– Không… Tạm thời không nên tụ họp quân đội, chúng ta sẽ trực tiếp đi, nếu báo cho quân đội có thể bọn Địa Tinh sẽ đề phòng, điều này sẽ không có lợi cho chúng ta,
Lần này Bạch Khởi lắc đầu phủ quyết. Là một lãnh đạo ưu tú, Bạch Khởi hiểu được tâm tình của mọi người trên chiến trường, cũng hiểu hành động làm những thứ gì, phương pháp gì thích hợp nhất. Bây giờ tình huống như thế cũng có nhiều cao thủ, tự nhiên không cần vận dụng quân đội, bọn họ động thủ cũng không giúp ích được gì, có khi còn làm sự việc phức tạp thêm.
– Chủ nhân, ta phục tùng theo yêu cầu của ngài.
Pháp Khắc bắt đầu có chút do dự, nhưng gật đầu rất nhanh, nếu Bạch Khởi đã quyết hắn cũng không tiện phản đối, gật đầu đáp.
– Uhm…
Bạch Khởi khẽ gật đầu, sau đó nhanh chóng nhảy tới Địa Tinh Yếu Tắc phía xa mà đi. Chung quanh các cao thủ rối rít theo sau Bạch Khởi, hướng về phía Địa Tinh Yếu Tắc, đi sát phía sau Bạch Khởi, ở đây màu đỏ như huyết quang chiếu rọi xuống mọi phía nơi Địa Tinh Yếu Tắc xa xa.
Đi đến bên Địa Tinh Yếu Tắc, Bạch Khởi lẳng lặng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Yếu Tắc trước mặt, cảm thấy nơi này như càng rộng lớn hơn, thật sự rất khó tưởng tượng. Trong truyền thuyết Địa Tinh thân cao chưa tới Ải Nhân, nhưng là bọn hắn thành lập Yếu Tắc không kém cỏi gì so với với Ải Nhân. Tường thành cao trăm mét khiến người khác ngước nhìn, Bạch Khởi nhảy lên, trong nháy mắt đi tới trên cổng thành…
– Địch tập kích ~~ địch tập kích ~
Khi Bạch Khởi bước vào này trên tường thành, trong nháy mắt âm thanh cảnh báo cũng đã vang lên, bọn Địa Tinh mặc dù không có cao siêu tu vi, nhưng bọn hắn lại có hệ thống phòng thủ đặc biệt. Cho dù Bạch Khởi cao thủ cách mấy, không cẩn thận chạm vào cơ quan của bọn chúng cũng sẽ bị phát hiện, một dàn âm thanh cảnh báo vang lên, rồi có người hét to.
Hơn mười người vóc người vượt qua ba thước đại hình cơ giới ở dưới sự điều khiển của mười mấy tên Địa Tinh phía dưới, di dộng thân thể khổng lồ, nhanh chóng hướng phía Bạch Khởi lao đến. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Bạch Khởi cau mày một chút, không nói thêm gì trực tiếp vọt tới. Lôi Đình Đao trong tay trong nháy mắt tăng vọt ra khỏi một cổ đấu khí, Bạch Khởi hóa thành một trận lưu quang xuyên qua, tức thì mười tên khổng lồ cơ giới trong nháy mắt biến thành một đống sắt vụn. Mà Địa Tinh trên người cơ giới cũng trong nháy mắt tử vong.
– Tất cả Ải Nhân cao thủ theo công phá cửa thành, Ảnh Tộc giết tất cả Địa Tinh cho ta.
Giải quyết xong kẻ thù, Bạch Khởi hạ mệnh lệnh. Ra lệnh xong, mọi người chung quanh rối rít tản ra, bắt đầu làm theo lời Bạch Khởi.
Các cao thủ của Ảnh Tộc phân ra hành động, sau đó hóa thành vô hình hướng vào phía Yếu Tắc, chỉ chốc lát sau truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết. Hắc Thạch Ải Nhân cao thủ liền xông thẳng tới cửa thành, Bạch Khởi liền triển khai đôi cánh sau lưng mình, trong nháy mắt phát ra lực lượng cường đại triển khai chiến đấu.
