Hậu Tinh Thần Biến

Q.7 - Chương 34 - Liên Hoàn Trận Pháp

trước
tiếp

Chu Thiên đắc ý cực kỳ, Lam Hải Quang cùng Viên Vũ nói ra thật sự đều là nhân tài hiếm có, nhưng bọn hắn lại không phá được mấy trận pháp trước mắt này, vậy nói cách khác, Thạch Nhược Tín nếu muốn phá trận để tiếp tục tiến tới Hồng Quân thành, trừ phi Chu Thiên ra tay, bằng không chính là khó như lên trời.

Thạch Nhược Tín không biết Chu Thiên đang suy nghĩ gì, nhưng giờ phút này thật sự không có biện pháp, chỉ phải làm bộ nghi hoặc nói, “Sao? Chu huynh nếu có thể phá trận này, vậy xin mời Chu huynh ra tay trợ giúp!”

Chu Thiên mỉm cười, “Chuyện này không cần vội, bất quá ta giúp Thạch thành chủ phá trận, thì cũng phải có chút lợi ích a.”

Thạch Nhược Tín nói thầm trong miệng, “Lợi ích? Ngươi cũng thèm muốn thiên thần khí, có bản lãnh tới Huyền tinh thiết quáng mà tìm.” Trong lòng mặc dù nghĩ vậy, nhưng cuối cùng không thể nói ra, “Nếu Chu huynh có thể giúp ta phá đi tất cả trận pháp của Hồng Quân chín thành, vậy ta đem chín thành này toàn bộ tặng cho Chu huynh ngươi, thế nào?”

“Cái gì, Hồng Quân chín thành?” Chu Thiên cười trào phúng, “Thạch thành chủ, ngươi xem hệ thống thành trì của Chu gia ta có hình dáng ra sao?”

Thạch Nhược Tín vừa nhíu mày, “Vậy chẳng biết Chu huynh muốn gì?”

Chu Thiên cười nói, “Thạch thành chủ, chúng ta người ngay không nói lời ám muội, yêu cầu của ta rất đơn giản, sẽ là một kiện thiên thần khí.”

Thạch Nhược Tín tâm trí nhảy dựng, thầm nghĩ quả nhiên không sai, một kiện thiên thần khí, hừ, Chu Thiên hắn biết thiên thần khí trân quý cỡ nào không? Chu Thiên hắn có khả năng phát huy hết uy lực của thiên thần khí sao? Nhưng nghĩ lại, nếu Chu Thiên thật sự mặc kệ, Thạch Nhược Tín hắn thật sự không có cách nào công phá Hồng Quân chín thành, đến lúc Chu gia phái đủ người tới vậy chắc chắn chính mình không thu hoạch được gì, nếu nói như vậy không bằng bây giờ cứ đáp ứng tiểu tử Chu Thiên này, nghĩ vậy liền nở một nụ cười sảng khoái, trở lại nói, “Ta còn tưởng Chu huynh muốn cái gì, bất quá chỉ một kiện thiên thần khí thôi mà, chuyện này đơn giản, chỉ cần bắt được ba người Hồng Quân, ta liền tống Chu huynh một kiện thiên thần khí.”

Chu Thiên mỉm cười lắc đầu, “Thạch thành chủ, nghe ta nói xong đã, ta muốn chính là cái … kiện thiên thần khí ở trong tay Hồng Quân có thể phân thành chín kia!”

Thạch Nhược Tín nghe được Chu Thiên nói, thiếu chút nữa tức hộc máu, kiện thiên thần khí nọ trong tay Hồng Quân chính là mục đích cuối cùng của hắn, nhưng lại không thể tưởng tượng được Chu Thiên lại mở miệng đòi một kiện này, “Chu huynh, điều kiện của ngươi rất cao a, kiện thiên thần khí nọ trong tay Hồng Quân là kiện mà ta tâm đắc nhất, chắc không chu toàn được điều kiện này của huynh rồi a!”

