Thốt nhiên, một tiếng thét dài bỗng bất thần truyền đến.
Thích Đinh Nhạn nghe thế thì không khỏi giật mình.
Chàng đưa mắt nhìn lên, thấy có hằng trăm bóng người đang nhắm hướng Phong Sa cốc chạy bay tới chẳng khác nào trận gió hốt. Chàng buột miệng kêu to :
– Đấy chính là minh mã của Đào Hoa đảo!
Chẳng mấy chốc, hàng trăm cao thủ Đào Hoa đảo đã xông cả vào Phong Sa cốc.
Thất Hải Thần Long cất tiếng to nói :
– Ta ngỡ là ai, té ra lại là cao nhân của Đào Hoa đảo!
Liền đó, có tiếng cười lạnh lùng, rồi lại nghe giọng nói của Đào Hoa Thần Nữ đáp :
– Thế nào. Có lẽ các ngươi không ngờ chúng ta sẽ kéo đến đây chứ….
Thích Đinh Nhạn nghiến chặt đôi hàm răng, vọt người bay lên, nhắm hướng Phong Sa cốc chạy trở về. Chàng trông thấy số người của Đào Hoa đảo đã dàng thành hàng ngang, sẵn sàng nghênh chiến.
Một trăm năm mươi môn nhân của chàng cũng dàng thành chữ nhất chông mặt với số người ấy.
Thích Đinh Nhạn lao mình tới cách trước mặt Đào Hoa Thần Nữ ba thước, đưa mắt quét qua, rồi cất giọng lạnh lùng cười to.
Đào Hoa Thần Nữ vừa trông thấy Thích Đinh Nhạn, thì mặt không khỏi hơi biến sắc, cảnh giác thối lùi ra sau ba bốn bước. Thích Đinh Nhạn cất tiếng cười như cuồng dại, nói :
– Đào Hoa Thần Nữ, bà muốn dùng kế điệu hổ ly sơn… Thế tại sao bà không chịu khó đợi một tí nữa, thì chắc chắn bản môn sẽ bị bà tiêu diệt dễ dàng.
Con mắt độc nhất của Thích Đinh Nhạn sáng quắc, nhìn chòng chọc vào mặt của Đào Hoa Thần Nữ…
Đào Hoa Thần Nữ cười nhạt :
– Với tình trạng trước mắt, ngươi cũng chưa chắc chiếm được phần ưu thế đâu!
Thích Đinh Nhạn cất tiếng cười ngạo nghễ :
– Nếu vậy thì nên thử xem cho biết!
Thích Đinh Nhạn vừa nói dứt lời, đã vung chưởng quét thẳng vào ngực đối phương nghe một tiếng vút.
Thích Đinh Nhạn vừa ra tay, thì một trăm môn nhân của Đào Hoa Thần Nữ đồng thanh quát to, rồi có đến năm chục người vung tay đánh thẳng về phía Thích Đinh Nhạn.
Do đó, Thích Đinh Nhạn đã bị đẩy lui đến mười bước.
Thất Hải Thần Long quát :
– Anh em, hãy ra tay nào!
Tức thì, một trăm năm mươi môn nhân của Hồng Kỳ môn, nhất loạt lao mình tới cùng với tiếng quát rung chuyển cả núi đồi.
Thế là tiếng gào thảm thiết vang lên không ngớt, bóng người lồng lộn tơi bời, máu tươi tung bay khắp chốn.
Một trận chém giết khủng khiếp lại diễn ra. Từng người một nối tiếp nhau ngã xuống. Nhưng những người chết thì nằm yên, trái lại những người còn sống thì tiếp tục lao tới như cuồng dại, không ngớt chém giết.
Một trận chém giết chưa từng có trong chốn võ lâm đang khai diễn trong Phong Sa cốc, ai trông thấy cũng phải rùng rợn trước một cuộc đại tàn sát như thế ấy.
Thích Đinh Nhạn đánh liền ba chưởng, đẩy lui được số môn nhân của Đào Hoa đảo đang vây quanh chàng. Liền đó, chàng tràn ngay tới trước mặt Đào Hoa Thần Nữ, quát :
– Này Đào Hoa Thần Nữ, hãy đỡ chưởng đây!
