Hậu Tinh Thần Biến

Q.6 - Chương 26 - Phi Thăng

trước
tiếp

Hắc Nham cùng Bạch Kình tâm thần đã lạnh cứng, không nghĩ tới cung phụng cho Bạch Vạn Kiếm đã nhiều năm như vậy, lần đầu ra tay lại gặp đối thủ quá sức cường đại, lẽ ra lúc trước không nên quản tới chuyện này, song bây giờ hối hận đã quá muộn. Huống Thiên Minh tốc độ lại phát huy tác dụng, thần khí quyền sao mang theo kình khí cường đại cơ hồ đồng thời oanh kích lên hai người, lần này Ám Tinh giới năm người, Tôn Ngộ Không đã giải quyết một người cực mạnh, mười tám tinh đế cấp cao thủ, Huống Thiên Minh một mình chống bốn người còn lại, toàn bộ đều giết chết.

Hồng Quân nâng Tôn Ngộ Không đang há mồm thở dốc dậy, đồng thời hướng tới Huống Thiên Minh đã biến thành nguyên thân giơ lên một ngón cái tán dương, xem ra, chính mình đã có chút đánh giá cao đám cao thủ Ám Tinh giới, lúc trước tại tiên ma yêu giới, Văn Phong một mình đối kháng yêu giới tam đại cao thủ, gây cho Hồng Quân rung động quá mạnh mẽ.

Tôn Ngộ Không ngay cả khí lực đứng lên cũng không có, đột nhiên mở miệng cười, nói với Huống Thiên Minh, “Lão Huống, lần này là ta giết trước, ta thắng!”

Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh đều bị Tôn Ngộ Không nói xong làm cho sửng sốt, đã thành bộ dáng như vậy mà còn muốn tranh cường, thật sự là hết thuốc chữa.

“Được rồi ngươi thắng ~” Huống Thiên Minh cười khổ một tiếng, trách không được Hồng nhãn cùng Tử nhãn cương thi dưới tay mình đều bị hắn giết, nghĩ tới Tôn Ngộ Không liền muốn mắng to, Tôn Ngộ Không quả thật quá khó chết.

Bạch Vạn Kiếm càng đánh càng kinh ngạc, năm người cung phụng nọ đã bao nhiêu năm rồi, vậy mà đối phương chỉ xuất động hai người, bọn họ hoàn toàn bị tiêu diệt, năm Ám Tinh giới cao thủ tử vong, sĩ khí quân lính vừa mới có được lập tức bị đả kích, tiên ma yêu giới cùng người của Lý Thanh Minh liên thủ, chiếm lại thế thượng phong, hơn nữa, lần này tuyệt đối là thượng phong.

“Ngươi chính là Bạch Vạn Kiếm!”

Bạch Vạn Kiếm còn chưa thấy người nói, đã nghe một thanh âm lạnh như băng nhưng rất rõ ràng. “Ai?” Bạch Vạn Kiếm vội vàng xoay người, bất luận là hắn xoay tới đâu cũng không phát hiện được người đang cùng hắn nói chuyện, điều này làm cho hắn không khỏi cảm thấy hoảng sợ, thấy được địch nhân kinh khủng thế nào cũng không sợ, sợ nhất chính là không thấy được địch nhân.

“Ta cho ngươi chánh thức biến mất!” Thanh âm lạnh lùng lại truyền đến, Bạch Vạn Kiếm trên trán mồ hôi lạnh màu xám chảy ròng ròng, hắn tại chổ đảo quanh, vẫn là không phát hiện được người đang nói.

“Đây là thần khí Quân Tâm, tánh mạng của ngươi sẽ kỉ niệm ngày Quân Tâm chánh thức được đặt tên a!” Một tiếng thở dài lại truyền vào trong óc Bạch Vạn Kiếm, lần này hắn rốt cuộc cũng phát hiện được người đang cùng hắn nói chuyện.

Hơn một ngàn thước ở ngoài, một thân hắc y xinh đẹp nữ tử, trên tay nhẹ nhàng vỗ về một thanh tiểu kim kiếm, hàn khí trên thân thanh kiếm làm cho Bạch Vạn Kiếm một loại cảm giác phi thường không thoải mái.

