Hậu Tinh Thần Biến

Q.17 - Chương 23 - Kịch Chiến

trước
tiếp

Trông thấy nguyên thủy Thần Thiên bảng nhanh hướng lên phía trên, ánh mắt của toàn bộ Thần Thiên đều tập trung vào quyển ở trục phía trên với tốc độ cực hạn.

Nhưng mà ở nơi này không có bất cứ một gã Thần Thiên vận dụng lực lượng vũ trụ căn nguyên. Bởi vì pháp tắc đối với Thần Thiên mà nói thì không có tác dụng quá lớn.

– Ha ha!

Lại thêm một gã Thần Thiên mặc trường bào màu đen đi trước một bước bắt được nguyên thủy Thần Thiên bảng, quyển trục với ánh sáng màu xanh rơi vào trong tay hắn, hào quang lập tức thu lại, từ bên trong thẩm thấu ra từng tia sáng màu vàng nhạt, cực kỳ huyền bí.

Phá tiếng gió, ánh mắt của những Thần Thiên còn lại ngay lập tức tập trung ở trên người hắn.

– Hừ!

Tên Thần Thiên áo đen kia hừ lạnh một tiếng thật mạnh, năm ngón tay vẽ ra trong hư không bỗng hiện ra điểm sáng màu xanh cỡ hạt gạo, dày như mưa rơi, bỗng nổ bắn ra, lấy tốc độ kinh người quét sạch toàn bộ hư không.

– Không xong, là linh hồn công kích!

Trong khi gã Thần Thiên kia lên tiếng kinh hô, nhưng mà thời gian chậm dừng lại, điểm sáng màu xanh kia rót vào trong cơ thể phần lớn thần thiên. Nếu như có thể đem sinh mệnh nguyên lực cùng Hỗn Độn lực dung hợp với nhau thì tự nhiên có thể ngăn cản điểm sáng màu xanh này đối với việc xâm nhập linh hồn. Nhưng mà những trung bộ Thần Thiên này không có năng lực chống đỡ lại, theo đó mà ngã xuống, chỉ có một số ít là còn sống.

– Hắc hắc, nói như thế nào ta cũng là thượng bộ Thần Thiên tu luyện linh hồn nên nguyên thủy Thần Thiên bảng kia nhất định thuộc về ta!

Tên Thần Thiên áo đen kia có vẻ cực kỳ ngạo mạn, nhưng lời còn chưa dứt thì một đạo phong nhận ẩn chứa vô tận Hỗn Độn lực màu xanh đen từ trên trời giáng xuống, dựa theo quỹ tích hình xoắn ốc, lấy tốc độ kinh người quét qua thân thể của Thần Thiên áo đen kia.

Phốc!

Tiếng nát thịt sầu muộn khi phong nhận quét qua, không ngờ Thần Thiên áo đen kia ngay lập tức bị cắt thành hai nửa. Bên trong phong nhận kia dường như còn ẩn chứa linh hồn công kích có trình độ nhất định.

Một vệt tàn ảnh lướt qua, Phong Thần Nguyệt mặc trường bào rách nát màu xám, tay cầm quyển trục, ánh mắt lạnh như băng nhìn lướt qua mọi người, trầm giọng nói :

– Ai có dũng khí cướp!

Sau khi cướp lấy nguyên thủy Thần Thiên bảng, Phong Thần nguyệt cùng các Thần Thiên còn lại bất đồng, cũng không có né tránh mà hắn chọn cách nghênh chiến. Chiến ý trong ánh mắt khiến tất cả mọi người cảm giác được tim họ có chút đập nhanh.

Có lẽ với hắn nguyên thủy Thần Thiên bảng cũng không là gì. Khát vọng của Phong Thần nguyệt chính là chiến đấu giữa các Thần Thiên.

Cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh khiến đại đa số cường giả có cảnh giới Thần Thiên đều chùn bước. Đột nhiên một luồng ánh sáng màu vàng phá không vọt lên cao , hiện ra ở trước mặt Phong Thần nguyệt.