Tức thì luồng chưởng lực cuốn tới ào ào, chàng đánh liên tiếp ba chưởng tấn công thẳng về phía Đào Hoa Thần Nữ. Chưởng thế của chàng nhanh nhẹn phi thường, chưởng lực vô cùng mạnh mẽ, ai nhìn thấy cũng phải kinh tâm tán đỡm.
Đào Hoa Thần Nữ võ công cũng không kém, nên chỉ trong chớp mắt là bà ta cũng phản công trả lại ba chưởng, kịp thời đối kháng với Thích Đinh Nhạn.
Lúc ấy, Hải Vân Tiên Tử, Thất Hải Thần Long, nhị Võ Vương, Tình Hải Đoạn Trường Nhân, Huyết Kiệu chủ nhân, Thiên Âm lão nhân, và Phong Trần Cuồng Khách cũng đang tràn tới chém giết thực hãi hùng.
Gần một trăm môn nhân của Đào Hoa đảo bị một trăm môn nhân của Hồng Kỳ môn vây đánh ác liệt, nên chẳng mấy chốc đã chết đi quá nữa.
Trận chiến hôm nay của Đào Hoa Thần Nữ nhằm mục đích một mất một còn với Thích Đinh Nhạn, nên bà ta đã chọn hết thảy các thành phần tinh anh nhất kéo đến đây.
Nếu bà ta có thể xâm nhập vào Tổng đường của Hồng Kỳ môn trong dịp Thích Đinh Nhạn kéo môn nhân ra đi, thì chắc chắn Hồng Kỳ môn sẽ chết chóc tổn hại nặng nề.
Phương chi Đào Hoa Thần Nữ lại tự xem mình là người võ công cao tuyệt, dưới tay toàn là những môn nhân bậc nhất, nên bà ta đâu có xem Hồng Kỳ môn ra gì!
Thốt nhiên, tiếng quát to nổi lên, rồi Thích Đinh Nhạn vọt người bay thẳng lên cao, nhanh nhẹn lao vút tới trước mặt Đào Hoa Thần Nữ vung chưởng quét thẳng ra…
Đào Hoa Thần Nữ trông thấy thế liền vung cánh tay mặt lên đỡ thẳng vào thế công của đối phương.
Thích Đinh Nhạn quát to :
– Ngươi muốn chết mà…
Liền đó, chàng nhanh nhẹn vung cánh tay trái đánh thẳng ra. Tuy thế võ của Thích Đinh Nhạn biến hóa hết sức nhanh chóng, nhưng vì Đào Hoa Thần Nữ lúc ấy đã quyết lấy mạng đổi mạng, nên vung tay trái lên đỡ thẳng vào thế công của chàng.
Phình!…
Qua một tiếng nổ to, thì luồng chưởng lực đã hất bắn cả người Đào Hoa Thần Nữ ra xa, rồi lại rơi xuống đất nghe một tiếng ạch.
Trong khi đó, Thích Đinh Nhạn cũng thối lui ba bốn bước mới gượng đứng vững trở lại được. Song chàng không chậm trễ liền vọt người lên lao thẳng về phía Đào Hoa Thần Nữ, vung tay chụp tới…
Bất ngờ, trong khi ấy có một luồng khói trắng xông lên, Thích Đinh Nhạn vì không đề phòng nên đã ngửi thấy một mùi hôi kỳ dị, tức thì chàng thấy choáng váng cả mặt mày ngồi té phịch xuống đất.
Hải Vân Tiên Tử trông thấy thế kinh hoàng kêu lên thành tiếng. Đồng thời, nàng nhanh nhẹn vọt thẳng người lên, bay vút đến phía Đào Hoa Thần Nữ vung chưởng giáng thẳng xuống…
Một tiếng gào thảm thiết vang lên…
Thế là một con người xinh đẹp tợ tiên nga, bây lâu hùng cứ một phương trời, chỉ vì một ý nghĩ sai lầm, mà nay đành chịu mất mạng dưới chưởng lực của đối phương.
Lúc ấy, cuộc sát phạt vẫn còn đang tiếp diễn. Tiếng gào thảm thiết vẫn còn đinh tai nhức óc…
Hải Vân Tiên Tử quát lớn :
– Ngưng tay đã!
Tiếng quát của nàng to như sấm nổ, khiến ai nấy đều phải kinh hoàng nhất loạt ngưng ngang trận đánh.
