Đại sảnh sụp đổ hơn phân nửa, cả căn phòng ánh nến chỉ còn lại có vài cốc nhỏ, miễn cưỡng có thể thấy rõ đường đi, ở chỗ sâu trong đại sảnh một mảnh tối đen.
Bạch Vũ châm một ngọn lửa trên tay, lôi kéo Nhạc Kỳ Nhân cẩn thận xuyên qua thông đạo, đi ra khỏi phòng. Phía sau căn phòng cư nhiên có một cái ao thật lớn, hơi nước tràn ngập, linh khí nồng đậm, tương tự như Long Tuyền, chất lượng linh khí tựa hồ so với Long Tuyền còn tốt hơn.
“Nơi này như thế nào cũng có một cái Long Tuyền? !” Nhạc Kỳ Nhân cực kỳ giật mình.
Hai người Bạch Vũ tìm nơi phát ra linh thủy (hơi nước chứa linh khí), theo nguồn nước một đường đi đến, đường dưới chân càng ngày càng thô ráp, không xa đã tới một cái huyệt động tu luyện rất tốt, thấy được một mạch nước ngầm.
Nước sông giống như nham thạch nóng chảy, hai người cách thật xa cũng cảm giác được độ ấm của lửa nóng, linh khí quá mức dày đặc làm cho Nhạc Kỳ Nhân liên tục ho khan, khó chịu đến mức cơ hồ hít thở không thông.
Nhưng Bạch Vũ lại không có một chút cảm giác khó chịu, linh khí nhập thể khiến cho nội thương của nàng được cải thiện. Năng lượng lửa nóng quay chung quanh nàng cũng bị tiểu Thanh ở bên trong linh mạch điên cuồng hấp thu, tiểu Thanh hiện tại bị trọng thương, đúng là thời điểm cần bổ sung năng lượng.
“Nơi này hẳn là đầu nguồn Long Tuyền, mạch nước ngầm này hẳn là chảy tới sau ngọn núi Vương thành.”Linh khí ở đầu nguồn không chỉ có lửa cực kỳ nóng, mà mỗi giờ mỗi khắc đều là thời điểm linh khí phun trào, còn có tác dụng chữa thương, thật sự khiến kẻ khác giật mình.
Bạch Vũ dùng ngọn lửa chiếu ra bốn phía, phát hiện phía Đông huyệt động, ở phía trên có ánh sáng chiếu xuống.
“Cái sườn dốc phía trên kia hẳn là có một thông đạo thông lên mặt đất. Nhạc Kỳ Nhân, muội đi hướng kia đi, nhanh chóng mang giải dược quay về Vương thành.”
“Vũ tỷ tỷ, tỷ đi đâu?”
“Ta phải ở trong này nghỉ ngơi một chút.” Hiện tại chạy về Vương thành, nội thương của nàng còn chưa trị hết được, còn không bằng ở lại chỗ này dưỡng thương, nơi tu luyện tốt như vậy, rời khỏi đây thì mới là đồ ngốc?
“Nhưng nếu nhóm thổ phỉ đuổi tới được!”
“Yên tâm, bọn họ nhất thời sẽ không vào được.”
Nhạc Kỳ Nhân cũng nhìn ra trạng thái của Bạch Vũ không tốt lắm, liều mạng đánh với một Triệu hoán sư chân chính, sao có thể không bị thương.
“Được rồi, muội bây giờ trở về cứu Phụ vương tỉnh lại, dẫn người đến đây tiêu diệt đàn thổ phỉ này. Vũ tỷ tỷ tự tỷ cẩn thận.” Nhạc Kỳ Nhân trèo lên trên sườn dốc, đi xuyên qua hang động, nhiều lời vô nghĩa còn không bằng nhanh chóng trở về dẫn người đến giúp Bạch Vũ.
Bạch Vũ đi đến bờ sông, một khối đá rơi vào trong nước, sôi sùng sục, nháy mắt tan rã không còn một mảnh vụn.
Bạch Vũ hoảng sợ, cẩn thận lấy tay chạm vào nước sông, lại chỉ cảm thấy nước sông thoải mái giống như ôn tuyền bình thường. Tiểu Thanh ở bên trong linh mạch nàng rục rịch, kêu gào nhảy vào đi! Nhảy vào đi! Nếu không phải tiểu Thanh bị trọng thương ra không được, phỏng chừng là đã chui đầu vào trong nước.
Bạch Vũ chiều theo ý nguyện của tiểu Thanh, cởi ra váy dài trang nhã, chỉ mặc áo lót nhảy vào trong nước. Linh khí ấm ấp được thân thể Bạch Vũ hấp thu, bồi bổ cho huyết quản cùng linh mạch cả người nàng, tuyệt không cảm thấy bỏng.
Bạch Vũ lười biếng thở phào một hơi, ngâm mình ở trong nước hấp thu linh khí, chữa trị nội thương, híp mắt nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. Đây mới là Long Tuyền chân chính, cái Long Tuyền trong doanh địa kia linh khí vẫn có chút yếu.
“Thoải mái không?” Dạ Quân Mạc thản nhiên hỏi, thanh âm tràn ngập từ tính như một trận gió mát thổi qua.
Bạch Vũ mở to mắt, nhìn thấy Dạ Quân Mạc cũng đang ở trong nước giống nàng, trên thân xích lõa, lồng ngực trắng muốt rắn chắc lõa lồ ở trước mặt nàng. Bạch Vũ thiếu chút nữa phun ra máu mũi, sắc mặt bạo hồng, lúng túng trượt chân, cả người ngã vào trong nước.
Nước ở giữa sông cũng không hề cạn, Bạch Vũ chỉ mới một chút đã chìm xuống dưới đáy sông. Dạ Quân Mạc dùng cánh tay kéo lại, ôm lấy thắt lưng Bạch Vũ, cùng trầm xuống, đôi môi lạnh lẽo dán lên trên cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Vũ.