đến trường, mấy ngày đầu năm đại học, bạn cứ chập chững không theo kịp vì bỡ ngỡ môi trường mới. Kì diệu là bạn được vào đúng lớp A, nhưng hình như nó hơi quá sức với bạn. Với cả, bạn còn phải chịu trách nhiệm với một ông chồng. Phải, là Kim Thiên Phong. Khi bạn tròn 18 tuổi thì bạn đã phải cưới một ‘ông chú’ hơn mình 10 tuổi lận. Gia đình ép bạn lấy anh ấy, đơn giản là nhìn trúng mắt: đẹp trai, thông minh, ngoan ngoãn… Nói đến ngoan ngoãn thì chưa thể nào đúng, ai biết được đằng sau cái ngoan ngoãn của ‘ông chú’ này là một tính cách gì chứ… Ấu trĩ, chắc chắn là ấu trĩ!
Ngồi thơ thẩn đợi giờ học vào, nghe nói lớp đang có thầy giáo mới dạy toán rất nam tính và đẹp trai nên đám học viên nữ cứ nhao nhao ầm ĩ lên. Bạn cũng chẳng hề quan tâm mấy, đẹp trai thì đẹp trai, gặp mặt đã rồi mới tính sau.
Tiếng chuông lớp học vang lên, các học viên ngồi vào vị trí của mình đợi giáo viên vào. Mở cánh của lớp ra, bạn để ý đến cánh cửa lớp, đôi bàn tay này… có lẽ là đẹp trai… Bàn tay to và trắng đủ độ nam tính. Người đó bước vào, mấy cô học viên cứ ríu rít khen đẹp trai. Cô bạn thân của bạn như rớt cả liêm sỉ, quay sang mắt sáng như sao nói nhỏ:
“Uồiii!! Thầy giáo mới này y như nam thần vậy~ Mình sẽ học lớp kèm toán của thầy! He he…”
Ngơ cả người, trước mắt bạn chính là tên ấu trĩ KIM THIÊN PHONG đó! Là Kim Thiên Phong, trời ạ… Anh ấy đặt tay lên bàn, nhìn cả lớp một cách hiền dịu rồi nói lời giới thiệu.
“Xin chào các bạn, tôi là Kim Thiên Phong, năm nay tôi phụ trách môn Toán. Năm nay, mong các bạn giúp đỡ nhau trong môn này.”
Đúng là rớt hết cả liêm sỉ, cả cái đám nữ kia hô hào ầm ĩ. Tên Kim Thiên Phong đó đang nhìn bạn, ánh mắt hết sức khó hiểu. Cô bạn thân của bạn thấy vậy, nghiêng người thì thầm:
“Nè nè, sao thầy ấy cứ nhìn cầu vậy? Quen biết nhau sao? Giới thiệu đi nào!!!”
“Trật tự đi, vào học rồi kìa!!” – Bạn nói như đánh lạc hướng.
Thật đáng sợ, chồng là thầy giáo sao?
Trong giờ học, bạn cố gắng nghe giảng nhưng chẳng thể nào vào tai nổi. Cứ mỗi lần nhìn bẳng chép bài là anh ta lại đập vào mắt bạn, rồi lại nhìn bạn với ánh mắt khó hiểu. Quyết tâm học hành mà làm lơ anh ấy. Đến lúc thầy giáo Kim Thiên Phong giao bài tập cho học viên làm trên lớp, bạn cặm cụi vào làm còn anh ấy cứ đi quanh quanh cái dãy của bạn, nhìn bài của các học viên. Đến chỗ bạn, anh ấy đứng nhìn xem bạn làm như nào, anh ấy cầm cây thước gõ nhẹ vào đầu vào rồi nhẹ nhàng nói, điều đó khiến cho cả góc nữ nhốn nháo ghen tị:
“Em T/b, làm sai hết rồi!”
“Anh … a vâng thầy…” – Theo phản xạ mọi khi mà bạn suýt gọi tên anh. Anh ấy phì cười rồi cầm bút từ tay bạn, ân cần giảng giải, anh ấy nói khá nhỏ:
“Công thức này… lắp vào đây… rồi đó. Vợ anh đã hiểu chưa?”
Bạn tức tối, tiện tay huých cho một cái, may mà anh né ra chứ không ôm bụng kêu đau khỏi dạy Toán nữa.
Hết giờ, Kim Thiên Phong nói lời kết thúc bài học, rồi dặn dò các học viên cảu mình, quay sang phê bình bạn:
“Em T/b, vì lực học của em chưa được vững. Tôi yêu cầu em lên phòng giáo viên gặp tôi, trao đổi về lực học của em!”
Hả?!? Gì chứ? Bạn đâu có kém đến mức đó. Bạn chỉ sơ suất thôi mà. Sao Kim Thiên Phong lại yêu cầu bạn lên gặp anh ấy? Chắc chắn là có ý đồ, phải thật đề phòng!
Bạn lên phòng giáo viên. Đúng là trường danh giá, mỗi thầy cô một phòng, xịn thật. Gõ cửa phòng rồi ngó đầu vào, anh đang soạn giáo trình mới cho bài học hôm sau. Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn bạn:
“Vợ anh đến rồi sao? Vào đi…”
“Anh tém tém cái miệng lại, bị phát hiện ra có khi tôi bị đuổi học như chơi đấy!” – Bạn chạy vào, bịt miệng anh.
“Chẳng phải em mò đến đây sao? Nhớ anh phải không?” – Anh ấy chọc ngoáy bạn, người đâu nói một rồi lại nói hai.
“Anh bảo tôi đến đây! Đừng nói những thứ gọi là giả dối!” – Bạn tức giận.
“Anh muốn kèm vợ mình học, không được sao?” – Anh nói.
“Được. Dù gì tôi cũng có vài chỗ khúc mắc.” Bạn kéo ghế ngồi cạnh anh, lôi sách vở ra, chuẩn bị tập trung học hành.
“Anh sẽ dạy vợ một thứ…” – Anh nói, tay cầm quyển sách, “…Có lẽ vợ rất thích bài học này…”
“Bài nào vậy?” – Cô quay sang thắc mắc.
Ngay lập tức, Kim Thiên Phong hôn nhẹ lên cánh môi hồng của bạn. Nhanh nhẹn len lỏi vào khoang miệng bạn, say mê đùa giỡn với đôi môi ấy. Anh thả quyển sách xuống, bạn cứ chống đối không ngừng, nhất quyết đẩy anh ra. Kim Thiên Phong ôm eo bạn rồi tay kia vươn ra sau gáy, ủn bạn gần hơn để tận hưởng nụ hôn. Mãi sau bạn mới ủn được anh ra, đúng hơn là anh bỏ ra… Bạn đỏ mặt, mắng anh:
“Thiên Phong! Ai cho anh dám…?”
“Anh dám chứ? Môi hồng của thiếu nữ 18 mềm mại hơn anh tưởng… quả nhiên là không tiếc cho đời người khi đem em về làm vợ.”
“Tôi giết anh!”