Nữ tử xinh đẹp nhìn hắn cười cười, trên tay thanh tiểu kiếm đã biết mất, trong khi Bạch Vạn Kiếm thấy lại nó thì tiểu kiếm đã cắm trên người hắn, tiểu kiếm màu vàng, làm thân thể Bạch Vạn Kiếm cũng hóa thành màu vàng.

“Không!” Bạch Vạn Kiếm kêu thảm một tiếng, năng lượng của thân thể nhanh chóng mất đi, nặng nề té trên mặt đất, sau khi linh hồn bay ra bị bầu trời vật chất màu xám hấp thụ, thân thể Bạch Vạn Kiếm mới chậm rãi dung nhập vào trong lòng đất.

“Tu La ma hoàng đạo, quả nhiên lợi hại!” Hồng Quân gật đầu than vãn, vừa rồi La Băng ra tay, Hồng Quân thấy rõ ràng nhất, tiểu kim kiếm từ trong tay La Băng nháy mắt bay ra ngoài, trên thân kiếm còn được gia phụ thêm ma lực, để cho tiểu kiếm đạt tới tốc độ cực hạn, ngay cả quang mang cũng không có, xuyên thấu thân thể Bạch Vạn Kiếm, rồi sau đó mới quay trở về cắm trên người hắn.

“Cái thanh tiểu kiếm này thật tốt, về sau nó gọi là Quân Tâm, nó là của ta!” La Băng trở về, lau vết máu xám trên thanh kiếm, còn không quên hướng tới Hồng Quân mà nói, “đã cho người ta rồi, còn muốn nói gì nữa?”

Hồng Quân ngạc nhiên, vừa nhận xong La Băng một trận liếc mắt, lại nhận của Huống Thiên Minh một trận cười to, chỉ có Tôn Ngộ Không là không hiểu gì hết, gãi gãi đầu, không rõ chuyện gì đang xảy ra.

Nửa tháng sau, Liễu Nhất Minh bọn họ đã thanh toán tất cả các thế lực còn sót lại bên trong Bạch Hổ Thành, Triệu Vân Hưng chính thức trở thành Bạch Hổ Thành thành chủ, những đại thành mà Hồng Quân khống chế được ngày càng nhiều.

Thời gian trôi qua, trăm năm thoáng chốc đã qua đi, Hồng Quân đã khống chế năm đại thành trì, thành trì nhỏ cũng có hơn mười cái, phái đi ra ngoài đã hơn hai mươi vạn người, tìm kiếm trên trăm tọa thành trì, cũng đều không có tìm được tin tức của Cổ Bàn.

Trăm năm tu luyện, Tôn Ngộ Không không thể khống chế được cảnh giới chính mình, tại không gian này không có thiên kiếp, Tôn Ngộ Không chính xác cảm nhận được ba năm lẻ bảy tháng sau mình sẽ phi thăng.

Đối với chuyện phi thăng của Tôn Ngộ Không, Hồng Quân rất là bất đắc dĩ, hắn không giống với mình, Hồng Quân chỉ cần không phát động lực lượng là vẫn có thể lưu lại, Tôn Ngộ Không cho dù áp chế công lực cũng không thể đỡ được phi thăng.

Mặc kệ Tôn Ngộ Không có nguyện ý hay không, ngày phi thăng vẫn càng tới gần, “Ngộ Không, lên một tầng trên toàn bộ đều là thần nhân, tới đó ngươi trước tiên phải tìm một địa phương ẩn tu, tăng thêm thực lực, chờ chúng ta lên tới hội hợp!” Hồng Quân dặn dò Tôn Ngộ Không một số chuyện, rốt cuộc cũng khuyên được Tôn Ngộ Không đáp ứng, sau khi phi thăng không nên đi gây chuyện, tìm một chổ ẩn tu, chuyên tâm chờ đợi Hồng Quân bọn họ phi thăng lên.

“Chỉ là một chuyện phi thăng nhỏ nhặt thôi, đừng tưởng ta chưa phi thăng lần nào, ta…” Tôn Ngộ Không muốn cãi bướng một hai câu, đột nhiên nhớ tới năm đó hắn đến tiên ma yêu giới là do Hầu Phí trực tiếp dẫn đi, căn bản là không có trải qua phi thăng, nên nói đúng ra, lần này là lần phi thăng đầu tiên của hắn.

