Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 44 - Linh Thú Vân Hệ(Hạ)

trước
tiếp

Trong thoáng chốc lại là mưa phùn liên miên, đan thành lưới bao phủ trời đất mông lung.

Trên hành lang Trường Xuân Cư, một thiếu niên bên mép đã có chút lông tơ đang nhìn mưa tối trời tối đất. Mưa to thành biên, mưa phùn liên miên, mưa khác nhau có hình dạng khác nhau. Lục Nguyên rơi vào suy tư, mây có thể hóa thành kiếm, Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm kỳ thực là hai kiếm ý.

Như vậy mưa có thể hóa thành kiếm không? Ngưng luyện ra vũ kiếm ý. Sương có thể hóa thành vụ kiếm ý thì tất nhiên mưa có thể thành vũ kiếm ý.

Nhưng muốn hắn tự mình nghiên cứu ra vũ kiếm ý không phải chuyện dễ, trong thoáng chốc Lục Nguyên ngơ ngác đứng trên hàng lang, nhìn mưa biến đổi. Bắt đầu thì mưa rền gió dữ, sau đó mưa phùn liên miên, rồi đột nhiên mưa như đá nghiêng đánh, dấu hiệu sắp mưa khác nhau ở trong đầu hắn không ngừng mô phỏng.

Lúc này Lục Nguyên rơi vào suy tư.

Vốn lúc này Lục Nguyên bưng dược cho sư phụ Lý Nguyên Bạch. Bình thường sư phụ cần sắc thuốc do lão bộc bên cạnh sư phụ là Tống thúc làm, nếu hắn đã trở về, khá là rảnh rỗi bèn bưng dược cho sư phụ. Hắn mới bưng dược thì ở trên hành lang nhìn mưa rơi rả rích, rơi vào trạng thái ngộ kiếm.

Kết quả là bi kịch.

Cái gì đều quên, giờ hắn đang suy tư, mưa có thể dung nhập vào kiếm ý không.

Vốn Lý Nguyên Bạch đang chờ dược đưa lên, kết quả đợi một lúc không thấy người thì bước ra đi xem, lập tức phát hiện Lục Nguyên đứng trong hành lang dài như si như mê, đấy là ngộ.

Ngộ với kiếm đạo.

Loại ngộ này chỉ xuất hiện trên người đệ tử có thiên phú.

Đương nhiên không phải nói ngộ là có thể ngộ ra, nhưng có ngộ như vậy một lần thì có lợi ích rất lớn với trưởng thành kiếm đạo. Lý Nguyên Bạch ở một bên nhìn chốc lát, sau đó quay trở về phòng, không quấy rầy đồ đệ của mình.

Mưa tiếp tục rơi.

Qua không lâu sau, Lục Nguyên đột nhiên thở ra một hơi, mới rồi đầu óc rối loạn, tất cả hỗn loạn. Đầy trời mưa rơi như hóa thành phi kiếm vọt hướng hắn. Giây phút kia, tim hắn cũng loạn, đáng tiếc là hắn rốt cuộc vẫn không ngộ ra vũ kiếm ý. Nhưng không cần quá để bụng, dù gì ngộ kiếm đạo không phải chuyện dễ, có thể ngộ ra một loại kiếm ý hóa thành một bộ kiếm pháp đều là nhân vật cấp bậc tông sư, hắn còn trẻ, còn sớm lắm.

Kỳ thực giống như Lục Nguyên mười bảy tuổi đã hiểu ra kiếm ý coi như tìm khắp Đại Tấn quốc cũng là kinh thế hãi tục.

Nếu nói mười bảy tuổi đã tự động quan sát trời đất lĩnh ngộ vũ kiếm ý thì sẽ kinh thế hãi tục đến cỡ nào. Hành động như vậy coi như là trong Bắc phong lục kiếm tiên thì chỉ có Nguyên Nguyên Thượng Nhân, Độc Cô Diệp làm được thôi, bốn người khác không thể. Quan sát trời đất, tự ngộ ra kiếm ý là loại cảnh giới nào.

Không ngộ được thì thôi.

Lục Nguyên cười cười, chợt thấy dược trong tay sớm lạnh ngắt thì giật mình. Chết tiệt, quên đưa dược cho sư phụ rồi, mình ở chỗ này ngây người. Hắn lập tức chạy đi, thấy trong phòng ngủ sư phụ Lý Nguyên Bạch đang cười nhìn hắn.

Ông nói:

– Mới rồi không sai, định quan sát thiên địa, lĩnh ngộ kiếm ý.

Lục Nguyên nói:

– A, ta thất bại, cuối cùng vẫn không lĩnh ngộ được vũ kiếm ý.

– Thất bại là bình thường, muốn lĩnh ngộ một loại kiếm ý không phải chuyện dễ.

Lý Nguyên Bạch nói:

– Cũng tới lúc rồi, nói cho ngươi biết cái gì là cảnh giới kiếm thuật chân chính vậy, nếu không ta sợ mình không có cơ hội nói. Trước kia có nói với ngươi rồi, kiếm thuật tổng cộng chia làm bốn cảnh giới.

