Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 990 - Chặn Ma Giết Phật

trước
tiếp

Ầm ầm!

Thiên cung bắt đầu sụp đổ, hóa thành từng sợi đại đạo, bay vào trong Luân Hồi Thiên Môn!

“Ngọc Hư Thần Vương, nói như vậy là ngươi quyết tâm chống đối với Đại Thế Tôn rồi!”

Đông Lai Phật Tổ giận tím mặt, phật quang quanh người chiếu rọi, trấn áp xuống dưới, chỉ thấy từng tôn phật đà bồ tát bước ra từ phật quang trùng điệp phía sau gã, liên thủ áp chế thiên cung, không để thiên cung tiếp tục hóa thành đại đạo.

“Chư vị phật đà bồ tát, cùng ta trấn thủ thiên cung!”

Thân hình khổng lồ của Đông Lai Phật Tổ tọa trấn trên thiên cung, chỉ thấy một đóa liên hoa sáng rực rỡ từ dưới đất dâng lên, bao vây toàn bộ thiên cung, trong tòa đài sen này có từng lỗ hổng chứa hạt sen, hạt sen sinh ra hai ba phiến lá, kết thành một đóa kim liên, phía trên có một tôn phật đà đang ngồi.

Từng tôn phật đà mở miệng, ca tụng phật hiệu, chỉ thấy bọn họ ngồi vào bên trong từng chiếc lỗ, lại mọc ra thêm từng đóa kim liên, cũng có phật đà ngồi ngay ngắn phía trên, hóa thành từng tòa kim tràng, quả nhiên muôn hình vạn trạng.

Đông Lai Phật Tổ chính là thiên chủ tọa trấn tại Uy Đức Luân Thiên của Phật Giới trong ba mươi ba thiên giới, cũng đường đường là một Đế Quân, chứng đắc đạo quả Phật Tổ, các phật chúng dưới trướng, chứng đắc quả đạo phật đà, mà dưới trướng những phật đà này lại có rất nhiều bồ tát, chứng đắc quả đạo bồ tát.

Khí tức phật chúng bồ tát dung hòa, quán thông nhất thể, hỗ trợ Đông Lai Phật Tổ, khiến pháp lực của gã ngập trời, thậm chí ngay cả thiên cung cũng bị gã thôi động, càng lúc càng lớn, khiến người ta nhìn từ xa tới cũng phải khiếp sợ, không kìm chế được mà quỳ xuống cúng bái!

Đông Lai Phật Tổ tay cầm tràng hạt, nhẹ nhàng vứt lên, chỉ thấy phật châu tung bay, rào rào chuyển động, càng lúc càng lớn, phạm vi bao phủ cũng càng rộng, đem tòa thiên cung bao hết ở bên trong, chuỗi tràng hạt này chính là Đế Binh do gã vất vả khổ sở luyện chế thành.

Bộ Đế Binh này chụp xuống, mỗi một hại phật châu đều tự biến thành một giới, biến thành ô Thượng Phật Quốc, thủ hộ thiên cung vững chắc giống như thiết dũng giang sơn, không gì phá nổi!

Đông Lai Phật Tổ tọa trấn trong phật quốc, thân hình to lớn, nhìn về Diệp Húc, giống như nhìn một con kiến, cất cao giọng nói: “Ngọc Hư Thần Vương, hôm nay tiểu tăng tọa trấn nơi đây, quyết không để cho ngươi làm trò càn rỡ!”

Diệp Húc sắc mặt trầm xuống, Đông Lai Phật Tổ cùng chư phật bồ tát áp chế thiên cung, để hắn không thể luyện hóa tòa thiên cung rộng lớn vô ngần này, khiến hắn nhất thời giận đến phát cười mà nói: “Hòa thượng, ngươi dám chiếm thiên cung của ta sao?”

Đông Lai Phật Tổ cả giận nói: “Ngọc Hư Thần Vương, ngươi cớ gì nói ra những lời này, tòa thiên cung này chính là do Đại Thế Tôn luyện hóa, lệnh cho tiểu tăng thủ hộ ở đây, là ngươi cố tình tới gây sự, muốn chiếm đoạt tòa thiên cung này!”

“Tất cả mọi thứ trong cổ lộ này, đều là đồ của Diệp mỗ, Đại Thế Tôn luyện hóa đồ của ta, lẽ nào lại không để chủ nhân của chúng đến đòi về?”