Trong phút chốc bên trong Yếu Tắc truyền ra tiếng kếu thảm thiết, bọn Địa Tinh nhu nhược căn bản không chịu nổi một kích. Đặc biệt là ở đối mặt với tới vô ảnh đi vô tung của Ảnh Tộc cao thủ, bọn họ căn bản không cách nào phát hiện hành tung Ảnh Tộc cao thủ. Mà những cao thủ Ảnh Tộc chỉ cần đi vào bên cạnh bọn họ lập tức cũng sẽ bị giết chết, căn bản không có quá nhiều lời cùng với động tác, bọn họ đã dễ dàng bị giải quyết.
Ảnh Tộc cao thủ giết người vô số, nhưng không cách nào bị phát hiện, nhưng Thập Đại Trưởng Lão Hắc Thạch Ải Nhân cùng với Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc liền có chút xui xẻo, tất cả Địa Tinh thao túng vũ khí bắt đầu triển khai công kích bọn họ, bọn họ chịu phần lớn áp lực.
Nhưng cũng may có nhiều cao thủ ở đây công phá như vậy thì cũng không vấn đề. Ở trong thành không ngừng truyền đến đấu khí, ở phía xa Hắc Thạch Ải Nhân quân doanh bên trong cũng xảy ra dị thường. Thấy được Yếu Tắc bên trong có tiếng nổ tung, cùng với đấu khí rực rỡ, bọn họ hiểu tất yếu bên trong xảy ra dị thường, cơ hội như vậy bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua. Hắc Thạch Ải Nhân cùng Địa Tinh đã là kẻ thù truyền kiếp, tự nhiên sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội đả kích nào, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng là bọn hắn không thể nghi ngờ biết đây là một rất tốt cơ hội, các tướng quân trong nháy mắt lại bắt đầu hành động, triệu tập quân đội bắt đầu tiến công.
Trong ngoài giáp công, hơn nữa có nhiều cao thủ như vậy bọn Địa Tinh trong nháy mắt tựu hỏng mất. Tiếp tục không đến nửa giờ, Địa Tinh bắt đầu hốt hoảng chạy trốn. Bọn Địa Tinh vốn nhát gan hèn yếu nổi danh, sở dĩ có thể có dũng khí cùng Hắc Thạch Ải Nhân chiến đấu đến bây giờ, dựa vào Yếu Tắc cùng với uy lực cường đại vũ khí. Nhưng khi bọn họ mất đi này hết thảy, khi bọn hắn đối mặt với Ảnh Tộc cao thủ, cùng với uy lực vô cùng Hắc Thạch Ải Nhân cao thủ, còn có một thần ma giống như Bạch Khởi, trong nháy mắt hỏng mất, bọn họ không có dũng khí chiến đấu, ở chống cự không có kết quả sau lại bắt đầu hốt hoảng chạy trốn.
Chỉ chốc lát sau Yếu Tắc dấy lên ngọn lửa hừng hực, Hắc Thạch Ải Nhân bắt đầu truy kích bọn Địa Tinh chạy trốn. Bạch Khởi cũng cùng các vị cao thủ tập hợp lại với nhau, đứng ở nơi này nhìn về hướng xa có thể thấy tòa đại thành cách xa mấy trăm dặm, đó chính là nhà của bọn Địa Tinh, nơi đó cũng chính là địa đạo cuối cùng của Địa Tinh, dựa theo Dung Nham Chi Thành cũng có thành trì phía dưới.