Lúc nói ra câu này Lý Nguyên Bạch rất vui sướng. Vốn ông cho rằng mình sắp chết, không có cơ hội nói ra lời như vậy, bởi vì lời này cần đệ tử nghe có cảnh giới khá cao. Ông vốn tưởng dù mình chết thì Lục Nguyên không khả năng tới cảnh giới đó, không ngờ đệ tử của mình nhanh vậy đã sờ đến cảnh giới như vậy.

– Tầng thứ nhất là cảnh giới hiện nay của ngươi, kiếm chiêu là chết, người cũng chết.

– Tầng thứ hai chính là kiếm chiêu chết, người sống, người không bó buộc vào kiếm chiêu.

– Tầng thứ ba thì là kiếm ý.

– Tầng thứ tư là chung cực kiếm ý.

– Muốn từ tầng thứ ba lên tầng thứ tư không dễ dàng.

Lý Nguyên Bạch nói:

– Đại đạo ba ngàn, trong thiên địa kiếm ý cũng có ba ngàn loại. Bây giờ ngươi lĩnh ngộ là hai loại, một loại là phong kiếm ý, một là vân kiếm ý. Nếu đợi ngươi gom đủ ba ngàn loại là đến chung cực kiếm ý chân chính. Đến khi đó, một khi lĩnh ngộ chung cực kiếm ý, thiên hạ vạn vật không gì không thể nhập vào kiếm. Cỏ cây đá núi, không thứ nào không thể nhập vào kiếm, hóa thành kiếm pháp cuồn cuộn. Coi như là phong vũ lôi điện, thiên nhiên vạn vật có thể hóa vào trong kiếm ý, trở thành ba ngàn kiếm ý.

– Đương nhiên, chung cực kiếm ý chỉ là truyền thuyết. Bây giờ tu tiên giả mạnh nhất Đại Tấn quốc là môn chủ Hoa Sơn Tiên Môn, sư tổ Yến Thương Thiên. Sư tổ ngưng luyện ra chín mươi bảy loại kiếm ý đã có thể xưng là đứng đầu Đại Tấn quốc ta.

– Lĩnh ngộ càng nhiều kiếm ý thì kiếm thuật càng cao.

Lục Nguyên nghe Lý Nguyên Bạch dạy dỗ, thì ra đây chính là hướng tiến bộ của mình. Trên cơ bản tầng kiếm thuật hiện nay của hắn có thể nói là độc bộ trong đệ thập đại Hoa Sơn Tiên Môn, chỉ có một ít đệ cửu đại trưởng lão xuất sắc ở mặt kiếm thuật có thể cùng hắn tranh cao thấp, nhưng bây giờ hắn phát hiện thì ra trước mặt mình còn có con đường tiến bộ.

Ba ngàn kiếm ý! Chung cực kiếm ý, một khi luyện thành thì vạn vật tự nhiên đều có thể nhập kiếm.

Đương nhiên đệ nhất cao thủ Đại Tấn quốc, tông sư kiếm đạo là sư tổ Yến Thương Thiên luyện thành chín mươi bảy loại kiếm ý.

Hiện nay hắn mới có hai loại kiếm ý, mà đệ nhất tông sư kiếm đạo Đại Tấn quốc là chín mươi bảy loại kiếm ý.

………..

Bây giờ đầu óc Lục Nguyên có chút rối, đang sửa sang lời vừa rồi sư phụ dạy.

Luyện thành một loại kiếm ý là được xưng đại sư kiếm đạo.

Luyện thành mười loại kiếm đạo là được xưng tông sư kiếm đạo.

Luyện thành một trăm loại kiếm ý là được xưng là đại tông sư kiếm đạo.

Luyện thành một ngàn kiếm ý được xưng là đầu lĩnh kiếm đạo.

Luyện thành ba ngàn loại kiếm ý được xưng là kiếm thần.

Đây là lời sư phụ đã nói, chính là đẳng cấp tiếp theo của kiếm thuật. Hiện nay hắn đang ở cảnh giới đại sư kiếm đạo, cách điều sư phụ nói năm tầng cảnh giới càng cao thì có thể dễ dàng đột phá canh giới càng thấp. Hoa Sơn Bắc phong bây giờ Bắc phong lục kiếm tiên đều ở mức đại sư kiếm đạo, không có ai luyện đến tông sư kiếm đạo. Tông sư kiếm đạo có thể luyện thành mười loại kiếm ý là cực kỳ thưa thớt, gần như tuyệt chủng.

Trong đầu Lục Nguyên còn đang suy ngẫm, nay mình đã luyện thành hai loại kiếm ý, đã là đại sư kiếm đạo, nếu tái luyện thành tám loại thì chẳng phải thành tông sư kiếm đạo, vượt qua bất cứ ai trong Bắc phong lục kiếm tiên rồi? Kỳ thực luyện kiếm ý không khó khăn như trong tưởng tượng, đây là cảm giác của Lục Nguyên.

Bây giờ nếu có ai biết suy nghĩ trong đầu Lục Nguyên thì chắc chắn sẽ khóc. Mấy người khác luyện kiếm ý là khó càng khó hơn, khó như lên trời, chỉ mình Lục Nguyên là nhẹ nhàng chú


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.