúc nào?

Vạn Thiên Thụy nhìn quét qua mọi người, mở miêng hỏi.

Chúng trưởng lão cảm giác giống như có con dao nhọn cắt qua cổ, mồ hôi lạnh sau lưng tràn ra, ánh mắt Vạn Thiên Thụy giống như ngưng tụ thành thực chất.

Một mảnh vắng vẻ, ai cũng không dám là người thứ nhất mở miệng, sợ Vạn Thiên Thủy dồn lửa giận lên người chính mình, Vạn Thiên Thụy tại Vạn gia có uy thế tuyệt đối, cho dù là giết một trưởng lão cũng không ai dám mở miệng nói một câu không phải.

Qua chốc lát, thấy chúng trưởng lão cúi đầu không dám nói, Vạn Thiên Thủy trả lời:

– Phải nói tới năm trước vừa mới qua, đại ca cũng vừa mới bế quan không lâu, hai người bọn họ nghe được đại ca cần có nội đan chính hổ, có thể đột phá tiến vào cảnh giới Thần Hải, vì vậy muốn kiếm nội đan chích hổ cho đại ca, liền cùng người đi Đông Hoang tìm kiếm, kết quả… Kết quả không còn tin tức truyền về.

Đôi lông mày Vạn Thiên Thụy dựng thẳng, trầm giọng nói:

– Cùng người nào đi Đông Hoang?

Thấy Vạn Thiên Thụy không giận dữ, Vạn Thiên Phong thầm buông ra một hơi, nói:

– Tại Phiêu Hương tửu lâu, có một người thiếu niên tự xưng tới từ thành Hắc Mộc, hỏi thăm tin tức về chích hổ, hai người bọn họ đã tới tìm thiếu niên này, sau đó không về nhà, dẫn theo Vạn Tứ, Vạn Thất, Vạn Thập Nhất trực tiếp tiến vào Đông Hoang, lúc đó có không ít người tại Phiêu Hương tửu lâu chứng kiến.

– Thiếu niên thành Hắc Mộc?

Ánh mắt Vạn Thiên Thụy sắc bén, nói:

– Hắn có tung tích?

Vạn Thiên Phong hít sâu một hơi, trả lời:

– Có, người tên thiếu niên kia nói dối, hắn không phải tới từ thành Hắc Mộc, mà là người Cổ gia thành Nhạc Thủy, tên là Cổ Thần, hiện tại hắn đã trở về.

– Cổ Thần?

Vạn Thiên Thụy âm trầm niệm một câu, lạnh lùng nói:

– Nếu như biến hắn có liên quan tới tung tích của Kiếm nhi, Kỳ nhi, vì sao không bắt hắn trở về truy hỏi? Kiếm nhi, Kỳ nhi có bất cứ sai lầm gì, ta sẽ bắt hắn chôn cùng, muốn toàn bộ Cổ gia chôn cùng.

Chúng trưởng lão cảm giác khí trời đột nhiên biến lạnh, trong lòng toát ra cảm giác run rẩy, bọn họ biết, Vạn Thiên Thụy tuyệt đối nói được thì làm được.

Trước mặt uy áp của Vạn Thiên Thụy, chỉ có Vạn Thiên Phong có thể bảo trì sắc mặt bình thường, nói:

– Ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy liên hợp, thực lực không kém, đại ca đang trong bế quan, ta không dám vọng động, Cổ Thần nửa năm trước đã từng tới Đông Hoang một lần, ta phái Hữu Tiều, Hữu Căn đi truy tìm, kết quả…

Nghe được trong giọng nói của Vạn Thiên Phong có ngoài dự liệu, ánh mắt Vạn Thiên Thụy đảo qua, ý thúc giục.

Vạn Thiên Phong hít sâu một hơi, nói:

– Kết quả Hữu Tiều, Hữu Căn đều bị giết chết, hai người dưới trạng thái Thiên Ma Chân Thể bị giết chết, có thể xác định, hung thủ chí ít có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thú chín, có cường địch như vậy, đại ca không xuất quan, chúng ta không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Vạn Thiên Thụy trầm mặc một chút, hỏi:

– Hiện tại tiểu tử Cổ gia sao rồi?