“Tốt lắm, thời gian đã tới, lên đó nhất định phải chú ý, nhất định phải chờ chúng ta phi thăng!” Tôn Ngộ Không phi thăng, Hồng Quân lại cho hắn một kiện thượng phẩm thần khí chiến y, đối với người khác Hồng Quân đều yên tâm, lo lắng chính là tên hầu tử toàn đi gây chuyện này, nếu không có nhiều người còn đang ở đây, Hồng Quân thật muốn phi thăng cùng hắn.

“Nói nhiều quá, ta đi đây!” Tôn Ngộ Không nói một câu làm cho Hồng Quân đang còn muốn nói nữa lập tức mắc nghẹn, tức khí, Hồng Quân chỉ muốn trực tiếp đập cho hắn hai bổng.

Ánh sáng tiếp dẫn rốt cuộc cũng tới, Tôn Ngộ Không là người mà mọi người lo lắng nhất, lại là người đầu tiên phi thăng lên trên một tầng, Vô danh không gian thượng chín tầng tầng thứ bảy, không gian của thần nhân.

Thiếu đi Tôn Ngộ Không, cũng thiếu đi không ít chuyện vui, Huống Thiên Minh cũng đột phá cảnh giới mới, trải qua ba trăm năm khổ tu, cuối cùng toàn thân xung quanh biến thành màu vàng, trở thành một gã Kim nhãn cương thần.

Cùng Tôn Ngộ Không giống nhau, nơi này không có thiên kiếp, Huống Thiên Minh cũng đã phi thăng lên một tầng, làm cho cả cương thi nhất tộc lần đầu tiên có người phi thăng, Huống Thiên Minh biểu hiện đặc biệt hưng phấn, vui vẻ nhận nhiệm vụ mà Hồng Quân giao cho hắn, lên tầng trên lập tức tìm kiếm Tôn Ngộ Không, ngăn cản cái tên chiến đấu cuồng, chuyên đi gây chuyện này.

Hai trăm năm, Hồng Quân trực tiếp khống chế tới hai mươi sáu tọa thành trì, trong đó Bạch Hổ Thành có mười hai tọa, hơn mười hai tọa thành trì phát động mấy trăm vạn thuộc hạ đi tìm một người, nhưng vẫn như trước không có một chút tin tức, nếu không phải Huống Thiên Minh đã nói rõ, rằng Cổ Bàn cũng đã tới không gian này, thì Hồng Quân đã hoài nghi có đúng hay không Cổ Bàn còn ở Tu La giới, hoặc là đã phi thăng lên tầng trên rồi.

Năm trăm năm sau, Hồng Quân buông tha cho việc tìm kiếm Cổ Bàn, thành trì khống chế cũng không ngừng gia tăng tới một trăm linh tám tọa thành trì, toàn bộ giao cho Triệu Vân Hưng quản lý, Hồng Quân chuẩn bị phi thăng, bởi vì La Băng cũng đã muốn phi thăng.

Lưu lại cho Triệu Vân Hưng cũng đủ tiên khí cùng với một bộ thần khí, với Âu Dương Phạm cũng để lại cho hắn một chút giống như là Triệu Vân Hưng, để cho hắn cùng với Triệu Vân Hưng tu luyện, cùng chiếu cố lẫn nhau. Ngày La Băng phi thăng thì Hồng Quân cũng phát động lực lượng, hai đạo ánh sáng tiếp dẫn, hút hai người chậm rãi rời đi tầng không gian này.

——

Vô danh không gian phi thăng không giống với ở tiên ma yêu giới, bất luận bao nhiêu người đồng thời phi thăng cũng chỉ có một đạo quang mang tiếp dẫn, địa phương sau khi phi thăng cũng là một chổ giống nhau. Ở Vô danh không gian này, cơ hội có thể phi thăng lên cùng một chổ phi thường xa vời, thuần túy là dựa vào vận khí.

Chỉ tiếc Hồng Quân cùng La Băng đều không biết điểm ấy, còn tưởng rằng hai người đồng thời phi thăng nhất định sẽ gặp nhau cùng một nơi, bây giờ hai người đều đứng ở phi thăng trì nơi mình vừa phi thăng lên, mê mang nhìn tình cảnh bên ngoài, mới phát hiện hai người đã mất đi liên lạc.