Chu Thiên nhún vai, làm ra vẻ bộ dáng khó khăn nói, “Thạch thành chủ, ta chính là rất có thành ý a, nếu Thạch thành chủ không chịu, ta đây cũng không có biện pháp, lại nói trận pháp tam cấp này, người ở tầng không gian này có thể phá được thật sự ít a!” Chu Thiên lời này nói không sai, tam cấp trận pháp, tại tầng không gian này có thể bố trí, có thể phá giải đếm trên đầu ngón tay, mặc dù ít nhưng cũng là có, về phần có mấy người thì Chu Thiên cũng không biết, nhưng hắn biết trong vòng mấy ngàn vạn ức dặm quanh đây có ba người. Một người tất nhiên là hắn Chu Thiên, người kia chính là người bố trí trận pháp này, Hồng Quân, còn có thêm một người nữa, nhưng lại chính là người của Chu gia, nói cách khác, Thạch Nhược Tín muốn phá vỡ trận pháp của Hồng Quân, kết quả cuối cùng cũng là tìm tới người của Chu gia hắn.

Quả nhiên, Thạch Nhược Tín đối với phương diện này cũng rất hiểu rõ, hận đến nỗi hai hằm răng cắn chặt, rồi lại không có biện pháp, cắn răng nói, “Chu huynh, không bằng như vầy, đợi sau khi công phá Hồng Quân thành, giết chết Hồng Quân ba người, hai kiện thiên thần khí của Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư quy về ngươi, ta chỉ cần một kiện của Hồng Quân, thế nào? Đây chính là cực hạn cuối cùng của ta rồi!” Cuối cùng, Thạch Nhược Tín cũng phải cam nguyện xuất hai kiện thiên thần khí, chỉ giữ lấy kiện của Hồng Quân có thể phân ra làm chín, đây cũng chỉ là tình thế bắt buộc.

Chu Thiên cũng là lộ ra một tia nụ cười đắc ý, sảng khoái nói, “Hảo, Thạch thành chủ hào phóng như vậy, tiểu đệ cũng không dám nói gì nữa, quyết định như vậy đi, giờ ta phải đi phá trận!” Chu Thiên sở dĩ lần này thống khoái như vậy, kỳ thật đây hoàn toàn chính là kết quả mà hắn muốn, kiện thiên thần khí nọ của Hồng Quân có lẽ không hơn cực phẩm, nhưng tuyệt đối là tương đối trân quý trong các kiện thiên thần khí. Chu dù Chu Thiên có đem được về nhà, cuối cùng phân chia kết quả tuyệt sẽ không cho hắn, mà nếu đem trở về hai kiện, lập công lao lớn như vậy tất nhiên một kiện sẽ là của hắn, nói cách khác, Chu Thiên vốn không có ý định muốn kiện thiên thần khí của Hồng Quân, bất quá chỉ là tung hỏa mù cho Thạch Nhược Tín khổ tâm tính toán mà thôi.

Nhìn Chu Thiên đi vào trận pháp, Thạch Nhược Tín một trận cười lạnh, “Hừ, … trước cho ngươi đắc ý một trận, ta muốn xem ngươi như thế nào lấy được hai kiện thiên thần khí!”

Chu Thiên đối với trận pháp lĩnh ngộ có chút vượt quá dự định của Thạch Nhược Tín, gần ba ngày, hai tòa tam cấp trận pháp liền bị phá, hai tòa đại trận này lúc trước Viên Vũ mang theo Lam Hải Quang chỉ đi tới mà đã mất mấy tháng thời gian, mà Chu Thiên đi vào chỉ ba ngày hai tòa thành trì này đã bị phá vỡ, không riêng gì Thạch Nhược Tín, ngay cả Lam Hải Quang cùng Viên Vũ đều là trố mắt nhìn, cái nhìn với Chu Thiên cũng từ đó thay đổi, lúc đầu là coi thường, còn bây giờ, sùng bái Chu Thiên đến nỗi chỉ thiếu nước bái Chu Thiên làm vi sư.

