Chồng Là Bạn Thân

Chương 4 - Chương 4

trước
tiếp

Mẹ chồng hay tin cô có thai thì mừng lắm. Bà đợi ngày này lâu lắm rồi. Thằng con bà từ nhỏ đến lớn chẳng yêu ai bao giờ. Trong khi các bạn của nó chỉ mới học cấp ba đã có hai, ba đứa người yêu. Nhiều khi bà còn nghĩ có khi nào con bà bê đê thật không? Trời ạ, bà chỉ có một đứa con trai này thôi.

Không phải bà kì thị chuyện đồng giới yêu nhau. Mà là bà muốn có cháu bồng. Con bà bê đê thì lấy đâu ra cháu cho bà bồng? Nếu bà có hai, ba đứa con bà chẳng thèm quan tâm.

Nhưng đùng một cái, thằng con này của bà gọi điện về nói với bà chuẩn bị trầu cau. Còn có cả giả bê đê gì nữa. Lòng bà thật sự hoang mang. Đến hôm nay mọi chuyện coi như được sáng tỏ. Thì ra thằng con này của bà thích người gái nhà người ta. Lại không dám thổ lộ nên giả bê đê hơn 10 năm nay. Mà thằng con bà cũng ngốc nghếch quá đi. Lỡ con bé lấy người khác làm chồng thì sao? Mà nói đi cũng phải nói lại. Thằng con bà lừa người ta mình là bê đê rồi lừa luôn con người ta lên giường. Cũng chất lắm chứ.

“Ông rót cho tôi cốc nước với”

Cô và anh vừa từ bệnh viện về. Vừa về liền báo cho mẹ chồng biết nên vẫn chưa uống được cốc nước. Khát thật.

“Mau lấy cho con Trâm li nước” Bà cũng sốt ruột, không thể để con dâu với cháu nội bà khát nước được.

Cô biết mẹ chồng thương nên tùy tiện sai bảo anh như cu li. Còn anh thì đúng chất là một cu li. Cô nói gì thì nghe nấy. Đi rót rồi bưng ra ngay.

“Nước này bà uống đi”

“Hai đứa đã lấy nhau sao còn xưng ông tôi, bà tôi như thời còn đi học vậy? Mẹ thấy nên đổi cách xưng hô đi”

“Dạ từ giờ tụi con sẽ đổi cách xưng hô” Anh quay lại nháy nháy mắt với cô “Được không vợ?”

“Dạ chồng”

Cô thấy anh nháy nháy mắt với mình, cô liền hiểu. Cô hiểu chứ, anh không muốn mẹ biết được sự thật về giới tính của mình. Bà mà biết chắc sẽ suy sụp lắm.

Một tiếng dạ chồng của cô, anh nghe mà mát ruột mát gan. Đúng là mẹ của anh, lúc nào cũng tạo điều kiện cho con trai.

Sau khi hỏi tình hình của đứa bé, được bao nhiêu tuần, có khỏe không… Bà liền nói với cô

“Bây giờ con có thai rồi, con nên nghĩ việc ở nhà dưỡng thai. Khi nào sinh con xong thì đi làm lại”

“Công việc của con không có gì là cực khổ. Chỉ là ngồi văn phòng, bấm máy tính còn có máy lạnh mát mẻ. Không sao đâu mẹ ạ. Khi nào gần sinh con sẽ nghĩ. Con nghe mẹ con kể ngày xưa lúc bà ngoại có thai mẹ con còn phải ra đồng cấy lúa mà”

“Ây da, con đó. Sao lại so sánh thời xưa với thời nay. Con ngày ngày ngồi gần máy tính, không sợ bức xạ ảnh hướng tới cái thai sao?”

Cũng đúng, điều này cô chưa nghĩ qua.

Bà thấy cô có vẻ lung lay liền tiếp lời

“Nhà này không giàu có gì. Nhưng đủ điều kiện để lo cho con dâu và cháu nội. Con nghe lời mẹ, ở nhà dưỡng thai, bao giờ sinh cháu thì cứ giao cho mẹ rồi đi làm”

Bà quay sang nói với anh “Mày nói vài câu đi. Sao mày vô tâm thế? Tính để vợ mày vác cái bụng bầu đi làm à?”

Anh nghe mẹ mắng thì giật mình “Đúng đó vợ, em đừng đi làm. Ở nhà, anh nuôi được hai mẹ con mà. Để bà nội chăm sóc cháu anh an tâm hơn”

“Dạ cũng được. Ngày mai con đến cơ quan xin nghĩ rồi thu xếp công việc”

Cô cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Lấy anh rồi cũng rất tốt. Có mẹ chồng yêu thương như mẹ ruột. Có anh chu đáo. Còn có cả đứa con sắp đến với thế giới này của cô. À không, của hai người…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.