Thân hình Lôi Động phiêu hốt, quỷ dị xuất hiện trước Hắc Ám Ma Hoàng vài dặm, khóe miệng tràn ra một tia khinh thường:
– Không gian pháp tắc của ngươi bất quá mới được ba bốn phân tinh túy mà thôi, vậy mà cũng muốn đào tẩu trước mặt bổn thiểu chủ u? Trẫm nói, không gian là cứng lại.
Lôi Động cũng sở trường về không gian pháp tắc, sau đó lại hấp thu một ít cảm ngộ và lý giải của Minh Thần đối với không gian pháp tắc, hai cái kết hợp lại, tất nhiên khiến cho tạo nghệ của Lôi Động về mặt không gian pháp tắc đạt đến mức lô hỏa thuần thành rồi. So với Hắc Ám Ma Hoàng, ít nhất cũng cao hơn mất bậc.
Theo Chân Ngôn Thuật vang lên, không gian phạm vi trăm dặm quanh thân vô cùng nhanh chóng áp súc về phía trong, tu vị Lôi Động lúc này đã sớm không còn như năm đó nữa, Chân Ngôn Thuật xuất ra, điều động lực lượng pháp tắc của mình đương nhiên rất thuận buồm xuôi gió rồi.
Tuy rằng còn xa không đạt đến cảnh giới chí cao, nhưng đối phó với cường gỉa Hợp Thể kỳ đỉnh phong cũng đã dư xài rồi.
Hắc Ám Ma Hoàng quá sợ hãi, vừa định mượn khe hở không gian tránh né thì lại phát hiện không gian quanh mình phảng phất đã hoàn toàn bị một cổ lực lượng pháp tắc khống chế. Nguyên lai khi hắn thi triển đổn thuật thì có cảm giác hài hòa như cá với nước với không gian vậy. Nhưng bây giờ, không gian giống như là địch nhân của hắn, sền sệt phong bế tất cả đường lui của hắn lại. Không ngừng đè ép về phía trong, thoáng qua một chút, ma thân cực lớn của hắn đã bị phong bế trong một quan tài không gian thủy tinh cực lớn rồi.
Đương nhiên, loại quan tài không gian thủy tinh này, nhiều nhất chỉ chế trụ được hắn mười tức thôi. Dưới tình huống lực lượng Hắc Ám Ma Hoàng bạo khởi, tạch tạch tạch, quan tài không gian liền bị bạo liệt từng chút một.
Nhưng chút thời gian này, đối với Lôi Động mà nói đã đủ rồi. U minh quỷ khí tinh thuần quanh thân, hóa thành một đạo Hắc Long, trong tiếng long ngâm gầm thét đập vào trên quan tài.
Quan tài thủy tinh dưới lực trùng kích cực lớn bị nổ tung ra, vô số mảnh vỡ không gian sắc bén cắt Hắc Ám Ma Hoàng thành từng mảnh nhỏ, ngay tiếp theo nguyên thần, cũng bị trọng thương.
Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không dám tin, Thiếu chủ thần bí này lại cường hãn đến mức như thế. Hắn tự nhận coi như là Á Thánh Thanh Long hoàng mạnh nhất trong thập đại cao thủ tự mình ra tay đối phó mình, không mất mười hiệp thì cũng đừng mơ thắng được mình.
Chẳng lẽ tiểu tử nhân loại này còn mạnh hơn cả Thanh Long hoàng sao? Hắn đến tột cùng là người nào? Á Thánh? Hay là Chí Tôn? Bỗng nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng nhớ tới một người, đó là Ma Đế Yến Xích Tinh không lâu trước kia, chỉ mới vài vạn năm thôi, đã dẫn phát ra một hồi gió tanh mưa máu trong tam giới.
Chẳng lẽ tiểu tử này có liên hệ với Ma Đế Yên Xích Tinh sao? Mà Chí Tôn Yến Xích Tinh, cũng không chết đi?
Nghĩ đến đây, Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, đau khổ cầu khẩn nói:
– Thiếu chủ, đều là Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, xông tới tôn giá. Thuộc hạ nguyện ý đầu nhập vào Thiếu chủ, vi Thiếu chủ đấu tranh anh dũng.
Tuy nói chủ thượng Ma Tôn của hắn cũng phi thường đáng sợ, nổi giận lên cũng không phải Hắc Ám Ma Hoàng có thể ngăn cản được. Nhưng Ma Tôn xa cuối chân trời, mà tử vong lại gần ngay trước mắt đây.
Dưới uy hiếp tử vong, Hắc Ám Ma Hoàng không chút do dự lựa chọn đầu hàng.
– Chỉ bằng loại phế vật như ngươi thì làm được gì chứ?
