Chúa Tể Chi Vương

Chương 1513 - Gặp Lại Liễu Cầm Hâm

trước
tiếp

Không tới nửa ngày sau, một gã trung niên áo đen đã chạy tới địa điểm Thần Quốc của Quang Tộc. Nhưng nơi này đã không còn dấu hiệu Thần Quốc tồn tại, trong không gian chỉ lưu lại một cỗ khí tức Thần lực hỗn tạp, vách tường không gian không quá củng cố, rõ ràng nơi này đã từng phát sinh qua đại chiến cao cấp.

– Đã tới chậm!

Trung niên áo đen truyền tin tức về cho U Vân Thần Vương. Thật ra, ngay thời điểm U Vân Thần Vương trở về tới Huyễn Thần Thánh Địa cũng đã đoán được kết quả.

Bình thường, các thành viên cao tầng trong Huyễn Thần Thánh Địa cũng luôn đem một tia linh hồn bản nguyên của mình chế tác thành Hồn ngọc, lưu lại trong Thánh địa. Một khi Hồn ngọc vỡ nát, chính là đại biểu kẻ đó đã tử vong. Mà Hồn ngọc của toàn bộ các thành viên Huyễn Thần Thánh Địa tiến về Thần Quốc Quang Tộc bắt giữ Thần Mâu thứ chín kia đều đã vỡ nát hết. Dưới tình huống như vậy, địch nhân khẳng định là đã thoát đi rồi.

Ngày đó, U Vân Thần Vương bùng phát phẫn nộ, xuất thủ không chút nương tay với Mộng Yểm Thú Vương, một lần nữa phong ấn nó lại. Sau đó, U Vân Thần Vương lập tức phái tất cả mọi người trong Huyễn Thần Thánh Địa, đồng thời đích thân lên đường, toàn diện sưu tầm thân ảnh của Cự Thần Điện cùng Triệu Phong trong khắp Xích Tinh Vực. Nhưng qua mấy tháng trời vẫn như cũ không có nửa điểm đầu mối.

o0o

Cùng lúc đó, trong Thần Quốc Thiên Cơ Tộc, vẻ mặt Vũ Lưu Bình trầm trọng, nhanh chóng tiến vào hòn đảo nhỏ chính giữa trong Thần Quốc. Trong tòa cung điện u ám trên đỉnh hòn đảo, vài gã Thiên Thần Sứ, Hộ pháp kể cả Thiên Chủ đều đang ở trong này.

– Thiên Chủ đại nhân, với thực lực của ta, tuyệt đối có thể bắt giữ được Triệu Phong, chỉ là…

Vũ Lưu Bình quỳ rạp trên mặt đất, vội vã giải thích.

– Mặc kệ ngươi giải thích như thế nào, nhưng cuối cùng ngươi cũng đã vi phạm mệnh lệnh của ta!

Hai mắt Thiên Chủ khép hờ, ngôn ngữ bình thản, nhưng lại khiến cho Vũ Lưu Bình vô cùng kinh hoàng.

– Vâng!

Vũ Lưu Bình không dám tiếp tục phản bác, nhưng có một chuyện hắn không thể không nói:

– Lần này thuộc hạ thất bại, có quan hệ cực lớn với Vũ Thiên Vu, bằng không, Thần Mâu thứ chín chắc chắn đã rơi vào trong tay ta!

Vừa nhắc tới ba chữ Vũ Thiên Vu này, không khí trong cung điện nhất thời thay đổi. Thiên Chủ mở ra cặp nhãn mâu thâm thúy vô ngần:

– Đem tất cả tình huống liên quan tới người này, đầu đuôi gốc ngọn giảng thuật lại một lần!

Mấy vị Thiên Thần Sứ ở đây mặc dù không phải là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, nhưng cũng biết rõ về họ Vũ, cũng biết rõ cái tên này.

Vũ Thiên Vu, kẻ đứng đầu phái Trí Giả của Thiên Cơ Tộc. Phái Trí Giả đã rất lâu không xuất hiện trong tầm mắt của bọn chúng rồi. Không ngờ tại thời khắc mấu chốt này, bóng dáng phái Trí Giả cuối cùng vẫn đã xuất hiện.

