Tô Kính nghe Lâm Hoành Sơn nói muốn đi tu hành mười ngày, hắn không kiềm được hỏi:
– Sư phụ, trong mười ngày này ta sẽ làm gì?
Lâm Hoành Sơn hỏi ngược lại:
– Ngươi tu luyện Long Xà Đồ Lục cảm giác như thế nào?
Tô Kính kể lại tình huống mình tiến bộ quá chậm, không có ảo giác trong Long Xà Đồ Lục để xem, tốc độ tăng lên long xà chân khí phỏng chừng qua ba, năm ngàn năm hắn mới thành công Trúc Cơ.
Lâm Hoành Sơn cẩn thận suy tư một lúc:
– Gần đây ta không thể mở ra Long Xà Đồ Lục giúp ngươi, mà ngươi chưa Trúc Cơ, chờ mười ngày sau ta trở về rồi tu luyện long xà chân khí tiếp vậy. Phải rồi, ngươi mỗi tháng có thể dùng linh trì mấy ngày?
Tô Kính đáp:
– Ta là thế tử, chưa Trúc Cơ nên một tháng chỉ có một lần sử dụng linh trì, mỗi năm có ba cơ hội đặc biệt vào linh trì. Ước chừng đã ba năm lẻ một tháng ta không sử dụng linh trì, hiện tại muốn dùng thì có thể liên tục dùng bốn mươi sáu ngày.
Thế tử Tiêu Dao Hầu cũ đồi phế giữ lại cơ hội dùng linh trì tu luyện, nếu là người khác, trước kia ngươi không dùng là qua cơ hội. Tô Kính là thế tử Tiêu Dao Hầu nên có thể tích lũy ngày, muốn dùng lúc nào cũng được.
– Bốn mươi sáu ngày, đáng tiếc, đáng tiếc
Lâm Hoành Sơn lắc đầu nói:
– Ngươi có đi vào bây giờ cũng không thể Trúc Cơ trong thời gian ngắn, kém hơn quá nhiều. Chờ ngươi Trúc Cơ rồi ta giao Long Xà Đồ Lục cho ngươi, đưa ngươi vào linh trì tu hành thì có thể cho ngươi quan sát sáu thức đầu.
Tô Kính hỏi:
– Vậy Thanh Minh Chân Giải thì sao?
– Đương nhiên cũng không thể buông bỏ, Thanh Minh Chân Giải là đạo pháp hạng nhất, không có xung đột với Long Xà Đồ Lục. Nếu như ngươi có thể tu luyện đến trình độ cổ xà hóa long thì long xà chân khí của ngươi có thể chuyển hóa với thanh minh chân khí, đây mới là cách dùng thật sự của Long Xà Đồ Lục. Sau khi luyện khí sĩ thành tựu Kim Đan vấn đề lớn nhất là tích góp không đủ, vừa mới thành tựu Kim Đan sẽ có một thời kỳ suy yếu, phải bỏ ra nhiều thời gian bù đắp.
Tô Kính nghe liền hiểu long xà chân khí có thể cùng tồn tại với thanh minh chân khí, tu luyện về sau thậm chí có thể chuyển đổi cho nhau. Trước khi thành tựu Kim Đan tích lũy là bình cảnh lớn nhất, Tô Kính tu luyện hai loại đạo pháp khi đó tích trữ sẽ nhiều hơn người khác gấp đôi trở lên.
Không đúng, Tô Kính còn tu luyện Ngũ Luân Binh gia, chẳng qua cách thổ nạp của Binh gia bị Lâm Hoành Sơn dùng Long Xà Đồ Lục thay thế. Long Xà Đồ Lục có thể thúc đẩy Ngũ Luân Binh gia, vô cùng huyền diệu. Giờ Tô Kính nghe nói có thể vận chuyển thanh minh chân khí thì lòng thầm thấy lạ, tại sao Lâm Hoành Sơn không dựa vào Long Xà Đồ Lục đi?
Lâm Hoành Sơn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tô Kính:
– Ta có được Ngũ Luân Chân Bảo quá sớm, cô đọng ra thần binh lại là Hỗn Độn Kim Chuy, không giống như ngươi thần binh lấy Khổng Tước Mâu Đạo Môn làm phôi thai. Trong Hỗn Độn Kim Chuy của ta ẩn chứa thứ một số cường giả các đời Binh gia để lại, mạnh thì có mạnh nhưng làm ta khó thể tu luyện nội dung Long Xà Đồ Lục về sau.
