Sau ngày bị Thẩm Nhược Giai đánh, Lục Kình Phong làm loạn trong trại giam luôn. Cơm không phải cô đưa anh không ăn, hôm lao động cải tạo không phải cô quản, anh không thèm làm tử tế. Nói chung không đích thân do Thẩm Nhược Giai tự mình động tay Lục Kình Phong sẽ không làm tử tế.Mà mỗi khi anh làm loạn sẽ là loạn vô cùng, nhiều người cũng đã nói cho anh nếu cứ như thế này, anh sẽ tăng thời gian ở tù dài dài nhưng đó. Nhưng Lục Kình Phong không hề tỏ ra sự lo lắng hay ăn năn hối cải mà anh lại còn vô xỉn mà trả lời đám người đó rằng:
” Không sao, tôi muốn cònchẳng được đây này dù gì trong này cũng có thứ thú vị!”
Không để tình trạng kéo dài được như thế này, cảnh sát đành phải “đầu hàng” trước tội phạm. Cấp trên thấy Lục Kình Phong sẽ có thể không để yên và dù gì anh cũng là một tên tội phạm nguy hiểm nên đành cho Thẩm Nhược Giai đặc biệt quán thúc anh. Thẩm Nhược Giai dù không muốn nhưng cũng phải ngậm ngùi làm theo vì người đề ra ý kiến này không ai khác chính là ba cô!
Từ khi Thẩm Nhược Giai quản thúc Lục Kình Phong “ngoan” hẳn nhưng Thẩm Nhược Giai tức vô cùng vì cô đã bị tên chết tiệt này cưỡng hôn! Nhớ ngày hôm đó….
Hôm đó Thẩm Nhược Giai cũng quản thúc Lục Kình Phong như hàng ngày. Thời tiết hôm đó cũng khá nắng, dưới ánh mặt trời oi bức Lục Kình Phong làm việc quần quật bê những tảng đá nặng đi. Gương mặt điển trai của hắn lúc này cũng đã tràn đầy mồ hôi, lúc đó Thẩm Nhược Giai bỗng xúc động lòng thương liền lấy khăn ra lau đi những giọt mồ hôi trên trán hắn. Lục Kình Phong trước hành động yêu thương đột ngột của Thẩm Nhược Giai động tác anh dừng lại. Anh đứng thẳng người dạy lặng người chăm chú nhìn cô. Thẩm Nhược Giai bỗng trở nên căng thẳng dưới ánh mắt của anh. Hai người đang đứng riêng biệt một góc, mọi người đang chăm chú làm việc nên không ai để ý đến thế giới riêng của hai người. Lục Kình Phong đột nhiên ẩn mạnh Thẩm Nhược Giai vào bờ tường trong góc khuất. Nụ hôn đầu của Thẩm Nhược Giai cô cứ thế đột ngột diễn ra.Lục Kình Phong hôn rất mạnh bạo, cuồng nhiệt. Trong nụ hôn của anh cũng mang theo một loại cảm xúc đó là anh đang rất vui! Chẳng lẽ anh ta vui vì hành động nhỏ nhặt này của cô sao? Nhưng nụ hôn đầu của?! Anh ta đã cướp mất rồi! Thẩm Nhược Giai kháng cự đẩy mạnh anh ta ra, mở miệng hét lên. Nhưng sau khi hét cô phát hiện ra đây là một hành động vô cùng ngu xuẩn! Chẳng những không cầu cứu được ngược lại còn nối giáo cho giặc! Lục Kình Phong thừa thế mà tiến hành nụ hôn sâu và cuồng nhiệt hơn. Môi lưỡi dây dưa với nhau không dứt, càng ngày càng nóng bỏng,cuồng nhiệt. đến khi Thẩm Nhược Giai thấy bức bách vì bị mất hết dưỡng khí anh mới buông tha. Lục Kình Phong nắm chặt lấy bả vai cô nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh đẹp đến thuần khiết ấy mà quả quyết nói:
” Anh nhất định sẽ cải tạo thật tốt để sớm được tự do! Sớm lấy vợ về!”