Về phía Đào Hoa đảo còn sống độ ngoài hai mươi môn nhân nam nữ. Trái lại, về phía Hồng Kỳ môn cũng chẳng quá còn được trên dưới một trăm người. Xác chết nằm ngổn ngang chồng chất, máu tươi chảy thành dòng.
Còn số người vong mạng, quả khiến ai trông thấy cũng phải kinh hồn. Cảnh thảm khốc của chiến trường quả hết sức rùng rợn.
Sau tiếng quát của Hải Vân Tiên Tử, chung quanh bỗng im lặng như một cõi chết.
Hải Vân Tiên Tử lại nói tiếp :
– Các môn nhân của Đào Hoa đảo, các ngươi thực sự muốn chết thế cho Đào Hoa Thần Nữ hay sao.
Tất cả môn nhân của Đào Hoa đảo đều im lặn không ai trả lời ra sao cả.
Hải Vân Tiên Tử quát to :
– Các ngươi muốn chết hay muốn sống.
Một lão già trong bọn lạnh lùng nói :
– Thói thường của một con kiến bé nhỏ còn biết ham sống, vậy huống chi là người.
– Tốt lắm, ta nghĩ thương cho bọn ngươi là số người bị lợi dụng, vậy tất cả hãy đi mau cho ta!
Nói đoạn, nàng đưa mắt nhìn về phía Thích Đinh Nhạn, thì miệng chàng đang sôi bọt trắng, và vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Trông thấy thế, Hải Vân Tiên Tử không khỏi kinh hoàng. Nàng không ngờ Thích Đinh Nhạn lại bị trúng độc thủ của Đào Hoa Thần Nữ.
Nàng bước tới đưa tay sờ Thích Đinh Nhạn, thì thấy hơi thở của chàng hết sức yếu đuối. Bởi thế, Hải Vân Tiên Tử biến hẳn sắc mặt. Hai dòng lệ nóng bất giác đã lăn dài trên đôi má của nàng.
Thất Hải Thần Long bước tới cất giọng kinh hãi nói :
– Môn chủ thế nào rồi.
Hải Vân Tiên Tử vẫn cúi đầu nhìn Thích Đinh Nhạn, nói :
– Đã bị trúng độc của Đào Hoa Thần Nữ rất trầm trọng.
Thất Hải Thần Long thoáng hoãn hốt, nói :
– Như thế… phải đối phó làm sao.
Trong khi đó, ngoài hai mươi môn nhân của Đào Hoa đảo đang cất bước sửa soạn bỏ đi, thì Hải Vân Tiên Tử quát to :
– Hãy đứng cả lại!
Các môn nhân của Đào Hoa đảo nghe thế, đều vội vàng dừng chân, đưa đôi mắt sợ hãi nhìn thẳng vào mặt Hải Vân Tiên Tử…
Hải Vân Tiên Tử nói :
– Giờ đây, ta không bằng lòng để cho các ngươi đi nữa!
Lão già cầm đầu bèn lên tiếng nói :
– Vậy có lý nào cô định giết chết cả bọn chúng tôi hay sao.
Sắc mặt của Hải Vân Tiên Tử tràn đầy sát khí :
– Đúng thế!
Trên hai mươi môn nhân của Đào Hoa đảo đều biến hẳn sắc mặt, đồng thanh nói :
– Tại sao thế.
Hải Vân Tiên Tử nói :
– Vì các ngươi đã sát hại Môn chủ của bản môn!
Lão già cầm đầu liền nói :
– Ông ấy nào có chết.
Hải Vân Tiên Tử lạnh lùng nói :
– Vậy ngươi có thể cứu sống ông ấy hay chăng.
Lão già ấy có vẻ ấp úng :
– Cái đó… cái đó…
Hải Vân Tiên Tử lạnh lùng nói :
– Nếu các ngươi không thể cứu sống Môn chủ của bản môn, thì hôm nay ta sẽ giết sạch các ngươi để hả cơn căm tức.
Lão già cầm đầu nói :
– Nhưng…
– Nhưng thế nào. Các ngươi có biết ông ấy đã trúng một chất độc gì không.
– Đấy chính là Đào Hoa phấn!
– Ngươi có thể cứu được hay chăng.
Lão già cầm đầu nói :
– Trong người của Đào Hoa Thần Nữ có thể có mang theo một loại thuốc giải độc gói trong giấy màu lục.
