Hậu Tinh Thần Biến

Q.5 - Chương 6 - Nguyên Anh Biến Mất

trước
tiếp

Hồng Quân nói ra điều này để Hồng Cương và Mộ Dung Văn có định hướng trong lòng, còn Âu Dương Phạm thì mừng ra mặt, Cổ Bàn cùng Ngộ Không thì không có biểu hiện gì.

“ Hồng tiên sinh, ngài xem… ngài có chữ Hồng, ta cũng có chữ Hồng…nói không chừng chúng ta lại là người một nhà, chỉ cần ngài giúp cho hữu lộ quân chúng ta chế trụ Tử nhãn cương thi..ngài có thể làm đại tướng quân, không có ai có thể ra lệnh cho ngài cả”. Hồng Cương vì muốn thuyết phục Hồng Quân nên đưa ra rất nhiều lý do, lão đề cập đến chữ “Hồng” đồng âm với họ của Hồng Quân…ài, chiêu này quả nhiên là cao thủ, dùng khổ tâm kế kể ra cũng không đến nỗi thiệt thòi.

“ Cổ Bàn, dù gì chúng ta cũng là họ hàng thân thích, không lẽ đệ muốn khoanh tay đứng nhìn sao?” Mộ Dung Văn chuyển mình, nhìn Cổ Bàn nói…lão lại áp dụng chiêu họ hàng thân thích để lôi kéo Cổ Bàn. Quả thật cũng là một thân mưu mô.

Mấy thuộc hạ của Hồng Cương đều là những tướng lĩnh cao cấp cũng nhanh nhảu xen vào khuyên nhủ Hồng Quân nghĩ lại, tả lộ quân Mộ Dung gia cũng đang cố gắng thuyết phục Cổ Bàn…mọi chuyện trở nên hỗn loạn, nếu có thể so sánh thì chúng ta thấy giống những người phe vé bán vé trận Việt Nam – Thái Lan…Tu La đế quân cũng chẳng nói gì, lặng lẽ nhìn bọn họ “ mồi chài”.

Người lo lắng nhất chính là Âu Dương Phạm, Hồng Quân nói còn không khiến lão tức giận nhưng hành động của Hồng Cương và Mộ Dung Văn thì khiến cho lão rất bất mãn, hai người Hồng Quân đều là những “ chí bảo” trong quân đội của lão, giờ này có nhiều người ngang nhiên chèo kéo, lão không tức giận thế nào được? Vội vàng cho mấy tướng lĩnh dưới quyền tách bọn Hồng Quân ra khuyên nhủ lão cũng không biết phải làm thế nào là hơn nữa. CÓn về phần Mộ Dung Văn và Hồng Cương thì chỉ còn biết bất mãn, thể hiện ra mặt.

“ Tốt lắm, các ngươi không cần phải bàn cãi gì cả, Hồng Quân, Cổ Bàn, Ngộ Không ở lại trong quân đội của chúng ta, khi nào các đại quân Tả, Hữu có việc cần thiết cấp yếu thì ta sẽ mời họ trợ giúp. Cái quan trọng bây giờ là thời gian, chúng ta phải phá vỡ được phòng tuyến của Tử Nhãn cương thi, nếu phòng tuyến này bị phá, ta tin tưởng Cương thi nhất tộc sẽ bị tiêu diệt”

Phòng nghị sự giờ không còn ra hình dáng gì nữa, Âu Dương Phạm cùng các tướng lĩnh của lão một mực muốn lưu bọn Hồng Quân ở lại trong quân đội của họ, còn Hồng Cương và Mộ Dung Văn thì một mực lôi kéo Hồng Quân và Cổ Bàn, mãi đến khi Tu la đế quân tự mình nói sự việc mới vì thế mà dịu đi.

Đối với lời đề nghị của Tu La đế quân, mọi người không có ai có ý kiến gì cả. Âu Dương Phạm oán hận nhìn vào khuôn mặt đang đắc ý của Hồng Cương và Mộ Dung Văn, ngay cả Phó thống soái Tôn Ngộ Không cũng bị Tu La đế quân phân phó cho bọn họ.

