Đế Tôn

Chương 66 - Luyện Thể Thành Cương

trước
tiếp

Giang Nam khẽ nhíu mày:

– Kiến Vũ quốc đích thật là địa phương nhỏ bé, ngay cả Long Hổ Tượng Lực Quyết, Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết cũng có thể xưng là tuyệt học, tu thành Thần Thông cũng đã là thành tựu cao nhất. Ta muốn đạt được kiến thức võ học rất cao, võ đạo tu vi rất cao, chỉ có thể đi ra ngoài, tới thế giới càng thêm rộng lớn, nói không chừng ở bên ngoài, ta có thể tìm được những bộ phận khác của Ma Ngục Huyền Thai Kinh! Mặc dù tìm không được, cũng có thể tiếp xúc đến võ học càng cao thâm.

Thời gian mặt trời mọc, Giang Nam trước sau như một tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tinh thần ý niệm của hắn tràn ngập hơn phân nửa Dược Vương phủ, xoắn tới Thái Dương nguyên khí, thậm chí để cho nhiệt độ của Dược Vương phủ thấp hơn rất nhiều, bất quá bởi vì Dược Vương phủ tọa lạc trên núi lửa, có hỏa lực lòng đất không ngừng cung ứng nhiệt lượng, thật không có để cho người khác cảm giác được dị thường.

Ở trong cơ thể hắn, từng sợi cương khí đang không ngừng tạo ra, bởi vì Thái Dương nguyên khí không ngừng cung ứng, chân khí trong cơ thể cũng không có nửa phần giảm bớt, không ngừng hướng Hỗn Nguyên đỉnh phong công kích.

Thần Thứu Yêu Vương chán đến chết, ngồi xổm trên ngọn cây trong sân nhỏ, rụt lại cổ ngủ, cũng không có phiền hắn.

Đương, đương…

Trong cơ thể Giang Nam chuông vang từng cơn, đồng thời không ngừng thi triển Minh Vương Thần Ấn, đem các loại ấn pháp thi triển đi ra, tôi luyện tinh thần ý niệm, tinh thần ý niệm của hắn hướng ra phía ngoài lan tràn kéo dài, đồng thời hướng không trung kéo dài tới mà đi.

Ở trên không trung trăm trượng, gió lớn gào thét lao nhanh, tinh thần ý niệm của hắn vừa mới thò đầu ra, liền bị cương phong thổi tan.

Giang Nam trong nội tâm khẽ động:

– Trên không trung Thái Dương nguyên khí vô cùng đậm đặc, hơn xa mặt đất, không biết tinh thần ý niệm của ta có thể tiếp dẫn Thái Dương nguyên khí ở giữa không trung hay không?

Lúc Thái Dương nguyên khí lưu xuống mặt đất, sẽ bị cỏ cây, chim bay, cá nhảy, nhân loại cùng với núi non sông ngòi ngàn vạn sự vật hấp thu, lúc rơi xuống trong cơ thể của hắn chỉ còn lại không đến hai thành, hơn nữa Thái Dương nguyên khí còn phải đi qua tầng mây, cùng với khí thải bên trong đại khí, nếu có thể dẫn dắt đến Thái Dương nguyên khí trên không trung không có trải qua tiêu hao ô nhiễm, đối với hắn tu luyện sẽ có sâu sắc tăng lên!

– Ý niệm kéo dài!

Giang Nam đột nhiên thu liễm tinh thần ý niệm, đem tinh thần ý niệm tụ tập thành một nhúm, thẳng tắp hướng lên không đâm tới, lập tức đột phá tầng cương phong, dựng thẳng lên độ cao ngàn trượng, đến trên không trung, cương phong đột nhiên ngưng xuống, ngàn vạn đám mây hội tụ thành biển, biển mây bị ánh mặt trời chiếu rọi, sáng lạn sinh huy, như là một mảnh đại lục rộng lớn bát ngát.