Thân hình Lôi Động nhoáng một cái đã đến trước mặt hắn. Lực lượng thần niệm cường đại như núi áp chế khiến hắn không thể động đậy nổi. Hắn duỗi ra một tay, trực tiếp đè xuống đầu Hắc Ám Ma Hoàng.
Thần niệm hình thành Luân Hồi chi nhãn, lực hấp xả cường đại từng chút một hấp rời nguyên thần hắn ra, xoắn thành phấn vụn, sau đó lại từ trong Luân Hồi chi nhãn hóa thành Hỗn Độn linh khí và bổn nguyên tinh thuần bàng bạc.
Hắc Ám Ma Hoàng đã là tồn tại phi thường cao cấp, rất gần với Á Thánh. Lôi Động tinh luyện ra từ trong cơ thể hắn tương đương với mấy vạn miếng Hỗn Độn linh khí, cùng với trọn vẹn hai quả Hỗn Độn bổn nguyên.
Cùng lúc đó, trí nhớ và tánh mạng thừa số của hắn cũng đều bị Lôi Động nắm giữ trong tay. Chọn lấy một ít trí nhớ trọng yếu để thôn phệ, ngoài ra, Lôi Động cũng có chút hứng thú với Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc của hắn
Cả hai có thể giúp Lôi Động xác minh một chút, chung quy vẫn có thể khiến cho Lôi Động càng tiến bộ hơn một chút.
Sau một lát, Lôi Động đã biến thân hình thành ma thân của Hắc Ám Ma Hoàng, bất luận là nhìn từ bên ngoài hay về cấp độ thần hồn đều rất khó bị người nhìn ra sơ hở. Hắc Ám ma khí quanh thân quay cuồng không ngớt, tà ác mà cường đại.
– Chúc mừng Thiếu chủ đã diệt sát Hắc Ám Ma Hoàng. Thuộc hạ cũng thập phần cảm kích Thiếu chủ đã báo đại thù cho thuộc hạ.
Sớm biết Thiếu chủ có bản lĩnh thôn phệ thần hồn, biến ảo thành người khác, nhưng chính thức nhìn thấy một màn quỷ dị như thế, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Sự cường đại của Lôi Động “Thiếu chủ” đã xâm nhập vào nội tâm hắn rồi, hắn dối với Thiếu chủ cũng càng trở nên vừa kính vừa sợ, không dám nhìn thẳng hắn, cúi đầu thật sâu.
– Ha ha, Chung Ly Thanh, ngươi lần này làm tốt lắm.
Bản lĩnh thông qua tánh mạng thừa số để biến ảo ra bộ dạng địch nhân của Lôi Động kỳ thật cũng có tai hại cực lớn. Biến ảo càng lâu, càng dễ dàng bị bản năng của cổ thân thể kia ảnh hưởng đến phương thức tư duy của bản thân.
Cá t ính tàn bạo háo sắc của Hắc Ám Ma Hoàng đã xâm nhập vào sâu tận xương tủy, tánh mạng thừa số. Lôi Động chỉ vừa mới biển ảo thành Hắc Ám ma hoàng thôi đã cảm giác được một cổ bạo ngược dị thường khó có thể khống chế tràn ngập trong lồng ngực
Giống như cần sát lục, giao cấu không ngừng mới có thể phát tiết được ức chế trong lòng. Lôi Động từ trong hỗn độn bổn nguyên của Hắc Ám Ma Hoàng ngưng tụ ra nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên, ném cho Thiên Khuyết Kiếm Hoàng:
– Chung Ly Thanh, đây là phần thưởng cho công lao của ngươi, ngày sau hảo hảo tu luyện, sớm ngày trở thành Á Thánh, giúp Bổn thiểu chủ kiến công lập nghiệp.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng thoáng cái đã nhận được nửa miếng, lúc này liền vui mừng quá đỗi, lăng không quỳ lạy mà xuống, thân hình kích động không thôi nói:
– Thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo cố gắng tu luyện, tuyệt đối không cô phụ sự tài bồi và kỳ vọng của Thiếu chủ.
Có nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên này rồi, tấn cấp Á Thánh chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.
Lôi Động vừa muốn nói chuyện thì dưới sự thôi thúc của bản năng, một cổ thú tính tàn bạo liền xâm nhập khắp toàn thân, khó có thể nhẫn nại được nữa, liền trực tiếp dùng ma khí nhiếp Thống Khổ Nữ Hoàng và Thương Lan Tiên Tử ở cách đó không xa đến.
– Chủ nhân, ngài vừa muốn dùng hình thái bất động để khi phụ chúng ta sao?
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch, mị nhãn như tơ, yêu kiều thở hổn hển nói:
– Nô tài, nô tài không thuận theo ah.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng ma vĩ đã quấn quanh thân Lôi Động rồi.