Bạch Khởi bọn họ cũng không có ngăn cản binh lính Hắc Thạch Ải Nhân truy kích, cũng không có vùi đầu vào trong chiến đấu, bây giờ tình huống như thế bọn họ không thể nào nhất cổ tác khí. Tiêu diệt hoàn toàn Địa Tinh dù sao đây chính là ở ngoài trăm dặm, cho dù bọn họ muốn tới nơi đó cũng cần một cái buổi sáng. Không… có lẽ chỉ là một, hai canh giờ, mặc dù có thể nhất cổ tác khí, nhưng Bạch Khởi cũng không có ý định làm như vậy, tối thiểu tạm thời còn không ý định này.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Bạch Khởi đã thấy được có người đến, hơn nữa đối phương đã chậm rãi đạt tới mấy ngàn Địa Tinh Cơ giới Khôi lỗi đã chậm rãi di động mà đến. Dĩ nhiên bọn Địa Tinh cũng không kinh khủng, dựa theo đạo lý mà nói Bạch Khởi bọn họ căn bản không cần bận tâm cái gì, thậm chí căn bản không cần nhìn một cái. Bọn Hắc Thạch Ải Nhân tinh nhuệ cửa có đầy đủ năng lực giải quyết những người này, nhưng đáng tiếc chính là, phía sau bọn họ nhưng có một người mà người này không thể bỏ qua sự tồn tại của nó…
Một cái toàn thân cương thiết chế tạo, thân cao vượt qua trăm thước Cương Thiết Cự Nhân chậm rãi di động thân thể của nó, cầm lấy một thanh đại đao đủ để cho bất luận kẻ nào sợ hãi. Bạch Khởi tuyệt không hoài nghi đối phương có được một đao khiến cho cả Yếu Tắc có năng lực sụp đổ. Mỗi một lần hắn di động đều là như vậy tự nhiên, như vậy tràn đầy lực lượng, làm cho người ta tràn đầy sợ hãi. Đây chính là vũ khí sinh tồn của Địa Tinh, bọn Địa Tinh dùng để chống lại Hắc Thạch Ải Nhân … Cương Thiết Thái Thản!
Hiển nhiên Hắc Thạch Ải Nhân đối với cái này khổng lồ Cương Thiết Cự Nhân cũng không xa lạ, Cương Thiết Thái Thản để lại cho bọn hắn ký ức khó mà phai nhạt. Bao nhiêu lần ở Hắc Thạch Ải Nhân sắp thành công, Cương Thiết Thái Thản xuất hiện đánh nát giấc mộng của bọn hắn. Cho đến ngày nay Hắc Thạch Ải Nhân Quân đoàn đã không còn dũng khí cùng Cương Thiết Thái Thản giao thủ, đối phương xuất hiện liền rối rít bắt đầu triệt thoái phía sau…
– Tốt lắm, đừng nhìn nửa, để tất cả quân đội rút lui, bọn phế vật giao cho các ngươi, về phần Cương Thiết Thái Thản… Pháp Khắc… Ảnh Thiên… Chúng ta ba người cùng giải quyết…
Nhìn thấy tình cảnh như thế Bạch Khởi nhàn nhạt nói, trong lúc nói chuyện liền mang theo Ảnh Thiên còn có Pháp Khắc cùng nhau hướng Cương Thiết Thái Thản phía nơi xa. Về phần các cao thủ khác nhìn nhau một chút liền xông ra ngoài. Nhưng mục tiêu của bọn họ cùng bọn Bạch Khởi có chút không quá giống nhau, mục tiêu của bọn họ chính là một ít Địa Tinh quân đội…
Bọn họ mặc dù cũng muốn hỗ trợ một tay, nhưng bọn họ biết rõ, nhiệm vụ của bọn họ là gì… Đối phó bọn lẻ tẻ là tốt rồi, về phần những chuyện khác bọn họ tạm thời không cần quan tâm. Phải biết rằng… Bọn họ đều là Đấu Vương cấp cao thủ nếu muốn ra ngoài đi dạo, tuyệt đối là cao thủ được người khác tôn kính, nhưng là ở chỗ này nhiệm vụ của bọn họ chính là chịu trách nhiệm rửa sạch những tiểu binh. Về phần Cương Thiết Thái Thản giao cho những nhân vật khác là tốt nhất, bọn họ hiểu đã biết những người mình đi cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể thêm những phiền toái mà thôi. Cương Thiết Thái Thản trong truyền thuyết bọn họ không thể đối kháng.