– Lúc đó, hàng lâm Thần Quốc Quang Tộc chỉ là hình chiếu khóa không của Vũ Thiên Vu…

Vũ Lưu Bình lập tức nói ra tất cả những gì liên quan tới Vũ Thiên Vu. Trên thực tế, thất bại của hắn hoàn toàn không liên quan gì tới Vũ Thiên Vu, nhưng hắn đem sự tình lần này đổ hết lên người Vũ Thiên Vu, sẽ có thể giảm thiểu sự trách phạt của Thiên Chủ.

– Xem ra, phái Trí Giả hoặc nhiều hoặc ít cũng hiểu một chút đối với kế hoạch của chúng ta! Hiện tại đã tới thời kỳ mấu chốt, ta sẽ không trừng phạt ngươi…

Trong ánh mắt bình thản của Thiên Chủ hiện lên một tia tinh mang. Liên quan tới kế hoạch của phái Nghịch Thiên, trước giờ vẫn luôn được bảo mật vô cùng nghiêm ngặt, cho dù là các Thiên Thần Sứ cũng không biết rõ tình huống cụ thể. Nhưng lúc này phái Trí Giả đột nhiên xuất hiện, hắn không thể không đề phòng.

– Tả Hộ pháp, chuyện tình ta để ngươi điều tra, tình huống như thế nào rồi?

Thiên Chủ nhìn về phía Hộ pháp ở một bên. Mặc dù khả năng phái Trí Giả biết được kế hoạch của mình là thập phần thấp, nhưng hiện tại hắn muốn làm nhất, chính là hoàn thành kế hoạch này thật nhanh. Đến lúc đó tất cả đã thành định cục, cho dù là phái Trí Giả cũng không thể thay đổi được gì.

– Trong Thần vực Man Hoang, những thế lực có liên quan sâu sắc với Triệu Phong phải kể tới Linh Tộc cùng Cự Thần Điện. Hiện tại Cự Thần Điện đã dời đi, cũng chỉ còn lại có Linh Tộc mà thôi. Ngoài ra, địa phương lần đầu Triệu Phong hiện thân là Cổ Lũng Vực…

Hộ pháp chậm rãi nói. Thiên Chủ để cho hắn điều tra rõ tất cả tình huống của Triệu Phong trong Thần vực Man Hoang. Hiểu rõ tất cả mọi thứ của Triệu Phong mới có thể tìm được nhược điểm của hắn.

– Linh Tộc nằm ở Tử Linh Vực, có Sinh Mệnh Chúa Tể tọa trấn, hiện tại vẫn chưa tới thời điểm động thủ với nó!

Thiên Chủ khẽ lắc đầu.

– Thuộc hạ còn điều tra được, Triệu Phong có quan hệ vô cùng mật thiết với Triệu Vũ Phỉ, thiên kiêu chi nữ của Linh Tộc. Có thể nói, sở dĩ Triệu Phong gia nhập Linh Tộc, cũng là bởi vì nữ nhân này! Mà hiện tại, nữ nhân này đã rời khỏi Linh Tộc…

Khóe miệng Hộ pháp mỉm cười.

– Tốt! Sự tình lần này do đích thân ngươi chấp hành!

Thiên Chủ gật đầu. Hộ pháp làm việc, hắn vẫn tương đối yên tâm.

Phía dưới, trong lòng Vũ Lưu Bình cả kinh. Tả Hộ pháp cũng là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, hơn nữa quyền cao chức trọng. Không ngờ lần này Thiên Chủ lại để Hộ pháp đích thân chấp hành nhiệm vụ như vậy. Bất quá, cái này chính là biểu thị Thiên Chủ thề nhất định phải đạt được Thần Mâu thứ chín! Lần này Triệu Phong nhất định phải xong đời.

o0o

Bên kia, Triệu Phong cùng với Cự Thần Điện ở trong Thần Quốc Quang Tộc, bắt đầu hành trình dài dòng di chuyển về phía địa phương của phái Trí Giả. Địa điểm mà Vũ Thiên Vu đưa cho cách Xích Tinh Vực thập phần xa xôi, nhưng như vậy cũng tốt, có thể tránh khỏi cái phiền toái Huyễn Thần Thánh Địa này.

