Ở kiếp trước, do cha mẹ đã mất sớm trong chiến loạn nên từ nhỏ Kiệt Sâm đã có mộng tưởng trở thành một Linh Sư cường đại. Nhưng sau khi trải qua kiểm tra thì linh thức tiên thiên của Kiệt Sâm rất yếu, không có thiên phú để trở thành một Linh Sư được.
Sau khi biết kết quả nhưng Kiệt Sâm vẫn không hề buông tha cho mộng tưởng của mình. Biết rõ là không có khả năng nhưng hắn vẫn dứt khoát bước lên con đương tu luyện Linh Sư, trải qua năm năm cô cùng gian khổ tu luyện, đã chảy không biết bao nhiêu máu và nước mắt, nếm qua không ít khổ đau nhưng linh thức của Kiệt Sâm vẫn chỉ dừng lại ở Nhị giai. Lúc này Kiệt Sâm đã triệt để minh bạch, cho dù cả đời này hắn có cố gắng thế nào đi nữa cũng vĩnh viễn không thể trở thành Linh Sư, cho dù là một Nhất giai linh đồ cũng không được.
Nhưng buông tha cho con đường Linh Sư thì Kiệt Sâm không cam lòng, nên hắn lại bắt đầu đi lên một con đường còn gian nan hơn là Linh Dược Sư. Do giỏi về quan sát nên Kiệt Sâm phát hiện, tại thời điểm phối chế bất luận loại dược tề nào, ngoài trừ sự biến hoá của nguyên tố năng lượng bên trong dung dịch thì hình thái bên ngoài của dung dịch, nhan sắc, mùi, độ ẩm, mật độ, xúc cảm … các loại nhân tố này cũng đang không biến hoá.
Mà ở phương diện dược tề phản ứng này Kiệt Sâm lại biểu hiện ra thiên phú kinh người. Mạc dù chỉ linh thức Nhị giai, dựa vào sự cảm ứng yếu ớt với nguyên tố như vậy kết hợp với hình thái vật lý phản ứng của dược tề, Kiệt Sâm bắt đầu không ngừng nghiên cứu phối chế cáci loại dược tề cao cấp. Tại lúc hắn hai mươi sáu tuổi thì đã thành công trở thành người duy nhất trên đại lục đạt được danh hiệu Cửu giai Linh Dược Thánh Sư.
Kiệt Sâm căn cứ vào sự biến hoá hình thái vật lý của dược tề đã nghiên cứu sáng tạo ra thủ pháp phối chế hoàn toàn riêng biệt đồng thời mở ra cho tất cả Linh Dược Sư trên đại lục một con đường mới. Và Kiệt Sâm lúc đó cũng được Linh Dược Sư công hội tặng cho danh hiệu người sáng lập kỹ thuật lưu của linh dược giới.
Là một Linh Dược Sư, mục tiêu của Kiệt Sâm đương nhiên là cảnh giới Thập giai Dược Thần, nhưng Kiệt Sâm cũng minh bạch, con đường Linh Dược Sư của hắn đã đi tới bước cuối cùng rồi.
Trải qua nhiều năm tu luyện nghiên cứu như vậy, tại lúc Kiệt Sâm hai mươi bảy tuổi mà linh thức của hắn cũng chỉ đại tới Ngũ giai. Hắn sáng lập ra kỹ thuật lưu cũng chỉ có thể đưa hắn tới đỉnh phong Cửu giai Linh Dược Thánh Sư chứ không thể nào giúp hắn trùng kích cảnh giới Thập giai Dược Thần được.
Thần lĩnh vực, đó là một cấm khu tồn tại. Kiệt Sâm minh bạch, cảnh giới đó chỉ sợ khi bản thân hắn đạt được Cửu giai linh thức kết hợp với thần hồ kỳ kỹ thủ pháp của hắn mới có thể trùng kích được.
Thân là Cửu giai Linh Dược Thánh Sư, Kiệt Sâm cho dù đã trở thành đệ nhất Linh Dược Sư của đại lục nhưng vẫn không thể trùng kích cảnh giới Dược Thần luôn là nỗi tiếc hận ẩn sâu trong lòng hắn.