Người đó với thân thể trần trụi, toàn bộ bên ngoài da thịt dường như bao phủ một tầng áo giáp sáng màu vàng, nhìn qua cứng rắn đến cực điểm. Trên khuôn mặt anh dũng lộ ra vẻ dữ tợn :

– Để ta tới lĩnh hội thực lực của ngươi!

Một quyền đánh ra, lực bạo phát vô cùng dũng mãnh khiến toàn bộ không gian đều theo đó sụp xuống.

Trên sân, Tập Thiên Tông nhíu mày, cười lạnh nói:

-Hỗn Độn lực?

-Tuy rằng hắn là thượng bộ Thần Thiên nhưng hắn vẫn chưa đạt tới cảnh giới đỉnh nên đối với việc thu phóng lực lượng biến chất cũng kém rất nhiều, thật sự là thất bại.

Thần Thiên đời thứ hai là tu luyện Hỗn Độn lực để đạt tới cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh. Hắn tuyệt đối có tư cách đánh giá Thần Thiên có bộ dáng cường hãn kia.

Mộng Như Yên lạnh nhạt nói:

– Thiên Khải đại ca, chỉ vì hắn mà huynh thiết lập Thần Thiên chiến trường, đáng giá sao?

Thiên Khải khẽ cười nói :

– Đương nhiên là đáng giá, ngươi phải biết rằng để trở thành Thần Thiên tối cao bất kể xác suất ở trên thiên phú hay là kỳ ngộ đều cực kỳ khó đoán, có lẽ hàng tỉ diễn kỷ cũng không xuất hiện một người. Quyền tối cao nắm trong tay so với nó cũng là bé nhỏ không đáng kể.

Ánh mắt Tập Thiên Tông chợt thu lại, nói:

– Vậy Tiêu Bất Phàm thì sao?

-Tiêu Bất Phàm đồng dạng cũng có được kỳ ngộ mà người khác không sánh bằng. Nhưng mà về mặt thiên phú lại còn kém một phần, nhưng một phần này chỉ lại trở thành tấm chắn lớn nhất mà hắn không thể đột phá. Nhưng bất đồng với hắn là con đường đi của Chưởng khống giả đến từ tinh trần thế giới, hắn đã trải qua kỳ ngộ rất nhiều, về mặt tư chất thiên phú cũng không có người nào có thể sánh bằng. Tuy rằng chúng ta nói đây là một canh bạc nhưng ta nguyện ý đem tất cả đặt ở trên người hắn, bao gồm tánh mạng của những Thần Thiên.

Giọng điệu Thiên Khải tuy có vẻ rất bình thản nhưng khiến hai đại cường giả bên cạnh ông cũng không khỏi hiện lên khuôn mặt trắng bệch.

Ánh mắt lạnh như băng của Phong Thần Nguyệt nhìn chằm chằm vào Thần Thiên cường hãn đang điên cuồng đánh ra một quyền. Tay áo đang lay động kia chợt cuộn lại, Hỗn Độn lực vô hình màu đen xám lập tức biến ảo thành một làn sóng khí màu xanh hình thành một thành lũy chắc chắn ở trước người.

Lực lượng bạo phát của Hỗn Độn chất biến trong nháy mắt bắn phá đến sóng khí màu xanh, lập tức hướng về bốn phía tản rộng ra. Phong Thần Nguyệt bị chấn động toàn thân, không tự chủ được thối lui trăm trượng, hiển nhiên có chút không thể chịu đựng cổ lực lượng biến chất này.

– Hô!

Tốc độ Thần Thiên cường hãn nháy mắt nhanh chóng lên tới cực hạn, trên nắm tay to lớn kia bắt đầu tràn ra ánh sáng màu vàng chói lóa liền đánh về phía Phong Thần Nguyệt. Bốn gã Thần Thiên ở phía sau hắn đang nhanh chóng phi hành, tiếng gió gào thét, lấy khí thế không thể ngăn cản điên cuồng hướng đi.

