Bên kia, nam tử áo trắng đang chiến đấu với Mộ Cốc phát hiện ra tình huống trên chiến trường còn lại, sắc mặt nhất thời kinh hãi. Trong các Thiên Thần Sứ, Bắc Minh Huy cũng coi như là tồn tại tương đối cường đại, hiện tại không ngờ lại bị đánh trọng thương như vậy. Mà ba gã Điện Vương cũng đã vẫn lạc mất hai người, nữ tử áo đen còn lại cũng đã tràn ngập nguy cơ.
– Bắc Minh Huy, xảy ra chuyện gì?
Nam tử áo trắng kinh hô hỏi lớn.
Bắc Minh Huy nhất thời trầm mặc không nói gì, mà căn bản là không biết nói như thế nào. Theo lý thuyết, hiện tại bọn chúng chỉ cần ngăn cản Triệu Phong một hồi, đợi đến lúc đám người Hộ pháp chạy tới, tất cả liền trần ai lạc định rồi. Chỉ là khi nhìn thấy Triệu Phong đã từng nhỏ yếu, hiện tại lại trưởng thành đến trình độ này, có được lực lượng Hỗn Độn giống như hắn vậy, Bắc Minh Huy liền quên mất mục đích ban đầu, bức thiết nghĩ muốn đánh bại Triệu Phong, chứng minh chính mình. Kết quả lại là bản thân hắn thảm bại! Có thể nói, cục diện hiện tại chính là một tay hắn tạo thành. Nhưng đối với Bắc Minh Huy, hết thảy chuyện này đều là bởi vì Triệu Phong gây ra.
– Hỗn Độn Thần Táng!
Bắc Minh Huy hét lớn một tiếng, bắt đầu thiêu đốt lực lượng huyết mạch. Song chưởng hắn mãnh liệt đánh ra, phóng xuất ra từng đạo từng đạo lực lượng Hỗn Độn khổng lồ. Đại lượng lực lượng Hỗn Độn tụ tập dưới chân Triệu Phong, hình thành nên một cái vòng xoáy Hỗn Độn, tản mát ra lực hấp xả cường đại, hấp thu tất cả lực lượng trong thiên địa.
Ở trên vòng xoáy Hỗn Độn kia, Triệu Phong bị lực hấp xả vô cùng cường đại kéo lấy, khó có thể thoát thân được. Mà cái vòng xoáy do lực lượng Hỗn Độn hình thành kia sau khi hấp thu tất cả lực lượng, không ngừng mở rộng ra, cũng xông thẳng lên trên, giống như muốn mai táng Triệu Phong bên trong cái vòng xoáy Hỗn Độn kia.
Triệu Phong lập tức thôi động ba kiện Mảnh vỡ Tổ khí, thi triển ra một cỗ Thời Không quang ba, hàng lâm xuống phía dưới. Cỗ lực lượng Thời Không cường hãn này trùng kích lên trên vòng xoáy Hỗn Độn, tạo thành trở ngại thật lớn cùng với những ảnh hưởng khác đối với nó. Uy lực của vòng xoáy Hỗn Độn kia từ từ giảm bớt, tốc độ xoay tròn cũng chậm chạp hơn vài phần.
Cùng lúc đó, Triệu Phong tay cầm Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm, chém mạnh ra mấy đạo kiếm quang cường hãn tuyệt luân. Trong nháy mắt, toàn thể vòng xoáy Hỗn Độn liền ầm ầm vỡ nát.
Nhìn thấy một màn này, Bắc Minh Huy lập tức một lần nữa lui về phía sau một đoạn. Lúc này hắn thân bị trọng thương, thi triển ra Bí pháp huyết mạch mạnh nhất cũng không làm gì được Triệu Phong. Một khi bị Triệu Phong tranh thủ được cơ hội, bản thân hắn cũng có khả năng mất mạng.
Bên kia, ba gã Điện Vương chỉ còn lại có một mình nữ tử áo đen, Tân Vô Ngân, Đại Trưởng lão Cự Thần Điện liên thủ với các phân thân của Triệu Phong không ngừng ép tới, đối phương ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có. Không bao lâu, nữ tử áo đen đã bị đám người liên thủ giết chết. Đến lúc này, ba gã Điện Vương toàn bộ vẫn lạc!