Thượng chín tầng không gian, tầng thứ bảy, một tầng chỉ có thần nhân tồn tại, nơi này cùng với những tầng phía dưới không giống nhau, ba tầng trên này đã có một ít tài liệu, có thể luyện chế thần khí, bất quá đó cũng chỉ là cực hạn, tài liệu để luyện chế thiên thần khí đích xác là không đủ, chỉ có tầng thứ chín là từng có vị thần vương luyện xuất ra thiên thần khí, tài liệu nơi này so với tài liệu ở thần giới còn có vẻ hỗn tạp hơn nhiều.

Trong không gian tầng thứ bảy, Hồng Quân một mình phi hành, nơi này người so với tầng thứ sáu còn muốn ít hơn, hai tháng trời Hồng Quân chỉ thấy mấy cái thôn trang, ngay cả một tòa thành trì cũng chưa nhìn thấy, hắn bây giờ vẫn tưởng rằng, cùng với La Băng, Tôn Ngộ Không, Huống Thiên Minh liên lạc, sau đó cùng nhau tu luyện thẳng đến tìm được Cổ Bàn, rời tìm phương pháp rời khỏi nơi này.

Ba tháng sau, Hồng Quân bay tới một nơi có người sinh sống, không tìm được thành trì, cứ dáo dác tìm kiếm không phải là biện pháp tốt, Hồng Quân chuẩn bị hỏi người ở đây xem thành trì gần nhất là ở địa phương nào.

Phổ Lệnh thôn, thần nhân Lâm Mông vũ trụ thần giới tử vong kiến thiết thành, bất luận là bát đại gia tộc thần nhân hay là phi thăng giả thần nhân, chỉ cần đã chết, ở chổ này không có một người có thể vào trong thành.

Vô danh không gian cùng Hồng Mông không gian giống nhau, đã cùng sinh ra hơn một ngàn diễn kỉ tới nay, không biết bao nhiêu người tử vong tụ tập ở mười tám tầng không gian này, cũng tạo thành bên ngoài một cái không gian rất ít tiên đế, mà tầng thứ sáu ở nơi này, một cái thành trì số lượng muốn nhiều hơn một ngàn cái không gian tiên đế.

Một tầng thần nhân này, nhân số thần nhân ai cũng không biết có bao nhiêu, nhưng có một ít người biết là nơi này cũng có thành trì, chỉ tiếc thành trì tất cả đều là của thần nhân chết đi ở Hồng Mông vũ trụ, Lâm Mông vũ trụ cùng Tần Mông tân vũ trụ mới sinh ra, thần nhân căn bản không có tư cách ở trong thành.

Tới một tầng này, tất cả mọi người đều biết nguyên lai thần giới không chỉ có một cái, chỉ là Lâm Mông thần giới sinh ra tương đối trễ, chỉ có hai diễn kĩ trải qua, thần nhân sinh ra so với Hồng Mông vũ trụ ít hơn rất nhiều lần, cuối cùng đấu tranh thất bại, chỉ có thể tụ tập tự dựng lên những thôn ở ngoài thành, làm cho tầng không gian này tồn tại một đẳng thần nhân thứ hai.

Ba tầng trên của thượng chín tầng, đều là không gian tồn tại những cấp bậc như vậy, nơi này phân chia thần nhân của Hồng Mông vũ trụ là cao đẳng, có thể ở trong thành mà tu luyện, Lâm Mông vũ trụ tất cả đều thuộc đẳng cấp thứ hai, chỉ có thể tồn tại ở ngoài thành, còn có một số ít thần nhân của Tần Mông vũ trụ tử vong, bọn họ cũng là sống ở những thôn ngoài, địa vị càng thấp hơn so với thần nhân của Lâm Mông vũ trụ.

Loại phân chia cấp bậc này, Hồng Quân cũng không biết, thần nhân nơi này cũng không biết, bọn họ đối với thần nhân của ba vũ trụ mà phân chia, chỉ đơn giản là đệ nhất thần giới, đệ nhị thần giới, cùng với một số ít người biết tới đệ tam thần giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.