Vạn Thiên Phong trả lời:

– Đang ở Cổ gia, tộc trưởng tiền nhiệm Cổ Hiền đã lui vị, tộc trưởng tân nhậm là lão tử Cổ Thần, tên Cổ Thương Khung.

– Tu sĩ đệ nhất Cổ gia không phải là Cổ Thương Nhạc có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, được xưng là một trong ba đại tu sĩ đứng đầu thành Nhạc thủy hay sao?

Vạn Thiên Thụy nhíu mày hỏi.

– Theo như tin tức Vạn Cửu Hải truyền về, Cổ Thương Khung vẫn ẩn tàng tu vi, thực tế cũng có tu vi cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy, tại đại hội cạnh tranh chức vị tộc trưởng, nhất cử đánh bại Cổ Thương Nhạc, nghe nói hắn chỉ dùng một ngón tay đã đánh bại được Cổ Thương Nhạc, rất có thể, tu vi chân chính của Cổ Thương Khung không chỉ là cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy.

Vạn Thiên Phong nói, thần tình có chút nghi hoặc.

– Đại ca, ta nghĩ, không biết Cổ Thương Khung có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín hay không, đồng thời Hữu Tiều và Hữu Căn đuổi theo con của hắn, kết quả bị hắn giết chết?

– Cổ Thương Khung kia chính là tiểu tử vài chục năm trước đến ở rể Cổ gia?

Vạn Thiên Thụy hỏi.

Vạn Thiên Phong gật đầu đáp:

– Chính là hắn.

– Một người hai mươi tuổi mới bước vào con đường tu chân cũng có thể dùng thời gian hơn mười năm ngắn ngủi bước vào Tiên Thiên cảnh tầng chín? Đầu ngươi có phải bị lừa đá?

Vạn Thiên Thụy cả giận quát.

Trong lòng Vạn Thiên Phong cả kinh, nhưng vẫn kiên trì nói:

– Vạn gia chúng ta không có địch nhân nào tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, nhưng Hữu Tiều và Hữu Căn thực sự chết rất kỳ quái, Cổ Thương Khung kia nguyên bản chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, nghe nói tại thời điểm tranh đấu với Cổ Thương Nhạc đột nhiên thúc đẩy tu vi tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, khả năng hắn còn chưa hoàn toàn bộc lộ hết thực lực, nếu không, làm cách nào có thể dùng một ngón tay đã đánh bại được Cổ Thương Khung cùng cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy?

– Cho dù Cổ Thương Khung hắn có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, con của hắn có liên quan tới Kiếm nhi, Kỳ nhi thất tung, vậy thì đều phải chết.

Vạn Thiên Thụy thừa nhận quan điểm của Vạn Thiên Phong, nhưng lửa giận lại tăng lên nói:

– Chỉ là Cổ gia dám đối dịch với Vạn gia chúng ta, giết trưởng lão Vạn gia ta, ta muốn huyết tẩy Cổ gia.

Nói xong, Vạn Thiên Thụy nhìn quét qua chúng trưởng lão, quát lớn:

– Kiếm nhi, Kỳ nhi thất tung trên tay các ngươi, lần huyết tẩy Cổ gia sắp tới, nếu như có một người chạy trốn, do các ngươi đến chôn thay.

– Đại đương gia yên tâm, quyết không để một người Cổ gia chạy trốn.

Chúng trưởng lão đồng thanh kêu lên nói.

Vạn Thiên Phong nói:

– Đại ca, ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy liên hợp, thực lực không kém, Cổ Thương Khung này càng sâu không thể lường, nếu như trực tiếp công kích, sợ rằng…

Vạn Thiên Phong còn chưa nói xong, Vạn Thiên Thủy liền cắt đứt lời của hắn.