– Giết!
Triệu Phong nhìn về phía Thiên Thần Sứ áo trắng đang chiến đấu với Mộ Cốc. Chỉ cần giải quyết gã Thiên Thần Sứ có được huyết mạch Quang Tộc này, mọi người sẽ có thể thản nhiên rời khỏi rồi.
– Không! Sao có thể như thế?
Nam tử áo trắng đang chiến đấu với Mộ Cốc, chợt cảm giác được mấy cỗ khí tức cấp tốc tiếp cận, thần sắc nhất thời đại biến.
– Thời Gian Tù Lung!
Mộ Cốc đột nhiên phát lực. Đối với thành viên Thiên Cơ Tộc cấy ghép huyết mạch Quang Tộc, hắn hận không thể băm vằm hắn thành ngàn mảnh.
Xung quanh toàn thân gã nam tử áo trắng đột nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo lưu quang hư bạch, dần dần lan tỏa ra, hình thành nên một cái lao tù bạch sắc. Người bình thường nếu rơi vào trong cái lao tù này, nhất định sẽ hành động chậm chạp, cử động như rùa bò vậy. Nhưng gã nam tử áo trắng này cũng có huyết mạch Quang Tộc, có được Pháp tắc Quang hệ, lực lượng Thời Gian, có sức chống cự cực mạnh đối với thuật này.
Oanh! Phanh! Oành!
Song chưởng hắn liên tục đánh ra, phóng xuất ra từng đạo lực lượng Thời Gian cường đại, cuối cùng oanh phá được Thời Gian Tù Lung. Nhưng đúng lúc này, đám người Triệu Phong, Tân Vô Ngân đã kịp lúc chạy tới.
– Ngũ Hành Phá Pháp Chưởng!
Thủ chưởng Tân Vô Ngân đánh ra một cái, ngưng tụ lực lượng Ngũ Hành, đánh ra một đạo to lớn quang chưởng vòng xoáy ngũ sắc, từ trên không nghiền ép thẳng xuống.
– Thần Thổ Chấn Áp!
Hai tay Đại Trưởng lão Cự Thần Điện khép lại, trong bàn tay ba động một cỗ Pháp tắc Thổ hệ cường đại. Trên không trung đột nhiên xuất hiện một mảnh thổ vực kim hoàng sắc trầm trọng, trực tiếp oanh áp thẳng xuống gã nam tử áo trắng bên dưới.
Cánh tay Triệu Phong mạnh mẽ vung lên, phóng mạnh thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay ra. Mấy phân thân của hắn cũng nhất tề vận chuyển huyết mạch nhãn đồng, phát động tiến công mạnh mẽ về phía gã nam tử áo trắng.
Oanh! Phanh! Oành!
Vừa mới đột phá được Thời Gian Tù Lung, nam tử áo trắng liền bị công kích rợp trời rợp đất của mọi người bao trùm. Nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ để làm gì được nam tử áo trắng. Dù sao hắn cũng có huyết mạch Quang Tộc, có được Thời Gian Thể cường đại, có lực miễn dịch cực mạnh đối với bất kỳ lực lượng nào. Hắn rất nhanh đã xông ra từ trong đám phong ba bạo tạc kinh thiên kia.
– Bắc Minh Huy, ngươi đang làm gì đó? Nếu nhiệm vụ lần này thất bại, ngươi có gánh nổi hậu quả không?
Nam tử áo trắng nhất thời quát lớn. Theo như hắn thấy, tình thế phát triển thành như vậy, hoàn toàn đều là trách nhiệm của Bắc Minh Huy.
– Hậu quả…
Toàn thân Bắc Minh Huy nhất thời chấn động. Kế hoạch của Thiên Chủ đã đạt tới giai đoạn cuối cùng, bản thân Thiên Chủ cực kỳ quan tâm đối với hành động lần này, bức thiết hy vọng đạt được Thần Mâu thứ chín. Nếu hành động lần này bởi vì hắn mà thất bại, hậu quả sợ rằng so với chết đi còn khủng bố hơn. Vừa nghĩ tới đây, Bắc Minh Huy chợt hít sâu một hơi, nhìn thẳng về phía đám người Triệu Phong. Nhất định phải ngăn cản bọn chúng, đợi tới lúc Hộ pháp chạy tới!
