Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 75 - Tư Mã Kiếm Quán(Thượng)

trước
tiếp

Tại đây phải nói rõ chút, Tư Mã Trường Phong là đường đệ của Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch, nhưng không có bản lĩnh như gã, tư chất bình thường, trình độ không tốt lắm. Nhưng bởi vì gã là đường đệ của Tư Mã Trường Bạch cho nên được đặt chức vụ quán chủ Tư Mã kiếm quán.

Lần này nhất định phải đánh ra lửa.

Tư Mã Trường Phong thầm nhủ.

Bởi vì một năm trước bão tố Bắc phong, Tư Mã Trường Phong nhịn một năm. Đối với Tư Mã Trường Phong, nhịn một năm đã đủ lâu, giờ rốt cuộc có thể lần nữa làm việc. Tư Mã Trường Phong cười cười, nhìn nhiều người vây quanh, rất có niềm tin hôm nay có thể một pháo xông thiên.

– Lần này Tư Mã kiếm quán chúng ta lại mở cửa, vẫn là thông lệ cũ, tổng cộng dựng mười cửa, mỗi qua một cửa sẽ có thù lao không nhỏ, nói không chừng còn có thể được huynh trưởng ta chỉ vài chiêu.

Tư Mã Trường Phong cười lớn nói:

– Trừ điều đó ra, ngày hôm nay có thể thông qua vài quan, nói không chừng sẽ được chút quà đặc biệt.

Nghe câu này đám người bên cạnh cũng cất tiếng cười.

tán tu tại đây chờ hcinhs là cơ hội này. Chỉ cần thông qua vài cửa đạo quán là sẽ có phần thưởng dày, nói không chừng còn có thể làm thuộc hạ của Tư Mã Trường Bạch. Đối với tán tu không có chỗ dựa, đầu vào cửu đại kiếm tiên như Tư Mã Trường Bạch chính là việc cực kỳ tốt đẹp.

Đám người bình thường đứng xem cũng kêu la tốt tốt. Họ chỉ là đến xem, càng mau có đám tán tu khiêu chiến mười cửa càng tốt, còn lại họ không quan tâm.

Tư Mã Trường Phong cười to nói:

– Đúng rồi, ngày hôm nay chúng ta mở quán, nghe nói có vài nhà kiếm quán muốn đến đá quán chúng ta. Nhưng, ha ha, tùy tiện đến, nếu đến Tư Mã kiếm quán đều tiếp hết.

Câu này tất nhiên là nói nhảm.

Đùa cái gì, kiếm quán thế lực dưới tay Tư Mã Trường Bạch ai mà dám đắc tội, ai dám đến đá quán?

Tư Mã Trường Bạch chính là cửu đại kiếm tiên khá nổi tiếng. Danh tiếng Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch ai không nghe, không ai không biết. Tuy một năm trước bị tước chức vụ, mất mặt nhưng Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch là nhân vật trung đẳng trong Bắc phong lục kiếm tiên.

Tư Mã Trường Phong thấy đám người cuồn cuộn bên cạnh thì bật cười.

Lần này mở lại kiếm quán chắc chắn sẽ thành công!

………

Lúc này, trong đám người.

Lục Nguyên nở nụ cười.

Hai người Diệp Phương, Diệp Viên đứng cạnh cùng phát hiện Lục Nguyên đang cười.

Diệp Phương mẫn cảm nhận ra, hỏi:

– Lục sư huynh, ngươi định làm gì?

Lục Nguyên cười cười đáp:

– Tất nhiên là đá quán.

Diệp Viên ở bên cạnh nói:

– Ngươi mà đá quán, Tư Mã kiếm quán này chính là một trong thứ lực dưới tay Tư Mã sư thúc, ngươi làm vậy chẳng phải là đắc tội Tư Mã sư thức?

Lục Nguyên cười lạnh nói:

– Hừ, quan hệ giữa ta và hắn sớm kém cỏi, mọi người đều biết, có thể đá quán thì sao không làm? Ta cần gì cho hắn mặt mũi?

Một năm nay thuộc hạ Tư Mã Trường Bạch bị bão tố Bắc phong càn quét thảm, cần đây mới sinh động lại. Luôn không tìm được cơ hội xuống tay, bây giờ làm thôi.

Có thể tát mặt Tư Mã Trường Bạch một lần, tạo ra chút phiền phức cho gã, vừa lúc hắn rảnh không có việc gì thì tất nhiên sẽ đi làm. Hắn cuối cùng là người lười biếng, không phải loại âm trầm nham hiểm, cái gì nghiên cứu đối địch một kích giết chết, trước đó thì sẽ không ra tay. Cái loại âm độc đó, phép tính mưu thâm kế sâu ấy không thích hợp hắn.

Hắn là có thể tát mặt Tư Mã Trường Bạch một lần liền tát.

Đây là phong cách của hắn.

Lục Nguyên nói:

– Phải rồi, hai ngươi đừng theo.

Diệp Phương xì một tiếng, nói:

– Chúng ta là bằng hữu, là hảo bằng hữu. Ngươi lên thì đương nhiên chúng ta cũng lên.