Diệp Húc đứng dậy, thân hình bóp méo cả tỉ vạn thời không, luân hồi xoay chuyển, vô số thời không bao quanh thân hắn. Hắn lấy thân chứng đạo, tu thành đỉnh cao Thần Vương, sức mạnh thân thể khiến bất kỳ một vị Đế Quân nào cũng không thể sánh kịp, cười lạnh nói: “Đông Lai Phật Tổ, lẽ nào đây là tác phong của phật môn các ngươi?”

Đông Lai Phật Tổ hận không thể lập tức ra tay, đánh cho hắn thành cặn bã, rồi đạp thêm mấy phát mới có thể giải hận, chỉ là uy danh Diệp Húc vang dội, ngang hàng với các Đế Quân khác trong thiên giới, nên mới cố nén cơn giận, trầm giọng nói: “Ngọc Hư Thần Vương, hãy bớt sàm ngôn đi, ta với ngươi đã có hẹn ước ba chiêu, chỉ cần ngươi có thể tiếp ba chiêu của tiểu tăng, thì sẽ cho ngươi qua cửa, ngươi nếu như không thể tiếp được mà biết điều rút lui, ta cũng sẽ không cản, để mặc cho ngươi rời đi!”

“Đây là chiêu thứ nhất, Phật Quốc diệt ma!”

Gã giơ tay chỉ ra, chỉ thấy Uy Đức Thiên Luân ầm ầm chuyển động, thẳng hướng tiến về Diệp Húc. Diệp Húc một tay nâng Luân Hồi Thiên Môn, đứng im bất động, mặc cho Uy Đức Thiên Luân tòa Đế Binh này hạ xuống. Chỉ thấy từng viên phật châu hóa thành phật quốc, từng tòa phật quốc rộng lớn vô cùng, nhìn không thấy ranh giới tận cùng, trong phật quốc có hàng tỷ vạn phật đà đang đồng loạt tụng niệm kinh phật, độ nhân hướng phật!

‘Trói được hắn rồi!”

Đông Lai Phật Tổ vừa mừng vừa sợ, cao giọng quát: “Chư phật bồ tát, cùng nhau ra tay, cùng diệt trừ yêu ma!”

Chư thiên bồ tát nghe thấy vậy, lập tức thôi động từng bộ thần binh tổ binh, đồng loạt oanh kích vào bên trong Uy Đức Thiên Luân, cùng lúc đó phật âm đại xướng vang dội, đủ loại dị tượng điên cuồng xuất hiện.

Đông Lai Phật Tổ cũng huy động tu vi, đạo vận tuôn phun đầy trời, rót hết vào Uy Đức Thiên Luân, toàn lực thôi động tòa Đế Binh này, lại vung bàn tay lên, từng đạo đại thủ ấn hung hăng đập vào Uy Đức Thiên Luân, sớm đã vượt qua ba chiêu hẹn định, ha ha cười nói: “Yêu nghiệt, ngươi quá tự đại rồi, lại dám để bảo vật hàng ma của Phật Tổ nhốt lại, hôm nay ra sẽ luyện hóa ngươi thành tro bụi!”

Trong Uy Đức Thiên Luân, giọng nói bình tĩnh của Diệp Húc truyền đến: “Đông Lai Phật Tổ, ngươi không phải đã nói chỉ cần ta tiếp được ba chiêu của ngươi, sẽ liền để ta qua ải sao? Nay đã bao nhiêu chiêu rồi, tại sao vẫn không thấy ngươi thả người?”

“Yêu nghiệt, giờ đã khác trước, nay Phật Tổ ta đã chiếm thế thượng phong, tất nhiên phải dốc toàn lực diệt trừ yêu ma! Ma tính của ngươi quá nặng, nay Phật Tổ sẽ luyện hóa ngươi, tránh để ngươi làm hại chúng sinh, cũng là một việc thiện tạo phúc cho chúng sinh!”

Đông Lai Phật Tổ ha ha cười lớn, quát nghiêm một tiếng về phía chư phật bồ tát: “Tên yêu nghiệt này vẫn còn có thể nói được, chứng tỏ vẫn chưa bị trọng thương, chư vị cần phải dốc toàn lực, chỉ cần luyện hóa được tên yêu nghiệt này, thì chính là đại công đức!”

“Ngã phật từ bi!”

Chư phật bồ tát đồng loạt tán thưởng, toàn lực ra tay, trong chốc lát cảnh tượng lại càng hùng tráng đáng sợ, dị tượng bay múa đầy trời!

“Phật Tổ chân chính vào thời thiên địa đại phá diệt đã luyện hóa mà đi rồi, phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư các ngươi chẳng qua chỉ là lấy danh nghĩa Phật Tổ mà thôi, mượn danh Phật Tổ, phóng hỏa giết người, về bản chất có khác gì tên ma đầu như ta? Ta tốt xấu gì còn biết giữ chữ tín, còn ngươi tuy mang danh Phật Tổ, lại chỉ là kẻ lật lọng!”

