Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1194 - Thi Mị Vs Thi Khả Nhi (43)

trước
tiếp

Editor: May

Thi Khả Nhi có bao nhiêu tài sản, Trần Thế Cẩm không rõ lắm, nhưng anh ta rất rõ ràng danh vọng và địa vị nhà họ Thi ở thành Đô, về phần nhà họ Thi có bao nhiêu tiền, chắc hẳn sớm đã đến mức không thể dự đoán nổi.

Chỉ là những năm này, Thi Khả Nhi cũng không tung tin mình là tiểu thư nhà họ Thi, cũng không dựa vào nhà họ Thi, tính ra, cô thật ra là một người rất bề bộn.

Anh ta nhiều lần đấu trí đấu dũng với cô, đầu tiên là bởi vì cô sẽ không dùng nhà họ Thi tới dọa người, thứ hai là anh ta quả thật muốn đánh bại cô, cho nên anh ta mới sẽ ở trên tòa dưới tòa đối đầu không ai nhường ai với cô.

Chỉ là Tiễn Hạo cũng không biết những chuyện này.

Bởi vì anh ta cũng coi là nhân vật số một ở thành Đô, tài sản hơn triệu, mở công ty và đầu tư bất động sản cũng không ít.

Mấy năm này buôn bán lời không ít tiền, giá trị con người liền trở nên cao hơn, bình thường chuyện trên phương diện làm ăn có bạn hợp tác và trợ lý xử lý, anh ta chỉ còn chờ ngồi mát ăn bát vàng, cho nên rất nhiều chuyện anh ta đều sẽ không đi chú ý.

Anh ta từng nghe nói nhà họ Thi, cũng biết mình trêu chọc không nổi, nhưng anh ta chưa bao giờ chú ý đến Thi Khả Nhi, cho nên cũng không biết cô là người nhà họ Thi.

Thấy thái độ Trần Thế Cẩm đối với cô không được tốt, Tiễn Hạo liền cho rằng cô chỉ là nhân vật nhỏ không có danh tiếng gì, cho nên tự nhiên sẽ không để cô vào mắt.

“Cô có nghìn tỷ tiền âm phủ đi?” Tiễn Hạo giễu cợt cười, “Cũng không cầm cái gương theo soi, xem bộ dạng như vậy của cô, giống như người có tiền ư?”

“Bộ dạng này của tôi đương nhiên không giống kẻ có tiền nha, bởi vì tôi vốn chính là kẻ có tiền, tại sao phải giống chứ.” Thi Khả Nhi thoáng nhíu mày, cười như không cười nhìn anh ta.

“Thi luật sư….” Trương Nga lôi kéo tay Thi Khả Nhi, nhỏ giọng nói: “Anh ta là người tâm ngoan thủ lạt, cô không đắc tội nổi…. cô thật không cần phải vì tôi mà làm như vậy….”

“Cần phải.” Thi Khả Nhi nói xong, ngoắc ngoắc Ngụy Thâm Thâm cách đó không xa, ý bảo cô ấy tới đây.

Ngụy Thâm Thâm hiểu được ý của cô, lập tức lưu đoạn video mới vừa quay được, bước nhanh đến trước mặt cô, “Sư phụ.”

“Em lái xe đưa Trương tiểu thư trở về, nhân tiện tìm bác sĩ tư nhân đi xử lý vết thương cho cô ấy một chút, nơi này một mình chị ứng phó là được rồi.” Thi Khả Nhi nói.

“Không được đâu sư phụ, anh ta sẽ thương tổn chị….” Ngụy Thâm Thâm cau mày liếc qua trên người Tiễn Hạo, mang theo vài phần xem thường.

“Cứ làm theo lời chị.” Thái độ Thi Khả Nhi rất kiên quyết.

Ngụy Thâm Thâm do dự một chút, thấy Trương Nga xác thực bị thương không nhẹ, nếu như xử lý muộn, có thể sẽ dẫn tới biến chứng, cô chỉ có thể thỏa hiệp: “Vậy chị cẩn thận một chút, sư phụ. Có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho em, em sẽ chạy tới đầu tiên.”

“Ừ.” Thi Khả Nhi đáp lại một tiếng.

Trương Nga áy náy nhìn về phía Thi Khả Nhi, muốn nói gì đó, nhưng lại đột nhiên tiếp xúc đến ánh mắt uy hiếp của Tiễn Hạo, vì vậy lại không thể không nuốt lời nói trở về.

“Đi thôi, Trương tiểu thư.”

Ngụy Thâm Thâm dìu Trương Nga lên xe, mới vòng qua đầu xe ngồi vào trong xe, khởi động động cơ, lái xe đi.

Nhìn phương hướng xe lái đi, Tiễn Hạo dùng sức nắm chặt nắm tay, giận dữ hét: “Tiện nhân, mày tốt nhất cẩn thận một chút, lần sau để cho tao thấy mày lần nữa, xem tao thu thập mày như thế nào!”

Nói xong, anh ta nhìn thẳng Thi Khả Nhi, cười lạnh nói: “Nếu mày có tiền, còn làm luật sư làm gì, đừng giả vờ giả vịt ở trước mặt tao, kẻ có tiền không phải mày muốn giả vờ liền có thể giả vờ. Tao hỏi mày, Trương tiện nhân đột nhiên khởi tố ly hôn, có phải là mày giựt giây không? Nói đi, cô ta cho mày bao nhiêu chỗ tốt.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.