Dược Thần

Chương 80 - Xử Lý Hậu Sự. (2)

trước
tiếp

Tròn một buổi chiều, Kiệt Sâm và Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp đều không ra khỏi Dụng Hình thất, mọi người nhận mệnh lệnh của Bỉ Tư Pháp Mỗ không dám vào quấy rối, bọn họ không yên lòng xử lý hết chuyện tình trong Kiểm Sát thự xong, sau đó không ít người đều lưu lại trong đại sảnh chờ tin tức của Kiệt Sâm.

Hiện nay nhìn thấy Kiệt Sâm xong, cả đám đều thả lòng tâm tình ra.

Kiệt Sâm có chút cảm động trong lòng, nhiệt tình bắt chuyện với mỗi người ở đây, sau khi biết đám người Khắc Lai Nhân lão sư vì chính mình mà chiến đấu với Tư Đế Nhĩ bị thương, Kiệt Sâm không nói gì thêm, chỉ ghi tạc phần tình nghĩa này sâu trong lòng.

– Hắc, Kiệt Sâm, nói cho ngươi một tin tức tốt, ta đã tấn cấp Linh đồ nhất giai, trở thành một gã Linh Dược sư chân chính, ha ha, đừng có ghen tỵ với ta a, ta tin tưởng sau này ngươi nhất định sẽ đạt được cấp bậc như ta, chỉ là thiên tài như ta cũng không dễ dàng vượt qua, ngươi còn phải nỗ lực cố gắng thật nhiều mới được, ừm.

Tiếu Ba rất cảm kích Kiệt Sâm, hắn biết chính mình có thể tấn cấp Linh đồ căn bản do Kiệt Sâm giúp đỡ, thế nhưng khi nhìn thấy Kiệt Sâm, lại không nhịn được muốn vênh váo một chút.

Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp đứng sau Kiệt Sâm nhịn không được co giật khóe miệng, hai người bọn họ biết lý giải của Kiệt Sâm trên Linh Dược học như thế nào, nghĩ ngươi muốn đạt được cấp độ như Kiệt Sâm quả thật không hề dễ dàng, trừ phi hắn tự phế võ công mới có thể…

– Kiệt Sâm, ngươi yên tâm đi, Khải Đặc, Đặc Lạc Y đã bị bắt lại.

Thấy Kiệt Sâm đi tới trước mặt mình, Mai Da cười nói, lập tức nhìn sang Lâm Đạt ở bên cạnh, do dự muốn nói gì thế nhưng hiện giờ biết không thích hợp, cuối cùng cũng không nói ra.

Biết Mai Da lo lắng, Kiệt Sâm mỉm cười nói:

– Bình Linh Dược tề lần trước hẳn là Lâm Đạt sẽ dùng hết trong hôm nay phải không, Mai Da tiên sinh sáng mai tới học viện đi, ta sẽ chế thêm một lọ nữa, dùng hết bình kia trên cơ bản là sẽ khỏi.

– Tốt lắm, tốt lắm.

Mai Da nghe nói như vậy, trên mặt lập tức lộ dáng vẻ tươi cười, ngày hôm nay thành chủ Tác Nạp Tư tức giận như vậy bởi vì rất có thể do bản thân Kiệt Sâm trọng thương, mấy ngày nay Lâm Đạt không thể dùng Linh Dược tề mà bệnh tình tăng lên, hiện giờ chiếm được lời hứa của Kiệt Sâm, Mai Da không khỏi thả lòng tâm tình xuống.

Đi tới trước mặt Trát Khắc, Kiệt Sâm không nói gì thêm, chỉ đánh nhẹ hai quyền lên vết thương Trát Khắc, Trát Khắc đau tới mức nhe răng trợn mắt, vẻ mặt tươi cười lên.

Ở bên cạnh Trát Khắc còn có một đám người, trong đó một nam tử trung niên làm Kiệt Sâm đặc biệt chú ý, lấy cảm giác sau khi tấn cấp của Kiệt Sâm mà nhận biết, thoáng cái có thể nhìn ra tên gia hỏa này không hề đơn giản, thực lực toàn thân tương đối cường hãn, phỏng chừng theo lời Trát Khắc chính là Thiên Linh sư đê cấp của đội Mạo hiểm giả Lưỡi Dao Sắc – đội trưởng Lâm Nham.

– Đa tạ các hạ đã cứu mạng đệ đệ của ta.

Trong đám người có một tráng hán trung niên đi ra, dáng vẻ bên ngoài tương đối giống với Trát Khắc, giọng nói ồm ồm, đây chính là ca ca của Trát Khắc, đội phó Mạo hiểm giả – Ba Lạc Khắc.

– Không cần khách khí, nếu như không phải tại ta, Trát Khắc cũng không bị cuốn vào.

Kiệt Sâm nói chính là lời nói thật, nếu như không phải vì cứu Kiệt Sâm, Trát Khắc cũng sẽ không bị Mai Tây gây thương tích, sau đó bị người Kiểm Sát thự đưa đi.

– Được rồi.