Kích động dang rộng cánh chim, Bạch Khởi một đường mau chóng đuổi theo, trực tiếp nhằm phía này hai mắt tản ra hồng quang khiếp người của Cương Thiết Thái Thản. Trong nháy mắt đi tới trước mặt đối phương Lôi Đình Đao trong tay chợt lóe, xen lẫn hắc ám, năng lượng màu đen hàn băng trong nháy mắt bộc phát ra, trực tiếp đánh vào Cương Thiết Thái Thản, cấp tốc bao trùm cả thân thể Cương Thiết Thái Thản.
Đáng tiếc đối với cái này Cương Thiết Thái Thản ngoảnh mặt làm ngơ, hình như không có cảm giác gì. Thân thể bị hàn băng bao trùm, chẳng qua là nhẹ nhàng lắc lư hai cái đã phá hủy được băng cứng. Về phần Lôi Thần Đao của Bạch Khởi, Cương Thiết Thái Thản trên người mặc dù nổi lên một tia ma sát, thậm chí chém phá da đối phương, đáng tiếc nhưng không có tạo thành cái gì thương tổn quá gì. Lỗ hổng không đến được một thước đối với người bình thường, cho dù là cương thiết cơ giới mà nói đều là trí mạng, dù sao đây là Đấu Hoàng cao thủ một kích trí mạng, tuyệt đối không thể xem thường. Nhưng mà đối với Cương Thiết Thái Thản thân cao vượt qua trăm mét mà nói căn bản không tính là cái gì. Công kích ở trình độ này cho dù là toàn lực Bạch Khởi công kích, nhưng là cũng chỉ là chém phá một cái vết thương nhỏ mà thôi, đừng nói nó cũng không có máu huyết, chẳng qua là cương thiết chế tạo. Mà ngay cả có, một đao nhỏ như thế, tương đương với ngón tay một người bị tiểu đao cắt, căn bản không có cảm giác quá lớn.
– Rống ~~
Thấp giọng kêu một tiếng, Cương Thiết Thái Thản, trong nháy mắt nhắm ngay Bạch cho một quyền, bản thân nó cũng không có bất kỳ kỹ năng gay đấu khí gì, nó có chỉ là sức lực vô cùng vô tận, giống như những động tác cuồng phong kia. Ngoại trừ thứ đó ra cũng không có gì khác, chỉ như thế hạ xuống… Trong nháy mắt Lôi Đình Đao của Bạch Khởi vận chuyển toàn bộ đấu khí cùng với Cương Thiết Thái Thản đánh lại.
Nhưng tiếc là Cương Thiết Thái Thản một sợi tóc cũng không hề bị đả thương. Mặc dù vị trí cánh tay bị Lôi Đình Đao phá hủy một vài chỗ, nhưng không đáng kể. Mà Lôi Đình Đao của Bạch Khởi lại bị phá hủy triệt để, đánh oanh liệt một lần nữa, Bạch Khởi bay ra trăm mét, mà có thể nói Thần Khí Lôi Thần Đao đã bị phá nát hoàn toàn không thể tiếp tục dùng được nữa…
Nói thật không phải Bạch Khởi triển khai cánh chim, hơn nữa đem hết toàn lực, hơn nữa sau lưng không có gì trở ngại, có chẳng qua là không khí không thể có lực công kích quá lớn, e là một quyền đấm tới như thế, Bạch Khởi không chết cũng tàn phế. Sức lực khổng lồ của Cương Thiết Thái Thản làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
– Chết tiệt… Ta muốn giết ngươi!
Hắc Thạch Ải Nhân Vương hét lớn một tiếng, trực tiếp nhằm phía Cương Thiết Thái Thản. Ngàn cân thiết chùy xen lẫn hỏa diễm đấu khí, dùng khổng lồ lực lượng Hắc Thạch Ải Nhân đánh ra, trong nháy mắt ngay tại vị trí bắp chân Cương Thiết Thái Thản tạo ra một cái động lớn. Nhưng đáng tiếc hắn cũng chịu phải một đạp của Cương Thiết Thái Thản, cả người cũng đi theo bay đi ra ngoài, đại chuỳ rơi trên mặt đất, phun ra một vũng máu tươi. Cương Thiết Thái Thản nhìn phía chân mình chỉ thấy một vết thương nhỏ không hề hấn gì thế là hướng về phía Pháp Khắc đập một cái.
