Ví dụ như bây giờ cùng hai bằng hữu quan hệ khá thân uống ngũ lương hoàng tửu, ăn tỏi giã thịt luộc, lạp xưởng nướng, vịt ướp muối, mùi vị không tệ. Ngày thế này là điều hắn truy cầu, ngày như vậy vốn nên vô cùng thoải mái. Có lẽ hắn không thể trường sinh bất tử, nhưng có thể bảo đảm vui vẻ qua mỗi ngày, coi như chết già cũng không tiếc nuối.
Lúc này Lục Nguyên đang ngồi trên nóc nhà ăn ngon uống đã. Một ngụm rượu một miếng thức ăn, đổi thần tiên cũng không chịu. Chợt có hai thanh niên sắc mặt nghiêm nghị đi đến. Hai thanh niên sắc mặt nghiêm nghị người đi đầu vì lạnh lùng vừa khắc khổ, giống như có ai thiếu tiền gã rất nhiều. Người này chính là Nam phong đệ tứ đệ tử chân truyền Vệ Bi.
Người kia diện mạo bình thường nhưng hơi trung tính, không có mọc râu, chính là Nam phong đệ thập đại đệ ngũ đệ tử chân truyền Thẩm Lạc.
Vệ Bi, Thẩm Lạc vừa vào sân liền đưa mắt nhìn hướng Lục Nguyên.
– Lục sư đệ ở đây à.
Họ xếp hàng thứ tư, thứ năm nên có thể kêu Lục Nguyên là sư đệ.
– Hóa ra là hai sư huynh, tìm ra có chuyện gì?
Lục Nguyên nâng mi mắt hỏi, nhưng tay vẫn cầm bình rượu.
Vệ Bi nhìn Lục Nguyên, nói:
– Lần này chúng ta đến là muốn lĩnh giáo một hai với lục sư đệ.
– Đúng vậy.
Thẩm Lạc ở một bên lên tiếng:
– Nhưng chúng ta biết lục sư đệ có thể giải quyết Nguyệt Tu La, sợ là một đối một thì chúng ta không thắng được. Vậy nên chúng ta lấy hai đối một, muốn thử một phen, xem coi kiếm thuật của lục sư đệ rốt cuộc tinh diệu đến cảnh giới nào.
Hai đệ tử chân truyền Nam phong Vệ Bi, Thẩm Lạc khiêu chiến tra xét nguyên nhân rất đơn giản, ngạo khí của kiếm tông.
Kỳ thực kiếm tông cũng chú trọng luyện khí, nhưng tương đối thì càng nặng về luyện kiếm hơn. Trong kiếm tông có rất nhiều kiếm pháp khác nhau, đệ tử kiếm tông có thể học được rất nhiều kiếm pháp mạnh mẽ, tương đối thì càng nhanh thành ocong chút. Lúc tuổi trẻ thì thực lực so với khí tông hoặc kiếm khí tông cùng quan trọng mạnh hơn chút.
Điều này luôn như thế, năm ngàn năm thời gian tích lũy khiến kiếm tông có ngạo khí.
Ngạo khí này là năm ngàn năm tích lũy.
Lần này đến Đông Lục huyện rèn luyện, trước đó có nghe nói cùng đệ tử chân truyền Bắc phong rèn luyện, khi ấy ai đều cười, nhất định phải hành Bắc phong một phen, khiến người Bắc phong hiểu kiếm tông mới là mạnh nhất. Nếu không thì sẽ chẳng phái đệ bát đệ tử chân truyền Cố Mê đến thăm dò một hai.
Vốn đệ tử chân truyền Nam phong vô cùng kiêu ngạo, cho rằng lần rèn luyện này Nam phong chiếm ưu thế chắc rồi, trên cơ rồi. Kết quả, kết cục cuối cùng lại vì Lục Nguyên biểu hiện vượt trôi, Nam phong thua thảm. Điều này khiến đệ tử chân truyền Nam phong rất khó chấp nhận, nhưng nghĩ đến kiếm pháp của Lục Nguyên rất khá, một chọi một sợ rằng đánh không lại.
Cho nên Vệ Bi, Thẩm Lạc mới muốn lấy hai chọi một, thử một lần kiếm pháp của Lục Nguyên.
Tuy lấy hai đối một nhưng chỉ cần thắng được thì vẫn xem như họ thắng. Tất nhiên sự kiện khiêu chiến này sau lưng không thiếu bóng dáng cửu đại kiếm tiên Cố Phi. Cố Phi không chính mắt thấy kiếm pháp của Lục Nguyên cho nên muốn xem thử, rốt cuộc kiếm pháp Lục Nguyên đến trình độ nào, nên mới có lần khiêu chiến này.
Khiêu chiến!
Lục Nguyên ngẩn ra. Nếu khiêu chiến thì cũng thú vị, hắn sớm muốn xem kiếm pháp trấn phong của Nam phong.
Mỗi một phong đều kiếm pháp trấn phong, tâm pháp trấn phong riêng.
Giống như Bắc phong, kiếm pháp trấn phong là Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, bộ kiếm pháp kia kiếm thuật là phong kiếm ý, vân kiếm ý.
