Xuất hiện trước mặt Tạp La Đặc là một mỹ nữ với một mái tóc dài màu hoả hồng nổi bật trên nền da trắng như tuyết của nàng. Đôi con ngươi của nàng là màu xanh nước biển vô cùng linh động toát ra mị lực kinh người. Lúc này nàng đang khoác trên người một bộ trường bào cũng màu hoả hồng, mặc dù bộ trường bào khá rộng hầu như che khuất cả dáng người nàng nhưng thỉnh thoảng dưới vài động tác của nàng vẫn làm nổi lên những đường cong vô cùng mê người, làm cho người nhìn cứ phải tưởng tượng suy đoán không biết bên dưới bộ trường bào kia là một thân hình hoàn mỹ tới mức nào?
– Tạp La Đặc, Kiệt Sâm? Lại là hai người các ngươi!
Nhìn mặt bàn chỉnh tề, căn bản không có bất cứ dụng cụ và dược tề nào bị di động, Khắc Lai Nhân lộ ra một nụ cười lạnh, nói:
– Hai người các ngươi có muốn diễn kịch thì cũng diễn thật một chút. Rõ ràng là đang giả bộ bất tỉnh mà. Hừ, để ta xem xem hắn hiện tai có còn chóng mặt bất tỉnh hay không?
Khắc Lai Nhân vung tay phải về phía trước như tìm kiếm cái gì đó, trong miệng thì ngâm xướng một chú văn tối nghĩa. Đột nhiên, một đạo lục sắc quang mang từ năm ngón tay của nàng hiện ra, lập tức trong không khí truyền đến một luồng chấn động năng lượng mạnh mẽ. Lục quang vừa hiện thì một tiểu thuỷ cầu đồng thời hình thành trên tay Khắc Lai Nhân, nàng mạnh mẽ ném quả cầu về phía Kiệt Sâm đang nằm trên mặt đất.
– Khắc Lai Nhân lão sư …
– Ba!
Khi vừa thấy động tác của Khắc Lai Nhân thì Tạp La Đặc thầm kêu không ổn nhưng động tác của Khắc Lai Nhân quả thật quá nhanh, không đợi hắn kịp kinh hô xong thì thuỷ cầu đã trực tiếp đập lên mặt Kiệt Sâm rồi.
– Khắc Lai Nhân lão sư, lần này chúng ta không hề diễn kịch, Kiệt Sâm thật sự bất tỉnh …
Tạp La Đặc dùng ánh mắt vô tội nhìn Khắc Lai Nhân nói.
Nhưng chưa đợi cho Tạp La Đặc nói xong thì Kiệt Sâm vốn đang bất tỉnh nằm dưới đất đột nhiên ngồi bật dậy, đưa tay xoa xoa mặt, rồi đưa mắt nhìn bốn phía rống lên:
– Là ai dám dùng thuỷ cầu thuật nện lão tử?
Kiệt Sâm vừa nói vừa nhảy dựng lên khỏi mặt đất, ánh mắt đang phẫn nộ nhìn quanh đột nhiên trở thành kinh nghi bất định …
– Tốt! Tốt!
Khắc Lai Nhân lại cười lạnh hai tiếng, nói:
– Tạp La Đặc, Kiệt Sâm hai người các ngươi rõ ràng từ lúc bắt đầu thí nghiệm đến giờ chưa hề làm cái gì. Ta nhắc nhở hai người các ngươi nếu trước khi hết giờ mà hai người các ngươi không thể hoàn thành được thí nghiệm hôm nay thì thí nghiệm khoá của học kỳ này hai người các ngươi đừng mơ vượt qua kiểm tra …
Khi Khắc Lai Nhân còn đang răn dạy thì Kiệt Sâm đang ngơ ngác cẩn thận đánh giá xung quanh.
Xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm là một đám thiếu niên thiếu nữ chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi đang lóng ngóng vụng về thao tác các dụng cụ phối chế linh dược trước mặt cẩn thận từng li từng tí tiếng hành phối chế gì đó. Thỉnh thoảng bọn họ còn vụng trộm liếc mắt nhìn về phía này, trong mắt bọn họ khi nhìn Kiệt Sâm còn kèm theo một chút hả hê khi thấy người gặp hoạ.
Bên cạnh Kiệt Sâm lúc này đang có một thiếu niên tóc vàng bộ dáng rất tuấn mỹ đang cúi đầu ủ rũ như làm sai chuyện gì đó. Hai con mắt hắn thỉnh thoảng lườm trộm về phía mỹ nữ tóc đỏ trước mặt rồi nhanh chóng thu hồi lại.
