Đan Thần

Chương 65 - Trình Lão Gia Tử Nổi Giận

trước
tiếp

Trình Cung chợt quát một tiếng, vung quyền nghênh tiếp. Lần này hai người không có bất kỳ đầu cơ trục lợi, hoàn toàn là cứng đối cứng, cho tới bây giờ Ngân Bưu cũng không còn biện pháp phát ra đao khí cường hoành, tuy trảo phong của Ngân Ảnh Trảo sắc bén như trước, nhưng tối đa cũng chỉ có thể làm Trình Cung bị thương. Mà Trình Cung thì càng đánh càng mạnh, một quyền mạnh hơn một quyền, ngắn ngủn vài chục lần va chạm, Trình Cung đã chiếm cứ chủ động.

Lần này Trình Cung không có sử dụng ẩn đao, hoàn toàn này phương thức cứng ngạnh ngăn cản Ngân Bưu, mặc kệ hắn đánh ra bao nhiêu trảo ảnh, Trình Cung đều đánh nát.

– Oanh. . .

Sau khi đối bính mấy trăm quyền, Trình Cung chính diện oanh nát phòng ngự Ngân Ảnh Trảo, một quyền đánh thẳng vào ngực hắn. Ngân Bưu bị đánh bay ra ngoài, trái tim vỡ vụn, nhưng sinh mệnh lực cường đại của võ trung Thánh giả giờ phút này lại thể hiện ra, trái tim vỡ vụn nhưng hắn không có lập tức chết đi, không cam lòng nhìn chằm chằm vào Trình Cung.

Miệng phun ra máu tươi cùng nội tạng vỡ vụn nói:

– Cuồng Phong. . . sẽ không tha ngươi. . .

– Cái kia không cần ngươi quan tâm, thật không biết vì sao Mã Huân lại phái người ngu như ngươi đến, loại thời điểm này ngươi phải làm không phải nói loại lời này, mà là lấy ra đồ vật phát tín hiệu ở bên hông thông báo cho người ở trong Vân Ca Thành tiếp ứng các ngươi.

Ngân Bưu nghe xong, càng thêm kinh hãi nhìn về phía Trình Cung, sao hắn lại biết. Giờ phút này hắn không khỏi nhớ tới lời Mã Huân nói, không nên tự tiện hành động, nghe người kia mà làm, sớm biết như vậy. . .

Tay Ngân Bưu di động về phía sau, muốn chạm vào bên hông, nhưng trái tim đã vỡ vụn, dù sao hắn còn không phải là Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, không có khả năng đến trình độ mất trái tim còn có thể chiến đấu thời gian ngắn, chỉ có thể chậm rãi ngã xuống.

– Phốc. . .

Trình Cung phun ra một búng máu, sau đó vô lực ngồi xuống, tuy dựa vào đan dược chèo chống, ở thời điểm chiến đấu có thể chịu đựng, nhưng vượt cấp khiêu chiến, thương thế kia xác thực không nhẹ. Trọn vẹn điều tức nửa canh giờ, Trình Cung mới hơi chút khôi phục một ít, sau đó đi đến bên cạnh Ngân Bưu này. Nhìn đầu tiên đúng là bao tay đặc chế, sử dụng Nhuyễn Bí Ngân, cộng thêm da yêu thú đỉnh cấp chế tác, làm sao có thể chỉ là Nguyên khí cấp hai, Trình Cung trực tiếp lấy xuống. Cẩn thận kiểm tra một phen, mới phát hiện đây chỉ là một Nguyên khí gần như bị hủy diệt, cái này vốn là Nguyên khí cấp bảy.

Nhuyễn Bí Ngân là một loại kim loại đặc thù, quý trọng vô cùng, không khoa trương chút nào mà nói. Thu nhập quốc khố một năm của Lam Vân đế quốc, cũng không đủ mua nửa cân Nhuyễn Bí Ngân, đó là tài liệu mà Luyện khí đại sư cũng tha thiết ước mơ. Nó có thể câu thông nguyên khí rất tốt, làm cho người sử dụng gia tăng tốc độ khôi phục, quan trọng nhất là nó có thể thay đổi hình thái vũ khí, làm cho vũ khí có thể dung hợp vật phẩm khác, tiến tới thăng cấp lần nữa. Đương nhiên, chuyện thăng cấp là rất khó khăn, bởi vì cần quá nhiều, không phải nói là được.