Giọng nói của Diệp Húc đều đều truyền ra từ Uy Đức Thiên Luân, vẫn bình tĩnh thản nhiên như trước, khiến Đông Lai Phật Tổ trong lòng cả kinh: “Tên yêu nghiệt này không ngờ vẫn có thể nói chuyện, thực lực quả thật không thể coi thường…”

Oành oành oành!

Đột nhiên từng tòa Phật quốc nổ tung, trong chớp mắt Uy Đức Thiên Luân liền bị Diệp Húc phá tan, biến trở lại thành một chuỗi tràng hạt, từng viên phật châu nứt vỡ, mất hết uy lực!

“Bảo bối của ta!”

Đông Lai Phật Tổ thất kinh kêu lên, vội vàng vung tay thu hồi Uy Đức Thiên Luân. Tâm huyết một đời của gã đều dồn vào bộ Đế Binh này, không ngờ rằng nay lại bị Diệp Húc phá hủy!

Diệp Húc nhẹ nhàng bước ra, Luân Hồi Thiên Môn chấn động trên không, khiến từng tôn phật đà bị chấn đến nghiêng ngả, từng tôn bồ tát nổ tung, hóa thành một mảng huyết vụ, trực tiếp chết thảm ngay tại chỗ!

Thậm chí ngay cả Kim Liên bảo tọa bên dưới Đông Lai Phật Tổ cũng bị Luân Hồi Thiên Môn chấn đến từng cánh hoa nát vụn, chỉ còn thừa lại đài sen trơ trụi. Đông Lai Phật Tổ cũng bị uy năng của Luân Hồi Thiên Môn chấn đến thân hình lay động, gần như không thể ngồi im trên đài sen, vội vàng ngẩng đầu, ha ha cười nói: “Ngọc Hư Thần Vương, khoan hãy ra tay! Ba chiêu ước hẹn đã qua, ngươi nay có thể qua ải rồi, tiểu tăng giữ trọn lời hứa, để người rời đi!”

“Ba chiêu ước hẹn của ngươi đã qua, nhưng ba chiêu ước hẹn của ta vẫn còn!”

Diệp Húc mặt không chút biểu cảm, Luân Hồi Thiên Môn ầm ầm hạ xuống, trấn áp Đông Lai Phật Tổ bên dưới, uy năng vô cùng vô tận của Luân Hồi Thiên Môn bộc phát, các phật đà trong Uy Đức thiên luân ầm ầm nổ tung, tất cả bị tiêu diệt hết sạch. Chỉ còn thừa lại duy nhất một mình Đông Lai Phật Tổ, cũng bị áp tới hộc máu, Liên Hoa bảo tọa vỡ tan, Diệp Húc cười lạnh nói: “Đây là chiêu thứ nhất, còn hai chiêu nữa, Đông Lai Phật Tổ, ngươi yên tâm, ta nói ba chiêu là ba chiêu, tuyệt đối không thừa ra một kích nào cả!”

Luân Hồi Thiên Môn bay lên trời, một lần nữa ầm ầm áp xuống Đông Lai Phật Tổ. Vị Phật Tổ này vội vàng đứng dậy, sải bước điên cuồng chạy về phía Nguyên Thủy cổ lộ, cả giận nói: “Ngọc Hư Thần Vương, phật gia không phải là đối thủ của ngươi, miền thiên cung này nhường lại cho ngươi, phật gia sẽ chờ ngươi trên con đường phía trước!”

Luân Hồi Thiên Môn ầm ầm đánh tới, tốc độ so với hắn còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần!

Tòa Luân Hồi Thiên Môn này hấp thu Nguyên Thủy cổ lộ, trong ôn hộ có từng tôn Thần Vương gia cố, cường mạnh không gì sánh nổi, hoàn toàn có thể ngang hàng với loại bảo vật bán chứng đạo của Thiên Đế. Đông Lai Phật Tổ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiên môn áp xuống, trong lòng biết không ổn, điên cuồng gào thét, phật quang quanh thân đại phóng, hai tay đánh về phía sau, chống đỡ lại Luân Hồi Thiên Môn!

Thịch tịch!

Hai cánh tay gã nổ tung, cơ thể bị Luân Hồi Thiên Môn chà sát, lập tức một nửa kim thân tiêu tan biến mất!