Sauk hi nghị sự chấm dứt, thống soái của ba lộ quân ( Trung lộ, Hữu lộ. Tả lộ) mang theo thuộc hạ của mình trở về chiến trường. Nhưng họ cũng không quên lưu lại những nhân thủ chuyên môn ở lại, nếu có cơ hội ngay lập tức sẽ đưa ra lời mời đối với Hồng Quân ba người. Nếu người đó có thể mời được Hồng Quân hoặc Cổ Bàn thì coi như đã lập được công lớn.

Trong một cuộc nghị sự nhỏ, chỉ còn Tu La đế quân và bọn Hồng Quân bốn người.

“ Xem rat a vẫn còn xem thường các ngươi, các ngươi bốn người liên thủ bây giờ cũng không thua kém gì ta.. đặc biệt là trận pháp vây hãm Tử nhãn của Hồng Quân ngày hôm nay, ngay cả ta cũng nhìn không ra..”

Người của Tu la ma giới cũng có biết trận pháp, đặc biệt là Tu La đế quân cũng có xem một vài trận pháp điển tích, nhưng đó cũng chỉ là một vài trận pháp bình thường, chưa từng vây khốn được Tử nhãn cương thi. Tu La đế quân làm sao biết được Hồng Quân sử dụng chính là Nhị cấp trận pháp của Thần giới, ngay tại Thần giới cũng không phải dễ dàng mà phá được.

“ Bệ hạ, đây cũng chỉ là một tiểu trận pháp thôi chúng ta cuối cùng cũng chỉ muốn trợ giúp cho Tu la ma giới, xin bệ hạ minh giám” Hồng Quân mỉm cười nói. Hiện giờ, bọn họ có một vị trí rất cao và quan trọng trong lòng Tu La đế quân, hiện giờ Hồng Quân đã có đủ tư cách để đàm phán với Tu la đế quân.

“ Không sai, lần này có các ngươi tương trợ không chừng lại tiêu diệt được cương thi nhất tộc, sau này các ngươi sẽ được hoàn toàn tự do, không ai có quyền ra lệnh cho các ngươi kể cả ta”

Tu La đế quân lạnh nhạt nói, mệnh lệnh này cũng được nàng truyền ra ngoài, khắp ma giới ai cũng biết thân phận đặc biệt của bọn họ.

“ Đa tạ bệ hạ”

Đối với kết quả như vậy, chính bản thân mấy người bọn Hồng Quân cũng cảm thấy cao hứng. Cho dù sau này tu la ma giới biết được thân phận thực sự của bọn họ thì cũng không dám làm gì.

Thời gian Hồng Quân thị uy giết chết Cương thi vương cũng đã qua đi được một trăm năm. Trong thời gian trăm năm đó, bọn họ ra tay một lần, giết chết được ba Hồng Nhãn cương thi vương. Bây giờ đối với cương thi nhất tộc, bọn họ được liệt vào nhóm người nguy hiểm. Tuy bốn người hợp sức mới giết được ba hồng nhãn cương thi vương nhưng điều đó cũng khiến tên tuổi bọn họ nhanh chóng bay xa, đối với Cương thi nhất tộc thì bốn người bọn họ là “sát thủ máu lạnh” còn đối với tu la ma giới họ là “thần tượng”.

Thời gian trăm năm qua đi, người thu lợi nhiều nhất chính là Hồng Quân đạo của Hồng Quân. Dung dịch vô danh vật chất đã vượt qua điểm trên cùng của nguyên anh. Lực đạo của Nguyên Anh tá trợ cho vô danh vật chất, tuy nhiên linh lực của nguyên anh lại không giống với linh lực của vô danh vật chất, điều này tạo cho Hồng Quân một cảm giác rất thích thú và thoải mái.

Tại Hồng Quân đạo tràng ở tầng một, Hồng Quân đang ngồi khoan chân trong phòng. Ngồi lơ lửng trên không, vô số đạo tử khí bị đan điền của Hồng Quân hút vào chậm rãi chuyển biến thành vô danh vật chất trong đan điền của Hồng Quân.