– Cho dù hắn có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín thì sao? Ta đã luyện thành Thiên Ma Chân Thể tầng thứ năm, dưới Thần Hải cảnh, không người chống lại được, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, dám làm địch nhân Vạn gia ta, cũng chỉ có một đường chết, các ngươi chớ nhiều lời, ta nhất định phải huyết tẩy toàn bộ Cổ gia.

– Ta theo đại đương gia, giết hết bọn chúng, một người không để lại.

Chúng trưởng lão nhao nhao tỏ thái độ.

Vạn Thiên Thụy gật đầu, sắc mặt thả lỏng không ít, chúng trưởng lão thấy cơn tức của Vạn Thiên Thụy tiêu tán một phần, trong lòng nhẹ nhõm hơn.

Vạn Thiên Phong nói:

– Đại ca, nếu như chúng ta trực tiếp tấn công, ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy khẳng định sẽ liên thủ ngăn địch, như vậy cho dù chúng ta chiến thắng cũng phải trả giá tương đối lớn, ta có một kế, có thể khiến tam đại gia tộc thành Nhạc Thủy tự phân liệt, sinh ra nội loạn, đến lúc đó, chúng ta nhất cử xuất kích, không chỉ là Cổ gia, tiêu diệt toàn bộ tam đại gia tộc thành Nhạc Thủy cũng có thể, đến lúc đó, Vạn gia chúng ta có thể làm bá chủ hai tòa thành rồi.

Nhãn thần Vạn Thiên Thụy sáng lên, hỏi:

– Biện pháp gì?

Vạn Thiên Thụy cười nói:

– Cổ Thương Nhạc nguyên bản là đệ nhất nhân Cổ gia, lại còn là một trong ba đại tu sĩ đứng đầu thành Nhạc Thủy, hôm nay bị Cổ Thương Khung đánh bại, trong lòng khẳng định mười phần nghẹn khuất, đối với Cổ Thương Khung tràn đầy bất mãn, Cổ Thương Nhạc tại Cổ gia coi như thế lực thâm căn cố đế, lực ảnh hưởng cực lớn, chúng ta chỉ cần ra tay từ chỗ hắn là có thể khiến tam đại gia tộc thành Nhạc Thủy phân liệt…

Vạn Thiên Thụy thưởng thức nhìn Vạn Thiên Phong, Vạn Thiên Phong nhẹ giọng nói bên tai hắn một lúc, Vạn Thiên Thụy gật đầu nói:

– Tốt, trước tiên để Vạn Cửu Hải đi thử một chút.

…………

Thành Nhạc Thủy, Cổ gia.

Thần sắc Cổ Thương Nhạc uể oải ngồi trong phòng, đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều ở đây, trong phòng vô cùng yên tĩnh, tất cả các hạ nhân đều đã rời đi.

– Ta không cam lòng…

Cổ Thương Nhạc ngẩng đầu nhìn trời, thì thào nói.

Đại trưởng lão góp lời:

– Không cam lòng thì thế nào đây? Hiện tại Cổ Thương Khung giành chiến thắng trên lôi dài, đường đường tiếp nhận chức vị tộc trưởng, tu vi không bằng hắn, có thể trách ai?

– Đại ca, lẽ nào huynh nghĩ muốn bỏ đi như vậy sao?

Nghe ngữ khí của đại trưởng lão, nhị trưởng lão vô cùng khó chịu.

– Lão nhị, đệ muốn như thế nào? Chẳng lẽ đệ muốn đi khiêu chiến Cổ Thương Khung hay sao? Chỉ sợ đệ không đủ sức tiếp được một kích tùy tiện của hắn.

Đại trưởng lão tức giận nói.