“Ngọc Hư Thần Vương, ngươi dám giết ta, Đại Thế Tôn tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”

Đông Lai Phật Tổ miệng ho ra máu, một nửa kim thân bay lên, chạy vào một tòa thiên cung trong cổ lộ.

“Đông Lai Phật Tổ cứ đi từ từ, vẫn còn một chiêu!”

“Đại Đạo ấn!”

Diệp Húc đứng trên thiên cung, một chưởng đánh xuống, vô số thần văn bay múa, hóa thành một tòa Luân Hồi Thiên Môn, vù một tiếng tiến về phía tòa Luân Hồi Thiên Môn phía trước. Hai tòa thiên môn hợp lại làm một, lập tức uy lực thiên môn tăng vọt, nhanh như lưu quang, ầm ầm đâm lên kim thân của Đông Lai Phật Tổ. Vị Phật Tổ này đến kêu cũng không kêu lên được một tiếng, bị đánh chết ngay tại chỗ, thân tử đạo tiêu.

Diệp Húc nhẹ nhàng vẫy tay, Luân Hồi Thiên Môn bay đến. Hắn dùng ba chiêu đánh gục một tôn Phật Tổ của phật giới, trong lòng cũng không thấy vui thích gì. Thực lực của Đông Lai Phật Tổ so với đám người Ly Hận Thiên Chủ, Đại Nhật Đế Quân vẫn là kém hơn một chút, mà bậc Đế Quân như Ly Hận Thiên Chủ lại thua kém so với Thiên Hậu nương nương, Thiên Hậu lại kém hơn rất nhiều so với Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng. Hắn vẫn còn một đoạn đường rất dài cần phải đi, mới có thể trấn áp quần hùng!

“Trong tòa thiên cung này, hẳn là không chỉ có trăm vạn thiên binh thiên tướng, mà có lẽ còn có Đại Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương trấn tọa, lúc này Đại Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương chắc hẳn đã bị Đại Thế Tôn hàng phục, có thể thấy thực lực của Đại Thế Tôn không hề tầm thường!”

Diệp Húc tế khởi Luân Hồi Thiên Môn, nuốt trọn cả tòa thiên cung, lĩnh ngộ đối với đại đạo lại sâu thêm vài phần, tiếp tục đi về phía trước.

“Lại là một tòa thiên cung!”

Diệp Húc nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước lại có một tòa thiên cung, điểm không giống so với tòa lúc nãy chính là tòa thiên cung này ma khí nặng nề, ma tính trầm trọng, trăm vạn thiên binh thiên tướng bị luyện hóa toàn bộ, hóa thành ma tử, chắc hẳn là Ma Thần Hoàng đã đi qua nơi đây, luyện hóa tòa thiên cung này!

“Ngọc Hư Thần Vương!”

Trạch Cung Thần Quân của Đại La Thiên Bát Cung thống lĩnh các ma thần của Đại La Thiên đang trấn thủ ở nơi đây, ma khí ngập trời, hóa thành một biển máu vô biên, từ xa nhìn thấy Diệp Húc lướt đến, không khỏi giật mình kinh hãi, chắp tay nói: “Ngọc Hư Thần Vương, Thần Hoàng lệnh cho ta trấn thủ nơi này, còn từng nói với ta, nếu như Thần Vương đi qua nơi này, không cần ngăn cản. Thần Vương cứ việc đi qua, lão gia ta đang ở phía trước đợi ngươi!”

Diệp Húc nhẹ nhàng gật đầu, cười nói: “Ma Thần Hoàng không ngờ còn băn khoăn về Diệp mỗ, xem ra con đường phía trước tất sẽ có một trận huyết chiến. Trạch Cung Thần Quân, ta không làm khó ngươi, có điều tòa tiên cung này là của họ Diệp rồi, ngươi có thể đi được rồi!”

Luân Hồi Thiên Môn đứng sừng sững, uy năng bộc phát, tinh lọc hết trăm vạn thiên binh thiên tướng, biến thành đại đạo, thu hết vào bên trong, ngay sau đó tòa thiên cung này cũng mơ hồ bắt đầu tan rã.

Các ma thần giận dữ, lần lượt rít gào, muốn liều mạng với Diệp Húc, Trạch Cung Thần Quân vội vàng đưa tay áp chế các ma thần dưới trướng, dẫn bọn họ rời khỏi nơi đây, trầm giọng nói: “Kẻ này vô cùng cường mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, nơi đây cứ nhường lại cho hắn, giờ hắn có thể lớn lối, nhưng đến đoạn đường phía trước, tất sẽ có Ma Thần Hoàng đích thân ra tay đối phó hắn!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.