Bế quan lần này, mọi sự việc Hồng Quân đều bàn giao cho Cổ bàn, lần này bế quan hắn một mạch tu luyện đến hơn ba trăm năm, một khoảng thời gian có thể gọi là từ trước tới giờ ít thấy đối với một gã lười luyện công, ưa chạy nhảy như hắn.

Giờ đây, dung dịch vô danh vật chất đã tràn ngập cả đan điền, Hồng Quân cũng biết sau khi vô danh vật chất biến hóa, cũng chính là lúc hắn bước vào Hồng Quân đạo tầng một hậu kỳ.

Đối với tình huống bước vào tầng một hậu kỳ, Hồng Quân cũng đặc biệt chờ mong, không biết vô danh vật chất trong đan điền sau khi biến hóa sẽ trở thành dạng gì. Nguyên Anh trên Phong Thần bảng lại một lần nữa di động vô danh vật chất trong đan điền đang chầm chậm xoay tròn. Vô danh vật chất xoay tròn cũng khiến nguyên anh xoay tròn không gian yếu ớt trong đan điền dường như bị xé rách, một trận đau đớn kịch liệt xuất hiện, chẳng mấy chốc Hồng Quân đã bị hôn mê.

Khi Hồng Quân tỉnh lại thì thời gian cũng đã trôi qua đi một trăm năm, Hồng Quân kiểm tra Nguyên Anh và Phong Thần bảng. Vô danh vật chất giờ này đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại trong đan điền một hạt châu màu xám, phiêu phù trong đan điền. Đây chính là trạng thái của Hồng Quân đạo tầng một hậu kỳ.

“ Nguyên Anh đâu?” Hồng Quân trợn tròn mắt, Nguyên Anh từ khi tu luyện tới giờ đã biến mất, thay vào đó là một hạt châu nho nhỏ màu xám. Khi điều động năng lượng thì đều từ cái hạt châu kia cung cấp. hạt tiểu châu này chính là cái thay thế cho nguyên anh.

“ Linh hồn cảnh giới là cửu cấp tiên đế, lực công kích là bát câp tiên đế cảnh giới” Hồng Quân hài lòng gật đầu coi như là đền bù vì sự biến mất của Nguyên Anh. Đối với Hồng Quân, đây là lần đầu tiên linh hồn cảnh giới vượt qua tu vi cảnh giới. Đặc biệt là khi linh hồn cảnh giới cao hơn thì đối với việc độ thần kiếp cũng có chút chắc chắn hơn, điều này thì Hồng Quân phi thường hiểu.

Thời gian kể từ khi giết chết tử nhãn cương thi cũng đã qua đi được năm trăm năm, cuộc chiến giữaTu La ma giới và cương thi nhất tộc đang bước đến giai đoạn quyết liệt. Bởi vì sự uy hiếp lớn lao của bốn người bọn Hồng Quân, tử nhãn cương thi tại chiến trường đã hạn chế hơn. Quân lính của Tu La ma giới đã chiếm được hàng ức phạm vi, không những thế còn chiếm được mười tinh cầu của Cương thi nhất tộc

Trong năm trăm qua, Cổ Bàn và Ngộ Không cũng không có biến hóa gì lớn nhưng Phượng Hi lại có sự đột phá, đã tiến vào lục cấp Yêu Đế cảnh giới. Siêu cấp thần thú Hỏa phượng hoàng nếu tiến vào trạng thái biến thân chiến đấu, ngay cả bát cấp ma đế cũng chưa chắc là đối thủ của nàng.

Thời gian lặng lẽ trôi qua rất nhanh, binh lính của Tu La ma giới đã đánh tới Thất đại hoàng tinh của Cương thi nhất tộc trong đó có Thiên Sinh tinh. Vô luận Ngân nhãn cương thi hoàng Huống Nhật Minh không cam lòng cỡ nào cũng phải chấp nhận sự thật. Lịch sử từ xưa ghi lại, chưa bao giờ Thất đại hoàng tinh của Cương thi nhất tộc bị Tu la ma giới công phá.

Hết chương 6 quyển 5. Mời các bạn đón đọc chương 7: Hạ Nhị


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.