Nam phong kiếm pháp trấn phong là Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức, bộ kiếm pháp đó chính là phức tạp nhất trong ngũ đại kiếm pháp trấn phong Hoa Sơn ngũ phong, tựa như Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm kiếm pháp trấn phong Bắc phong. Tuy nhiên Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm coi như khó luyện thì tốn chút thời gian có thể miễn cưỡng ghi nhớ, luyện được. Dù sao tư chất mỗi đệ tử chân truyền không tệ, còn có thể luyện giỏi hay không, lĩnh ngộ kiếm ý thì lại là chuyện khác. Kiếm pháp trấn phong Nam phong thì thật bất hạnh, không phải chừng trăm thức, tổng cộng một ngàn ba trăm thức, được xưng là kiếm pháp phức tạp nhất Hoa Sơn.
Bộ kiếm pháp kia, trăm biến ngàn hóa, rất khó luyện này. Coi như trong đệ tử chân truyền cũng rất ít người luyện thành, một khi luyện thành thì uy lực cực lớn.
Lục Nguyên sớm ngưỡng mộ danh tiếng, rất muốn nhìn một cái kiếm pháp trấn phong Nam phong, nay nghe Vệ Bi, Thẩm Lạc khiêu chiến thì mừng rỡ.
Hắn nói:
– Các ngươi có luyện thành Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức không?
Vệ Bi lắc đầu nói:
– Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức làm gì dễ luyện thành như vậy. Ta luyện thành là Bách Biến Vân Kiếm, Thẩm Lạc là Thiên Huyễn Vụ Kiếm.
Thẩm Lạc gật đầu nói:
– Cho nên hai chúng ta muốn liên hợp khiêu chiến với ngươi.
Bộ Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức của Nam phong quá mức phức tạp, dù là trongđệ tử chân truyền thì đa số người không luyện thành. Cuối cùng rốt cuộc có một vị tiền bối Nam phong đem bộ kiếm pháp phức tạp đến cực điểm chia làm hai, hóa thành hai loại kiếm pháp, một là Bách Biến Vân Kiếm, hai là Thiên Huyễn Vụ Kiếm.
Kiếm pháp tách ra thì đương nhiên dễ luyện hơn nhiều, đệ tử chân truyền đa số người luyện được nhưng uy lực giảm đi nhiều. Tuy nhiên, không thể không thừa nhận, vị tiền bối Nam phong đó rất có tài. Gã tách thành hai bộ kiếm pháp Bách Biến Vân Kiếm, Thiên Huyễn Vụ Kiếm có thể tổ hợp lại. Chỉ cần một người luyện Bách Biến Vân Kiếm, một người luyện Thiên Huyễn Vụ Kiếm cùng nhau liên hợp thì có thể hóa ra bảy phần uy lực Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức.
Trách không được Vệ Bi, Thẩm Lạc muốn liên hợp khiêu chiến với hắn, thì ra hai người một luyện thành Bách Biến Vân Kiếm, một luyện thành Thiên Huyễn Vụ Kiếm. Lúc này Lục Nguyên hưng phấn lên, tuy không thấy được Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức nguyên bản nhưng có thể chứng kiên một phen Bách Biến Vân Kiếm và Thiên Huyễn Vụ Kiếm liên hợp thì cũng không tệ rồi.
Bây giờ rảnh rỗi không chỉ mình Lục Nguyên.
Trừ hai vị lĩnh ngộ kiếm ý đi xử lý công tác kết thúc, cơ bản mười mấy vị đệ tử chân truyền rất rảnh.
Nói đến Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên đều là thứ ham ăn thích uống, rảnh đi kiếm thức ăn ngon, rượu ngon, ngày qua nhanh. Người khác rảnh thì đúng là rảnh đến không biết làm gì. Đang rảnh quá thì nghe nói Lục Nguyên cùng Vệ Bi, Thẩm Lạc so kiếm nên tụ tập lại.
Lục Nguyên là mạnh nhất trong tám đệ tử chân truyền Bắc phong.
Vệ Bi, Thẩm Lạc thì là hai người mạnh nhất trong bảy đệ tử chân truyền Nam phong.
Huống chi giờ nghe nói hai người Vệ Bi, Thẩm Lạc định liên hợp công kích. Một người luyện Bách Biến Vân Kiếm, Thiên Huyễn Vụ Kiếm, tất nhiên khiến họ càng nổi hứng thú.
Mới giây lát, đám người còn trong phòng đều ùa ra ngoài.
Nhưng lúc này là trước khi đấu kiếm, không ai nói gì.
Người giỏi kiếm đấu kiếm, không khí rất căng thẳng, sợ ra tiếng phá hủy.
“Gru!”
Một con chim vàng anh bay lên khỏi núi giả, con cá từ cái ao nhảy lên không trung.
Khoảnh khắc, Vệ Bi ra tay. Gã ra tay chính là Bách Biến Vân Kiếm, kiếm thức không ngừng lấp lóe, biến ảo không ổn định, nhưng Lục Nguyên không để ý đến kiếm pháp gã biến đổi. Kiếm ý của Bách Biến Vân Kiếm cũng là vân kiếm ý, tuy hóa thành bộ kiếm pháp Bách Biến Vân Kiếm quỷ dị nhiều biến nhưng nói thật, không để ý lắm. Hiểu ra kiếm ý trung tâm nhất, tất cả chiêu thức mặt ngoài đều là giả.