– Tân huynh, Đại Trưởng lão, nhờ hai người tạm thời ngăn cản Bắc Minh Huy một hồi!
Triệu Phong thấp giọng nói. Hiện tại Bắc Minh Huy đã bị trọng thương, chiến lực tổn hao rất nhiều, Tân Vô Ngân và Đại Trưởng lão Cự Thần Điện liên thủ với ba phân thân của Triệu Phong, ngăn cản hắn một hồi cũng không thành vấn đề.
– Mộ Cốc tiền bối, động thủ!
Triệu Phong lập tức quát lớn. Tốc độ của nam tử áo trắng thân mang huyết mạch Quang Tộc tương đối nhanh, nếu không thể đánh trọng thương hoặc là giết chết hắn, như vậy mọi người rất khó có thể thoát khốn.
– Thời Gian Hư Nhận!
Song chưởng Mộ Cốc liên tục huy động, vô số đạo quang nhận hư bạch liên miên không dứt gào thét bay ra, giống như một dòng sông màu trắng không có điểm cuối vậy.
Hai tay Triệu Phong cầm Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm, chủ động chém tới, lựa chọn chiến đấu cận thân.
– Chém!
Nam tử áo trắng khẽ quát một tiếng, hai cánh tay mạnh mẽ huy động, chém ra hai đạo đao phong Thời Gian to lớn khôn cùng. Những nơi hai đạo đao phong kia đi qua, hết thảy đều trở thành tĩnh lặng, hư không gần như hoàn toàn ngưng kết lại.
Nhìn thấy một màn này, Triệu Phong đồng dạng ngưng tụ ra hai thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm, đồng thời ném mạnh ra.
Oanh! Phanh! Oành!
Đao phong Thời Gian cùng Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm ầm ầm va chạm với nhau, lực lượng Thời Gian cùng lực lượng Hỗn Độn điên cuồng công kích lẫn nhau, khiến cho phiến hư không tại điểm bạo tạc kia cũng trở nên vặn vẹo.
– Lực lượng Hỗn Độn thật cường đại! Thảo nào Bắc Minh Huy lại bại trong tay kẻ này!
Trong lòng nam tử áo trắng cả kinh. Vừa rồi chính mình đã toàn lực ứng phó, nhưng trong giao phong vừa rồi, chính mình lại rơi xuống hạ phong!
Phía trước, một cỗ Hỗn Độn phong bạo khủng bố ầm ầm thổi quét về phía hắn. Nam tử áo trắng liên tục huy chưởng, phóng xuất ra một tầng lực lượng Thời Gian, đánh tan cỗ Hỗn Độn phong bạo kia. Nhưng đúng lúc này, trung tâm đám Hỗn Độn phong bạo kia đột nhiên xuất hiện một đạo lôi quang cực kỳ bắt mắt.
Hưu!
Lôi quang lóe lên, một đạo Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm bay vụt về phía nam tử áo trắng.
– Thật nhanh!
Sắc mặt nam tử áo trắng đại biến. Công kích đồng thuật của Triệu Phong quá nhanh, cho nên đến lúc hắn cảm thụ được dị thường, đạo công kích đồng thuật kia cũng đã hàng lâm tới. Nam tử áo trắng vội vàng thôi động lực lượng Thời Gian, ảnh hưởng tới công kích của Triệu Phong, đồng thời bản thân cật lực phóng chạy.
Phương xa, Triệu Phong lẳng lặng nhìn một màn này. Trước đây Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm của hắn có thể nói là bách phát bách trúng, nhưng đối mặt với Quang Tộc có được lực lượng Thời Gian thì lại bất đồng. Lực lượng Thời Gian của Quang Tộc có thể khiến cho tốc độ công kích của địch nhân giảm xuống, lại có thể tăng phúc tốc độ của bản thân. Chủng tộc nhanh nhất trong Thái Cổ Vạn Tộc cũng không phải là nói chơi. Nhưng Thần Mâu thứ chín của Triệu Phong cũng không phải chỉ có hư danh!
