_Cô có chị em gì tên Lâm Tương Y không? Sao tên nghe giống quá…
Vẫn là cái giọng hóng hớt của Hoắc Kiệt Nam, anh ta ăn không ngồi rồi suốt ngày nói nhảm khiến hắn bực mình, nếu anh ta không được việc chắc là bị đuổi lâu rồi, trong khi Hoa Trạch Siêu chưa kịp phản ứng gì thì cô gái kia đã nhanh miệng
_Thưa đúng là tôi có một em gái tên Lâm Tương Y ạ, con bé vẫn còn đi học, hằng ngày vẫn đi làm thêm ở khách sạn 5 sao cách đây không xa
Lâm Tương An thành thật trả lời, còn Hoắc Kiệt Nam thì trố mắt ngạc nhiên
_Cô nói…
_Hải Đan…kết thúc buổi phỏng vấn đi, lưu lại hồ sơ chờ duyệt
Hoa Trạch Siêu mệt mỏi vươn vai đứng dậy, hắn kéo ghế bước ra ngoài tiếp đó là hai vệ sĩ đi theo cùng, cái dáng vẻ cao ngạo ấy khiến nhiều người khiếp sợ
_Hoa tổng…đây chẳng khác gì kế hoạch của Lâm Tương Y bày ra cô ta vẫn còn chưa hiểu được vị trí của mình ở đâu, có thể cô ta là người của công ty nhỏ bé nào đó gọi đến cũng không chừng, chắc là muốn khai thác thông tin cơ mật của tập đoàn chúng ta đây mà, ghê gớm…ghê gớm thật…
Vẫn là cái tên Hoắc Kiệt Nam vớ va vớ vẫn nói bừa, phen này cuộc sống của cô bắt đầu đen tối rồi
_Hoa chủ tịch à…mời…
Hoắc Kiệt Nam mở cửa chiếc siêu xe BMW bóng loán màu đen đợi hắn lên xe, khi hắn đã yên vị ngồi ở ghế sau, cái tên này vẫn chưa chịu thôi điệp khúc
_Lâm Tương Y này chắc chắn có âm mưu to lớn muốn trà trộn vào tập đoàn đây mà, chị cô ta nếu trở thành người của Tập Đoàn thì dễ xử rồi, còn cô ta cứ nhởn nhơ thế kia biết ngày nào gây hoạ đây?
Thần sắc Hoa Trạch Siêu có chút biến động hắn đang nhắm mắt an tịnh liền chớp hàng mi lạnh nhạt chú ý
_Phiền phức…câm mồm đi
Hoa Trạch Siêu quát lên, quá ồn ào hắn ghét như thế với hắn nếu đã phục tùng hắn thì phải biết tính khó đặt biệt của hắn thế nào
_Ấy…ấy…Hoa tổng đừng nổi giận, tôi chỉ là lo xa chứ thật ra loại như cô ta thì làm sao là đối thủ trên thương trường đấu với ngài được
_Biết làm thế nào rồi chứ?
Hoa Trạch Siêu gọi cho thuộc hạ thứ hai đó là Hải Đan, cô là người thông minh làm việc rất chính xác nên rất được trọng dụng
….
_Thật sao ạ? Tôi thành thật cảm ơn…
Lâm Tương An vui mừng rối rít cảm ơn một nhân viên hướng dẫn giấy tờ cho cô vì có vẻ như cô là ứng cử viên sáng giá nhất ngày hôm nay cô vui vẻ ra về và trước khi ra về cô bị chặn lại bởi một người đó là Hải Đan
_Cô là Lâm tiểu thư chị gái của Lâm Tương Y?
_Ơ…lúc nãy phỏng vấn tôi đã nói rồi ạ, trên giấy tờ là thế thật ra thì tiểu Y là con của bác tôi do hai bác tôi gặp tai nạn xe qua đời nên bố mẹ tôi đem em ấy về nuôi
_Vậy sao? Có một tin tốt và một tin xấu cô muốn nghe cái nào trước?
_Tin…tin tốt ạ
_Đó là cô sẽ được nhận làm thư ký, chắc cô cũng biết Tập Đoàn này không phải ai ai cũng có thể vào và chắc cô cũng biết một tháng lương ở đây tương ứng với bao nhiêu vật chất cô muốn có
Hải Đan nheo mắt nhìn Tương An, cô ta gian xảo cười nhẹ
_Chuyện xấu đó là….
Hải Đan nói nhỏ vào tai Lâm Tương An, và rồi buổi sáng hôm sau đã xảy ra chuyện với Tương An
Ngày hôm sau…
Bệnh viện…
Lâm Tương Y hối hả đội mưa gió vào bệnh viện nhận người thân, cô nghe nói chị cô tự tử bằng dao lam dùng rạch tay ở nhà vệ sinh của nhà hàng xóm, cho nên vừa nhận được tin cô đã run rẩy đi tìm chị mình
_Chị ơi…Chị ơi…huhu…chị làm sao vậy? Sao chị dại dột thế?
Lâm Tương Y chua xót nhìn chị mình thất thần không thiết sống nằm trên giường bệnh, tuy đã qua cơn nguy kịch nhưng tinh thần của Tương An rất bất ổn
_Tại sao em lại đi gây chuyện với Hoa chủ tịch hả? Họ nói em có kế hoạch đưa chị vào Tập Đoàn làm gián điệp nên đã hủy hồ sơ của chị bằng một chấm đen, em có biết cái chấm đó là gì không? Là sau này đi đến đâu đều không ai nhận, bao nhiêu năm học hành của chị, bao nhiêu hoài bão mong đợi của bố mẹ, ước mơ của chị chỉ đơn giản là làm ở Tập Đoàn Hoa Vũ thôi, sao mọi thứ sụp đổ quay lưng hết với chuyện vậy? tiểu Y em nói xem…có phải em ghen tị với chị vì chuyện chị được bố mẹ cho ăn học tốt hơn em nên em đối xử như thế với chị?