Bên trong bao tay này có một ít Nhuyễn Bí Ngân, tuy sức nặng rất ít, tin tưởng lúc trước người luyện chế tuyệt đối không phải là vì chế tạo một Nguyên khí đơn giản như vậy. Trên thực tế, trong Nguyên khí sử dụng Nhuyễn Bí Ngân, giống như bưng lấy chén vàng đi ăn mày.

Phát hiện ngoài ý muốn này, làm cho Trình Cung cũng rất ngạc nhiên, trước thu lại cái bao tay này. Sau đó mới bắt đầu kiểm tra, thằng này không có không gian giới chỉ, đồ vật mang theo trên người cũng không nhiều, toàn thân không hơn năm vạn lượng bạc, làm mã tặc mà như vậy, Trình Cung cũng cảm thương thay cho hắn. Về phần bên hông Ngân Bưu là một ống trúc đặc thù, Trình Cung dùng tinh thần lực dò xét, phát hiện bên trong là một loài chim đặc thù.

Cái này khẳng định cũng là vật cùng loại như Vân Cáp, Trình Cung ở chung quanh đi một vòng, sau khi tìm một nơi thích hợp, lúc này mới mở ống trúc kia ra. Khi ống trúc kia vừa mới mở ra, con chim nhỏ bên trong lóe lên mà bay qua, tốc độ nhanh kinh người. Cho dù Trình Cung đã có chuẩn bị, trong nội tâm âm thầm tính toán thoáng một phát, nắm chắc ngăn lại cũng không cao hơn ba thành. Nếu như trước kia Ngân Bưu này thả ra, mình tuyệt đối khó có thể chặn đường.

Sau khi thả ra, Trình Cung lập tức tìm một chỗ che dấu, cách địa phương vừa rồi chiến đấu cùng Ngân Bưu chưa đủ trăm mét, lẳng lặng chờ đợi.

Sau nửa canh giờ, dưới sự dẫn dắt của con chim nhỏ lúc nãy, một thanh y lão giả đi theo mà đến, lão giả mặc áo dài, trên đầu tóc bạc trắng, chòm râu cũng trắng phau. Người này ở rất xa đã thấy được tình huống bên này, ngón tay bắn ra, trực tiếp đánh chết con chim nhỏ trên không trung kia.

Giống như là hắn đột nhiên đi ngang qua, gặp được thảm án, sắc mặt biến đổi, sau đó xoay người rời đi. Ngay từ đầu Trình Cung lo lắng người tới lực lượng quá mạnh mẽ, nên hắn cẩn ẩn nấp, nhưng phát hiện lực lượng của thanh y lão giả này không quá mạnh, hắn đã vọt lên.

– Đã đến, cũng đừng đi a.

Trình Cung thả người nhảy lên, thời điểm lão giả quay người phải đi, hắn đã tiếp cận.

– Két. . .

Thanh y lão giả này đưa lưng về phía Trình Cung, phản ứng đầu tiên lại là cắn răng của mình.

Tuy lực lượng lão giả này không quá mạnh, nhưng cũng đạt tới Tẩy Tủy kỳ, hẳn là Tẩy Tủy kỳ tầng thứ bảy. Trình Cung hoàn toàn không nghĩ tới, mình cũng chưa có tận lực biểu hiện lực lượng quá mạnh mẽ, thậm chí hắn ngay cả phản kháng cũng không phản kháng, lại chơi chiêu thức ấy. Thời điểm Trình Cung đến bên cạnh hắn, thân thể của hắn đã mềm nhũn ngã xuống, khóe miệng chảy ra máu đen, nhìn Trình Cung đuổi tới, trong mắt mang theo biểu lộ trêu tức.

