Nàng phải dùng tốc độ nhanh nhất, đem tin tức tìm thấy K.S đại sư váo cáo hội trưởng Tát Cáp.
– Ý, Khải Tát Lâm, sao quay về sớm vậy? Ngươi vội vội vàng vàng làm gì đó?
Ở linh sư dược hội, nữ tử trực thay Khải Tát Lâm nhìn thấy Khải Tát Lâm vội vội vàng vàng chạy vào đảnh sảnh công hội, biết Khải Tát Lâm buổi sáng đi làm gì, lập tức hiếu kì hỏi.
– Hội trưởng Tát Cáp sáng nay có đến hay không?
Bỏ qua câu hỏi của thiếu nữ kia, Khải Tát Lâm miệng thở hồng hộc vội vàng hỏi.
– Hội trưởng Tát Cáp? Sáng nay không thấy đến, sao? Ngươi tìm hội trưởng Tát Cáp có việc gì?
Nữ tử kia mặc đầy nghi hoặc nhìn Khải Tát Lâm.
– Mấy ngày nay hội trưởng Tát Cáp đều không đến, vậy thì hoặc là đã ra khỏi thành làm việc, hoặc là ở trong phòng thí nghiệm nhà mình!
Khải Tát Lâm nghĩ thầm trong bụng, nhiều năm làm việc ở Linh dược sư công hội Khải Tát Lâm đương nhiên đặc biệt hiểu thói quen của hộ trưởng Tát Cáp.
– Nếu nhìn thấy hội trưởng Tát Cáp thì nói với ngài, người mà ngài muốn ta tìm đã tìm thấy rồi, ta bây giờ đi đến nhà ngài tìm ngài.
Không đợi nữ tử kia trả lời, Khải Tát Lâm vội vàng căn dặn hai câu, sau đó lại quay người chạy đi.
– Ý, cái gì mà người mà ngài muốn ngươi tìm?
Thiếu nữ kia vội vàng hỏi, nhưng lúc này thân ảnh Khải Tát Lâm đã biến mất ở cửa linh dược sư công hội…
Trên đường, Cổ Bình toàn lực chạy, một lúc sau, Cổ Bình đã về đến học viện, nhưng hắn vẫn không dừng lại, mà chạy thẳng đến vị trí văn phòng đạo sư, đúng lúc này, một nhân ảnh xuất hiện trước mặt Cổ Bình.
– Tạp La Đặc.
Sau khi nhìn thấy người này, Cổ Bình vội vàng chạy đến trước mặt hắn, đối với Tạp La Đặc – bạn cùng phòng của Kiệt Sâm, cao thủ hạng sáu Tinh Anh Đường, nhân vật phong vân của học viện, Cổ Bình đương nhiên nhận ra.
– Vị học viên này, ngươi tìm ta có việc gì?
Thấy Cổ Bình đứng chặn trước mặt mình, Tạp La Đặc có chút nghi hoặc hỏi.
– Kiệt Sâm, bạn cùng phòng của ngươi cùng Khải Đặc và Đặc Lặc Y phát sinh xung đột ở phường thị Linh sư công hội, bây giờ bị dẫn về Kiểm sát thự Thành Tháp Lâm, nếu không đi cứu hắn, e rằng Kiệt Sâm đại ca sẽ nguy hiểm tính mạng…
Cổ Bình vội vàng nói với Tạp La Đặc.
– Thật vậy à?
Mặt Tạp La Đặc đầy ngưng trọng.
Cổ Bình gật gật đầu.
– Ngươi bây giờ đi thông báo lão sư Phong Diệp, kể lại chuyện này cho thầy nghe, còn ta đi tìm lão sư Khắc Lai Nhân.
Nhìn thần sắc và ngữ khí lo lắng của Cổ Bình, Tạp La Đặc lập tức hiểu ra tính nguy cấp của vấn đề, lập tức căn dặn Cổ Bình, sau đó quay người chạy đến văn phòng của Lão sư Khắc Lai Nhân.
Tâm trạng Tiếu Ba lúc này đang vô cùng thoải mái, hắn vừa từ Linh dược sư công hội trở về, lúc nãy được Linh dược sư công hội kiểm định, hắn đã thực sự tấn cấp thành Linh dược đồ nhất giai đê cấp, chính thức trở thành một Linh dược sư cao quý của đại lục.
Trong lòng Tiếu Ba lúc này, ngập tràn vui sướng, hắn không thể kìm nén suy nghĩ muốn chia sẻ tin vui này đến các bạn của mình, đặc biệt là Kiệt Sâm, không có hắn, e rằng mình cũng không thể trở thành linh dược sư chân chính nhanh như vậy.
Một bóng người từ xa chạy đến, là Tạp La Đặc.
– Tạp La Đặc, ta có tin tốt này muốn nói với ngươi.
Nhìn thấy Tạp La Đặc, Tiếu Ba hớn hở hét to.
– Tiếu Ba, là ngươi? Mau, Kiệt Sâm bị Khải Đặc và Đặc Lặc Y dẫn đến Kiểm sát thự Thành Tháp Lâm rồi, hai người bọn chúng định làm điều bất lợi với hắn, ta bây giờ phải báo tin này cho Lão sư Khắc Lai Nhân.
