Chí Tôn

Q.8 - Chương 75 - Tấn Chức Hoàng Cấp Cao Đoạn (Thượng)

trước
tiếp

Sở Vân nhất thời cảm thấy áp lực vô cùng, dường như có một tòa núi cao vạn trượng đang đè nén lên hồn phách chính mình, linh quang vận chuyển khó khăn, toàn thân thiếu chút không thở nổi.

Lực lượng Cổ Thánh thực sự quá thâm hậu, không hổ là nhân vật chính của cả một kỷ nguyên. Khi hắn nổi danh, cửu thánh vẫn chỉ là hạng trai trẻ, thảo nào bị hắn tính toán.

Trong cửu thánh, Tinh Thánh trẻ tuổi nhất. Nhìn dáng vẻ bên ngoài nhìn lại, thật giống như một đồng tử.

Luận sức chiến đấu, trong cửu thánh thì Tinh Thánh là yếu nhất. Vốn dĩ hắn là người chết trước, thế nhưng Đan Thánh phạm sai lầm, không lưu thánh vật thủ Đan Châu, mà mang theo bên mình.

Dẫn đến hiện tại Đan Thánh là người đầu tiên ngã xuống, như vậy người kế tiếp, tự nhiên là Tinh Thánh rồi.

Đối với lời chiêu hàng của Cổ Thánh, Tinh Thánh không mở miệng, thủy chung vẫn duy trì trầm mặc.

Trong số chư thánh, tình cảnh của hắn là hiểm nghèo nhất, ngay cả khí lực mở miệng cũng phải bảo lưu, dùng để chống lại áp lực cường đại của biển lửa thanh liên vô biên.

Nhưng đây cũng đủ biểu đạt ý chí của Tinh Thánh, bởi vì trầm mặc là cách cự tuyệt tốt nhất.

Cổ Thánh hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì thêm. Hai mắt hắn nhắm lại, toàn lực xuất thủ, biển lửa thanh liên giống như được đổ thêm dầu, bùng cháy mạnh thêm hơn vài lần.

Rất nhiều thánh quang đều rung động, quang huy dưới biển lửa luyện hóa càng thêm phiêu diêu. Mà tinh quang bên phía này của Tinh Thánh, càng không được tăng cường, chỉ còn lại một tầng hơi mỏng, tựa hồ sẽ bị nghiền nát ngay lập tưc.

Tại cảm giác của Sở Vân, tuy bên người là biển lửa thanh liên đang cuồn cuộn mãnh liệt, nhưng không hề có chút cảm giác nóng nào.

Một cỗ hàm xúc trong trẻo, tựa như giữa nắng hè chói chang được một ngụm nước giếng, thanh mát thấm vào tận ruột gan, không tự chủ được sinh ra một cỗ xung động thân thuộc.

Chính cỗ xung động này khiến Sở Vân cảm giác hồi hộp.

– Rất lợi hại! Biển lửa thanh liên này, hẳn là thánh vật của Cổ Thánh. Có ẩn chứa uy năng giáo hóa cường đại, có thể làm tan rã mọi ý chí chiến đấu, đồng hóa bất luận địch nhân nào. Tuy rằng tu vi ta đã tới Hoàng Cấp trung đoạn, thế nhưng trước mặt Cổ Thánh, vẫn còn quá thấp!

Sở Vân cảm thám, bỗng nhiên tâm thầm chấn động một tiếng, quang cảnh trước mắt nhạt dần, định thần nhìn lại, chỉ thấy chính mình đang tại m Dương Đại Hậu Cung như trước, Tinh Hải Oản đang lẳng lặng huyền phù trước mặt.

Chỉ là nước phát sáng tại trong bát đã vơi đi phân nửa, chỉ còn lại một tầng hơi mỏng.

– Đời người như mộng, chỉ vụt sáng trong giây lát.

Thanh âm Tinh Thánh bỗng dưng vang lên trong lòng Sở Vân, trong tiếng thở dài yếu ớt, còn có một cỗ bất đắc dĩ, cũng có một thứ khoáng đạt.