Biểu lộ kia như là đang nói, đừng cho là ta không biết ngươi mạnh bao nhiêu, mặc dù là chết, cũng không cho ngươi thực hiện được, muốn từ trong miệng ta đạt được bất kỳ vật gì, đó hoàn toàn không có khả năng.

– Ở trước mặt ta, ta không muốn ngươi chết, ngươi chết được sao.

Trình Cung trực tiếp lấy ra một viên Giải Độc Đan cùng một khỏa Tục Mệnh Đan từ trong không gian giới chỉ cho hắn phục dụng, toàn bộ đều là đan dược Địa cấp hạ phẩm mà gần đây hắn luyện chế, sau đó sợ hắn làm ra động tác gì khác, trực đánh hắn ngất xỉu. Nhìn ở đây, hiển nhiên không phải nơi thẩm vấn tốt, Trình Cung mang theo thanh y lão giả này lách mình tiến vào trong thâm sơn.

– Sưu sưu. . .

Vân Cáp không lớn bằng lòng bài tay, tốc độ nhanh kinh người. Giờ phút này những Vân Cáp ngày bay vạn dặm kia còn chưa phải át chủ bài chân chánh của Lam Vân đế quốc, chỉ là Vân Cáp đời thứ ba, hôm nay đang được một ít thế lực lớn trong Lam Vân trong đế sử dụng. Giờ phút này đang có không ít Vân Cáp bay vào trang viên Tống gia, từ khi Trình Cung chuyển cơ cấu tình báo tới đây, nơi đây bắt đầu trở thành đầu mối của các thông tin tình báo.

Hiện tại cố định, tình báo đã bắt đầu tới, Tống Phúc đang xem xét lấy các loại tình báo.

– Sau khi Tử Yên công chúa tiến vào Yêu Thú Sâm Lâm mất tung tích, hoàng đế bệ hạ giận dữ, phái ra rất nhiều người đi tìm. Âm thầm ra giá cao, tất cả Liệp yêu giả của Liệp Yêu Mạo Hiểm Liên Minh, nếu tìm được Tử Yên công chúa, sẽ được thưởng trăm vạn lượng.

Tuy chưa nói cùng Liệp yêu giả đây là công chúa, nhưng chuyện này hiển nhiên đã truyền ra, không phải người ngu cũng có thể đoán được, dù sao Tử Yên công chúa ở đế đô rất nổi danh.

– Thiệt là, Đại thiếu cũng không nói lần cưỡng gian kia đến cùng thành hay không thành.

Tống Phúc lầm bầm lầu bầu nói, sau đó ném tình báo này sang một bên.

– Lễ bộ thị lang nạp tiểu thiếp thứ hai mươi ba, chính là thủ khôi hoa thuyền, ha ha, già những vẫn cường mãnh a. Ồ, tiểu thiếp này là ánh mắt Bàn Tử bồi dưỡng, nói như vậy về sau bên Đường Thượng thư kia chẳng phải là đã có người một nhà sao. Bàn Tử này, rất có ý tứ a, lần sau hỏi nàng một chút, Đường Thượng thư kia lớn tuổi như vậy rồi, không biết có làm được chuyện kia hay không ah.

– Ồ! Dĩ nhiên là từ thảo nguyên truyền đến, chỗ đó có thần tích, không có ý nghĩa.

– Đây là vừa rối, ta nhìn xem. . . Phủ Trấn Quốc Công xuất động đại lượng đội ngũ, hình như đang tìm kiếm đại thiếu. Hiện tại cửa thành đã đóng cửa, xem ra đại thiếu vẫn chưa hồi phủ.

Đó cũng không phải tình báo bên trong Trình phủ, tuy Bàn Tử khâm phục mạng lưới tình báo, nhưng mà cho hắn một trăm cái gan hắn cũng không dám an bài ánh mắt ở Trình gia. Cái này chỉ là vì đại thiếu chưa có hồi phủ, nên một ít tai mắt làm ra phán đoán.

– Aii!

