Ngoại trừ nó hoàn toàn trung thành với chủ nhân, nghe theo sự chỉ huy của thần niệm chủ nhân ra. Nó còn có được linh trí độc lập của chính mình, phẩm chất càng cao, cấp bậc quỷ bộc càng cao thì linh trí cũng càng mạnh.
Bởi vậy, Lôi Động ra mệnh lệnh cho nó, hết sức né tránh U Minh Quỷ Trảo của mình.
Thị Huyết quỷ tốt đã đạt tới cấp sáu, sức chiến đấu cũng không thấp hơn tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ sáu bình thường. Nhất là hình thái quỷ hồn của nó, tốc độ rất nhanh, hình dáng mơ hồ, thật giống như là thi triển quỷ độn vậy.
Sau khi chủ nhân đưa ra mệnh lệnh, Thị Huyết quỷ bắt đầu tán loạn khắp cả diễn võ trường mà không có chút quy luật nào.
Mà Lôi Động thì lẳng lặng đứng ở chỗ đó. Giống như là đang suy tư cái gì, bỗng nhiên quỷ tốt liền bay xẹt qua ở phía trước. Ngón tay của Lôi Động co lại, nhất thời bị một đoàn lục quang bao trùm, mạnh mẽ quơ về phía trước. Lục quang từ trong lòng bàn tay bay ra, biến thành một cái lục trảo âm trầm màu xanh biết, càng biến càng lớn, lập tức hướng tới phương hướng phi hành của quỷ tốt mà bắt lấy.
Thị Huyết quỷ tốt nhận được mệnh lệnh, chính là không cho phép bị U Minh Quỷ Trảo bắt lấy. Thân hình mơ hồ đột nhiên ngừng lại, quỷ trảo lành lạnh xẹt qua thân thể của nó.
Lôi Động hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay hướng về phía sau sẽ bóp một cái. Cái quỷ trảo vừa vồ hụt kia mạnh mẽ xoay chuyển lại, hướng tới con quỷ tốt mà chộp tới.
Nhưng mà linh trí của Thị Huyết quỷ không tệ, thực lực cũng rất mạnh. Lúc này nó liền thi triển thân pháp đặc hữu của quỷ tốt, không ngừng trốn tránh. Nó hưng phấn kêu lên, phảng phất như là đang chơi bịt mắt bắt dê với U Minh Quỷ Trảo vậy.
Sắc mặt của Lôi Động đỏ lên, liền vồ thêm mấy cái, nhưng đều bị quỷ tốt dễ dàng né tránh lách qua. Mà năng lượng của U Minh Quỷ Trảo rốt cục cũng tiêu tán không còn thấy tăm hơi.
Sau khi nhắm mắt lại, minh tử khổ tưởng một lát. Một cái quỷ trảo của Lôi Động lại bay ra, lần này tốc độ phi hành cũng nhanh hơn, linh động hơn một ít, nhưng mà quỷ tốt vẫn né tránh cực kỳ dễ dàng.
Lôi Động cũng không nhụt chí, đương nhiên là hắn biết pháp thuật hạng nhất khó tu luyện, khi mới bắt đầu thì không thể thành thạo ngay được. Chỉ có tiêu phí đại lượng thời gian để tu luyện, cân nhắc, mới có thể chậm rãi trở nên thuận buồm xuôi gió.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Lôi Động chọn lựa pháp thuật rất cẩn thận. Môn U Minh Quỷ Trảo này, nếu ai có thể nắm được nội dung chính sau mấy tháng tu luyện, thi triển thuận buồm xuôi gió sau mấy năm tu luyện, trong hơn mười năm thì có thể xuất thần nhập hóa cũng có thể xem là không tệ rồi. Mỗi một môn pháp thuật đều do vô số các vị tiền bối trải qua thời gian bao nhiêu năm, chậm rãi cải tiến mà thành.
Pháp thuật mạnh hay yếu, không những phải dựa vào chính pháp thuật mà quan trọng nhất là còn phải xem người làm phép. Chỉ có sử dụng pháp thuật qua muôn ngàn thử thách thì mới có thể chậm rãi phát huy được toàn bộ uy lực của nó. Trong lúc giao đấu thi triển ra xuất kỳ bất ý.
Ví dụ U Minh Quỷ Trảo này nhìn như đơn giản, nhưng chỉ cần thi triển ra thì có thể bắt lấy địch nhân đang lăng không. Nhưng nếu Lôi Động muốn chân chính nắm giữ pháp thuật này, có thể tùy tâm sở dục mà sử dụng thì còn phải khổ luyện lặp đi lặp lại rất nhiều lần mới được.
