Cô Vợ Hung Mãnh Anh Yêu Em

Chương 1 - Đêm Tân Hôn

trước
tiếp

Trong căn phòng xa hoa, lộng lẫy của một ngôi biệt thự. Ánh đèn dịu nhẹ càng làm cho không khí trở nên u ám.

Hai vợ chồng mới cưới đang trừng mắt nhìn nhau. Giang Ngạn Tuyết bạo lực hất tung mấy cánh hoa hồng dưới ga trải giường lên, đồng thời nhất chân đá con người đang ngồi chễm chệ trên giường xuống. Lục Bắc Thần lăn một vòng trên sàn, nghiến răng ken két

” Cô đang làm cái gì vậy hả? ”

” Đá anh xuống đó. Mù à?! ” Giang Ngạn Tuyết nhẹ nhàng thốt ra vài chữ.

Đúng vậy, đêm nay là đêm tân hôn của hai người.Cô và hắn đều là bất đắc dĩ mà trở thành vợ chồng. Bà mẹ mê bài bạc, hám tiền của của cô lại ép cô gả vào Lục gia. Từ một cô gái bình thường cô nghiễm nhiên trở thành thiếu phu nhân của người đàn ông mà biết bao cô gái mơ ước. Thế nhưng ngoài cái bản mặt đẹp trai kia thì cô lại thấy tên này thật đáng ghét và vô sỉ.

” Cô… cô… ” Lục Bắc Thần tức nghẹn họng, cục tức chưa kịp nuốt xuống thì cô đã thêm vào

” Từ nay tôi ngủ giường, còn anh…” cô vừa nói vừa ngoắc tay chỉ vào cái sofa trong sảnh phòng.

” Đây là phòng của tôi cô thích thì cứ việc ra sofa mà ngủ ” Lục Bắc Thần cố nén cục tức xuống cổ họng, nói xong liền leo lên giường lại.

“Tôi là vợ anh, của anh thì cũng là của tôi. Anh mà không xuống khỏi giường thì tôi cũng không ngại việc đá anh xuống đâu”

“Ồ thế à! Chúng ta là vợ chồng thì ngủ cùng là việc đương nhiên. Nào tới đây, anh không ngại đâu… Vợ à! ” Lục Bắc Thần nói bằng giọng giễu cợt, còn cố ý nhấn mạnh từ “vợ”

“Anh không xuống thì đừng có mà trách tôi” nói rồi không đợi Lục Bắc Thần trả lời, Ngạn Tuyết bằng dùng chân đá cho hắn lăn xuống giường, cú này còn mạnh hơn cú đá lúc trước.

Lục Bắc Thần ôm bụng rên rỉ, một lúc sau mới gào lên “Cô muốn mưu sát chồng mình à? ”

“Tôi đã bảo anh rồi, tại anh không nghe còn trách ai”

“Cô…cô…” Lục Bắc Thần lập tức á khẩu không nói được gì.

Bởi ở nhà này còn có hai ông bà già đang canh chừng hắn, làm sao hắn dám ức hiếp cô con dâu của họ được.

Cuối cùng đành tức tối ôm chăn gối ra sofa mà ngủ, vừa đi vừa rủa thầm không biết hai người cưới cô về làm vợ hắn hay là về ám sát hắn nữa. ‘Hừ! Cô được lắm, cô chết chắc với tôi’

Ở trên giường Ngạn Tuyết một mình độc chiếm cả cái giường lớn, vừa lăn qua lăn lại vừa suy nghĩ.

Làm dâu nhà giàu đúng là không tệ, ba mẹ chồng cũng rất dung túng cho cô cô còn sợ gì cái tên đáng ghét kia chứ. Cứ hưởng thụ sung sướng trước rồi từ từ nghĩ cách li hôn cũng không muộn

Nghĩ rồi cô liền gật gật đầu thỏa mãn, từ từ chìm vào giấc ngủ

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.