– Oanh long…
Một tiếng vang thật lớn, thiết chùy của Pháp Khắc bị hất văng ra, xoay tròn như một cái đĩa, còn Pháp Khắc thì nếu không phải Bạch Khởi ra tay cứu, không biết có còn sống hay không. Những con người khổng lồ như thế, không phải người bình thường có thể chống đỡ nổi. Bạch Khởi giờ đây đã hiểu được đạo lý này đồng thời cũng hiểu được, vật này tại sao có thể cùng với Hoàng Kim Thái Thản sánh vai. Mặc dù không có sự sống, nhưng thân thể của Cương Thiết Thái Thản không hề làm cho nó bị đau đớn, làm cho nó có khả năng phòng ngự bất bại, cùng với sức mạnh và tốc độ, là một thứ phá hoại cuồng điên có thân hình to lớn. Đơn đấu còn khủng bố như thế, nếu nó mà ở trên chiến trường thì sức mạnh của nó càng không thể tưởng tượng nổi, trăm vạn đại quân sợ cũng không đáng để lo.
Ảnh Thiên nãy giờ không ra tay, chớp lấy cơ hội này xông thẳng tới, xuất hiện ở vị trí mắt của Cương Thiết Thái Thản, trong nháy mắt đam một kiếm xuyên qua mắt của Cương Thiết Thái Thản. Mặc dù mắt của đối phương được làm bằng cương thiết tinh thuần, dùng không biết bao nhiêu tài liệu phụ trợ, chắc chắn tương đương với tinh cương, nhưng Ảnh Thiên dù sao cũng là Đấu Hoàng cao thủ, một kiếm uy lực tuyệt đối sẽ không bình thường, cứ như vậy đánh vỡ mắt đối phương, trong nháy mắt thấy được tình cảnh bên trong.
– Chủ nhân… Trong đôi mắt có người điều khiển.
Ảnh Thiên nhịn không được hét lớn một tiếng, nhưng động tác trên tay cũng không chậm, trường kiếm trong tay đâm xuyên qua một cái lỗ thủng lần nữa vận chuyển, trong nháy mắt đâm mấy chục kiếm làm mắt đối phương, phá rối tinh thể trong suốt bên trong, xuất hiện một cái đủ để cho người tiến vào, hai tên Địa Tinh đang hoảng sợ ngồi ở trong mắt Cương Thiết Thái Thản, đang bấm nút lộn xộn sai động tác.
Có thể thấy được là Cương Thiết Thái Thản không phải tự nó có thể điều khiển, mà cần người điều khiển, ở phía mắt bên trái có hai tên Địa Tinh Tộc, như vậy là cũng có mắt, chỉ không biết là ở chỗ khác có không thôi.
Mặc dù Ảnh Thiên đã đánh vỡ mắt Cương Thiết Thái Thản nhưng là lại không có cơ hội tiếp tục công kích hay hoặc giả là đem giết chết hai Địa Tinh. Cánh tay Cương Thiết Thái Thản tăng tốc một quyền đánh hướng về phía Ảnh Thiên, Ảnh Thiên nhanh chóng tránh né, nhưng có chút chậm, bị đối phương đánh tới, cả người bay ngược ra ngoài, hung hăng rơi trên mặt đất. Cũng may là bị thương không nặng lắm, vẫn có thể hoạt động, chẳng qua là khí huyết bốc lên, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Nhưng Cương Thiết Thái Thản cũng không có tính bỏ qua cho Ảnh Thiên, lập tức có động tác mới, hướng theo các bước chân của Ảnh Thiên, sau đó xông thẳng Ảnh Thiên như uy hiếp tiêu diệt Ảnh Thiên, nếu không đối với bọn chúng phụ trách điều khiển Địa Tinh thì quá nguy hiểm.
Những người khác có thể phòng bị nhưng Ảnh Thiên khó có thể phòng bị. Ảnh Tộc cao thủ tới vô ảnh đi vô tung, trước đó, trước lúc Ảnh Thiên ra tay bọn chúng còn không biết vị trí của Ảnh Thiên ở chỗ nào, cho nên bọn họ phải động thủ giải quyết xong Ảnh Thiên.
