Vẻ mặt cô ta chân thành lời nói như ngàn dao cắt vào trái tim của Quan Chi Âm, lòng cô lạnh lẽo…Âu Trác Vỹ mất mấy giây mới hiểu ra dụng ý sâu cay của cô ta và cả vở kịch do cô ta dựng nên..
Đừng trách anh chậm chạp mà vì nhìn nước mắt của Quan Chi Âm đã khiến anh rối tung rối mù…
-” Cô ăn nói bậy bạ gì vậy…cút ngay ”
Anh tức giận vung tay đẩy Anie ra..
Âu Trác Vỹ quay sang Quan Chi Âm…
-” Em đừng tin những gì cô ta nói..em…..”
Lời chưa nói hết…Anie đã nhào đến trước mặt Âu Trác Vỹ hét lớn cắt ngang lời nói của anh…
-” Anh đừng đóng kịch nữa…chính tai em nghe rõ…ba của anh nói với mẹ em…Quan Chi Thiên vì tranh giành chiếc ghế chủ tịch nên mới gây ra tai nạn xe kinh hoàng cho gia đình anh vào bảy năm trước..Nếu anh không được mẹ anh che chở anh cũng đã chết trong thảm cảnh đó rồi….Em không hề nói dối…Người nói dối là anh….em làm vậy là không muốn anh sống trong thù hận…em muốn tốt cho anh….”
-” Im đi…im hết cho tôi… ba tôi không phải là người như vậy..ba tôi không làm thế..là các người vu khống…tôi không tin..tôi không tin ”
Quan Chi Âm không thể khống chế được tâm tình…Cô có thể tin Âu Trác Vỹ lừa dối chính mình nhưng không thể nào chấp nhận bọn họ nói ba cô là sát nhân..
Từ nhỏ ba là một tấm gương là người mà cô yêu thương và tôn sùng nhất…ba cô sẽ không vì danh vọng mà làm ra những chuyện như vậy…
-” Chi Âm..em đi đâu…Chi Âm…”
-” David…anh đừng đi…đừng đi…ba mẹ còn đợi chúng ta..David mọi hận thù hãy bỏ qua đi anh”
-” Buông ra…”
Quan Chi Âm mặc kệ tất cả…cô ôm đầu hét trong tuyệt vọng rồi xoay người bỏ chạy…
Âu Trác Vỹ liền hoảng sợ, anh muốn đuổi theo..Ngặt nổi Anie như một bạch tuột quấn lấy anh, cô ta lại dùng sức rất lớn…làm cách nào cũng không thả ra…
Vì Quan Chi Âm phản ứng quá mức mãnh liệt và chạy đi trong sự bất ngờ, nên mấy giây sao Jonl mới tiêu thụ và đuổi theo, hai người cận vệ còn lại đang trong buổi tiệc nghe lệnh Jonl truyền đến cũng liền chạy ra hoa viên..
Mọi việc diễn ra quá nhanh…khi mắt thấy bóng Quan Chi Âm liền khuất, Anie liền buông Âu Trác Vỹ ra…lùi vài bước sửa lại trang phục…
Ánh mắt Âu Trác Vỹ căm phẫn….
-” Cô sẽ trả giá những gì mình đã làm ”
-” David…nếu tôi không có được anh…Quan Chi Âm cũng không thể có được”
Âu Trác Vỹ không quan tâm đến cô ta nói gì..anh chỉ để lại một câu rồi đi về hướng Quan Chi Âm…
Bóng dáng anh vừa khuất nụ cười Anie liền tắt..một giọt nước mắt lăn dài..cô ta bấm ngay điện thoại…
-” Quan Chi Âm chuẩn bị xuất hiện ”
………….
Khi Âu Trác Vỹ chạy đến, thuộc hạ của anh đang vất vả tách khỏi đám người mặc trang phục múa truyền thống theo Thái Lan…
Cũng phải hơn hai mươi người phụ nữ..bọn họ cản trở dằn co không cho các mọi người bước qua…
-” Tránh ra…”
Âu Trác Vỹ không còn biết gì là hình tượng….Anh gầm lên..khiến những người đó lạnh cả sóng lưng, nháy mắt nhìn nhau nghe lời nhường đường…
Âu Trác Vỹ liền đuổi theo, chỉ cách nhau chưa đầy một phút, thế mà ra đến cổng đã không còn thấy bóng dáng Quan Chi Âm…Con đường rộng lớn là làn đường hai chiều…xe cộ tấp nập, khiến đầu óc anh quay cuồng….