Lâm Hoành Sơn không nói một điều rằng gã đã ngưng kết Bạch Hổ Huyết Sát, cứ luôn tu luyện thì tất nhiên có thể ngưng kết Bạch Hổ Luân. Nếu quay đầu lại từ từ tu luyện long xà chân khí, muốn luyện ra Bạch Hổ Luân sẽ rất tốn thời gian. Tuổi thọ của Lâm Hoành Sơn chắc chắn không đến một ngàn năm, gã đành từ bỏ ý định tu luyện Long Xà Đồ Lục, lo tập trung ngưng kết Bạch Hổ Huyết Sát.
Binh gia tu luyện nơi tốt nhất là chiến trường. Tiêu Dao Hầu hứa cho Lâm Hoành Sơn mang binh chinh chiến quốc gia Tà Thần, chờ quốc gia Tà Thần bị hủy diệt thì Bạch Hổ Luân của Lâm Hoành Sơn cũng sẽ ngưng kết xong.
Lâm Hoành Sơn học đạo pháp chỉ xem như phụ trợ, Tô Kính thì khác, hắn chưa đến Trúc Cơ đã bắt đầu tu luyện Long Xà Đồ Lục, Thanh Minh Chân Giải gia truyền vì khí hải đan điền bị thương nên biến thành phụ trợ. Chờ Tô Kính tu luyện hết sáu thức đầu Long Xà Đồ Lục, Thanh Minh Chân Giải và Long Xà Đồ Lục sẽ đến mức cân bằng, đợi khi cổ xà hóa long thì hai thứ sẽ hòa hợp nhau, hai loại thuật đạo xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Không ai sẽ vì song tu hai loại đạo pháp mà phá hoại khí hải đan điền của mình. Để tu luyện đạo pháp phụ trợ luôn thấp hơn long xà chân khí thì phá hỏng khí hải đan điền không là cách duy nhất, cách an toàn là tu luyện loại đạo pháp đẳng cấp thấp, vậy thì lúc tu luyện ban đầu không đến mức khách át chủ. Nhưng làm vậy sau này thành tựu Kim Đan sẽ không được lớn lao.
Tô Kính vừa tu luyện Long Xà Đồ Lục vừa luyện Thanh Minh Chân Giải, dường như số phận đã định trước.
Tô Kính chỉ hơi nóng lòng chút, hắn vốn định lần này gặp Lâm Hoành Sơn sẽ tiến vào trạng thái ảo giác Long Xà Đồ Lục quan sát ngay, tăng tốc độ tu luyện long xà chân khí. Nghe Lâm Hoành Sơn nói một tràng Tô Kính chợt nhận ra đạo tâm của mình có vấn đề.
– Vậy thì trong mười ngày này ta sẽ nghỉ ngơi chút, vừa lúc đã gieo hạt giống thần binh vào các nha hoàn, ta sẽ chỉ điểm bọn họ tu hành. Ta có kiếm được chút bản vẽ Mặc môn, đang cần thời gian nghiên cứu.
– Vậy mới đúng, tu tiên hay tu thần đều vậy, cứ luôn xông pha tới trước rồi sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Quá trình học tập phải rèn luyện, suy nghĩ lặp đi lặp lại, nếu không thì thời gian không phải nhân loại nắm giữ mà sớm bị yêu ma chiếm cứ.
Lâm Hoành Sơn đang nói đạo lý bình thường nhất, mỗi luyện khí sĩ đều hiểu, gã nói vào lúc này làm Tô Kính sâu sắc hiểu rõ hơn.
Lâm Hoành Sơn không chờ lâu được, dặn dò Tô Kính xong gã tự tìm Đại Tiên Sinh mở ra linh trì tu hành.
Bên Tô Kính, hắn định triệu tập nha hoàn bắt đầu trợ giúp bọn họ luyện hóa hạt giống thần binh sâu thêm. Bỗng Ưng Dương đến báo là có người tìm.
Tô Kính đi phòng khách nhỏ bên ngoài, thấy có người hầu chờ. Người hầu kia lạ mặt, hình như là người bên phía mẫu thân. Tiêu Dao Hầu vì Kim Đan lục trọng nên
không kiềm chế được sức mạnh, người phát ra hơi thở ngăn cách không ai được lại gần, gã tạm thời ở riêng với phu nhân tránh cho tổn thương người theo bên nàng.
Tô Kính thầm nghĩ: Người hầu của mẫu thân đến làm gì? Lâu như vậy vì mình bị cấm túc nên chuyện mỗi sáng đến chào hỏi cũng bị gác lại, người trong phủ hầu như ngăn cách với mình.
Tô Kính thích loại trạng thái này, nhưng Tiêu Dao Hầu cho hắn tự do đi trong phủ khiến hắn buộc phải có tiếp xúc với mọi người.