_Chị ơi…em không có huhu…
Lâm Tương Y nghẹn ngào không biết phải giải thích ra sao, cô rất yêu quý chị của mình hôm nay chị ấy xảy ra chuyện đến nỗi tự tử bản thân cô không thể chấp nhận được nên đã suy nghĩ đến một chuyện…dù phải hy sinh bản thân hay quỳ xuống cầu xin tên quỷ dữ đó cô vẫn sẽ làm
_Chị ơi em sẽ đi cầu xin anh ta…hic…
_Chỉ còn cách em lên giường….
_Cái gì?
Lâm Tương Y nín khóc bất ngờ, sao chị cô có thể nói như vậy?
_Chị Tương An, chị thừa biết anh ta có vợ rồi mà, một kẻ đi ra ngoài ngoại tình tốt nhất chúng ta đừng nên vây vào, em không làm chuyện phá hoại hạnh phúc người khác đâu, cương quyết không…hức…
_Trời ơi…vậy để tôi chết đi, xem nó nói chuyện kìa…em nghĩ ai cũng có thể tiếp cận Hoa tổng hay sao?
Lâm Tương An làm ầm lên, chị cô mắng nhiếc còn vờ dùng dao tìm cái chết
***
Biệt thự Lam Tư….
Vừa thấy bóng dáng lịch lãm bước ra từ siêu xe đẳng cấp, theo sau là một loạt thuộc hạ vây quanh, An Thuần Hy đon đả ra đón chồng mình. Hoa Trạch Siêu vừa nhìn thấy đã phất tay bảo thuộc hạ cấm cô ta đến gần
_Kẻ nào mở cửa cho cô ta vào?
Hoa Trạch Siêu rút súng chỉ vào mặt từng người làm trong biệt thự, ánh mắt đục ngầu tìm kím
_A Siêu…đừng mà anh, là mẹ mở cửa cho em
_Câm miệng lại, loại phụ nữ như cô dám lấy mẹ tôi chống lưng sao? Cút khỏi đây nhanh lên
Hoa Trạch Siêu phỉ bán người vợ mình từng yêu thương chiều chuộng, An Thuần Hy chạnh lòng mím môi
_A Siêu, Hy nhi đang mang thai sao con nặng lời vậy? Là mẹ bảo con bé đến, đã lâu rồi con không về, bố mẹ rất nhớ con, mẹ đến tận đây chẳng lẽ con muốn đuổi mẹ về?
Phàm phu nhân nhỏ giọng, bà cười hiền nhiền đứa con trai có tính cách quá giống bố
_Tiền hàng tháng tôi chu cấp cho cô nuôi cái thai hoang đó không đủ hay sao? Đợi cô sinh xong xét nghiệm ADN, lúc đó xử một lúc cũng chẳng muộn
Hoa Trạch Siêu nghiêm giọng nói lớn, khẩu súng trên tay thu lại, đợi ngày bắn chết tên đàng ông đã cùng An Thuần Hy hoang ái ngay tại biệt thự của hắn, nếu để hắn bắt được thì đừng trách ngay cả xác anh ta cũng đừng mong toàn thay, một sự sĩ nhục quá lớn làm hắn từ một người đàng ông sinh trưởng trong gia đình đầm ấm bên bố mẹ tính khí ôn nhu ngọt ngào cưng sũng vợ vô độ bỗng trở nên tàn độc khô khốc mất cả xúc cảm với phụ nữ, nghĩ đến việc bị phản bội thôi là hận đến tận xương tủy, ngày xưa Hoa Trạch Siêu nghe kể bố mẹ có cuộc tình rất đẹp nào ngờ hắn không thể làm được như bố mẹ càng ngày tình yêu càng xa vời hắn hận…rất hận
_Oan quá mà, sao anh tin lời Đường Vũ Phùng mà không tin em? Tên bạn của anh đã nhìn thấy em ân ái với người khác khi nào chứ? Hức…huhu…cốt nhục này thật đáng thương, dù anh nói gì đi nữa em vẫn sẽ đợi ngày anh xin lỗi em, đường đường rước em về nhà…hức…
An Thuần Hy nghe đến việc hắn sẽ truy cứu đến cùng chuyện này thì rùng mình chột dạ, hai mắt đảo liên tục có phần hơi hoảng nhưng vội che giấu cố gắng nhỏ nước mắt oan uổng giải bày
_Đừng để tôi mạnh tay, cút đi…
Hoa Trạch Siêu hất mạnh sấp đơn loại đơn phương ly hôn trước mặt An Thuần Hy, hắn sắp mất kiên nhẫn cơn giận mà ập đến thì khủng khiếp lắm
_A Siêu…đừng nặng lời mà, có trách thì trách mẹ đi chính mẹ đã chọn Hy nhi cho con
Phàm phu nhân nắm tay An Thuần Hy an ủi, lòng tốt của bà đã bị tiện nhân lợi dụng, chỉ tiếc đêm hôm đó Đường Vũ Phùng không chụp được mặt tên nhân tình của ả
_Mẹ…đã làm mẹ mệt mỏi, sau này mong mẹ đừng nhắc đến chuyện tình cảm, từ hôm nay con không có hứng thú nữa rồi, người đâu mau đưa Phàm phu nhân về
Hoa Trạch Siêu thở dài bỏ vào trong, bản thân đã không còn tha thiết muốn yêu, và cũng chẳng thể tin bất cứ người phụ nữ nào nữa