– Không ngờ ngự yêu chi đạo của ta kết thúc với cục diện như vậy. Đường ta đã hết, thế nhưng Sở Vân, con đường của ngươi chỉ vừa mới bắt đầu. Tinh Châu là thành quả ta khổ công gây dựng, là thứ quan trọng nhất, ta không muốn nó rơi vào tay Cổ Thánh, không muốn nó đảo ngược, bị hủy diệt rồi luyện thành hạt châu hỗn độn. Hiện tại ta đã truyền thụ Tinh Hải Oản cho ngươi, chấp chưởng Tinh Hải Oản, ngươi chính là

vị Thánh nhân thứ hai của Tinh Châu.

– Vị Thánh nhân thứ hai?

Giờ khắc này, Sở Vân không kìm được kinh hãi.

Hắn còn chưa kịp đặt câu hỏi, thanh âm Tinh Thánh đã lặng xuống, quang huy Tinh Hải Oản cũng ảm đạm dần. Đồng thời, Sở Vân cảm giác được linh quang ba động của Tinh Hải Oản.

Hắn tiếp nhận cổ ba động này, rồi lập thành liên hệ với Tinh Hải Oản.

Khi tinh quang trên Tinh Hải Oản tiêu tán toàn bộ liền hạ xuống từ không trung, được Sở Vân đưa tay đón lấy.

Nhìn Tinh Hải Oản trong tay, thần tình Sở Vân cực kỳ phức tạp. Hắn vạn lần không ngờ, cư nhiên có chuyện này, chuyện hắn trở thành chủ nhân đích thực của Tinh Hải Oản.

Đây là truyền thừa của Tinh Thánh, tại lúc sắp chết giao phó lại.

– Tinh Thánh…

Sở Vân khẽ thở dài, thổn thức không ngớt.

Hắn có thể sống lại, trở về hai mươi ba năm trước, là lúc Tinh Thánh động chân động tay, dùng số mệnh trên Long Nguyện Thụ làm cơ hội, nghịch phản Tinh Châu trở lại hơn hai mươi năm.

Tuy rằng Tinh Thánh muốn lợi dụng Sở Vân, biến hắn thành quân cờ, thế nhưng không thừa nhận không được, Sở Vân có thể quật khởi, trong đó Tinh Thánh chính là một đại nhân tố.

Còn nhớ rõ khi lần đầu tiên nhìn thấy Tinh Thánh, tâm tình mình kinh ngạc thế nào.

Tinh Thánh cư nhiên là một tiểu đồng tử béo mập, ngay cả khi nói vẫn còn ngọng nghịu.

Sau này khi tu vi Sở Vân càng ngày càng cao, lý giải với cửu châu càng nhiều, rốt cục cũng nhận thức được Tinh Thánh giống như bức tường trên đỉnh đầu mình. Hắn muốn phát triển, bay cao, Tinh Thánh chính là trở ngại.

Mà hiện tại, Tinh Thánh lâm chung giao phó, truyền thụ lại thánh vị Tinh Châu cho hắn, loại tâm tình này, Sở Vân có thể lý giải và thấu hiểu rõ ràng.

Đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu đổi thành thế giới tiên nang của chính mình lọt vào tình thế hủy diệt, người thân và bạn hữu tại linh châu, cùng với nghìn vạn tín đồ con dân đều phải đối mặt với tử vong, chính mình có thể làm sao bây giờ?

Tất nhiên cũng phải tìm người tin cậy rồi giao phó. Tận lực bảo tồn hy vọng cuối cùng.

Tinh Thánh là hạng người gì?

Có thể nói, Tinh Thánh đã tạo ra Sở Vân, cũng đã chèn ép Sở Vân, cuối cùng cũng chính hắn đã giao phó lại toàn bộ Tinh Châu cho Sở Vân.

Cầm Tinh Hải Oản trong tay, giờ khắc này tâm tình Sở Vân rất phức tạp, có giải thoát, có kính phục, có kiêng kỵ, có thất lạc, có bi thương, có may mắn, có mừng vui, có hoài niệm, các loại cảm xúc trộn lẫn nhau.

Sâu trong m Dương Đại Hậu Cung, Sở Vân ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị.

Hắn dựa lưng vào ghế, tay phải tùy ý đặt trên tay vịn, năm ngón tay trái mở ra, lòng bàn tay hướng về phía trước, Tinh Hải Oản lơ lửng trên cao cách cỡ đốt ngón tay, chậm rãi xoay tròn.

Trận trận tinh huy, từ yếu đến mạnh. Nước phát sáng bên trong chén, dùng mắt thường có thể thấy được đang tăng lên.