Thẩm Nhược Giai khó hiểu. Anh ta lấy vợ về là việc của anh ta liên quan gì đến cô? Việc quan trọng bây giờ là nụ hôn đầu của cô bị anh ta cướp lấy rồi. Tuy rất ấm ức nhưng cô vẫn giữ phép lịch sự đáp lại:
“Ừ…vậy chúc anh cải tạo tốt! Hôm đó nhớ mời tôi nhé!”
Lục Kình Phong nhìn Thẩm Nhược Giai đang ngây ngốc không hiểu mà buồn cười. Cô gái này bao giờ mới hết ngốc đây? Anh cố gắng lấy lại sự nghiêm túc trả lời:
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
” Một lời đã định!”
Đúng là sau hôm đó anh đang nghiêm túc cải tạo thật. Hôm nay anh đang nằm suy nghĩ thì Thẩm Nhược Giai bước vào thông báo:
” Lục Kình Phong! 4337!có người tới tìm anh!”
Lục Kình Phong nghe vậy đứng dậy lạnh lùng bước qua cô. Thẩm Nhược Giai không hiểu sao khi anh lạnh lùng bước qua ngực cô đau nhói đến lạ từ sau ngày hôm anh cưỡng hôn cô và tuyên bố anh sẽ cải tạo tốt để lấy vợ thì chưa lần nào nói chuyện với cô nữa. Anh cũng hôn cô! Cướp mất nụ hôn đầu của cô! Rồi làm như không có chuyện gì?! Anh lạnh lùng với cô? Cô thực sự rất khó chịu!
Trong phòng nói chuyện với người thân. Khi Lục Kình Phong bước ra thấy Dương Nhất Hàm và Bạch Uyển Nhi đang vui vẻ hạnh phúc diễn show ân ái. Lúc này bụng của Bạch Uyển Nhi cũng to lắm rồi chắc cũng sắp sinh cho Dương Nhất Hàm một tiểu công chúa sớm thôi.
Lục Kình Phong nệm cho hai người một ánh nhìn ghét bỏ rồi ngồi xuống. Bạch Uyển Nhi mở miệng nói trước:
“Dạo này tôi thường xuyên làm đơn giảm án cho anh và cũng nghe đồn được rằng dạo này anh rất “ngoan”! Có động lực gì à?”
Lục Kình Phong nhếch môi nghĩ về cô gái ngốc nghếch nào đó của anh mà hạnh phúc đáp:
” Tìm thấy một đứa trẻ rất ngoan!”
Uyển Nhi và Nhất Hàn khẽ cười, Uyển Nhi nhẹ nhàng báo lại tin mừng cho anh:
” Ồ…đứa bé này thật lợi hại! Lục Kình Phong! Chúc mừng anh nhé anh chỉ còn 5 năm ngồi tù thôi!”
Lục Kình Phong hạnh phúc. Anh chỉ còn 5 năm ngồi tù.Anh sắp có thể lấy vợ được rồi? Quả thật công sức anh bỏ ra là không uổng!
***5năm sau.
Sau khi Lục Kình Phong ra tù nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình từ Dương Nhất Hàm và Bạch Kỳ Thiên anh quyết định gây dựng một công ty. Chỉ trong một năm công ty anh đã là một trong 3 công ty bất động sản lớn nhất thành phố X và nắm giữ tầm ảnh hưởng kinh tế quan trọng của quốc gia. Hôm nay nhân ngày đẹp trời. Anh cầm theo một bó hoa hồng đỏ đến trước đồn công an đứng đợi. Đến đúng giờ tan tầm khi nhìn thấy bóng hình nhỏ nhắn quen thuộc đi ra Lục Kình Phong tiến tới tặng bó hoa cho cô và nói:
” Thẩm Nhược Giai! Sắp tới anh tổ chức đám cưới mong em có thể đến dự!”
