Đế Quân

Chương 1406 - Tà Đế Chi Mưu.

trước
tiếp

– Phanh phanh…

Những nơi hồng lưu tà khí đi qua, không gian vỡ vụn, từng vết rạn đen tối lan tràn, uy thế đáng sợ làm sinh linh trong phạm vi vạn dặm đều cảm thấy thế giới như đến ngày tận thế.

Thần Dạ nhẹ nhàng bước ra, thanh mang từ cơ thể thổi quét bao trùm, trong hào quang chói mắt không chỉ ẩn chứa năng lượng huyền khí bàng bạc, thậm chí còn bao hàm cả lực lượng thiên địa.

Vạn trượng thanh mang đọng lại trước người Thần Dạ, như hóa thành hắc động thật lớn, khi hồng lưu tà khí gào thét tràn tới đều bị hắc động cắn nuốt.

– Bồng bồng…

Trong thanh mang thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên không dứt, ngay tiếp theo thiên địa đều run rẩy lên.

Rốt cục mọi thứ đều trừ khử trong vô hình, chỉ còn cuồng phong gào thét làm cho người ta hiểu được một kích vừa rồi khủng bố bao nhiêu.

– Thần Dạ, xem ra ngươi cũng không có gì hơn cái này.

Tuy rằng một kích này vẫn không tạo thành bao nhiêu quấy nhiễu cho đối thủ, nhưng Thần Dạ cũng chỉ mới tiếp được công kích của hắn, cục diện xem như ngang hàng, làm sắc mặt điện chủ chậm rãi khôi phục vẻ bình tĩnh, xuất hiện lại vẻ tự tin trước đó.

– Lúc này chỉ mới bắt đầu, ngươi có gì để đắc ý!

Thanh âm vừa dứt, sau lưng Thần Dạ nhấp nháy tinh quang không ngừng lóe sáng.

– Hống…

Long uy cuồn cuộn, thân hình khổng lồ hơn mười vạn trượng thành hình, bao phủ cả phiến thiên không, thân hình ngưng thật cùng xu thế ngạo nghễ cho dù là tổ tiên Long tộc sống lại cũng không sánh bằng.

– Long tộc chi tổ, không tưởng được ngươi cũng chiếm được truyền thừa của hắn.

Thần sắc điện chủ lại ngưng trọng.

– Chuyện ngoài ý tưởng của ngươi còn rất nhiều, chậm rãi mà xem đi.

– Hừ!

Điện chủ hừ một tiếng, tà khí lay động, chỉ chốc lát một đạo hư ảnh đáng sợ ngưng tụ, sau đó biến thành thật thể, tà ảnh không hề thua kém ngọc long, vô số cánh tay múa may, trong tay cầm cự chùy, năng lượng không ngừng tràn vào bên trong.

– Đông…

Theo sau cự long cùng tà ảnh đồng thời lao ra, lực trùng kích vô cùng vô tận trống rỗng tràn tới…

Bên trong hoàng thành, giờ phút này dân chúng giống như bị trấn trụ, tuy đang phát sinh đại chiến cực kỳ kịch liệt, nhưng vẫn chưa lan tới bên dưới mặt đất, nhưng cỗ uy áp đến từ thiên ngoại vẫn khiến cho người thường bên dưới luôn nơm nớp lo sợ.

Bên trong Trấn Quốc vương phủ, người của Thần gia kể cả Thần Nguyên đều tập trung tại nơi này.

Thiên phú tu luyện của Thần Nguyên không yếu, nhiều năm qua tuy lên làm hoàng đế cũng không còn nhiều thời gian đi tu luyện, nhưng mượn nhờ tài nguyên của một quốc gia, lại thêm những năm nay có thật nhiều cao thủ tặng tới thiên tài địa bảo cho Thần gia, cùng sự chỉ điểm của bọn họ, hiện tại Thần Nguyên đã bước vào cảnh giới lực huyền, đang rảo bước lên cảnh giới địa huyền.

Thực lực bậc này ở trong khu vực Đại Hoa xem như là cao thủ đứng đầu.

Mười ngày trước khi Thần Dạ trở về, Thần Nguyên liền phát hiện Thần Dạ cấp cho hắn cảm giác hoàn toàn chênh lệch như trời với đất, khiến trong lòng hắn đủ mọi mùi vị lẫn lộn không thôi.

Hôm nay cảm nhận được cỗ uy áp đủ hủy diệt Đại Hoa vô số lần, trong lòng Thần Nguyên đã hoàn toàn chịu phục.

– Lão tam, ngươi cảm thấy Dạ nhi bọn họ có bao nhiêu khả năng thắng lợi?

Thần lão gia tử xưa nay rất có lòng tin đối với Thần Dạ, nhưng bây giờ ngoại trừ Thần Dạ, Tử Huyên cùng Linh nhi, chỉ có tu vi Thần Sư cường đại nhất, vì vậy Thần lão gia tử chỉ có thể hỏi hắn.