Trên đường đi, tất cả mọi người đều chìm vào trong bế quan. Quang Tộc gánh vác sứ mệnh báo thù, nhất định phải cường đại lên, mà Cự Thần Điện cũng có một cái cừu nhân như Huyễn Thần Thánh Địa vậy, dưới áp bách cùng khuất nhục, sẽ dễ dàng kích thích tiềm lực mọi người hơn.

Lúc này, Triệu Phong cũng đang ở trong Mộng Huyễn Thần Quốc, bắt đầu quá trình bế quan dài dằng dặc. Vừa mới đột phá Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, hắn cần phải hao phí đại lượng thời gian để củng cố tu vi cảnh giới. Mỗi khi tu luyện một đoạn thời gian, hắn cũng sẽ hạn chế một số phương diện của chính mình, tìm kiếm đối thủ ở trong Thần Quốc, tiến hành ma luyện bản thân.

Bất tri bất giác, Triệu Phong đã mất hơn mười năm tiến hành củng cố cảnh giới. Đương nhiên, đây là thời gian trong Mộng Huyễn Thần Quốc. Trong thời gian này, lực lượng Hỗn Độn của Triệu Phong đã có tiến bộ không nhỏ, mà những Áo nghĩa còn lại, Lôi Chi Áo Nghĩa thành công tấn thăng thành Pháp tắc Lôi hệ. Nguyên nhân có lẽ là do Triệu Phong cụ bị Lôi Hồn Thể, lại có lẽ là do Mộng Huyễn Thần Mâu đề thăng phương diện lĩnh ngộ, khiến cho hắn trên phương diện lĩnh ngộ Lôi đạo ngoài ý muốn đột phá đến cấp bậc Pháp tắc.

Ngoại trừ củng cố tu vi cùng đề thăng cảnh giới ra, phần lớn thời gian của Triệu Phong đều đặt trên việc nghiên cứu Mộng Huyễn Thần Mâu. Mộng Huyễn Thần Mâu đã đạt tới cấp bậc Thần Mâu, nhưng Triệu Phong vẫn chưa hoàn toàn phát huy ra lực lượng của nó, một phương diện cũng là do tu vi của hắn còn hạn chế.

Ngoại trừ nghiên cứu Mộng Huyễn Đồng Thuật ra, Triệu Phong cũng không quên con đường trước đây của chính mình. Rất lâu trước đây, hắn đã có một ý nghĩa, đó chính là dung nhập lực lượng Hỗn Độn vào trong Lôi Kiếp Đồng Diễm, hoặc là dung nhập lực lượng Lôi kiếp vào Hỗn Độn Kiếm bản đồng thuật. Hiện tại Triệu Phong đã có thể dễ dàng thi triển Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm, lại thêm Lôi đạo cũng đã lĩnh ngộ thành Pháp tắc Lôi hệ, nến hắn lại một lần nữa nếm thử nghiên cứu đồng thuật phương diện này, như vậy sẽ dễ dàng hơn.

Trong Tả Mâu Triệu Phong hiện lên tầng tầng lạc ấn lôi điện. Đồng thời, trong đó cũng ngưng kết ra một thanh Hỗn Độn Kiếm cỡ nhỏ, hai cái chậm rãi kết hợp lại với nhau.

Hưu!

Đột nhiên, một đạo Lôi Kiếp Kiếm chợt bắn thẳng ra. Những nơi nó đi qua, trong hư không lưu lại một đạo cháy khét vặn vẹo.