– Gia tốc! Đánh trúng!
Triệu Phong điều động lực lượng Bản Nguyên, vận chuyển lực lượng Tâm niệm, trong đầu dâng lên một đạo ý niệm mãnh liệt. Tả Mâu của hắn nhìn chằm chằm trên Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm. Lúc này hắn chỉ hy vọng Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm của mình có thể đánh trúng nam tử áo trắng.
Năng lực Mộng Tưởng Thành Chân nhất thời phát động! Theo Thần Mâu lột xác, tu vi đột phá, lực lượng Tâm niệm của Triệu Phong không ngừng tăng cường lên, năng lực Mộng Tưởng Thành Chân cũng trở thành càng cường đại hơn. Đạo công kích vốn dĩ không có khả năng quá lớn đánh trúng nam tử áo trắng kia chợt lâm thời thay đổi quỹ tích công kích, đồng thời tốc độ cũng gia tăng lên một chút.
– Cái gì?
Thần sắc nam tử áo trắng nhất thời đại biến, bộ dạng khó có thể tin nổi. Bình thường, tốc độ công kích càng nhanh, chính là chú ý một kích tất sát, cơ hồ là rất khó thay đổi quỹ tích. Nhưng lúc này, hắn lại gặp phải một màn quỷ dị như vậy. Đạo Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm kia không chỉ thay đổi quỹ tích công kích, hơn nữa góc độ chuyển hướng lại thập phần lớn, tốc độ lại còn tăng lên cực nhanh, quả thật chính là hoàn toàn vi phạm lẽ thường.
Hưu phốc!
Thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm kia trực tiếp xỏ xuyên qua trước ngực nam tử áo trắng. Cho dù hắn là Thời Gian Thể, đối mặt với lực lượng Hỗn Độn Lôi Kiếp tập kích như vậy cũng cực kỳ không dễ chịu. Cũng ngay lúc đó, Thời Gian Hư Nhận của Mộ Cốc cũng đã hàng lâm tới, cắt đứt trên thân thể hư bạch như quang của nam tử áo trắng.
– Hỗn Độn Tỏa!
Song chưởng Triệu Phong đẩy ra một cái, phóng xuất ra đại lượng lực lượng Hỗn Độn. Cỗ lực lượng Hỗn Độn này hóa thành vô số đạo hỗn độn loạn lưu, vờn quanh bốn phía xung quanh nam tử áo trắng, hình thành nên một cái vòng vây.
– Không!
Nam tử áo trắng vừa mới khôi phục trở lại từ trong công kích của Triệu Phong cùng Mộ Cốc, lại phát hiện chính mình đã rơi vào trong khốn cảnh.
– Khóa!
Hai tay Triệu Phong hợp lại, đám hỗn độn loạn lưu kia cũng chợt co rút lại, hình thành nên một quang đoàn hôn ám, bao phủ nam tử áo trắng vào bên trong.
Cặp mắt nam tử áo trắng khép hờ, trên thân thể toát ra một đoàn quang huy chói mắt, từng cỗ từng cỗ lực lượng Thời Gian cường đại ba động ra.
– Triệu Phong, hắn muốn bỏ trốn!
Mộ Cốc nhất thời nhắc nhở một câu. Thời Gian Thể của Quang Tộc tương đối đặc thù, sau khi thông động Bí pháp huyết mạch sẽ có thể xuyên thấu mọi vật chất. Hỗn Độn Tỏa kia hiển nhiên là vây khốn không được. Đương nhiên, chủ yếu là do thuộc tính thôn phệ của lực lượng Hỗn Độn hiệu quả đối với lực lượng Thời Gian không phải là quá rõ ràng, bằng không khả năng nam tử áo trắng có thể giãy thoát cũng sẽ giảm xuống thật lớn.
– Hắn trốn không được!
Ánh mắt Triệu Phong ngưng đọng, điều động ra lực lượng Bản Nguyên. Trong đầu hắn chợt chế tạo ra một phiến mộng cảnh.