Phong Thần Nguyệt như trước vẫn không né tránh, khóe miệng hắn lại lộ ra vẻ cười kích động một chút. Tay vừa lật, phía sau chợt dâng lên mấy luồng điện long pha lẫn ánh sáng lôi điện chói mắt, nghênh tiếp phía trên.

– Hừ!

Thần Thiên cường hãn kia hiển nhiên nhìn qua có chút khinh thường, ánh sáng màu vàng từ trên nắm tay nổ bắn ra lập tức đánh nát một luồng điện long, liên tiếp vài quyền sau đó mấy luồng điện long ầm ầm tan nát.

Đối mặt với năm tên Thần Thiên đang điên cuồng xông tới, trên khuôn mặt của Phong Thần Nguyệt vẫn như trước mang theo một chút ý cười. Dường như không chút nào lo lắng mà như đang hưởng thụ trận chiến đấu kịch liệt này.

Thần Thiên cường hãn kia cười lạnh nói:

– Không nghĩ tới sau khi ngươi cướp lấy Thần Thiên bảng ngươi còn không chạy, chỉ bằng một mình ngươi đã nghĩ chiến thắng toàn bộ Thần Thiên, ngươi cảm thấy mình có thể sao?

Phong Thần Nguyệt trầm giọng nói:

– Ta chưa bao giờ nghĩ qua như vậy, quyền tối cao nắm trong tay này ta cũng không có tí nào quan tâm, điều ta muốn chỉ là giết các ngươi mà thôi.

– Vọng tưởng!

Thần Thiên cường hãn nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng của Hỗn Độn chất biến vô tận hoàn toàn bạo phát. Toàn bộ hư không đều bị che kín bởi một tầng màu vàng nhạt. Phong Thần Nguyệt cau mày, đột nhiên cả người nghênh tiếp lên trên. Ở bên trong sương mù màu vàng kia đột nhiên tràn ra đủ màu tia sáng nháy mắt lướt qua.

Trên sân, Tập Thiên Tông chau mày, hừ lạnh nói:

– Người thất bại đã định rồi!

Khóe miệng Mộng Như Yên cũng hiện lên mỉm cười :

– Dung hợp Hỗn Độn lực với huyền ảo của nguyên tố pháp tắc thì uy lực quả nhiên không giống.

Ngay sau đó, bên trong kim quang dần dần tiêu tán. Bóng dáng Thần Thiên cường hãn dần dần hiện ra nhưng mà trên thân thể cao lớn kia giờ phút này không ngờ có đầy vết thương, có vết bị phong nhận cắt, có vết bị liệt hỏa làm bỏng, coi như trong nháy mắt chấp nhận bị các loại nguyên tố pháp tắc mãnh liệt bắn phá.

Cách đó không xa, trường bào của Phong Thần Nguyệt đã rách nát cực kỳ. Dường như toàn bộ vai phải đều bị một luồng lực lớn xuyên qua, hiện ra một lỗ máu nhìn thấy ghê người. Lập tức một luồng ánh sáng màu trắng sữa quét qua, trong nháy mắt lỗ máu đó biến mất không thấy.

Có thể trong giây lát chữa trị thân thể của cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh thì cũng chỉ có sinh mệnh nguyên lực đã dung hợp với Hỗn Độn lực.

Trên sân, ánh mắt Tiêu Bất Phàm chợt thu lại :

– Không nghĩ tới, thời gian chỉ có ba ngàn năm, hắn đã đem địa nguyên tố pháp tắc tu luyện tới mức này rồi .

Toàn thân Thần Thiên cường hãn này đột nhiên run lên, tựa như sao băng rơi xuống, mạnh mẽ rơi ở trên sân.