Lục Kình Phong mỉm cười đứng đợi câu trả lời. Nhưng cái anh nhận được đó chính là một cái tát! Đôi mắt của Thẩm Nhược Giai đong đầy những giọt lệ tủi thân và ấm ức cô nghẹn ngào trong tiếng khóc mà đáp:
” Lục Kình Phong anh là một tên khốn khiếp! Anh cướp mất nụ hôn đầu của tôi! Sau đó anh lạnh nhạt với tôi, sau khi anh ra tù 1 năm nay anh chỉ biết đến công việc làm nhớ đến người quản giáo này. Bây giờ anh mời tôi đi đám cưới? Tôi là trò đùa của anh chắc?”
Lục Kình Phong đau xót,lúng túng Anh không nghĩ trò đùa của mình lại làm cô khóc. Ai bảo năm xưa của lại ngốc đến thế chứ? Anh đau lòng ôm chầm lấy cô thì thầm nói nhỏ bên tai:
“Đồ ngốc này! Anh mời em đến làm cô dâu của anh đó! Năm xưa em chẳng bảo là phải mời em còn gì? Bây giờ còn chửi anh là anh tên khốn khiếp. Một năm qua anh quần quật làm việc không phải để danh chính ngôn thuận đến bên em sao? Bây giờ em lại còn trách!”
Thẩm Nhược Giai lại càng khóc lớn hơn nhưng lần này cô khóc trong hạnh phúc! Sau khi anh hôn cô rồi lạnh nhạt với cô. Thẩm Nhược Giai mới nhận ra cô đã yêu anh tội phạm này rồi! Nhưng sao anh lại có thể lạnh lùng thờ ơ với cô trong lúc ở trong tù? Nghĩ đến đây Thẩm Nhược Giai lại ấm ức hỏi:
” Vậy tại sao sau lần đó lúc trong tù anh lại lạnh nhạt với em?”
Lục Kình Phong im lặng hồi lâu rồi ngập ngừng đáp lại:
” Anh sợ… không kiềm chế được dục vọng với em! Nếu lúc đó anh còn nói chuyện với em, anh sợ anh lại phải ngồi tù tiếp vì tội cưỡng dâm cảnh sát thì làm sao?”
Thẩm Nhược Giai ngại ngùng gương mặt đỏ ửng như trái táo chín môi cô nở nụ cười hạnh phúc mạnh dạn đáp lại câu nói của anh:
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
” Vậy bây giờ thì thoải mái mà làm với vợ nhé!”
Lục Kình Phong im lặng hồi lâu mãi mới nhận ra ý trong lời nói của cô. Cô đồng ý rồi đồng! Đồng ý làm vợ anh rồi! Anh ôm cô chặt hơn. Anh thật sự yêu cô vợ ngốc của anh chết mất!
Sau khi được bố mẹ Thẩm Nhược Giai chấp nhận. Hôn lễ của hai người nhanh chóng được tổ chức dưới sự chúc phúc của bao người. Thẩm Nhược Giai sau một năm đã hạ sinh cho Lục Kình Phong một cô công chúa rất đáng yêu. Cô bé được đặt tên là: Lục Y Y
Sau bao thăng trầm, cuộc đời của Lục Kình Phong đã được kết thúc bởi một cuộc hôn nhân viên mãn và có được công ty ổn định, trong cuộc sống của anh cũng đã xuất hiện một cô tiểu công chúa. Cuối cùng anh cũng đã tìm được cho mình Bến đỗ hạnh phúc!
* Câu chuyện nhỏ: Truyện Xương Sườn
Sau khi tổ chức đám cưới với Lục Kình Phong 1 tuần Thẩm Nhược Giai đến cơ quan làm việc như bình thường. Hôm đó cô đang làm việc, Thẩm Nhược Giai bỗng nhiên nghe đồng đội của mình nó to rằng:
” Những người đàn ông tên phong thủy rất nguy hiểm!”
