Sau khi về nhà, Thường Tiểu Niệm quyết định, một chuyện, cô trong ngà tắm, đứng trước tầm gương cao và to, tay cầm cái kéo, cô tự mỉm cười, cô nên thay đổi rồi, về sau cuộc đời cô sẽ bước sang một trang mới, cô chỉ việc sống với hai chữ ‘Trả thù’.
Một tay cô nắm tóc, tay kia thì cắt, những nhúm tóc màu rơi xuống sàn, bỗng chốc trong gương xuất hiện một cô gái vop cùng lạ mắt. Tóc cô rất ngắn. Cô dùng chai thuốc nhuộm có màu tím cao cấp, sử dụng theo chỉ dẫn.
Đúng bốn tiếng sau, cpp hoàn toàn thay đổi. Một mái tóc ngắn màu tím vừa lạ, vừa đẹp.
Thường Tiểu Niệm mỉm cười:”Mộ Kiên Thành, tôi Thường Tiểu Niệm sẽ không tha cho ông đâu?”
Bước ra khỏi phòng, Thường Bạch Song rất bất ngờ nhìn cô:”Con gái, tóc của con?”
Thường Tiểu Niệm mỉm cười lười biếng:”Thay đổi một chút, ba sẽ không trách con chứ?”
“Không, chỉ là có chút bất ngờ thôi”
“Ba, con có việc này muốn bàn bạc với ba”.
“Con nói đi?”
Thường Tiểu Niệm kéo ba cô vào một căn phòng kính;”Con muốn ba giao lại tổ chức cho con?”
“Con….?”
“Con muốn tiếp quản”
“Tại sao con muốn làm vậy?”
“Trả thù cho mẹ”.
“Như vậy sẽ nguy hiểm”
“Con không sao, chỉ cần giết chết Mộ Kiên Thành con sẽ rút khỏi thế giới ngầm. Con cũng sẽ không làm sát thủ ẩn danh nữa,con muốn có một cuộc sống bình thường như bao người, con không muốn chém giết nữa, mùi máu, màu máu khiến con ghê tởm”.
“Được, ba sẽ đưa tổ chức lại cho con”.
“Cảm ơn ba”.
Đúng lúc đó, Thường Trình Kiên lên tiếng gọi:”Ba, chị, hai người đâu hết rồi?”
Thường Tiểu Niệm cũng vừa mở cửa, nghe thấy:”Em tìm chị có việc gì?”
“Em muốn dẫn chị đến một nơi”.
Thường Trình Kiên vô cùng bất ngờ trước cô, cuộc đối thoại kia đã lọt vào tai của hắn, toàn bộ.