Diệp Viên đứng cạnh nói:

– Tuy sẽ đắc tội Tư Mã sư thúc nhưng vì bằng hữu thì không sao cả.

Diệp Phương phản bác nói:

– Lại nói chỉ cần chúng ta không đắc tội Tư Mã Trường Bạch quá đáng, chúng ta có sư phụ của mình chống lưng, cùng lắm là chịu quở trách thôi.

Đây chính là bằng hữu, có khó khăn cùng nhau lên, có phúc cùng hưởng, nếu không thì kết bạn làm gì?

Lục Nguyên không ngăn cản nữa, suy nghĩ nên bắt đầu đá quán thế nào.

Đá quán có cách đá khác nhau.

Nhưng mặc kệ là cách đá quán gì hắn không định cho đối phương mặt mũi. Lục Nguyên quan sát, đằng trước có một cái bảng to, bên trên viết bốn chữ to màu vàng ‘Tư Mã kiếm quán’. Bốn chữ to vàng rất mới, rồng bay phượng múa, hiển nhiên là mời danh gia thư pháp mới nhất tạo ra tấm bảng.

Tốt lắm. Lục Nguyên đứng lên, giẫm chân, vọt lên cao một trượng. Tu tiên giả luyện khí kỳ tất nhiên sẽ không bay được nhưng bay cao một trượng vẫn là có thể. Bảng dài rất mới, vừa lúc treo ở nơi cao một trượng. Lục Nguyên bay lên, chân đá vào bảng dài bốn chữ to vàng.

*Rắc!*

Một cước đá ra, bảng dài không chịu nổi, lập tức nứt vỡ, từ chính giữa tách thành hai.

Sướng!

Loại cảm giác này, sướng!

Cảm giác cực kỳ sướng.

Đương nhiên Lục Nguyên biết đây là sung sướng mặt tâm lý. Hết cách, chỉ cần đối địch với Tư Mã Trường Bạch, khiến gã chịu thiệt là hắn thấy rất sướng.

Lục Nguyên hành động chấn kinh toàn trường, ánh mắt mọi người nhìn về phía.

Mọi người đích thực kinh ngạc. Khi Tư Mã kiếm quán khai trương lại thì không ngờ có người dám đến đá quán, mà còn không nể mặt nữa chứ. Cước thứ nhất đã đem biển dài vàng Tư Mã kiếm quán tốn sức chuẩn bị bổ thành hai nửa, đây hoàn toàn không cho Tư Mã kiếm quán mặt mũi, hoàn toàn không cho Tư Mã Trường Bạch mặt mũi. Trên đá quán treo thiếu niên không thèm để ý, rốt cuộc vì sao to gan như vậy, dám đá quán như thế! Tư Mã Trường Phong cũng không dám tin nhìn Lục Nguyên. Thật có người dám đá quán, không thể tin nổi. Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch như mặt trời ban trưa, không thể tin có người dám không nể mặt Tư Mã Trường Bạch. Chuyện này nhiều năm qua cơ bản không ai làm, chỉ có một năm trước bão tố Bắc phong, qn lên tiếng mới có người làm Tư Mã Trường Bạch mất mặt. Lần này thiếu niên đó rốt cuộc là đang tìm cái chết hay sao? Gã hoàn toàn không thể tin.

Lục Nguyên đứng đó lười biếng nói:

– Sao vậy, không quen hả? Không phát hiện ta đang làm gì ư? Ta tới đá quán.

Dưỡng Ngô kiếm nằm bên trong vỏ, vỏ kiếm vác trên vai, bộ dáng không thèm để ý.

Ầm! Toàn trường rối loạn.

Không ngờ có người dám đá quán!

Tất cả mọi người không nghĩ tới sẽ có kẻ dám chọc vào kiếm quán dưới tay Tư Mã Trường Bạch, chọn lúc Tư Mã kiếm quán lại khai trường đến đá quán, cái này thật là không đem cửu đại tri danh kiếm tiên đặt vào mắt. Thiếu niên đúng là gan to bằng trời, nhưng nhiều ánh mắt tập trung vào người hắn, trên mặt hắn vẫn là treo nụ cười chẳng thèm quan tâm.

Đây là cuối xuân, gió cuối xuân rất ấm áp, mang theo hương mùa hè.

Sáng sớm cuối xuân như vậy, gió nhẹ đưa ấm áp, lá cây rơi tàn hồng, một thiếu niên lười biếng vác thanh trường kiếm đứng, vốn nên là hình ảnh không sai. Nhưng bây giờ thiếu niên vác kiếm đứng trước Tư Mã kiếm quán. Mới rồi hắn một cước đạp vỡ bảng dài vàng, không phải là hình ảnh xinh đẹp gì.

Toàn trường kinh ngạc! Không biết thiếu niên lấy đâu ra gan báo.

Tư Mã Trường Phong chợt quá to:

– Giết chết!

Tư Mã Trường Phong là đệ đệ của Tư Mã Trường Bạch đương nhiên là rất vênh váo. Giết chết một tu tiên giả mà thôi, đối với gã không phải việc gì khó. Lập tức tuôn ra mười mấy tu tiên giả, đều là tu vi luyện khí nhị tầng, tam tầng, xông hướng Lục Nguyên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.