Học Trưởng Giúp Đỡ

Chương 2 - "giúp Đỡ" Trong Phòng Vệ Sinh Quán Bar (H)

trước
tiếp

Hứa An An hít sâu một hơi khí lạnh.

Cảm giác chướng bụng phía dưới và một chút đau đớn làm cô tỉnh táo trong chớp mắt. Cuối cùng cũng ý thức được lúc này mình cùng với học trưởng như một vị thần làm chuyện hạ lưu đáng xấu hổ trong phòng vệ sinh, Hứa An An thẹn thùng trong mắt có nước mắt, rất nhanh lại bị dục vọng hạ thân mang đến đánh chìm. Cô ừm một tiếng, dường như Lăng Thiệu đọc được suy nghĩ của cô, nhẹ nhàng rút ra cắm vào một lát.

Hứa An An thoải mái mà di chuyển, kẹp ngón tay anh càng chặt hơn, thịt non bao vây chặt lấy ngón tay, làm phía dưới Lăng Thiệu cũng chậm rãi cứng rắn, nhô lên thành cái lều nhỏ.

Lăng Thiệu cười nhẹ, ngón tay ở trong thân thể Hứa An An không động, bàn tay lại hướng về phía trước, gần như bao bọc âm thần trong lòng bàn tay, lòng bàn tay ấm áp bao vây lấy, ngón cái còn thường xuyên cọ xát vào âm vật cô, làm Hứa An An liều mạng cắn môi vẫn bật ra tiếng rên rỉ uyển chuyển:

– Ừm ~ ~ ~ ~

– Thoải mái như vậy sao?

Lăng Thiệu không có ý tốt khẽ cắn lỗ tai Hứa An An, cảm nhận thấy phía dưới càng lúc càng chảy ra nhiều nước hơn, chậm rãi di chuyển, mút “chăm chỉ” trên cổ cô, gieo xuống từng viên ô mai:

– Tiểu nha đầu, thoải mái còn ở phía sau cơ?

Anh nói xong như vậy, Hứa An An bị hôn đến mê màng nhẹ nhàng ừm một tiếng, không hiểu rõ ý của anh.

Bỗng nhiên Lăng Thiệu đứng dậy, sau đó nhìn đôi mắt hơi mơ màng của cô, đột nhiên nghiêng người hôn môi cô.

Tiếng rên rỉ của Hứa An An bị nuốt vào trong miệng, Lăng Thiệu dễ dàng thăm dò vào đầu lưỡi, kinh nghiệm làm anh nhanh chóng tìm được điểm mẫn cảm của Hứa An An, đầu lưỡi quấn quít lấy cô, không ngừng nghiền áp mút vào cái miệng đỏ au, thậm chí dùng đầu lưỡi khiêu khích càn quét lưỡi và lợi của Hứa An An. Nước bọt của hai người hòa vào nhau, mang theo hương hoa quả và hương rượu, Hứa An An cảm thấy mình giống như bị anh nuốt vào bụng, đầu vì hưng phấn và thiếu dưỡng khí càng mơ màng hơn.

Hứa An An không tự giác dán sát người vào, trong đầu luôn có âm thanh nói với cô: Gần hơn một chút, gần hơn chút nữa, anh ấy có thể cho mày, anh ấy có thể giúp mày đó. Lăng Thiệu vừa hôn Hứa An An vừa cảm nhận được cô không tự chủ được rơi vào tay giặc, bộ ngực dán sát vào người mình, bụng dưới căng thẳng, côn thịt phía dưới hoàn toàn cứng đơ thẳng đứng lên.

Trong lúc anh ôm lấy cô cười nhẹ một phen, bỗng nhiên ngón giữa bắt đầu chuyển động, nhanh chóng rút ra cắm vào tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ của Hứa An An.

– Ừm… A… A… A a a… Ừm ~ ~ Học… Học trưởng… A…

Hứa An An không ngờ anh đột nhiên có động tác. Ngón tay thon dài gây sóng gió trong thân thể mình, cọ xát vách hang ngứa ngáy khó nhịn, mang cho cô khoái cảm chưa bao giờ có.

Hứa An An hôn môi, ôm chặt lấy sau lưng anh, đầu tựa vào bả vai anh, ngửa đầu thở một cách khó khăn, không nhịn được rên rỉ đứt quãng.

Cô bị dục vọng thúc giục nâng một chân lên để ngang hông anh, hạ thân không ngừng vặn vẹo, không biết là muốn thoát khỏi ngón tay làm cô tan vỡ còn khoái nhạc đến tận cùng, hay là muốn đón ý hùa theo anh an ủi.

Lăng Thiệu giống như không biết mệt mỏi rút ra cắm vào càng lúc càng nhanh, vừa ấn vừa di chuyển, Hứa An An thét chói tai cao trào. Cô kêu to một tiếng, lại cúi đầu cắn chặt đầu vai Lăng Thiệu, trong đầu giống như có ánh sáng trắng xuất hiện, sau đó chỗ bụng dưới tràn ra cảm giác như bị điện xuyên qua, Hứa An An cảm thấy ý thức của mình trống rỗng vì vui sướng cực hạn, giống như lúc đó thấy được thiên đường.

Nhục bích phía dưới cô còn đang không ngừng hấp thụ, bao vây một tầng lại một tầng, Lăng Thiệu cảm thấy phía dưới mình trướng đến mức sắp bùng nổ, anh thở hổn hển nhịn một chút, đột nhiên rút ngón tay mình ra.

– Ừm ~

Bởi vì ngón tay mang đến chướng bụng và cảm giác thỏa mãn lập tức biến mất, Hứa An An đong đưa mông nhưng không còn cảm nhận được, ấm ức nâng mắt to lên nhìn Lăng Thiệu, cái nhìn này quyến rũ Lăng Thiệu gần như muốn bắn ra.

Thật sự là dọa người. Sao có thể chưa lên chiến trường đã tước vũ khí đầu hàng trước một tiểu nha đầu chưa biết mùi đời thế này.

Chén rượu A Tam đưa cho có tác dụng mê hoặc rất lớn. Vậy mà con thỏ trắng nhỏ này tự mình chủ động lầm lỡ uống vào. Lăng Thiệu có chút thương tiếc nhìn cô một cái: Ừm, trái lại đúng là tiểu học muội đơn thuần ngu ngốc, bây giờ xem ra ngực không nhỏ, phía dưới cũng rất sảng khoái…

Haizz, rất nhanh mình sẽ dạy hư con thỏ trắng nhỏ này mất. Thế nào cũng biến thành một con hồ ly diêm dúa lòe loẹt vì mình mà nở rộ.

Hơi cách xa một chút, Lăng Thiệu nhếch môi cười nâng ngón tay làm cô sảng khoái lên:

– Em xem, phía dưới của em lại có nhiều nước như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.