Cảm nhận được ánh mắt của Kiệt Sâm, thiếu niên tóc vàng kia vội nháy mắt mấy cái với hắn rồi lại lập tức làm ra bộ dáng cẩn thận lắng nghe lời dạy dỗ của mỹ nữ tóc đỏ kia.
“Chỗ này hình như là phòng học? Hình như là phòng thí nghiệm linh dược học của học viện linh lực Tây Tư? Kỳ quái, ta không phải đang ở trong phòng thí nghiệm của mình ở Vạn Thánh Sơn sao?”
Trong đầu Kiệt Sâm nhảy loạn lên, trí nhớ có chút hỗn loạn khiến cho ý thức hắn hiện tại có chút mơ hồ.
– Kiệt Sâm! Kiệt Sâm …
Nhìn lại hoàn cảnh vừa có chút quen thuộc vừa có chút lạ lẫm xung quanh, trí nhớ hỗn loạn của Kiệt Sâm cuối cùng cũng có chút rõ ràng.
Trong trí nhớ của Kiệt Sâm, hắn là người được đại lục công nhận đệ nhất nhân, đại lục thủ tịch Linh Dược Sư, đại lục duy nhất một củu giai Linh Dược Thánh Sư, hiện tại hắn hẳn là đang ở trong phối chế thất của mình trên đỉnh Vạn Thánh Sơn tiến hành lần khiêu chiến lớn nhất trong cả cuộc đời mình đó là phối chế ra Thánh cấp dược tề trong truyền thuyết – Hoả Thần Dịch!
Nhưng thí nghiệm cuối cùng đã thất bại, hình ảnh cuối cùng trong trí nhớ của Kiệt Sâm chỉ là một vụ nổ thật lớn, sau đó hắn liền mất đi tri giác. Khi mở mắt tỉnh lại thì bản thân đã trở thành một tên đệ tử bình thường trong Linh Dược hệ của Tây Tư linh lực học viện thuộc Áo Lan Đa vương quốc – Kiệt Sâm. Tên người đệ tử này cũng giống bản thân mình, nhưng từ trong trí nhớ thì Kiệt Sâm chỉ thấy tên này vô cùng ham chơi, đi học thì ngủ gà ngủ gật, đánh nhau, chọc phá nữ sinh …
Linh Thần lịch năm thứ 2230, căn cứ theo trí nhớ kiếp trước của Kiệt Sâm thì hiện tại cách thời điểm kiếp trước của hắn gần ba ngàn năm. Bởi vì một lần bạo tạc khi thí nghiệm thất bại mà bản thân trọng sinh đến thời điểm gần ba ngàn năm trước. Loại chuyện này đối với người đứng đầu đại lục như Kiệt Sâm cũng cảm thấy khó có thể tin được.
– Hiện tại, hai người các ngươi ở ngay trước mặt ta hoàn thành thí nghiệm hôm nay đi. Hoả hệ nguyên tố trụ cột dịch là một trong những dung dịch tối cơ bản nhất trong linh dược học. Nếu để ta phát hiện hai người các ngươi có bất kỳ một thao tác nào sai lầm thì hôm nay hai người các ngươi đừng mơ tưởng sẽ bình yên mà tan học!
– Tạp La Đặc, ngươi bắt đầu trước đi!
– Vâng thưa Khắc Lai Nhân lão sư!
Sau khi nghe vị mỹ nữ lão sư tóc đỏ kia phấn phó, thiếu niên tóc vàng đứng bên người Kiệt Sâm có chút tâm thần bất định ứng tiếng rồi cau mày nhìn về phía những dụng cụ trên mặt bàn trước mặt.
– Dung dịch hoả nguyên tố trụ cột, dung dịch hoả nguyên tố trụ cột …
Tạp La Đặc dùng tay trái cầm một lọ thuỷ tinh đựng một chất lỏng trong suốt trên mặt bàn lên, miệng thì lẩm bẩm lầu bầu:
– Phối chế dung dịch hoả nguyên tố trụ cột bước đầu tiên hẳn là dùng không thuộc tính nguyên tố dịch cùng cái kia … hoả tinh quáng tinh luyện dịch hỗn hợp!
Hưng phấn kêu lên một tiếng, Tạp La Đặc lập tức cầm lấy một lọ dung dịch màu đỏ thẫm trên bàn rồi đổ bình chất lỏng trong suốt trên tay trái vào trong bình dung dịch mày đỏ.