Đôi mắt anh đỏ ngầu trong đêm,
Âu Trác Vỹ tức giận đấm tay vào tường..máu đỏ liền tuôn ra, rồi lặng lẽ rơi xuống nền,
nhưng anh không hề biết đau..vì bây giờ lòng anh cành đau gấp trăm lần…
-” Chết tiệt…đi tìm cô ấy cho tôi ”
Lần đầu tiên Bill và Jonl thấy anh nổi giận như thế…Suy nghĩ lại mọi chuyện bọn họ liền hiểu, sự việc vừa xảy ra điều được sắp đặt thật tin vi…..
Liền huy động người truy tìm tin tức Quan Chi Âm….
-” Không ngờ…anh cũng có ngày hôm nay…
Yêu cô ta đến thế à…cái cảm giác đi yêu con gái của kẻ thù như thế nào…?”
Anie giống như bị lòng đố kị che lấp cả lí trí..Cô cũng quên luôn con người thật của Âu Trác Vỹ…..
Từ nhỏ cô luôn được người khác ngưỡng mộ…Từ khi gặp Âu Trác Vỹ cô liền hiểu cảm giác đau đớn..bị khinh thường rẻ rúng là ra sao?..Nếu cô đau đớn thì họ cũng phải gánh chịu cùng…
Âu Trác Vỹ xoay người, không nói một lời…chỉ vài bước chân đã đứng trước mặt Anie…Khi cô ta chưa hiểu ra chuyện gì..cổ mình đã bị bàn tay to lớn của Âu Trác Vỹ nắm lấy…
-” Tôi đã từng cảnh cáo cô đúng không?…Cô muốn nổi điên..tôi sẽ cho cô xem điên thật sự là như thế nào…”
-” Á…ư…không…khụ…khụ…Da…Vid…”
Ánh mắt Âu Trác Vỹ sắc lạnh đến cực điểm..chỉ một tay anh ta đã nhấc bỏng Anie…cô ta cào cấu..chân đạp lung tung…chỉ nấc lên trong vô vọng…
-” Á…Buông ra…thả tôi ra…khụ…khụ….”
-” Cô muốn chết tôi sẽ cho cô chết…”
Anh nở nụ cười chết chốc…
-” Ô……cứu……cứu……tôi…….”
Jonl và Bill đưa mắt nhìn nhau…mắt thấy Âu Trác Vỹ thật sự muốn ra tay…môi Anie tím tái…hai tay cũng dần buông xuôi…Hai người nhìn nhau sau đó nhào vô ngăn cảng….
-” Chủ tịch…chủ tịch…anh bình tĩnh lại đi…”
Bill gỡ lấy bàn tay anh..nhưng Âu Trác Vỹ không có ý buông tay..anh gầm lên như dã thú…
-” Tránh ra…Cút ngay cho tôi…”
Jonl nóng nảy chắn trước mặt anh…
-” Chủ tịch..chúng ta bây giờ nên tìm cô Chi Âm..Nếu anh giết chết cô ta..Ai sẽ tìm cô Chi Âm..Hiện giờ nguy hiểm đang rình rập..Chủ tịch anh suy nghĩ lại đi…”
Bàn tay liền ngưng trọng, lực cũng thả lỏng….lời Jonl như chấn chỉnh tâm lí bất ổn của anh…Đúng vậy hiện giờ An Kiến Ngụy đang như hổ rình mồi.. Chi Âm của anh bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm..Thu lực vừa phải anh vung tay Anie thê thảm ngã lăn xuống ba bật tam cấp của khách sạn…
-” Khụ…khụ…khụ….”
Cô ta đau đớn ôm cổ ho sặc sụa, thân thể ngã đau buốt..nước mắt rơi lả chả….sợ hãi nhìn Âu Trác Vỹ như ác quỷ…cô ta thật sự không dám tin Âu Trác Vỹ muốn giết cô ta..Người đàn ông này vốn không có nhân tính…
-” Nếu Quan Chi Âm xảy ra chuyện gì..thì cô đừng mong sống tốt…”
Anh bỏ lại một câu rồi xoay lưng ngồi vào xe…Ba người đàn ông nhìn bộ dáng sắp chết đến nơi của Anie..chỉ biết lắc đầu rồi rời đi..Đúng là gây nghiệp là phải trả giá…