Hỗn Độn Kiếm dung nhập lực lượng Lôi kiếp vào, lực xuyên thấu cùng uy năng của nó đã tăng lên không nhỏ. Nhưng Triệu Phong cũng chưa hoàn toàn hài lòng, ý tưởng ban đầu của hắn chính là dung hợp Lôi Kiếp Đồng Diễm với Hỗn Độn Kiếm, khiến cho uy năng của nó hơn xa bình thường, lại còn cụ bị năng lực thuấn phát.

Hiện tại, Triệu Phong đã tìm hiểu ra Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm bản đồng thuật, tuy tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn như cũ không phải là thuấn phát, còn có khả năng né tránh được.

o0o

Ba năm sau, Thần Quốc Quang Tộc đã đi tới một Vực nằm ở khu vực Tây bộ Thần vực Man Hoang, Thiên Sơn Vực. Trong mấy Đại Vực mà Thiên Sơn Vực này tiếp giáp có cả Thiên Hà Vực cùng Thông Đài Vực.

Trong lòng Triệu Phong cũng có chút kinh ngạc, không ngờ phái Trí Giả lại ẩn tàng ở nơi này. Lúc trước, Triệu Phong đã từng bị phái Nghịch Thiên bắt giữ tại Thiên Hà Vực, về sau đã đắc tội với Kim Long Thánh Địa của Thông Đài Vực, hiện tại phỏng chừng Kim Long Thánh Địa vẫn còn đang truy nã hắn khắp nơi trong Thông Đài Vực. Nhưng hắn tin tưởng, chính mình trốn ở địa bàn phái Trí Giả, Kim Long Thánh Địa căn bản không có khả năng tìm được.

Sâu bên trong một dãy vụ sơn liên miên không dứt, Tân Vô Ngân, Mộ Cốc cùng Triệu Phong đi tới một tòa sơn cốc thanh lãnh nào đó.

– Chính là chỗ này!

Mộ Cốc thấp giọng nói.

Đúng lúc này, từ phương xa, vụ khí đột nhiên ba động, hình thành nên một cái thông đạo. Sau khi xuyên qua thông đạo, một cái địa phương mỹ lệ thần bí giống như thế ngoại đào nguyên chợt đập vào mắt mọi người. Địa phương của phái Trí Giả non xanh nước biếc, vụ khí lượn lờ, tràn ngập cảm giác thần bí u tĩnh, không có một chút ồn ào náo động nào, hoàn toàn cách xa trần thế. Thời điểm mọi người đi tới nơi này, tâm tình cũng đột nhiên bình tĩnh trở lại.

– Hoan nghênh chư vị đến đây! Thiên Vu đại nhân cho mời!

Cách đó không xa, một vị Trí giả thân mặc trường bào đen như mực chợt ôn hòa nói. Đồng thời, ánh mắt của hắn thoáng quan sát Triệu Phong một cái.

Sau đó, mọi người dưới sự dẫn đường của vị Trí giả này, hành tẩu bên trong lãnh địa của phái Trí Giả. Thiên địa một mảnh trắng xóa, trong phiến thế giới mông lung trắng noãn này, có thể nhìn thấy rất nhiều những đỉnh tháp màu đen. Mà ngay tại trung tâm của phiến thế giới này có một tòa tháp đen như mực kỳ huyễn cổ lão hùng vĩ cao to dị thường!

– Phái Trí Giả của Thiên Cơ Tộc!

Trong lòng Tân Vô Ngân kích động khó có thể bình tĩnh. Thiên Cơ Tộc là chủng tộc thần thoại bài danh thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, mà hiện tại hắn sắp sửa nhìn thấy kẻ đứng đầu trong phái Trí Giả của Thiên Cơ Tộc.

Trong lòng mỗi người có vô số những nghi hoặc, khó hiểu. Thiên Cơ Tộc là chủng tộc có trí tuệ cao nhất, có lẽ Cự Thần Điện có thể đạt được sự chỉ dẫn của vận mệnh ở chỗ này.