Trong nội tâm Giang Nam vui vẻ, tinh thần ý niệm lập tức như là một cái lưới lớn trải rộng ra, bày ra trên tầng mây, một cỗ Thái Dương nguyên khí không cách nào tưởng tượng theo tinh thần ý niệm của hắn lao nhanh mà xuống, gào thét dũng mãnh vào bên trong mi tâm. Cỗ Thái Dương nguyên này khí nhiệt lực kinh người, ẩn chứa năng lượng vô cùng tinh thuần vô cùng cương mãnh, trong tích tắc liền tràn ngập trong cơ thể hắn!

– Thái Dương nguyên lực ở giữa không trung thật sự quá tinh thuần, quá thuần túy rồi!

Giang Nam vừa mừng vừa sợ, cỗ Thái Dương nguyên lực này vừa mới rơi vào thân thể, phảng phất ngọn lửa đốt lên thùng thuốc súng, chỉ nghe đương một tiếng vang thật lớn, Ma Chung điên cuồng chấn động, tuyên truyền giác ngộ, bên tai truyền đến thanh âm chuông lớn đại lữ vô cùng vô tận, thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn giống như nổi điên vận hành, ‘Rầm Ào Ào’ chấn vỡ chân khí toàn thân của hắn!

Lúc trước, hắn tu luyện Ma Chung uy lực chỉ là khó khăn lắm mới chấn vỡ chân khí trong Đan Điền, đối với chân khí bên trong hai trăm linh sáu khối màng xương là không thể làm gì, mà hôm nay hắn từ trên cao tiếp dẫn đến Thái Dương nguyên khí vô cùng thuần túy, để cho khẩu Ma Chung này hưng phấn phảng phất như ăn hết xuân dược, vậy mà nhất cổ tác khí chấn vỡ tất cả chân khí.

Chân khí nghiền nát lập tức gây dựng lại, so với vừa rồi càng thêm cứng cỏi, nhưng mà lập tức lại có một tiếng chuông vang lên, lần nữa chấn vỡ chân khí toàn thân, không chỉ như thế, lần này tiếng chuông cực kỳ mãnh liệt, thậm chí ngay cả cốt cách toàn thân hắn, màng xương, thậm chí cả cơ bắp, đại gân đều chấn đến ẩn ẩn rạn nứt!

Thân thể của hắn, thậm chí bị tiếng chuông chấn đến mềm yếu, tựa hồ biến thành một đồ sứ nhân hình, lại chấn một lần sẽ chấn hắn toái mất!

– Không xong, Thái Dương nguyên khí trên không trung thật sự quá đậm đặc, vô cùng thuần túy tinh thuần, uy lực Ma Chung vượt qua phạm vi thừa nhận của thân thể ta!

Giang Nam không khỏi rùng mình một cái, kêu rên một tiếng, thúc dục U Minh Thần Thủy cùng Đâu Suất Thần Hỏa, toàn lực chữa trị thân thể tổn thương, Thủy Hỏa Nguyên Lực tịch cuốn tới, ở lúc tiếng chuông chấn hắn đến cơ hồ vỡ ra, liền thừa cơ đem tạp chất lúc trước không cách nào khu trừ luyện hóa rửa sạch, bài xuất ra bên ngoài cơ thể, dù là như thế, Giang Nam vẫn cảm giác ẩn ẩn chống lại không nổi.

Sau một lúc lâu, hắn không thể không đình chỉ dẫn dắt Thái Dương nguyên khí trên không trung, thở dốc mấy hơi, tiếp tục thúc dục Thần Thủy Thần Hỏa, trước tiên chữa trị thân thể tổn thương, thầm nghĩ:

– Thái Dương nguyên khí trên không trung thật sự cường hoành, dùng cường độ thân thể của ta trước mắt, căn bản không cách nào tiếp tục tu luyện, phải mau chóng tăng lên cường độ thân thể mới được. Bất quá Long Hổ Tượng Lực Quyết đã là pháp môn rèn luyện thân thể mạnh nhất mà ta đã thấy, tại Kiến Vũ quốc chỉ sợ tìm không được tâm pháp so với Long Hổ Tượng Lực Quyết càng mạnh hơn nữa rồi, nhưng nếu có thể mượn Ma Chung của Ma Ngục Huyền Thai Kinh không ngừng chấn động, để cho thân hình, màng xương, cốt cách, kinh mạch, gân mạch không ngừng vỡ ra sau đó dùng Thủy Hỏa rèn luyện chữa trị, chẳng phải là cùng Luyện Khí thành cương có hiệu quả giống nhau sao?