Tống Phúc nhìn cái này, giận dữ nói:

– Đại thiếu ngươi có thể sướng rồi, muốn chơi như thế nào cũng được, ta thì thảm rồi.

Tống Phúc vừa muốn ném cái này sang một bên, đột nhiên như là nghĩ đến cái gì. Trình gia cũng có mạng lưới tình báo của mình, nếu như đại thiếu vào thành, cho dù hắn đi thuyền vào, Trình gia cũng có thể biết rõ, không cần phải xuất động nhân thủ a, chẳng lẽ đại thiếu chưa có trở về? ?

Đột nhiên, vừa rồi hắn lại nghĩ tới hắn đi ra không có gặp Cửu muội, Tống Phúc lập tức đứng dậy đi tìm Tống Lị Lị, nghe xong Tống Lị Lị nói, sắc mặt Tống Phúc khẽ biến.

– Tiểu Cửu, muội lập tức truy tung theo con đường trước kia, mang nhiều mấy con Vân Cáp tùy thời thông báo tình huống cho ta.

Trên mặt gầy yếu của Tống Phúc hiện ra ngưng trọng chưa từng có qua:

– Nhớ kỹ, ca chỉ nói cho ngươi một lần, huynh đệ chúng ta có một mạng.

Tống Lị Lị nghe xong liên tục gật đầu, nhiều năm như vậy không gặp, lần này trở về đã bị phái tới trông chừng ca ca. Nàng quen thủ đoạn chạy đi của ca ca, nhìn bộ dạng ca ca thống khổ, thậm chí đau khổ cầu khẩn, còn chưa có thấy qua ca ca như thế. Giờ khắc này, ca ca yếu hơn mình vô số lần, lộ ra cao lớn như vậy.

. . .

Vân Ca Thành, Phủ Trấn Quốc Công, trong thư phòng Trình Tiếu Thiên.

– Bành!

Trình Tiếu Thiên vỗ một chưởng xuống bàn, cái bàn kia lập tức hóa thành hư vô. Không phải nát bấy, mà triệt để hóa thành hư vô biến mất.

– Có người Cuồng Phong Mã Bang lăn lộn đến Vân Ca Thành, lại bây giờ mới biết được tin tức, làm ăn cái gì không biết.

Trình Tiếu Thiên vô cùng phẫn nộ, trên người tản mát ra một cổ uy thế làm cho người ta sợ hãi.

Hiện tại Lão La cũng rất tức giận, nhưng lại không thể không ngăn chặn tức giận. Vừa mới đạt được tin tức này không lâu, phát giác đối phương rất có thể là mã tặc Cuồng Phong Mã Bang. Nếu như chỉ là phát hiện này thì cũng thôi, mấu chốt là sau đó liền phát hiện Trình đại thiếu mất tích, cái này Trình lão gia tử đã có chút ngồi không yên.

– Kể từ khi biết Đại thiếu kết thù cùng Mã Huân, ta vẫn phái người chú ý đến Cuồng Phong Mã Bang, không có phát hiện bọn hắn có động tác gì. Mà căn cứ tin tức, bọn hắn ở Vân Ca Thành cũng có một thời gian ngắn, có thể ẩn lâu như vậy, khẳng định có người trợ giúp, nếu không bọn hắn tiến vào Vân Ca Thành, chúng ta đã phát hiện.

Trình Tiếu Thiên bạo quát:

– Ngay cả Ngự y cũng nói cháu của ta đã bị phế, bọn hắn vẫn không buông tha, bọn hắn thực cho Trình Tiếu Thiên ta già nên hồ đồ rồi sao, thực cho rằng bọn hắn có thể tùy ý muốn làm gì thì làm sao. Ta chơi mười tám bối tổ tông hắn, xem ra cái Vân Ca Thành này là bình tĩnh quá lâu, những năm này Lam Vân đế quốc phát triển quá thuận lợi. Những người này sống cũng quá an nhàn rồi, không cho bọn hắn thấy chút máu, bọn hắn thật sự không biết mình họ gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.