Nhị trưởng lão nói:

– Chúng ta khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, chính là vì nghĩ Thương Nhạc sắp ngồi lên vị trí tộc trưởng, lẽ nào, nhiều năm như vậy đều uổng phí hay sao? Thương Hải, Cổ Hà, nhi tử của ta, tôn tử đều vì tiểu tử Cổ Thần mà chết, lẽ nào cũng coi như không? Thương Nhạc, ngươi đã đáp ứng ta, sau khi đại hội tộc trưởng qua đi, sẽ lấy tính mệnh của tiểu tạp chủng đó báo thù cho Thương Hải, Cổ Hà.

Theo lời nói của nhị trưởng lão, trong ánh mắt Cổ Thương Nhạc từ từ bắn ra lửa giận, nói:

– Nhị thúc, Thương Hải và Cổ Hà không rõ mà chết, ta nhất định phải lấy cái mạng của tiểu tạp chủng kia, Cổ Thương Khung đã thắng ta, ta không có biện pháp đối với hắn, thế nhưng, ta muốn hắn phải tuyệt hậu, hắn không có tiểu tạp chủng huyết mạch Cổ gia, ta xem hắn tiếp tục làm tộc trưởng Cổ gia như thế nào…

– Tốt, Thương Nhạc, chỉ cần ngươi nghĩ cách, nhị thúc thề sống chết với ngươi, cùng nhau liều mạng một lần, con ta đã chết, tôn tử đã chết, còn cái mạng già này, cũng không cần phải kéo dài.

Thần sắc nhị trưởng lão trịnh trọng nói.

Đại trưởng lão vội la lên:

– Lão nhị, Thương Nhạc, hiện tại Cổ Thương Khung đã danh chính ngôn thuận lên làm tộc trưởng, các ngươi đấu với hắn chính là đấu với tộc trưởng, các ngươi chính là địch nhân của Cổ gia, Cổ Thương Khung mặc kệ là thực lực hay thế lực đều vượt qua các ngươi, các ngươi sẽ không có khả năng thắng đâu, các ngươi sẽ hại mọi người…

Đúng lúc này, một gã hạ nhân tiến vào, mấy người dừng tranh luận, hạ nhân kia nói:

– Đại trưởng lão, nhị trưởng lão, Cổ đại gia, Vạn Cửu Hải cầu kiến.

Sau một canh giờ, Vạn Cửu Hải với vẻ mặt tươi cười rời khỏi Cổ gia, nhiệm vụ của hắn hiện tại đã hoàn thành phi thường tốt đẹp.

Giống như Vạn Thiên Phong dự tính, Cổ Thương Nhạc không đoạt được chức vị tộc trưởng Cổ gia cực kỳ không cam lòng, đây chính là kết quả của việc bao nhiêu năm qua Cổ Thương Nhạc so sánh với Cổ Thương Khung luôn luôn cao cao tại thượng. Hắn vô luận thế nào cũng không thể dễ dàng tha thứ được, Cổ Thương Khung vốn không bằng hắn lại có một ngày dẫm trên đầu chính mình.

Nếu như ngay từ đầu Cổ Thương Khung đã cường đại như Cổ Thương Nhạc, như vậy hắn sẽ quen với trạng thái này, thế nhưng, Cổ Thương Nhạc trong vài chục năm qua, vô luận là lĩnh vực nào đi nữa, hắn cũng luôn cao cao tại thượng trước Cổ Thương Khung, trong lòng hắn cho tới bây giờ vẫn chưa từng coi địa vị Cổ Thương Khung bình đẳng với chính mình, hiện tại địa vị đột nhiên xảy ra biến hóa to lớn như vậy, nghĩ đi nghĩ lại cũng không nuốt được cơn tức này.

Đồng thời, bên cạnh còn có một nhị trưởng lão càng thêm điên cuồng trợ giúp, như lửa đổ thêm dầu, cho dù Vạn Cửu Hải không đến, hắn cũng nhất định có động tác chống đối Cổ Thương Khung.

Vì vậy, khi Vạn Cửu Hải truyền tới tin tức của Vạn Thiên Phong, nói Vạn gia nguyện ý trợ giúp hắn một tay, chỉ cần hắn giao ra Cổ Thần, dưới sự kích động của nhị trưởng lão, Cổ Thương Nhạc sảng khoái tiếp nhận viện trợ từ Vạn gia.