Ma Ngục Huyền Thai Kinh Luyện Khí thành cương, chính là mượn nhờ Ma Chung không ngừng chấn vỡ chân khí sau đó gây dựng lại, cuối cùng để cho chân khí tiến hóa làm cương khí.

Hắn nghĩ vậy, trong lòng không khỏi thình thịch đập loạn:

– Nếu cử động lần này có thể thành, thân thể của ta tuyệt đối so với tu luyện Long Hổ Tượng Lực Quyết còn cường hoành không biết bao nhiêu! Loại phương thức Luyện Thể này, liền gọi là Luyện Thể thành cương a! Bất quá, ta bây giờ có thể kiên trì thời gian quá ngắn, muốn tu thành Luyện Thể thành cương, chẳng biết lúc nào mới có thể làm đến. . .

Cũng không lâu lắm, Giang Nam rốt cục chữa trị tất cả tổn thương trong cơ thể, tinh thần chấn động, đang muốn lần nữa dẫn dắt Thái Dương nguyên khí trên không trung, đột nhiên chỉ thấy một lão nô tiến lên, tất cung tất kính nói:

– Linh Quận chúa nghe nói Giang công tử trở về, đặc biệt lệnh lão nô đến đây thỉnh Giang công tử đi hậu hoa viên Đồng Tước Đình gặp mặt.

– Linh Quận chúa mời ta đi gặp? Ta trước đó vài ngày ly khai Dược Vương phủ, bị bọn người Thiên Bảo thái giám đuổi giết, đã cùng Linh Quận chúa vài ngày không thấy, ngược lại không thể cự tuyệt.

Giang Nam ngơ ngác một chút, lúc này không tu luyện nữa, nhẹ nhàng ngoắc, Thần Thứu Yêu Vương từ trên nhánh cây bay xuống, rơi vào đầu vai của hắn. Giang Nam đi theo lão nô này hướng hậu hoa viên đi đến, cũng không lâu lắm, hai người liền đến hậu hoa viên của Dược Vương phủ, Giang Nam tả hữu nhìn lại, chỉ thấy tại đây hương phiêu khắp nơi, nhiều loại hoa thắng gấm, đình đài lầu tạ, hồ nước hoa sen, để cho người cảnh đẹp ý vui.

Đồng Tước Đình chính là dùng đồng thau tạo thành, kiến ở phía trên một hồ nước phạm vi hơn mười mẫu, như một Hoàng Tước, giương cánh muốn bay.

Trong Đồng Tước Đình, Nhạc Linh Nhi đã thiết hạ yến hội, Tứ hoàng tử Tô Hoảng tương bồi, hai người nhìn thấy Giang Nam đến, xa xa đứng dậy đón chào, Nhạc Linh Nhi cười nói:

– Tử Xuyên, ngươi trước đó vài ngày đi địa phương nào, lại để cho ta một hồi tìm kiếm, cuối cùng cũng không có tìm được ngươi. Ồ? Ngươi từ nơi nào lấy được một con chim lớn?

Nàng nháy mắt mấy cái, tò mò nhìn Thần Thứu Yêu Vương trên đầu vai Giang Nam, chỉ thấy đầu Ngốc Ưng này uy phong lẫm lẫm, chỉ là cổ so với Ngốc Ưng tầm thường dài hơn rất nhiều, trong nội tâm âm thầm buồn bực.

– Mỹ nữ. . .

Thần Thứu Yêu Vương nhìn thấy Nhạc Linh Nhi, con mắt không khỏi sáng ngời, vui vẻ ra mặt, điểu tròng mắt đều thẳng, cạc cạc cười quái dị:

– Tiểu nương tử, muốn kỵ chim to không? Chủ công nhà ta, nuôi một chim to thật lớn! Hắc hắc. . .