– Trong quá trình phối chế tiêu dung tề, sau khi bỏ thêm vào sang lưu dịch thì trong bình phối chế sẽ xuất hiện một lớp dầu phân cách rất nhỏ, khi đem lớp dầu này di động tới giữ bình thì chính là thời khắc phối chế tốt nhất!
Cầm lấy cây bút trong ngăn tủ, sau khi viết lên một trang giấy những lời sau, Kiệt Sâm lại theo thói quen ký tên hai chữ K.S rồi mới thả tờ giấy lại vào trong ngăn tủ rồi tiếp tục nhìn tới những ngăn tủ tiếp theo …
Đến khi Kiệt Sâm rời khỏi Linh Dược Sư công hội thì trời đã chạng vạng tối, hoàng hồn buông xuống nhuộm bầu trời của Tháp Lâm thành thành một tầng vàng kim óng ánh huyễn lệ.
Trong bất tri bất giác, Kiệt Sâm đã ở trong Linh Dược Sư công hội suốt cả buổi trưa. Kim quang nhu hoà của trời chiều chiếu xạ vào hai tròng mắt của Kiệt Sâm. So với lúc buổi trưa thì vẻ mê mang trong đôi mắt Kiệt Sâm đã không còn nữa, hiện tại chỉ còn là ý chí chiến đấu không khuất phục.
Kiếp trước của Kiệt Sâm bởi vì thiên phú bẩm sinh không đủ nên không thể trở thành một Linh Sư cường đại, lại càng bởi vì linh thức nên cả đời cũng không thể đột phá lên Thập giai Dược Thần lĩnh vực được. Ở kiếp trước, đây là hai điều khiến cho lòng hắn luôn đau nhức, mà hôm nay không phải thượng thiên đã cho hắn thêm một lần cơ hội để hoàn thành mộng ước từ kiếp trước sao!
Mang trên mặt bộ dáng tươi cười lạnh nhạt, Kiệt Sâm chậm rãi bước chân đi về Tây Tư linh lực học viện. Ánh trời chiều rọi lên thân hình cao ngất gầy yếu của hắn không hiểu sao lại khiến cho người khác có cảm giác bóng lưng hắn vô cùng cao lớn và kiên định.
Tiếu Ba làm công ở Linh Dược Sư công hội Tháp Lâm thành đã hơn một năm, là một tiền bối đạt tới Cửu cấp Linh Dược Đồ trong Linh Dược Hệ của học viện Tây Tư, Tiếu Ba chỉ còn kém một cấp là có thể trở thành một gã Nhất giai hạ phẩm Linh Dược Đồ chính thức, rồi từ đó có thể đưa bản thân hắn vào trong đội ngũ những Linh Dược Sư cao cấp.
Hiện tại Tiếu Ba ở Linh Dược Sư công hội tại thành Tháp Lâm này cũng chỉ làm vài công việc lặt vặt không có bao nhiêu thù lao.
Trên thực tế, dùng thân phận của Tiếu Ba căn bản không cần phải đi làm những việc như thế này cho dù nơi hắn làm công là nơi có địa vị cực cao như Linh Dược Sư công hội đi nữa.
Mỗi một Linh Dược Sư đều là tài phú cực kỳ trân quý, là một Cửu cấp Linh Dược Đồ hiện tại Tiếu Ba đã có thể phối chế được không ít trụ cột dược tề. Chỗ khiếm khuyết của hắn chỉ là kinh nghiệm cùng năng lực tự mình phối chế ra một bình Nhất giai hạ phẩm linh dược tề mà thôi. Linh Dược Sư là một chức nghiệp đòi hỏi thiên phú và sự tích luỹ kinh nghiệm cực cao. Mà bầu không khí ở trong Linh Dược Sư công hội này có thể giúp cho Tiếu Ba được lợi rất nhiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện tại hắn vẫn còn ở lại đây làm công.
Tiếu Ba vừa mới hoàn tất dược tề tiêu hao công cộng ở khu vực thí nghiệm phối chế xong, hiện tại hắn đang đứng trước mấy tủ kim loại của khu vực hỗ trợ chuẩn bị bắt đầu công việc cuối cùng trong ngày của hắn là đem những đáp án trong các tủ kim loại mang tới chỗ khu vực thông tin để thông tri đến người xin được hỗ trợ.