Lâm Hoành Sơn không cố chấp, gã muốn Tô Kính trở thành đệ tử Binh gia thật sự thì sẽ không bán đứng hắn, gã tìm mọi cách che giấu thân phận cho hắn.
Nhưng việc Tô Kính đang làm quá mạo hiểm, tiên thiên ngũ sắc thần quang là năng lực bẩm sinh của tiên thú Khổng Tước Vương thời đại thượng cổ. Tâm chí của Tô Kính mà bị ngũ sắc thần quang mê hoặc một chút thì sẽ vạn kiếp bất phục, rơi vào ảo cảnh mãi mãi.
Tô Kính không cảm thấy vậy, linh hồn của hắn được Lục Đạo Thần Giám bao bọc vào trong, tiên thiên ngũ sắc thần quang của Khổng Tước Mâu không thể đụng đến suy nghĩ thật sự của hắn. Nên tiên thiên ngũ sắc thần quang tạo ra ảo cảnh không liên quan gì đến Trái Đất, Tô Kính không bị lạc trong ảo cảnh, hắn chỉ chậm rãi rút cây mâu ngắn ra khỏi trái tim.
Lâm Hoành Sơn cắn răng, một giọt máu màu vàng nhạt bay ra khỏi đầu ngón tay chui vào trái tim Tô Kính. Năng lượng tinh thuần nổ tung, tốc độ Khổng Tước Mâu hình thành tăng cao gấp trăm lần.
Lâm Hoành Sơn hao phí nhiều năm luyện chế một chút Bạch Hổ Huyết Sát bị Tô Kính hấp thu vào Ngũ Luân Chân Bảo, Ngũ Luân Chân Bảo nhanh chóng hình thành chớp mắt biến ra hình dạng vòng tay màu đỏ lấp lánh trong tim hắn tùy thời bay ra khỏi người.
Vào phút then chốt bên ngoài vọng vào giọng Lâm Tạ Hồng:
– Không được đi vào, sư huynh đang tĩnh tọa điều tức!
– Tránh ra!
– A!
Lâm Hoành Sơn nghe tiếng hét của Lâm Tạ Hồng bị đẩy ra, gã cau mày, trường kiếm treo bên hông bay ra xuyên qua khe cửa đóng đinh người ở bên ngoài.
Đường kiếm không chút nương tình, gia đinh cứng rắn muốn xông vào bị kiếm đâm thủng bụng, kiếm khí nghiền nát khí hải đan điền, dù không chết cũng không thể tu hành được nữa.
Gia đinh Tiêu Dao Hầu phủ tuy là người hầu nhưng mỗi người tu hành ít nhất trình độ tinh binh, Lâm Hoành Sơn một kiếm phế gia đinh, kiếm khí chấn động, gia đinh mở miệng muốn hét lên nhưng kiếm khí bay ra khỏi miệng gã mang theo máu đặc.
Sao Lâm Hoành Sơn có thể để người đi vào phòng, nếu thấy tình hình hiện tại của Tô Kính, hơi biết về lịch sử sẽ rõ ngay hắn đang tu luyện Thần Binh Luân của Binh gia.
Lâm Tạ Hồng bật người dậy, mặt mày tức giận kêu lên:
– Phụ thân!
Lâm Hoành Sơn ra khỏi phòng đè tay Lâm Tạ Hồng lại:
– Không thể giết người.
Tiểu cô nương đã rút kiếm ra tính đi lên cắt cổ gia đinh kia.
Đường kiếm của Lâm Hoành Sơn đã kinh động người trong phủ, chớp mắt một hơi thở sắc bén lao tới bay qua đầu tường, đứng giữa sân.
Thân hình ấy mạnh mẽ, nhìn kỹ là một tên mập to cỡ hai người rưỡi, là Cố tiên sinh Nhị Quản Gia của Tiêu Dao Hầu phủ.
Trông thấy gia đinh bị trường kiếm đóng đinh dưới đất, Nhị Tiên Sinh nhíu mày hỏi:
– Chuyện gì xảy ra?
Gia đinh thấy Nhị Quản Gia thì hoảng hồn, dù Nhị Quản Gia báo thù cho gã thì sao? Mọi thứ của gã đã bị hủy, thậm chí không sống tiếp nổi. Cổ họng gia đinh phát ra tiếng gầm gừ từ từ ngã ra sau, từ bỏ vùng vẫy.
Nhị Quản Gia quay đầu nhìn Lâm Hoành Sơn, Lâm Tạ Hồng.
Lâm Hoành Sơn nhún vai, xòe tay nói:
– Người này muốn cứng rắn xông vào phòng của ta, còn đánh bị thương nữ nhi của ta. Thế tử đang tu luyện nên rất giận kêu ta giết hắn. Ta nghĩ đây dù sao là gia đinh của Hầu phủ, không dám thật sự giết người, chỉ đành cố định hắn ở đây chờ các ngươi đến xử lý.
