Tinh Hồn lấy đà, một lần nữa sử dụng Hư vô bộ pháp nhún người bay đến chỗ con thuyền. Khinh công ảo diệu và cực kỳ đẹp mắt, loáng cái đã đáp xuống chỗ chiếc thuyền.
Những hộ vệ bảo vệ thuyền nghĩ Tinh Hồn là thích khách, lập tức rút gươm bao vây Tinh Hồn. Một người đàn ông trung niên quát hướng Tinh Hồn:
– Ngươi là ai?
Tinh Hồn vội giải thích:
– Tại hạ chỉ vô tình đi ngang qua đây, không có ý đắc tội. Tại hạ sẽ lập tức rời khỏi.
Nhưng đúng lúc này, từ bên trong nhà thuyền, một giọng nói chậm rãi vang lên, ý tứ giễu cợt hiện rõ:
– Tối nay ánh sao rực rỡ, không ngờ bổn công tử còn có may mắn gặp hái hoa tặc!
– Công tử, không phải ngài cũng đang hái hoa sao?
– Hắn làm sao giống bổn công tử được, ha ha ha.
Một tràng cười tiếu ý vang vọng. Sau đó, nam tử kia ra lệnh:
– Bao vây, bắt hắn lại cho ta!
Nghe chủ nhân lên tiếng, lập tức có hai cường giả Võ vương sơ kỳ đỉnh chớp mắt lóe người, nhoáng lên vài cái đã chặn trước mặt Tinh Hồn, không ra tiếng nói vung trường kiếm chặn đường của hắn.
Tinh Hồn híp mắt, lạnh lùng nói với hai người trước:
– Nhị vị, mọi người ai đi đường nấy, không biết cản đường tại hạ là có ý gì?
– Hừ, gặp chuyện bất bình có người xen vào! Mặc dù bổn công tử hái nhiều đóa hoa nhưng luôn gai mắt hái hoa tặc. Gặp phải công tử xem như ngươi xui xẻo! Thả mỹ nhân ra, ngươi tự phế tu vi rồi chút đi!
Ngay sau đó, một thiếu niên âm tà nửa người ở trần hiện ra. Thiếu niên diện mạo tuấn tú, trên mặt góc cạnh rõ ràng nhưng ánh mắt thâm trầm đáng sợ.
Gã liếc Tinh Hồn một cái rồi khinh thường hừ, sau đó tròng mắt nhìn chằm chằm Yến Ngọc Lan trong ngực hắn, ánh mắt dâm dục ngày càng sáng ngời.
Cùng lúc đó, một cô gái xinh đẹp mặt ửng đỏ, mặc váy xanh đang vén váy dài, đôi mắt quyến rũ ở bên cạnh thiếu niên. Bộ ngực cao vút lõa lồ bên ngoài nảy lên xuống, rất là hấp dẫn.
Yến Ngọc Lan kiều giọng hừ một tiếng.
Mặt nàng đỏ rực quay đi, Tinh Hồn nhìn thấy những hình ảnh lõa lồ kia, bất giác trong người cũng hơi nóng lên.
Nhưng chỉ chốc lát sau đau nhức trên cánh tay đánh thức hắn, chỉ thấy Yến Ngọc Lan giận dữ trừng mắt. Tinh Hồn xấu hổ cười, dời tầm mắt chú ý vào thiếu niên.
– Võ Vương hậu kỳ đỉnh phong.
Tinh Hồn nhìn thiếu niên, con ngươi co rút, mặt hiện vẻ nghiêm túc quan sát tình hình.
Cô gái tên áo xanh kia cũng giống như mấy cường giả hộ vệ, đều là cường giả Võ vương sơ kỳ đỉnh phong.
Tinh Hồn hiểu đại khái thực lực của đối phương rồi nói:
– Ta nghĩ các hạ đã hiểu sai, ta không phải hái hoa tặc gì, đây là bằng hữu của ta. Nếu không còn chuyện gì khác thì hy vọng các ngươi hãy tránh đường.
Vừa nói hắn vừa âm thầm do xét trong nhẫn trữ vật, muốn nhìn nhẫn trữ vật của Bát hoàng tử Tịnh Việt có binh khí tiện tay gì không.
Đáng tiếc khiến hắn thất vọng rồi. Trong nhẫn của thập ngũ thái tử có các loại trang sức quần áo con gái, xuân dược nam nữ đủ loại nhiều không đếm xuể, nhưng trừ chút ít đan dược, dược thảo và một lô đỉnh luyện đan ra thì không có một chút gì hữu ích cho hắn.
– Hì hì, không phải là hái hoa tặc thì ngươi che mặt làm cái gì? Không lẽ các ngươi chơi trò bỏ trốn?
Cô gái bên cạnh nam tử kia cười duyên, chợt nhướng mày hơi ngạc nhiên nói với thiếu niên dưới thân rằng:
– Công tử, cửa thành Vực tinh thành mở rồi, có lẽ tối nay chúng ta không cần ăn ngủ bên ngoài.
Tinh Hồn và Yến Ngọc Lan nghe lời cô gái nói thì lòng sốt ruột, nói không chừng lát sau sẽ có kẻ địch đuổi theo, tình huống trước mắt rất nguy hiểm.
Nam tử kia hoàn toàn không để ý đến Tinh Hồn hay nữ tử áo xanh kia, đôi mắt dâm tà nhìn chằm chằm Yến Ngọc Lan khó thể dời đi, tặc lưỡi nói:
– Chà, xinh đẹp thượng đẳng, lại còn là xử nữ, đúng là chuẩn bị cho bổn công tử, hắc hắc hắc!
Yến Ngọc Lan bị ánh mắt cực kỳ dâm dục của thiếu niên nhìn khó chịu vô cùng, thân thể mềm mại khẽ run, vùi người vào ngực Tinh Hồn:
– Xử nữ?
Tinh Hồn ngạc nhiên nhìn Yến Ngọc Lan, khiến nàng mặt đỏ hồng.
Hắn còn nhỏ tuổi, với lại từ lúc rời Sở gia vào Hắc ám động phủ tu luyện nên không hiểu nhiều về chuyện bình thường, với đàn bà càng trắng như tờ giấy.
Thì ra là như vậy, hèn gì Tinh Hồn luôn cảm thấy hành động, biểu hiện của Yến Ngọc Lan hơi khác lạ. Nhưng không có biết là khác lạ chỗ nào. Nhớ lại lúc đi đến Thanh Vân lâu, đám kỹ nữ kia khi thấy Yến hộ pháp và hắn đi vào thì cứ nhao nhao xáp tới. Còn cô nàng này thì ngược lại, dường như luôn sợ bị người khác xâm hại.