– Nhập Mộng!
Tả Mâu Triệu Phong nhìn chằm chằm trên người nam tử áo trắng, phóng xuất ra một cỗ lực hấp xả cực lớn. Nhất thời, nam tử áo trắng đang lúc thi triển Bí thuật, ý thức căn bản không thể tập trung nổi, nhanh chóng bị Tả Mâu Triệu Phong hấp dẫn. Cũng ngay lúc đó, Hỗn Độn Tỏa đột nhiên phát lực, không ngừng thôn phệ lực lượng trong cơ thể nam tử áo trắng.
Bên kia, Mộ Cốc cũng nhân cơ hội này liền tiến công. Công kích Thời Gian do hắn phóng xuất ra có thể xuyên thấu qua Hỗn Độn Tỏa, hàng lâm trên người nam tử áo trắng. Tuy uy lực cũng sẽ bởi vì vậy mà yếu bớt, nhưng so với không có vẫn luôn tốt hơn.
Thân thể nam tử áo trắng liên tục rung động. Một phương diện, ý thức của hắn bị năng lực Nhập Mộng của Triệu Phong hấp dẫn, một phương diện khác, lực lượng trong cơ thể hắn lại bị Hỗn Độn Tỏa chậm rãi thôn phệ. Đồng thời, hắn lại còn gặp phải công kích của Mộ Cốc. Dưới ba phương giáp công, thực lực nam tử áo trắng từ từ suy yếu xuống. Thời khắc nào đó, ý thức của hắn chợt khẽ buông lỏng, bị Triệu Phong hút vào Không gian Mộng cảnh.
Chỉ cần tiến vào Không gian Mộng cảnh, cho dù là Thần Vương, Triệu Phong cũng có thể đánh chết. Nam tử áo trắng bị nhốt trong Hỗn Độn Tỏa, thân thể không có dấu hiệu nào đột nhiên nghiền nát, kể cả linh hồn cũng trực tiếp vẫn lạc.
– Không! Thường Thần Sứ…
Phương xa, Bắc Minh Huy cả kinh kêu lên. Hắn không ngờ, ngay cả Thường Thần Sứ có huyết mạch Quang Tộc cũng bị Triệu Phong giết chết.
– Đi!
Triệu Phong hừ nhẹ một tiếng. Đã không còn cường giả Quang Tộc dây dưa, Bắc Minh Huy lại đã trọng thương, không còn năng lực ngăn cản bọn họ nữa. Tân Vô Ngân, Đại Trưởng lão Cự Thần Điện cùng với mấy phân thân của Triệu Phong cũng lập tức lui về phía sau, chuẩn bị rời đi.
Nhưng đúng lúc này, thiên địa đột nhiên ngưng kết, một cỗ áp lực khủng bố chợt hàng lâm xuống. Sau một khắc, toàn thể không gian nhất thời nhuộm đỏ, cũng dâng lên một tầng hỏa diễm ngùn ngụt. Đại địa không ngừng thiêu đốt, hư không cũng không ngừng thiêu đốt, tất cả mọi thứ trước mắt cũng phảng phất như đang bị thiêu đốt. Mà mọi người thân ở trong này, phảng phất như cũng sắp sửa bị thiêu đốt vậy.
– Loại cảm giác này… Thần Vương!
Sắc mặt Triệu Phong nhất thời cứng đờ. Thật không dễ dàng giải quyết xong cái phiền toái trước mắt, thời điểm sắp sửa rời đi, không ngờ lại có cường giả Thần Vương chạy tới! Là viện binh của phái Nghịch Thiên sao?
– Không phải Hộ pháp đại nhân!
Phương xa, Bắc Minh Huy đồng dạng cũng bị cỗ lực lượng này thiêu đốt.
– Các ngươi vội vã đi đâu đó?
Một đạo thanh âm cười lạnh truyền tới. Sau một khắc, phía trước mọi người chợt xuất hiện một lão giả, toàn thân bao phủ trong hỏa quang liệt diễm khôn cùng, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt quan sát mọi người.