Bởi vậy, mỗi lần Lôi Động thi triển U Minh Quỷ Trảo, mỗi một lần có kẽ hở, hắn đều tự hỏi đủ loại vấn đề và biến hóa trong đó. Cho đến một tháng sau, ở trong một lúc vô ý hắn mới có thể bắt được Thị Huyết Quỷ. Nhìn thấy con quỷ tốt kia bị bàn tay to lớn màu xanh lục nắm chặt lại, nó liều mạng giãy giụa cũng không thoát ra được, trong lòng Lôi Động không nhịn được mà sảng khoái một trận. Xem tiểu tử ngươi còn dám hung hăng càn quấy không.
Ước chừng thời gian ba bốn tức sau, trong giây lát quỷ tốt liền giãy thoát ra, U Minh Quỷ Trảo hóa thành hư vô. Chớ có xem thường thời gian vài nhịp thở này, trong lúc tu sĩ đang ẩu đả, đôi khi chấm dứt chỉ trong thời gian một hơi thở. Mà có thể vây được địch nhân trong thời gian vài nhịp thở này, nói không chừng có thể xoay chuyển cả chiến cuộc đang bất lợi. Đương nhiên, cái này cũng do mình vẫn chưa đủ thuần thục và thực lực của quỷ tốt cũng không kém.
Nếu để cho Lôi Động dùng quỷ trảo bắt một người Luyện khí kỳ tầng thứ nhất, trước khi năng lượng của quỷ trảo tiêu hao hết, hắn đừng hòng thoát được. Nhưng mà nếu dùng quỷ trảo bắt một người có tu vi cao hơn mình hai ba tầng, như vậy phỏng chừng chỉ trong chốc lát là đối phương có thể thoát ra. Nhưng mà bất kể nói như thế nào, U Minh Quỷ Trảo đều là pháp thuật hạng nhất rất không tệ, điểm mạnh của nó không nằm ở sát thương địch nhân mà là nằm ở khống chế.
Bất tri bất giác, kỳ thỉ tý ba năm một lần đã chuẩn bị bắt đầu.
Ứng cử viên lớn nhất cho chức quán quân lần này không nghi ngờ gì lại là Đinh Uyển Ngôn. Trước đó đã có lời đồn đại, nói là Đinh Uyển Ngôn gặp phải bình cảnh ở Luyện khí kỳ tầng thứ chín, nhưng mà nàng liền đi du lịch ở xung quanh phạm vi của Âm Sát Tông. Khi còn nửa tháng trước kỳ tỷ thí, nàng đã đột phá lên Luyện khí kỳ tầng thứ mười và trở về nhà. Điều này làm cho lão tổ rất cao hứng, nghe nói toàn bộ mọi người có động phủ ở trên đỉnh núi cũng chỉ có một người là luyện khí kỳ tầng mười, Đinh Uyển Ngôn là người thứ hai. Mấy năm nay bởi vì tốc độ tu luyện thần tốc của Đinh Uyển Ngôn mà danh tiếng của nàng ở trong hàng đệ tử rất lớn. Tuyệt đại đa số lão tổ cũng biết đến nàng.
Luyện khí kỳ tầng mười, lại còn được lão tổ sủng ái, sẽ không thể thiếu pháp khí cường đại.
Lôi Động suy nghĩ một chút, cho dù là tam quỷ của mình đều xuất hiện, nếu đối đầu thẳng thừng với Đinh sư tỷ cũng là thua nhiều thắng ít.
Về phần Tả Siêu, cũng không phụ sự chờ mong của lão tổ, tiến bộ như thường, đạt tới luyện khí kỳ tầng thứ tám.
Nhìn chung, trong hàng đệ tử thân truyền cùng giới, coi như hắn cũng đã trên trung đẳng. Chỉ riêng Lôi Động, đồng dạng cũng có thân phận đệ tử thân truyền, nhưng mà chỉ có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ sáu tiêu chuẩn.
Nhưng mà Lôi Động cũng là bất đắc dĩ, tư chất của chính mình đặt ở trong hàng những đệ tử bình thường thì còn được. Nhưng nếu đặt ở trong hàng những đệ tử thân truyền của lão tổ thì tư chất của hắn xếp ở dưới đáy.
Cũng may là bởi vì có thân phận đệ tử thân truyền nên có thể hưởng thụ không ít tài nguyên mà đệ tử bình thường không có được. Cũng bởi vì như vậy, Lôi Động mới có thể trong thời gian sáu năm tấn thăng lên đến Luyện khí kỳ tầng thứ sáu.
Phải biết rằng, từ nay về sau, càng ngày sẽ càng khó tu luyện, hơn nữa thường xuyên sẽ gặp được rất nhiều bình cảnh không hiểu ra sao cả.
Ngoài ra Trần Mâu và Vệ Hoa cũng coi như cố gắng tu luyện. Nhờ vào số điểm cống hiến đạt được trong kỳ tỷ thí lần trước, trong khoảng thời gian ngắn hai người cũng không thiếu tài nguyên tu luyện.