Không lâu sau, mực nước tích đọng dần từng chút một đã dâng lên được phân nửa chiều cao của bát.

– Đây là nước thánh rồi.

Sở Vân thấy cảnh tượng này, trong lòng hiểu rõ.

Khi thánh khí nồng nặc đến một trình độ nhất định, sẽ cô đọng kết dịch thể, hình thành nước thánh.

m Dương Đại Hậu Cung không thể chân chính trở thành thánh vật, chỉ có thể sản sinh thánh khí, đồng thời dung lượng cũng có cực hạn, nếu quá nhiều thánh khí sẽ khiến m Dương Đại Hậu Cung không thể chống đỡ, dẫn đến tan vỡ.

Thế nhưng Tinh Hải Oản chân chính là thánh vật, có thể sản sinh rất nhiều thánh khí, chứa đựng cả nước thánh.

– Mười giọt nước thánh là có thể hoàn toàn bổ sung cho m Dương Đại Hậu Cung, khiến cho Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu đạt đến cực hạn. Tinh Hải Oản quả nhiên lợi hại.

Trong lòng Sở Vân tán thán, cổ tay nhẹ nhàng rung lên.

Tinh Hải Oản đang huyền phù lập tức sánh ra vài giọt nước thánh trong suốt, rơi xuống m Dương Đại Hậu Cung, trong nháy mắt liền hóa thành một luồng thánh khí lớn.

Tinh quang từ thánh khí nhanh chóng tiến nhập m Dương Đại Hậu Cung, nhất thời khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu phóng suất ra quang mang chói mắt, đạt tới cực hạn!

– Vì sao có thể?

Ngân Dực thần ma vương đang giao chiến với Sở Vân kêu lên không thể tin tưởng.

Chúng Đế Hoàng đều trợn tròn mắt, ngây người nhìn.

Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu giống như được ăn xuân dược, đột nhiên mạnh mẽ bừng bừng.

Chỉ thấy nó liên tục thuấn thiểm, tốc độ cực nhanh, uy thế mạnh, ngay cả Ngân Dực thần ma vương trong lúc nhất thời không chịu nổi, chỉ có thể bị động chống đỡ, từ thế thượng phong rơi xuống hạ phong.

Ầm ầm ầm…

Tiếng nổ mạnh chấn động Tinh Châu, dư ba quét ngang, chiến đấu đẩy tới giai đoạn cao trào.

Chúng Đế Hoàng cùng với Thiên Ngoại Tinh Ma, Yển Nguyệt Thần Ma đều nhanh chóng lui lại, khi cách chiến trường vạn dặm mới sợ hãi dừng cước bộ, đứng quan sát từ xa.

Một trận chiến này, đánh trời long đất lở, thiên địa đổi màu.

Đủ qua nửa giờ, song phương giao phong mấy vạn lần. Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu vẫn duy trì trạng thái mạnh mẽ, trái lại Ngân Dực thần ma vương đã bị thương nặng.

Đây cũng là do mấy năm này, nó đều bận giao chiến với phân thân Đan Thánh, trạng thái bản thân không được tốt nhất.

Lúc này nó căm giận nhìn lên Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu, trong lòng rống giận không cam:

– Ta cư nhiên bại bởi ngươi? Tuyệt đối không thể! Để ta nổ tung hỗn độn yêu tinh, mọi người đồng quy vu tận!

– Không tốt…

Trong lòng Sở Vân nhất thời hiện lên dự cảm cực kỳ không ổn, hắn vội vã thôi động m Dương Đại Hậu Cung, Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu lóe ra, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Ngân Dực thần ma vương, phóng xuất vạn đạo sáng mờ.

Nhưng đạo sáng mờ này hạ xuông, chiếu lên người Ngân Dực thần ma vương, trong khoảnh khắc liền biến thành những sợi tơ, quấn bao quanh trên người Ngân Dực thần ma vương.

Ngân Dực thần ma vương gầm gừ rống lên, nhất thời suy yếu xuống.

Thế nhưng trong thân thể hắn, vẫn không ngừng phun ra năng lượng hỗn loạn, đen kịt như mực.

Những năng lượng này trắng trợn ăn mòn những sợi tơ kia, rất nhanh khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu tan rã, lộ ra m Dương Đại Hậu Cung bên trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.