“Tại sao? ”
Cô liền thắc mắc mà hỏi lại ngay cô đồng nghiệp. Cô đồng nghiệp đưa cho cô cuốn tiểu thuyết có tên là “Nụ Hôn Của Sói” rồi chỉ cho cô vào 1 trang và giải thích:
“Chị Thẩm, chị thử đọc đi chị nữ chính này có tên là Tư Đồ Thuần sau khi làm “việc đó” với anh nam chính có tên là An Dĩ Phong rồi thành ra như thế này này! Haiz… đáng thương!”
Thẩm Nhược Giai đánh dấu trang sách đó lại rồi hỏi cô đồng nghiệp xem có mượn về được không. Vì đang trong giờ làm việc nên cô không thể đọc sách được. Cô đồng nghiệp cũng vui vẻ đồng ý cho cô mượn cô quay trở lại tiếp tục với công việc.
Tối hôm đó khi đang nằm trên đùi của Lục Kình Phong mải mê đọc sách. Sau khi cô đọc được đoạn mà cô đồng nghiệp chỉ cho mình xong cô liền thốt lên:
” Thật đáng sợ!”
Lục Kình Phòng đang xem tivi khi nhe cô thốt lên liền cúi xuống nhìn cô anh nhìn cuốn sách có đáng đọc rồi mở miệng hiếu kì hỏi:
“Em đang đọc gì đấy? “Nụ Hôn Của Sói”? Lần đầu tiên anh thấy em đọc mấy thể loại sách này!”
Thẩm Nhược Giai bất ngờ ngồi thẳng dậy, khoanh chân nghiêm túc nhìn Lục Kình Phong rồi nói:
“Em nhận ra rồi! Những người tên Phong quả thật rất nguy hiểm. Hay là….chúng ta ly hôn đi!”
“Cái gì?Em nói cái gì đấy? Thẩm Nhược Giai! Ly hôn? Em nhảm nhí cái gì đấy? Đừng hòng! ”
Sau đó anh liền bế thốc cô lên đi vào trong phòng ngủ rồi đóng sập cửa lại. Đêm đó đã có một người bị giày vò.
Sáng hôm sau cập nhật ra mang quyển sách đến trả cô đồng nghiệp rồi mở miệng trách móc:
“Hừ..cô đang khuyên cho tôi đọc cái gì đấy? Làm gia đình tôi tan nát!”
“Tan nát? Là sao ạ?”
Cô đồng nghiệp thắc mắc hỏi lại. Thẩm Nhược Giai ấm ức giải thích:
“Chồng chị tên là Lục Kình Phong, sau khi đọc đoạn em bảo chị ấy. Cái cô Tư Đồ Thuần gì đó bị gãy xương sườn hay sao ấy chị sợ quá nên đòi li hôn với anh ấy. Kết quả bị anh ấy phạt!”
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô đồng nghiệp há hốc mồm trước sự ngốc nghếch của Thẩm Nhược Giai lên tiếng hỏi lại:
“Chị đọc mỗi đoạn đó thôi xong chị đòi ly hôn? Mà anh ấy phạt? Không nhẽ xương sườn của chị…? ”
Thẩm Nhược Giai cười trừ ngượng ngùng đáp:
“Chị không sao nhưng xương sườn của anh ấy bị chị đánh gãy rồi!”
Cô đồng nghiệp chỉ biết nghẹn ngào lắc đầu:
“Ôi chị Thẩm, em thấy thương chồng chị quá!”
***Trong bệnh viện
Lục Kình Phong nằm trên giường bệnh, bên cạnh là Dương Nhất Hàm đang gọt táo. Lục Kình Phong nhìn Dương Nhất Hàm mà oán than hét to:
“Hàm! Cmn… Tao muốn bỏ vợ!”