Dĩ nhiên bọn chúng có cách nghĩ của bọn chúng, Bạch Khởi cũng thế, động tác của bọn Bạch Khởi cũng không chậm, sau khi nghe thấy lời của Ảnh Thiên, Bạch Khởi lập tức ra tay, một cái lắc mình hóa thành lưu quang xông lại, lúc Cương Thiết Thái Thản đấu với Ảnh Thiên động tác trong nháy mắt vọt tới ngay mắt.
Hai là không nói đến đấu khí tập trung vận chuyển toàn bộ sức lực lên cánh tay, mang theo găng tay Atula trong tay, Bạch Khởi có năng lực đủ phân kim liệt thạch. Chẳng qua chỉ là trong chốc lát đã làm Bạch Khởi đánh vỡ một khối tinh thạch khác trên mắt, trong nháy mắt hai tên Địa Tinh đang ở bên trong bị giết chết, sau đó trực tiếp oanh kích Giáp Bản trung tâm Cương Thiết Thái Thản, hai tên Địa Tinh ở đó cũng bị giết chết.
Tên Địa Tinh điều khiển Cương Thiết Thái Thản đã chết, nhưng động tác của bước cuối cùng của Cương Thiết Thái Thản đã thiết trí hoàn thành. Nhìn thấy bộ máy phức tạp, trong thế giới trước đây của hắn cũng đã từng thấy bàn điều khiển của máy vi tính, Bạch Khởi nhất thời im lặng, không biết mình phải làm những gì.
Lúc này cái chân dài mười thước của Cương Thiết Thái Thản đả rơi xuống đất, rơi hướng về phía Ảnh Thiên. Thấy cảnh tượng này, trong mắt Ảnh Thiên lóe lên một tia sợ hãi, muốn di chuyển cũng không cách nào di chuyển được, lúc này hắn vô cùng tuyệt vọng.
– Chết tiệt… Ta liều mạng với ngươi.
Bỗng nhiên rống to một tiếng bên tai Ảnh Thiên truyền lại, Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc hét lớn một tiếng, nâng cây chùy ngàn cân của hắn lao đến, vận dụng toàn bộ sức mạnh của cây búa trong tay mình oanh kích lên lòng bàn chân của Cương Thiết Thái Thản.
– Đinh đương…
Một trận kim thiết vang lên có tiếng truyền đến, trong nháy mắt hắn thậm chí vận dụng toàn bộ lực lượng đánh xuyên qua lòng bàn chân đối phương, sau đó lôi kéo Ảnh Thiên nằm dưới chân Cương Thiết Thái Thản, trong nháy mắt khỏi rời nơi này, sau khi hai người bọn họ tản ra thì nghe được tiếng chân giẫm mạnh xuống đất rát lớn phía sau hắn.
Cùng liếc mắt nhìn nhau, hai người nhìn thoáng qua rồi dừng lại tại Cương Thiết Thái Thản, cùng với ánh mắt từ Bạch Khởi, thổn thức không dứt…
– Cám ơn…
Ảnh Thiên nhìn thoáng Pháp Khắc nói, lúc nói thở dài một hơi, dường như cảm thán vừa rồi rất hung hiểm.
– Không cần… đều là người chủng tộc Hắc Ám, cũng đều là thủ hạ của chủ nhân. Nếu.. cảm ơn thì cảm ơn chủ nhân, nếu như không phải là hắn, vật đó mà đến một lần nữa ta và ngươi xem như tiêu đời.
Pháp Khắc bất đắc dĩ nói như thế, vừa nói lời vừa đứng lên… Lần nữa nhìn Cương Thiết Thái Thản trong lòng tràn đầy thổn thức.
Hắn biết… Sau này Cương Thiết Thái Thản cũng không cách nào uy hiếp Hắc Thạch Ải Nhân nữa, cho dù sửa chữa nó xong cũng thế, cho nên bọn Địa Tinh cũng sẽ không còn cơ hội chiếm giữ món đồ khủng bố này.