– Ồ ồ, Tử Xuyên, đầu chim này của ngươi còn rất biết nói chuyện!

Nhạc Linh Nhi la hoảng lên, trong nháy mắt tỉnh ngộ, khuôn mặt đỏ bừng, giận dữ nói:

– Phi! Nó còn có thể đùa nghịch lưu manh, Tử Xuyên, là ngươi dạy a?

– Ta nào có dạy hắn đùa nghịch lưu manh? Hắn dạy ta còn không sai biệt lắm!

Giang Nam phiền muộn đến cơ hồ thổ huyết, rầu rĩ nói.

Thần Thứu Yêu Vương tiếp tục đùa giỡn Nhạc Linh Nhi, cười hắc hắc nói:

– Tiểu nương tử, chủ công nhà ta chim to, vừa lớn lại thoải mái, ngươi cưỡi đi lên tuyệt đối sảng khoái. . .

Giang Nam sợ cho đại điểu này còn nói ra cái gì không đứng đắn, vội vàng tâm niệm vừa động, thúc dục giam cầm, chỉ thấy đầu Yêu Vương này đột nhiên hai mắt trắng dã, thẳng tắp từ đầu vai hắn rơi xuống dưới, ngửa mặt chỉ lên trời, hai cánh mở ra, hai móng đạp thẳng tắp, miệng chim há lớn, đầu lưỡi phun ra, thấy thế nào đều là một bộ chết bất đắc kỳ tử.

Nhạc Linh Nhi lại càng hoảng sợ, Giang Nam cười nói:

– Không có việc gì, đại điểu này của ta rất thích giả chết, ta đã thành thói quen.

Dứt lời, hung dữ trừng mắt liếc nhìn Thần Thứu Yêu Vương.

– Đây là đại điểu gì? Rõ ràng còn biết nói chuyện.

Khuôn mặt của Nhạc Linh Nhi vẫn còn đỏ bừng, cười nói:

– Chim biết nói chuyện cũng không thấy nhiều, hẳn đây là một Bát ca? Bất quá Bát ca lớn lên lớn như vậy, hơn nữa đầu ngốc đến một cọng lông cũng không có cũng không thấy nhiều.

– Bái kiến Tứ hoàng tử.

Giang Nam không có giải thích, hướng Tô Hoảng thi lễ, gỡ Nhạn Minh Cung trên lưng xuống, cười nói:

– Tứ hoàng tử nhận ra cây cung này không?

– Đây là Nhạn Minh Cung của Hoàng thất ta, chính là bảo vật Thánh Tổ sử dụng!

Trong nội tâm Tô Hoảng cả kinh, thất thanh nói:

– Tử Xuyên, ngươi là từ đâu có được bảo vật này?

– Lệnh huynh Tô Triệt phái người cầm cung này đến giết ta, kết quả cây cung này liền rơi vào trong tay của ta.

Giang Nam lạnh nhạt nói:

– Điện hạ, tuy cây cung này là bảo vật Hoàng ngươi thất, bất quá nếu đã đến trong tay của ta, liền không thể trả lại cho ngươi rồi, kính xin Điện hạ thứ lỗi.

Tô Hoảng lắc đầu cười nói:

– Cây cung này là đồ vật phụ hoàng ta ban cho Nhị hoàng huynh, ngươi đã chiếm đi, tự nhiên là đồ đạc của ngươi. Tử Xuyên, thực không dám đấu diếm, ngày hôm qua phụ hoàng ta đến rồi, ta lại tận mấy ngày hiếu đạo, liền phải ly khai nơi đây, tiến về Tinh Nguyệt Thần Tông, bái nhập Ma tông, sau này đồ vật thế tục liền cùng ta không quan hệ.

Giang Nam đối với lòng dạ của hắn cũng rất bội phục, Nhạc Linh Nhi nghe được hắn phải ly khai, vội vàng giữ lại, Tô Hoảng thở dài một tiếng nói:

– Quận chúa, không phải vi huynh không muốn tiếp tục lưu lại Dược Vương phủ, mà là ta tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, muốn đột phá đến Thần Luân cảnh, linh đan đã không có bao nhiêu tác dụng, bởi vậy mới quyết định ly khai. Chỉ là. . .