Vạn gia đưa tới mê hoặc quá lớn, Cổ Thương Nhạc không nỡ cự tuyệt.

Vạn gia hứa hẹn, trợ giúp Cổ Thương Nhạc ngồi lên vị trí tộc trưởng Cổ gia, đồng thời trục xuất hai nhà Vân, Liễu khỏi thành Nhạc Thủy, để thành Nhạc Thủy cho Cổ gia độc đại, lợi ích thì do Cổ gia và Vạn gia chia đều, đồng thời phải giao Cổ Thần cho Vạn gia.

Nguyên lai Cổ gia tại thành Nhạc Thủy chỉ chiếm không tới một phần ba lợi ích, nếu chuyện này thành công thì Cổ gia có thể chiếm được một phần hai lợi ích.

Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão bị cừu hận che mắt, vui vẻ đáp ứng.

Đại trưởng lão còn có chút thanh tỉnh, biết Vạn gia vô duyên vô cớ đến trợ giúp bọn họ, tuyệt đối không phải xuất phát từ lòng tốt, tục ngữ nói, không chuyện ân cần, không phải gian cũng là tặc.

Thế nhưng, đại trưởng lão phản đối cũng không thay đổi được dục vọng muốn phản kích Cổ Thương Khung của Cổ Thương Nhạc, huống chi còn có một nhị trưởng lão ở bên cạnh giật giây, đại trưởng lão phản đối không hề nổi lên bất cứ tác dụng gì đối với Cổ Thương Nhạc.

– Các ngươi làm như vậy sẽ khiến Cổ gia bị hủy diệt, sẽ hủy diệt toàn bộ gia tộc, các ngươi điên rồi, ta phải đi nói cho tộc trưởng, các ngươi không thể làm như vậy.

Thấy khuyên bảo hai người không có hiệu quả, đại trưởng lão tức giận hừ hừ nói, xoay người bước ra khỏi phòng.

Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên nhất tề xuất thủ, đại trưởng lão không nghĩ tới, con hắn và đệ đệ hắn đột nhiên xuất thủ với mình, không hề phòng bị, chớp mắt bị hai người đánh trúng sau lưng.

Phụt…

Đại trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, thân thể già nua nhất thời bay thẳng về phía trước mấy thước mới ngã xuống đất.

Đại trưởng lão vừa mới rơi xuống đất, Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão nhoáng lên liền xuất hiện bên cạnh hắn, xuất thủ liên tục điểm vào hai trăm chín mươi tám huyệt đạo, khiến đại trưởng lão không thể động, không thể nhìn, không thể nghe, không thể nói, không cảm giác… Phong tỏa đi lục thức của hắn, giống như một người sống thực vật.

– Đại ca, đừng trách ta và Thương Nhạc, chờ khi sự tình thành công rồi, chúng ta sẽ giúp huynh phá giải.

Nhị trưởng lão không chút biểu tình nói, ôm lấy đại trưởng lão, bước vào trong phòng.

Đồng thời nói với Cổ Thương Nhạc:

– Thương Nhạc, nơi này có ta tọa trấn, ngươi dựa theo kế hoạch của Vạn gia, đi Liễu gia một chuyến.

Cổ Thương Nhạc gật đầu, ra khỏi Cổ gia, bước về phía Liễu gia.

– Vạn Cửu Hải đi gặp Cổ Thương Nhạc rồi, Cổ Thương Nhạc lại đi Liễu gia… Như vậy, Cổ Thương Nhạc, Liễu gia, Vạn gia, các ngươi đều cùng đến, xem ra, ông trời sắp thay đổi rồi!

Cổ Thần đứng trong viện, nhìn bầu trời trong xanh, không biết từ khi nào, trên không trung xuất hiện mây đen che phủ.

Tựa hồ, bão tố sắp tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.