Chu Thiên hài lòng nhìn thái độ của mọi người đối với hắn, dọc đường đi lạnh lùng, thiểu ngôn quả ngữ, từng một lần để cho rất nhiều người xem thường, coi Chu Thiên này đết tột cùng nhìn không ra có chỗ nào lợi hại, hôm nay một tay phá vỡ hai tòa đại trận của Hồng Quân, hưởng thụ ánh mắt sùng kính của mọi người.

“Ha ha, Chu huynh quả nhiên lợi hại, mới vừa ra tay đã phá tan hai tòa trận pháp của Hồng Quân, nếu mà đem so sánh, Hồng Quân nọ chính là còn kém chút a!” Thạch Nhược Tín tạm thời trút bỏ vẻ không hài lòng vừa rồi, kỳ thật không chỉ thành chủ hắn, mà còn Lam Hải Quang, Viên Vũ cùng những cao thủ trận pháp được mời tới, giờ phút này thái độ đối với Chu Thiên còn khẩn trương hơn, không ngừng nịnh nọt.

“Hừ!” Chu Thiên sau khi hưởng thụ lại trở về giống như trước, hừ lạnh một tiếng, mặt quay đi không thèm để ý tới mọi người, chỉ là lần này khác trước, tất cả mọi người không dám coi thường Chu Thiên thêm lần nữa.

Có Chu Thiên một trận pháp đại sư siêu cấp như vậy, đại quân Thạch Nhược Tín hành quân tốc độ nhanh hơn rất nhiều, gần mấy tháng thời gian đã tới gần phụ cận Hồng Quân thành.

“Hừ, đây là Hồng Quân thành sao?” Thạch Nhược Tín xa xa nhìn, thành trì nọ cũng không phải là rất lớn, “người của đệ nhị thần giới cũng chỉ có thể đoạt chút tiểu thành trì như vậy mà thôi!”

“Chu huynh, Hồng Quân thành này chung quanh hẳn là có trận pháp che kín, còn muốn làm phiền…” Thạch Nhược Tín vừa nói vừa nhìn về phía Chu Thiên, lời còn chưa nói xong, đã thấy chân mày Chu Thiên gắt gao nhíu lại, cả người đứng bất động như một pho tượng.

“Lợi hại, quả nhiên lợi hại, trận pháp cư nhiên còn có thể bố trí như vậy!” Chu Thiên không để ý tới Thạch Nhược Tín, lầm bầm tự nói một mình.

“Chu huynh?” Thạch Nhược Tín lại lớn tiếng kêu.

“A” Chu Thiên lần này nghe được thanh âm của Thạch Nhược Tín, không tự giác bật lên thành tiếng.

“Chu huynh, trận pháp chung quanh Hồng Quân thành này?” Thạch Nhược Tín cẩn thận hỏi.

“Hắc hắc, trận pháp này mà nói, Hồng Quân thật sự là lợi hại, có thể nghiên cứu trận đạo tới trình độ này, thoạt nhìn tưởng đơn giản, nhưng khắp nói lại giấu diếm huyền cơ, lợi hại, lợi hại!” Chu Thiên vừa nói, thân hình còn có chút run rẩy.

Thạch Nhược Tín tại một bên nhìn rõ ràng, hắn xem ra Chu Thiên lòng đã có ý thối lui, trận pháp Hồng Quân tựa hồ đã vượt quá khả năng của hắn.

“Thạch thành chủ, lần này ta thật sự cảm ơn ngươi,” Chu Thiên thành tâm nói, “Xem qua trận pháp của tiểu tử này, ta có tự tin trước khi phi thăng lên tầng thứ tám, tuyệt đối có thể đạt tới cảnh giới Tứ cấp trận pháp.”

“Cái gì?” Thạch Nhược Tín đều là sửng sốt, “Tứ cấp trận pháp?” Nếu Chu Thiên có thể bố trí tứ cấp trận pháp, vậy tại một tầng không gian này có thể nói Chu Thiên chính là vô địch.