Hắn cười khổ một tiếng, tự giễu nói:

– Ta tuy có hiếu tâm, nhưng ở trước mặt phụ hoàng lại không được sủng ái, hôm nay phụ hoàng triệu kiến bọn người Tề vương, ta tiến đến thỉnh an cũng bị hắn đuổi ra.

Nhạc Linh Nhi thấy hắn nói như thế, cũng không biết nói cái gì nữa, thỉnh Giang Nam cùng Tô Hoảng ngồi xuống, sai người dâng trà xanh, ôn rượu ngon, ba người đối ẩm, xem xét phong cảnh, không khỏi nói đến đương kim Vạn Bảo Đại Hội.

– Vạn Bảo Đại Hội lần này xuất hiện rất nhiều bảo vật, trong đó bảo vật không kém Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp cũng có không thiếu, không dưới hai mươi kiện, Tử Xuyên huynh, mấy ngày nay ngươi không có mặt, ngược lại là bỏ lỡ việc trọng đại này.

Tô Hoảng cười nói:

– Những bảo vật này đều đưa tới oanh động lớn lao, để cho Dược Vương phủ phi thường náo nhiệt, mấy đại Cự Đầu vào ngày trước tổ chức một hồi đấu giá đại hội, chính là đấu giá những bảo vật này.

Giang Nam cũng không khỏi động lòng hiếu kỳ:

– Không biết có cái nào bảo vật?

– Trong đó khiến người chú mục nhất chính là một kiện không trọn vẹn pháp bảo, Thiên Tằm Bảo Y, không có gì có thể đả thương, thậm chí Mộc Vương gia tự mình ra tay thí nghiệm, một kích phía dưới cũng không có thể kích phá Thiên Tằm Bảo Y mảy may. Còn có một đầu tu thành Thần Thông đại nhện yêu thể nội kết xuất Ngộ Đạo Bảo Châu, cầm trong tay này châu tìm hiểu võ học, linh quyết, đơn giản liền có thể lĩnh ngộ ra ảo diệu bên trong!

Nhạc Linh Nhi cười nói:

– Còn có một bộ tuyệt học, tuy không phải Vũ Hóa Công, nhưng mà phi thường lợi hại, có thể đặt song song cùng tất cả tuyệt học của các đại Vương phủ. Trừ đó ra, cón có vài món bảo quặng hiếm thấy khác, giá trị không thua mấy khối bảo vật mà ngươi để cho ta mua sắm kia. Không chỉ như thế, trên đấu giá đại hội thậm chí còn xuất hiện một môn Thần Thông không trọn vẹn, giá trị vô lượng!

Giang Nam lộ ra vẻ nghi hoặc:

– Thần Thông?

Tô Hoảng nâng chén, nhẹ nhấp một miếng rượu, cười nói:

– Tử Xuyên ngươi có chỗ không biết, đối với công pháp phân chia cũng có mấy cái thưởng thức, so sánh thông thường chính là các loại tâm pháp như Đại lực thần quyền, Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, cấp tuyệt học chính là dùng ‘Quyết’, ‘Công’, ‘Khí’, ‘Kiếm’ để phân chia, ví dụ như Tề vương phủ Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết, Dược Vương phủ Liên Hoa Lạc Thần Kiếm, Mộc vương phủ Thần Mộc Chân Khí.

– Loại công pháp này có thể cho người tu luyện đến cảnh giới Thần Luân, nhưng bởi vì vốn sinh ra đã kém cỏi, không cách nào tu thành Thần Thông, phải tự ngộ mới có thể tu thành Thần Thông. Nhưng công pháp so với những loại tuyệt học này càng thêm hung hãn, chính là công pháp Thần Thông cấp, tu luyện pháp môn bực này, không cần tự ngộ, tự nhiên có thể tu thành Thần Thông!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.