Tạp La Đặc vội vàng nói.
– Cái gì?
Thần sắc Tiếu Ba vốn dĩ đang ngập tràn vui sướng nhất thời trở nên vô cùng âm trần, đồng tử bỗng nhiên co rút lại.
– Khải Đặc định làm điều bất lợi với Kiệt Sâm? Tên khốn đó.
Tiếu Ba tức giận mắng một tiếng.
– Tạp La Đặc, ngươi đi thông báo lão sư Khắc Lai Nhân, ta đến Kiểm sát thự Thành Tháp Lâm trước, xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
– Được, chúng ta chia nhau hành động.
Tạp La Đặc trả lời ngắn gọn một câu, bước chân không hề dừng lại chạy thẳng đến đại lầu nơi có văn phòng làm việc của lão sư Khắc Lai Nhân.
– Ai dám làm điều bất lợi với Kiệt Sâm, Tiếu Ba ta thề không tha cho hắn.
Một tia hàn mang lóe lên trong mắt Tiếu Ba, tay siết chặt tấm huy chương Linh dược đồ nhất giai đê cấp vừa được phát, Tiếu Bá hít một hơi thật sâu, chạy về hướng cửa học viện.
Tử tước Tư Đế Nhĩ cũng giống như nam tước Cáp Duy, đều thuộc gia tộc Bột Lan Đặc tiếng tăm lẫy lừng trong toàn vương quốc, thân là Thự trưởng Kiểm sát thự Thành Tháp Lâm, hắn nắm giữ hình ngục, điển sử, và các công việc an toàn của cả Thành Tháp Lâm.
Trước giờ trưa mỗi ngày, Tử tước Tư Đế Nhĩ đều tự thưởng cho mình một tách trà nóng, nằm trên chiếc ghế bành trong đại viện Kiểm sát thự, suy nghĩ những việc cần làm, tắm nắng và tranh thủ chợp mắt.
Những lúc như vậy, tử tước Tư Đế Nhĩ đều cảm thấy tư duy mình đặc biệt rõ ràng, các thuộc hạ cũng biết thói quen này của hắn, thông thường sẽ không làm phiền mà để hắn tận hưởng giây phút nhàn rỗi hiếm có.
– Đại nhân, đại nhận!
Nhưng hôm nay, tách trà nóng trong tay tử tước Tư Đế Nhĩ mới uống được hai ngụm, cửa đại viện đột nhiên truyền đến một trận huyên náo, một hộ vệ từ bên ngoài cửa vội vàng chạy vào bên trong.
– Vương Nhị, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Có gì thì bẩm báo tử tế, đâu cần phải làm toáng lên như vậy.
Nhìn thấy sự yên tĩnh của mình bị phá vỡ, Tư Đế Nhĩ trong lòng không khỏi bốc lên một tia lửa giận.
– Vâng, đại nhân.
Thấy Tư Đế Nhĩ hình như bực mình, hộ vệ kia không khỏi nuốt nước bọt, sau đó lên tiếng bẩm báo:
– Đại nhân, thiếu gia vừa mới ra ngoài được người ta đưa về, hơn nữa thân thể còn bị trọng thương.
– Cái gì?
Tư Đế Nhĩ đứng bật dậy, sắc mặt âm trầm:
– Đi, dẫn ta đi xem.
Sau đó đi ra đại sảnh phía trước Kiểm sát thự.
Vừa đến đại sảnh, Tư Đế Nhĩ đã nghe thấy một chuỗi những âm thanh huyên náo, chỉ thấy trong đại sảnh lố nhố những người, con trai Đặc Lạc Y và cháu trai Khải Đặc của mình, thì đang nằm trên ghế băng, sắc mặt tái nhợt, để hai y sư trị liệu, khóe miệng thậm chí còn rỉ máu.
– Đám tạp chủng các ngươi, dám bắt Trát Khắc gia gia ta, cẩn thận gia gia ta giết chết các ngươi.
Trong đám người, có bốn nam tử trung niên mặc trang phục linh sư đang chia nhau giữ một tráng hán và một thiếu niên, tráng hán miệng không ngừng gào thét, thần sắc hung ác, còn thiếu niên kia toàn thân đầy máu, đứng một bên không động đậy, chỉ có ánh mắt vô cùng ngoan lệ là không ngừng du động trong đại sảnh, tựa hồ như muốn ghi nhớ từng con người.
– Đại nhân.
Nhìn thấy Tư Đế Nhĩ, hai hộ vệ lập tức tiến lên, hành lễ với Tư Đế Nhĩ, trong đám người một hán tử nhìn giống như đầu lĩnh, cũng tiến lên.
– Phụ thân, người phải thay con làm chủ.
Nhìn thấy Tư Đế Nhĩ, Đặc Lạc Y đang nằm trên ghế lập tức kêu lên, ánh mắt oán độc nhìn Kiệt Sâm đang bị hai hộ vệ giữ, Khải Đặc cũng đồng thời kêu lên.