Hải Vân Tiên Tử liền nhảy thoắt đến bên cạnh Đào Hoa Thần Nữ thò tay chụp lấy vạt áo của bà ta giật mạnh. Tức thì chiếc áo liền bị xé toang.
Liền đó, hav quả nhiên thấy trong người của Đào Hoa Thần Nữ có hai gói thuốc bột bằng giấy màu lục. Nàng cầm lên tay và vui mừng hỏi lão già ấy :
– Có phải gói thuốc này không.
Lão già gật đầu :
– Đúng là thuốc ấy rồi!
Hải Vân Tiên Tử không khỏi hoài nghi, nghĩ thầm :
– “Rất có thể đây lại là thuốc độc!”
Nghĩ thế, nàng bèn nói :
– Nếu vậy ngươi hãy uống vào một gói trước cho ta xem!
Lão già ấy biến hẳn sắc mặt nói :
– Vậy cô nương không tin lời nói của tôi chăng.
Hải Vân Tiên Tử cười nhạt :
– Đúng như vậy!
Lão già đó liền cầm một gói thuốc trút vào miệng, qua một lúc lâu vẫn không thấy có chi thay đổi.
Chừng ấy, Hải Vân Tiên Tử mới yên lòng, định lấy một gói khác cho Thích Đinh Nhạn uống.
Nhưng lão già đó liền vội vàng nói :
– Không thể được.
Hải Vân Tiên Tử ngạc nhiên hỏi :
– Tại sao lại không được.
Lão già đáp :
– Tôi nghĩ đến cái tình tha chết của cô nương nên không thể không nói rõ tất cả sự thật. Đấy là trong trường hợp bị ngửi nhầm Đào Hoa phấn mà hôn mê, tuy sau khi dùng thuốc giải độc, thì con người có thể tỉnh trở lại được. Nhưng vì trong Đào Hoa phấn gồm có một thứ thuốc kích dâm rất mạnh, do đó nạn nhân sau khi tỉnh lại tất phải đòi hỏi một sự thỏa mãn về nhục dục…
Hải Vân Tiên Tử đỏ mặt nói :
– Thực thế à.
Lão già đáp :
– Chẳng sai tí nào cả, chính vì lẽ đó mà phải mang nạn nhân về phòng riêng mới cứu được.
Hải Vân Tiên Tử nghe thế, lấy tay ra dấu bảo :
– Nếu vậy thì các ngươi hãy đi đi!
Liền đó, trên hai mươi môn nhân sống sót của Đào Hoa đảo đều nối gót nhau bỏ đi, chỉ trong thoáng mắt là mất dạng.
Hải Vân Tiên Tử đưa mắt quét qua Thất Hải Thần Long nói :
– Lão tiền bối hãy lo chôn cất xác chết, tôi cần phải mang Thích môn chủ về cứu chữa!
Nói đoạn, Hải Vân Tiên Tử liền bồng Thích Đinh Nhạn lên, nhắm hướng Mê Hồn cung chạy thẳng.
* * * * *
Chẳng rõ đã trải qua bao lâu, Thích Đinh Nhạn mới từ từ tỉnh lại. Chàng cảm thấy trong người hết sức mệt mỏi. Chàng đưa tay sờ Hải Vân Tiên Tử đang nằm bên cạnh, ngạc nhiên nói :
– Cô là ai.
Hải Vân Tiên Tử cười khúc khích :
– Đâu lại có người ngoài vào đây hay sao.
Thích Đinh Nhạn nhoẻ miệng cười :
– Té ra là em.
– Đúng thế!
– Sao lại có việc lạ như thế này.
Hải Vân Tiên Tử bèn đem mọi việc đã xảy ra kể lại tỉ mỉ cho Thích Đinh Nhạn nghe, rồi nói tiếp :
– Thôi, tất cả việc ấy đều đã qua rồi, vậy anh hãy ngủ yên đi!
Thích Đinh Nhạn cười nói :
– Người vợ yêu quý của anh, em lại cứu mạng cho anh một lần nữa! Ngày mai chúng ta sẽ cử hành lễ tuyên hôn vậy!
Trong bóng tối, tiếng hai người không ngớt cười khúc khích.
Tất cả đều đã qua.
Thích Đinh Nhạn đã được một ngày mai tràn đầy hạnh phúc.
Qua ngày hôm sau, họ cử hành hôn lễ một cách trọng thể…
HẾT