Lâm Hoành Sơn nói chuyện khá trầm ổn, bình tĩnh. Dù Nhị Tiên Sinh đã thành tựu Kim Đan cũng không nhìn ra dấu hiệu nói dối của gã.
Tô Kính bị ngũ sắc thần quang che lấp cảm giác, tập trung hết sức vào việc chế tạo thần binh, hấp thu lực lượng quy tắc của ngũ sắc thần quang, không hay biết Lâm Hoành Sơn mượn tên hắn. Dù Tô Kính biết thì gia đinh muốn cứng rắn xông vào chỗ hắn tu hành, Tô Kính sẽ không khách sáo. Nếu Tô Kính bị phát hiện việc tu luyện Ngũ Luân Binh gia, dù Tiêu Dao Hầu có là Kim Đan cửu trọng cũng khó bảo vệ mạng sống cho hắn.
Nhị Tiên Sinh cười tủm tỉm nói:
– Tuy có lý nhưng ta không thể nghe lời một bên của tiên sinh được, phải hỏi ý thế tử.
Nhị Tiên Sinh nói xong nhấc chân đi vào phòng.
Lâm Hoành Sơn thầm nghĩ không ổn, gã không ngờ mới sáng sớm Nhị Quản Gia đã đến thêm phiền, nếu sớm biết như vậy nên chờ đêm hôm khuya khoắt cho Tô Kính luyện hóa thần binh. Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn, nếu Nhị Tiên Sinh thấy bộ dạng của Tô Kính thì Lâm Hoành Sơn sẽ giết gã.
Còn về sau đó có thể giết được bao nhiêu người đành nghe theo số trời, Tô Kính đã lập ngũ đại pháp chú, chỉ cần hắn không chết sẽ bảo vệ Lâm Tạ Hồng.
Lâm Hoành Sơn nói:
– Ha, nếu Nhị Tiên Sinh không tin thì mời vào.
Bàn tay to xòe ra, trường kiếm đóng đinh gã gia đinh xé gió bay về trong tay gã. Lâm Hoành Sơn không nương tay nữa, khoảnh khắc trường kiếm bay về thì gia đinh hơi co giật tứ chi rồi mất mạng.
Nhị Tiên Sinh quay đầu nhìn gia đinh kia đã chết, biến sắc mặt.
Lâm Hoành Sơn cười nói:
– Mời Nhị Tiên Sinh, mời vào.
Lâm Hoành Sơn dứt khoát giết chết gia đinh kia, trong lòng cực kỳ bình tĩnh. Nếu Nhị Quản Gia nhìn thấy việc Tô Kính đang làm thì cho gã chết tại đây luôn, ai đến gần chỗ này đều phải chết.
Lần đầu tiên mặt Nhị Tiên Sinh không còn nụ cười, gia đinh bị Lâm Hoành Sơn xóa sổ ngay trước mặt gã, kiếm ý mạnh mẽ khiến Nhị Tiên Sinh thấy ớn lạnh. Có lẽ Diệp Thiêm Thanh Dương cung vốn không đánh lại Lâm Hoành Sơn, lúc đó dù Nhị Tiên Sinh không giúp đỡ thì Diệp Thiêm cũng chết uổng.
Lâm Hoành Sơn với thân phận võ giả mà có thực lực giết luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ!
Hôm nay đắc tội Lâm Hoành Sơn không phải lựa chọn tốt, dù sao gã đến đây không được Tiêu Dao Hầu sai khiến, Lâm Hoành Sơn giết gia đinh là nghe theo lệnh thế tử.
Nhị Tiên Sinh đang do dự thì trên bầu trời có tiếng hót khàn khàn.
– Két!
Nhị Tiên Sinh ngước lên thấy một con quạ đen xoay quanh trên trời như đang chờ gã đi để nó ăn xác gia đinh.
Thịt trên mặt Nhị Tiên Sinh co giật rồi giãn ra thành nụ cười, nói với Lâm Hoành Sơn:
– Nếu là ý của thế tử thì cứ giết đi, ai kêu hắn đi bậy, không biết quy định gì hết.
Lâm Hoành Sơn cười khẩy nói:
– Theo ta thấy hắn không có lá gan đó, không biết bị ai sai khiến. Ta vốn định chừa người sống nhưng thấy Nhị Tiên Sinh không cần nên thuận tay giết. Nếu như sau này Hầu gia hỏi…
Nhị Tiên Sinh ngừng cười, phất tay áo xoay người đi:
– Ta sẽ đi điều tra là ai sai nô tài này đến, bên Hầu gia thì ta sẽ tự bẩm báo!
Nhị Tiên Sinh bước ra cửa viện trong tích tắc, con quạ ở trên trời sà xuống xác gia đinh mổ thủng sọ não, ăn óc gã. Con quạ có đôi mắt xanh, phớt lờ Lâm Hoành Sơn và Lâm Tạ Hồng. Đăng bởi: Sói Già