Trầm mặc một lúc Thần Sư bất đắc dĩ lắc đầu, tuy hắn đã đạt tới thánh huyền nhưng cuộc chiến giữa thiên huyền hắn thật sự không đủ khả năng hiểu biết.

Lúc này Thần Sư nhìn qua thê tử, tuy rằng hắn không hiểu rõ ràng vì sao trên người vợ mình lại có đồ vật mà Tà Đế Điện muốn có, lại còn bị bắt giam trong Tà Đế Điện, nhưng thê tử hẳn thật hiểu biết về bọn hắn.

Thấy Thần Sư nhìn qua, trong lòng Tần Mộng thở dài, im lặng hồi lâu rốt cục vẫn phải nói:

– Nếu Dạ nhi phải đối mặt chính là những địch nhân kia, như vậy Dạ nhi dám ứng chiến đã nói rõ bọn họ nhất định nắm chắc, cho nên mọi người không cần lo lắng.

– Mộng nhi, hãy nói cho rõ ràng, vô luận là tốt hay xấu chúng ta đều phải biết, người một nhà cho dù phải chết cũng nên cùng nhau. Mấy chục năm nay mỗi khi nghĩ tới ngươi phải chịu khổ, lão tam cùng Dạ nhi phải ở bên ngoài liều mạng, lão phu ngồi trong nhà như ngồi trên đống lửa, thống khổ không thôi, sự tình như vậy lão phu không muốn trải qua lần thứ hai.

Biết Tần Mộng đang lo lắng điều gì, Thần lão gia tử nghiêm túc nói, trong mắt lóe ra tinh mang, biểu hiện ra quyết tâm của mình.

Thân hình Tần Mộng run lên kịch liệt, mấy năm nay sở dĩ bà luôn một mực kiên trì chính là vì có thể sum họp cùng người nhà, cùng nhau hưởng thiên luân chi nhạc.

Nhưng nếu cho tới cuối cùng con trai phải vĩnh viễn rời đi xa, nếu người nhà sum họp phải dùng tính mạng con trai làm trả giá…

Sắc mặt Tần Mộng trắng bệch, không muốn tiếp tục giấu diếm, lão gia tử nói rất đúng, nếu là người nhà thì cùng sống cùng chết, đây cũng là một loại hạnh phúc.

– Lão gia tử, vừa rồi ngài nhìn thấy những người đó là lực lượng đỉnh cấp của Tà Đế Điện, nhưng người cường đại nhất còn chưa xuất hiện…

Thần Sư nhướng mày, nói:

– Mộng nhi, ý của muội chính là Tà Đế?

Tần Mộng gật đầu, nói:

– Dạ nhi cũng đã biết địch nhân lớn nhất của hắn chính là Tà Đế.

– Mộng nhi, muội ở trong Tà Đế Điện nhiều năm, có từng gặp qua Tà Đế?

Thần Sư không khỏi hỏi lại.

– Gặp qua một lần, nếu không muội sẽ không lo lắng cho bọn họ như vậy.

Tần Mộng chậm rãi nhắm mắt lại, phảng phất như hồi ức:

– Lúc đó hắn xuất hiện trước người của muội, muội gặp qua một lần, hiện tại Dạ nhi đã như thần minh trong thiên hạ này, nhưng muội rõ ràng cảm ứng được nhóm người của Dạ nhi không có ai là đối thủ của Tà Đế.

– Nếu như Dạ nhi là thần, Tà Đế lại là chúa tể, cấp bậc giữa đôi bên căn bản là khác nhau.

– Như vậy thì Dạ nhi…

Tần Mộng dứt lời, thần sắc nhóm người Thần lão gia tử thay đổi, dù họ đã suy đoán được Thần Dạ đối mặt nguy cơ thật lớn, nhưng không nghĩ tới lớn tới mức như vậy.

Thần Sư còn bảo trì chút bình tĩnh, ngừng một lát hắn hỏi lại:

– Nếu Tà Đế cường đại như thế, mà nhóm cao thủ của bọn hắn lại không thể giết chết Dạ nhi, vậy tại sao Tà Đế lại không xuất hiện?

Dù sao Thần Sư đã lịch lãm tại Trung Vực nhiều năm, hiểu được nhiều điều, đến hiện tại Tà Đế còn chưa hiện thân, suy nghĩ lại cảm thấy bên trong thật sự cổ quái.

Nghe vậy tâm thần Tần Mộng run rẩy, trong lúc hốt hoảng như nghĩ tới điều gì đó, lại nói:

– Bởi vì âm mưu của Tà Đế thật sự không chỉ là phiến thiên địa này của chúng ta, hắn muốn làm, không chỉ là quân lâm thiên hạ.

– Mộng nhi…

Thần Sư giật mình kêu lên.

– Tà Đế muốn làm chính là duy ngã độc tôn, làm cho cả thiên địa cũng phải nghe lệnh của hắn.

Trong ánh mắt Tần Mộng hiện ra hào quang kỳ dị bức người.

– Như vậy lại có quan hệ gì tới cuộc đại chiến của Dạ nhi?

Thần lão gia tử liền cảm giác có điểm đáng ngờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.