“Ta đi trước phá thử xem.” Chu Thiên không có để ý tới sự kinh ngạc của Thạch Nhược Tín, một mình đi vào trận pháp.

“Ảo trận nhị cấp, che giấu tam cấp sát trận, cư nhiên còn có một hai cái khốn trận, nhiều như vậy trận pháp ở cùng một chỗ, có thể bổ sung điểm yếu cho nhau nhưng lại không xung đột với nhau, chuyện này phải lý giải đối với trận đạo rốt cuộc thạm sâu cỡ nào?” Chu Thiên một mặt đánh giá hoàn cảnh chung quanh, một mặt bình phẩm. Thực tâm mà nói, Chu Thiên hắn không cách nào bố trí được trận pháp như thế, không phải do chênh lệch về cảnh giới trận đạo, mà là chênh lệch về lĩnh ngộ, có thể nói, Hồng Quân lĩnh ngộ đối với trận đạo đã hoàn toàn siêu việt vượt quá sự nhận thức của Chu Thiên.

“Phá cho ta!” phá rớt một trận pháp tam cấp, Chu Thiên có chút sững sờ, bởi vì cái hắn phá vừa rồi chỉ là huyễn cảnh mà thôi, ngay cả hắn – thiên tài trận pháp của Chu gia, giờ phút này cũng cảm thấy sửng sốt, ngay cả hắn mà cũng bị cái nho nhỏ ảo trận nhị cấp làm mê hoặc.

“Hảo, ngày càng thú vị, như vậy mới có tính khiêu chiến!” Chu Thiên nhẹ nhàng phun ra một hơi, khóe miệng mỉm cười lộ ra một tia cao ngạo.

********

Hồng Quân thành thành chủ phủ.

Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư bây giờ đã gần như hoàn toàn hồi phục, Nghịch Ương rãnh rỗi đang cùng hồng quân đánh cờ, mặc dù bị thua không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn như cũ hứng thú khiêu chiến với Hồng Quân.

Liễu Hàn Thư lúc này đang cùng Lâm Phi nói chuyện, “Phi nhi, nàng nghe ta nói … trước tiên hãy chạy đi, chúng ta ở lại một chút rồi cũng sẽ chạy.” Liễu Hàn Thư nói, hôm nay Hồng Quân thành cũng chỉ còn mấy người bọn họ.

“Không, ta và mọi người phải đi cùng nhau, lần trước thấy chàng bị thương, ta đã khổ sở muốn chết!’ Lâm Phi lắc lắc đầu, tỏ vẻ kiên quyết không đồng ý.

“Phi nhi, không nên cố chấp như vậy, nàng bây giờ tu vi còn thấp, lúc chiến đấu xảy ra, chúng ta căn bản không thể chiếu cố nàng được, nghe lời ta, nhiều nhất mười ngày chúng ta sẽ cùng nàng hội hợp, sư đệ đã chuẩn bị một thời gian dài như vậy, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm.

“A a, Nghịch Ương lão ca, cái tên Chu Thiên kia, không sai, đã phá mở được một tòa đại trận rồi.” Hồng Quân tâm thần vừa động, liền biết mới có một tòa đại trận có thể nói là phức tạp bị phá, nhưng Hồng Quân một chút cũng không lo lắng, trận pháp nọ mặc dù nói là phức tạp, nhưng cũng chỉ là một lượng lớn trận pháp đơn giản bố trí cùng một chỗ mà thôi, luận về trình độ, so với một trận pháp tam cấp khôn trận còn muốn đơn giản hơn nhiều.

“Phi nhi!” Hồng Quân nói Liễu Hàn Thư cũng nghe được, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, “Phi nhi, vi phu nói một lần nữa, nàng chạy trước đi, đến lúc nó chúng ta gặp lại, không nên trẻ con như vậy nữa!” Liễu Hàn Thư không biết Chu Thiên còn phải bao lâu thời gian nữa mới phá vỡ tất cả trận pháp của Hồng Quân, nhưng bảo đảm an toàn của Lâm Phi trong lòng hắn vĩnh viễn là việc quan trọng nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.