Tát Cáp ở phía sau nói:

– Ta nghe nói hai người các ngươi bị Mai Tây của Linh Sư công hội công kích bị thương cho nên mới bị đưa đến Kiểm Sát thự phải không?

– Đúng vậy, nếu không phải vì Mai Tây, chỉ bằng đám người Kiểm Sát thự và thành vệ quan sao có thể lưu lại gia gia Trát Khắc ta.

Trát Khắc hùng hùng hổ hổ nói, lập tức nghĩ đến câu nói cuối cùng của chính mình liền ngậm miệng lại. Ở trước mặt hội trưởng Linh Dược sư công hội, biểu hiện của Trát Khắc giống như tiểu hài tử ngoan ngoãn.

– Thằng nhóc Mai Tây thì tính là gì, thực là mắt chó không biết nhìn người, cư nhiên dám đánh Kiệt Sâm đại sư bị thương, Khắc Lai Nhân, từ ngày mai bắt đầu chắt đứt tất cả cung ứng Linh Dược tề cho Linh sư công hội!

Tát Cáp hừ lạnh nói.

– Vâng, hội trưởng đại nhân.

Nhận mệnh của Tát Cáp, Khắc Lai Nhân liền chạy đi, hiện giờ hội trưởng Tát Cáp mệnh lệnh cho mình, Khắc Lai Nhân không khỏi dâng lên một tia hưng phấn trong lòng, hội trưởng đại nhân cư nhiên giao một chuyện trọng yếu như vậy cho chính mình đi làm, còn chính mình chỉ là một người bán hàng nhỏ bé của Linh Dược sư công hội a, việc như vậy chỉ có tổng quản sự của Linh Dược sư công hội mới đủ tư cách đi làm.

– Kiệt Sâm đại sư, ngươi xem xử lý như vậy đã ổn thỏa chưa?

Tát Cáp tươi cười nhìn về phía Kiệt Sâm.

Nhìn thấn sắc nịnh nọt trên mặt Tát Cáp, mọi người ở đây đều như hóa đá.

Sáng sớm!

Phòng làm việc của hội trưởng Linh Sư công hội, một lão giả Linh sư mặc trường bào hoa lệ đang tỏ vẻ giận dữ ngồi, ở trước mặt hắn là một nam tử trung niên, cúi đầu không nói được một lời.

Lão giả này chính là hội trưởng của Linh Sư công hội, thân là Thiên Linh sư tứ giai trung cấp – Ngả Tát Khắc, mà người trung niên đứng trước mặt hắn là quản sự Mai Tây ngày trước đả thương Trát Khắc và Kiệt Sâm.

– Đúng là đồ óc lợn, chuyện của người khác cần ngươi quản sao? Còn đả thương người ta nữa, xong rồi, Linh Dược sư công hội cắt đứt tất cả Linh Dược tề cho Linh Sư công hội chúng ta, ngươi bảo ta chạy đi đâu tìm nhiều Linh Dược tề cấp cho các linh sư trong công hội sử dụng bây giờ? Thật là tức chết ta mà.

Ngả Tát Khắc ở bên cạnh vô cùng tức giận mắng té tát, mà Mai Tây ở trước mặt hắn không dám động đậy, không dám phản bác một chút nào.

Lúc này trong lòng Mai Tây căn bản không phẫn hận bởi bị Ngả Tát Khắc trách cứ, có chăng chỉ là nỗi sợ hãi dâng lên không ngừng, chuyện tình Tư Đế Nhĩ ngày trước hắn cũng nghe qua, một thự trưởng Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, Tử Tước của Vương quốc, thuộc gia tộc Bột Lan Đặc, Thiên Linh sư tứ giai đê cấp bị viện trưởng Học viện Tây Tư Bỉ Tư Pháp Mỗ nổi giận đánh tàn phế, toàn bộ công lực không còn.

Thân là quản sự của Linh Sư công hội Thành Tháp Lâm, Linh sư tam giai trung cấp, Mai Tây tốt xấu cũng coi như là một nhân vật có thân phận, thế nhưng khi nghe tới chuyện này, đối mặt với hai cự đầu Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp, hắn ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.

Mai Tây lo lắng bọn Bỉ Tư Pháp Mỗ sẽ tìm chính mình gây phiền toái cho nên trong khoảng thời gian này vẫn hoảng sợ, hiện giờ phiền phức đã tới, chỉ là phiền phức không tìm chính mình là là Linh Sư công hội, điều này khiến cho Ngả Tát Khắc tức giận thiếu chút nữa nổi điên.

– Được rồi, chuyện tình đã đến nước này, nói thêm gì cũng không có tác dụng, hiện giờ chỉ có nghĩ biện pháp để giải quyết.

Thấy Mai Tây cúi đầu không nói một lời, thần sắc mang theo một tia hối hận, Ngả Tát Khắc thở dài, Mai Tây này là người quản lý chuyện tình nội bộ của Linh Sư công hội, tự nhiên có năng lực nhất định. Chỉ là chuyện tình ngày hôm trước quả thật xử lý không thích hợp, có lẽ hiện giờ trong lòng hắn cũng vô cùng sợ hãi và hối hận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.