Thiên Khải thản nhiên nhìn hắn, tay phất một cái, từng luồng sáng trắng dịu dàng chuyển tới. Vết thương trên toàn thân của Thần Thiên cường hãn trong giây lát liền được chữa khỏi.

– Ngươi đã mất đi tư cách, rời đi nơi này đi.

Âm thanh của Thiên Khải có vẻ hết sức lạnh lùng.

Thần Thiên cường hãn quá sợ hãi, cũng rời khỏi Vô Danh Sơn mà không quay đầu lại, hắn tự nhiên biết mình mới vừa lướt qua con đường sinh tử.

Lại một gã Thần Thiên ngã xuống. Giờ phút này còn lại không đến hai mươi tên Thần Thiên, ánh mắt lạnh lùng của họ đều nhìn chằm chằm vào Phong Thần Nguyệt nhưng mà ai cũng không thiếu suy nghĩ dám hành động.

Vào lúc này gần như mọi người đều ngừng hô hấp lại, nhưng mà trong nháy mắt nguyên thủy Thần Thiên bảng trong tay của Phong Thần Nguyệt bỗng bay lên , nhẹ nhàng rơi vào trong tay một người.

Người đó mặc trường bào màu đen, một đầu tóc dài phóng khoáng, râu mọc hỗn loạn trên mặt, đúng là Tần Vũ.

Bên miệng Tần Vũ lướt qua nụ cười, ánh mắt thản nhiên nhìn Phong Thần Nguyệt, nói:

– Nguyên thủy Thần Thiên bảng này nên trở về với chủ của nó.

Con ngươi Phong Thần Nguyệt trợn lên :

– Là ngươi…… Nhưng khí tức của ngươi một chút ta cũng không cảm giác được, chẳng lẽ.

Rất hiển nhiên, Tần Vũ đã đột phá tới cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh.

– Không có khả năng, lần trước ta nhìn thấy ngươi thì ngươi chẳng qua là trung bộ Thần Thiên, chỉ có ba ngàn năm, như thế nào tinh tiến tới mức như vậy. Chẳng lẽ hắn vẫn luôn tại che dấu thực lực?

Phong Thần nguyệt trong lòng đoán.

Tần Vũ đúng là đang nhìn hắn cười nhạt, toàn bộ Thần Thiên như trước vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu đối phương có cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh, như vậy hậu quả sẽ giống với kết cục của gã Thần Thiên cường hãn kia.

Phong Thần nguyệt cả giận nói:

– Chỉ bằng ngươi?

Lời còn chưa dứt, người đã bắn tới, dưới tốc độ của phong nguyên tố pháp tắc, nháy mắt đã đi tới trước mặt Tần Vũ. Nhưng mà giờ phút này, dưới chân đột nhiên sinh ra một luồng lực lượng hấp dẫn mãnh liệt, Tần Vũ cùng Phong Thần nguyệt cũng có chút đứng không vững.

Đột nhiên hiện tại có một bóng người di động trong hư không.

Tiêu Bất Phàm!

– Chiến đấu kịch liệt như vậy làm sao thiếu ta được?

Tiêu Bất Phàm lạnh lùng cười, đột nhiên hét lớn:

– Ai có thể giành được nguyên thủy Thần Thiên bảng thì sẽ nhận được sự cố hóa địa nguyên tố pháp tắc của sơ nhâm Thần Thiên đại nhân.

Toàn bộ Thần Thiên vừa nghe xong, sắc mặt không khỏi trở nên kinh ngạc vạn phần, trong mắt toát ra vẻ tham lam.

Cố hóa địa nguyên tố pháp tắc, tương đương với việc trực tiếp đạt được năng lực dung hợp Hỗn Độn lực cùng địa nguyên tố pháp tắc. Đại đa số Thần Thiên ở nơi này đều là thượng bộ Thần Thiên, có thể nhận được cố hóa địa nguyên tố pháp tắc vậy có nghĩa là trực tiếp tăng lên tới cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh.

Hấp dẫn như vậy thật là quá lớn a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.