Sau khi bước lên tầng cao nhất của tòa tháp đen như mực ở trung tâm, mọi người phát hiện cả phiến không gian rộng lớn yên tĩnh này cũng chỉ có năm người mà thôi, cảm giác có chút trống trải. Ánh mắt của tất cả mọi người tập trung về phía hai người ở phía trước. Một người trong đó, tướng mạo hoàn toàn tương tự với hình chiếu khóa không ở Thần Quốc Quang Tộc lúc trước, mà bên cạnh hắn là một nàng nữ tử điềm nhiên bình tĩnh, thần bí thanh mỹ.

– Trí giả, nàng…

Triệu Phong nhất thời ngây ngẩn cả người. Vốn dĩ hắn chuẩn bị nhờ Vũ Thiên Vu giải thích nghi hoặc, Phạm Luân Cổ Âm Điện cùng Liễu Cầm Hâm đến cùng là đã đi nơi nào? Vì sao hắn lại từng nhìn thấy một nàng nữ tử thập phần tương tự Liễu Cầm Hâm tại Thần vực Man Hoang… Nhưng hiện tại vừa đi tới nơi này, không ngờ nàng nữ tử thần bí cực kỳ tương tự Liễu Cầm Hâm kia lại cũng đang ở bên cạnh Vũ Thiên Vu.

Đương nhiên, thời điểm Tân Vô Ngân cùng Mộ Cốc nhìn về phía nàng nữ tử áo trắng này, trong lòng cũng có chút kinh ngạc. Lúc trước ở Thần Quốc Quang Tộc, sau khi mọi người giao thủ với Vũ Hành của Thiên Cơ Tộc, bọn họ đã từng nhìn thấy một cái bóng lưng thập phần tương tự với nữ nhân trước mặt, mà ngay cả con mèo lười kia cũng đang ở đây.

– Thì ra là vậy! Lần trước cũng là nhờ phái Trí Giả bang trợ Quang Tộc sao?

Trong lòng Mộ Cốc cảm khái. Xem ra phái Trí Giả và phái Nghịch Thiên thật sự là bất đồng, lần này hắn đã lựa chọn đúng rồi. Mà Tân Vô Ngân lại cảm thấy nàng nữ tử trước mặt này nhìn thập phần quen mắt.

– Ngươi… Đến cùng là…

Triệu Phong tỉ mỉ quan sát nữ tử áo trắng trước mặt.

– Phong, chúng ta lại gặp nhau!

Đúng lúc này, ánh mắt đối phương tràn đầy thần sắc phức tạp, đột nhiên mở miệng nói.

– Ngươi đến cùng là Liễu Cầm Hâm, hay là Liễu Cầm Âm…

Câu nói kia của đối phương khiến cho đầu óc Triệu Phong có chút trống rỗng.

– Tên họ chỉ là một cách gọi mà thôi, ngươi cứ biết ta là người kia là được rồi! Xưng hô như thế nào cũng không quan trọng!

Thần sắc nữ tử áo trắng tuy bình thản, nhưng tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được tâm tình vui vẻ hiện tại của nàng.

– Thật sự là ngươi, Cầm Hâm?

Triệu Phong có chút khó có thể tin nổi. Nàng nữ tử trước mặt này quả thật là người kia tại Đại Lục Vực. Nếu đối phương nói đã Liễu Cầm Hâm hay Liễu Cầm Âm cũng đều là nàng, tên gì cũng không quan trọng, như vậy Triệu Phong vẫn lựa chọn cái tên Liễu Cầm Hâm này. Dù sao cái tên này cũng liên quan tới nhiều hồi ức của hắn hơn một chút.

– Meo meo!

Lúc này, Tiểu tặc miêu chợt từ trong Không gian Trữ vật nhảy ra, mở to nhãn mâu quan sát bốn phía. Cùng lúc đó, Đại Lại Miêu trên vai Liễu Cầm Hâm cũng mở ra nhãn mâu lười biếng của mình. Khi nó nhìn thấy Tiểu tặc miêu, nhất thời lộ ra một tia thần sắc khinh thường.

– Meo meo!

Tiểu tặc miêu hừ nhẹ một tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêng mắt liếc nhìn Đại Lại Miêu, thể hiện ra tư thái khiêu khích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.