Suốt một dải núi rừng hoang vắng, bỗng sôi động bởi những toán người phóng ngựa xuyên sơn. Trên không trung xuất hiện từng cặp phi hành, trình độ khinh công trác tuyệt.
Lẻ loi như cánh chim cô đơn là một bóng trắng phóng vút đi, nhẹ tựa làn khói mỏng …
Một cô gái mảnh mai trong võ phục màu tuyết bạch, bên hông mang thanh trường kiếm.
Nàng chỉ là kẻ độc hành giữa đám cao nhân tuyệt thủ đang đổ dồn về đỉnh núi xa xa.
Chóp núi quanh năm mây phủ, hôm nay bỗng rực rỡ bóng cờ.
Thiếu nữ nói một mình:
– Ồ, Quang Minh Đỉnh kia rồi. Võ lâm thất phái hội tụ cùng bọn ác ma. Thật là chuyện hi hữu trong lịch sử quần hùng. Để ta xem tên Vạn Độc Bá Giả khua môi múa mỏ những gì giữa trời đất cao rộng?
Lượn quanh chóp núi một vòng, cô gái lao vút xuống một ngọn cổ thụ um tùm, nhìn vào giữa khu lọng cờ rực rỡ.
Liễu Phàm đại sư và chưởng môn nhân các đại phái đã tề tựu.
Phía đối diện là Vạn Độc Bá Giả công tử ngồi giữa Ngũ Đại Lão Ma, hình dung cổ quái.
Lão Xích Ma mặt đỏ như gấc, Hoàng Ma sắc diện vàng như nghệ, Thanh Ma da mặt xanh tựa nhuộm chàm, Hắc Ma đen hơn bồ hóng. Bốn lão này râu ria xồm xoàm. Chỉ riêng lão thứ năm là Bạch Ma, mặt trắng như tờ giấy, cằm nhẵn thín không một cọng râu, chẳng khác chi đàn bà.
Bá Giả đứng dậy, nói oang oang:
– Trong cương vị giáo chủ Bạch Ma, hôm nay ta mời các vị về đây để công bố tung tích Hắc Diêm Vương tàn độc.
Có tiếng xì xào trong hàng ghế chưởng môn nhân đại phái:
– Ồ, Hắc Diêm Vương là môn đồ Hồng Huyết Linh Quân từ vực Ma Phong trở về khuấy động võ lâm ai chẳng biết.
Thính lực của Bá Giả công tử thuộc hàng siêu tuyệt. Hắn đã nghe thấy tiếng xầm xì, bèn cười lớn:
– Các vị lầm rồi, Hắc Diêm Vương chỉ là cái quỷ danh bịa đặt để hù dọa mọi người. Thật ra gã tiểu tử ấy chính là Lục Siêu Quang, con trai của Hỏa Long bang chủ Lục Siêu Quần.
Quần hùng ồ lên một tiếng kinh ngạc.
Diệu Tuyệt sư thái, chưởng môn phái Nga Mi lên giọng lãnh lót:
– Lẽ nào Hỏa Long bang chủ Lục Siêu Quần đã tuyệt tích giang hồ từ ba năm qua mà con trai ông ta lại là môn đồ của Linh Quân Hồng Huyết dưới Ma Phong Tử Vực?
Bá Giả lại đáp ong óng:
– Chuyện chẳng có chi lạ. Sau cái chết của Dương Tử Hùng, chưởng môn phái Linh Sơn trên đỉnh Tử Vân, thì ta đã tru diệt Hỏa Long Bang và Linh Sơn Phái, bắt Lục Siêu Quần đưa về Âm Cốc, xích cả chân tay vào vách đá, đoạt luôn Hỏa Long Bí Kíp … chính ta đã đánh văng Lục Siêu Quang xuống vực Ma Phong … Không ngờ hắn sống sót trở về, tự xưng là Hắc Diêm Vương đệ tử Hồng Huyết Linh Quân, sử dụng ma pháp Huyết Chỉ Điểm Tinh, khuấy động võ lâm, sát hại người các môn phái để âm mưu độc bá quần hùng như cha hắn thuở trước. Chính hắn cũng cả gan đột nhập tổng đàn Bạch Ma Giáo, khiến hiền muội ta là Ngọc Diện nương tử phải vong mạng. Tội của hắn lớn hơn núi non, song quần hùng đều bất lực cả đúng như vậy chăng?
Quần hùng nhốn nháo cả lên, trước những lời đanh thép của tên đại ma đầu.
Bá Giả vênh mặt, phẩy tay ra dấu cho mọi người im lặng, ánh mắt hắn ngời tia hung quang quét ngang quần hùng rồi cao giọng:
– Chỉ có ta hiện nay uy lực vô song, võ công tối thượng, mới có thể trừ khử được tiểu tử tanh máu ấy. Vậy ta tuyên bố đứng lên gánh vác chức vụ minh chủ võ lâm, kết hợp các môn phái tru diệt Hắc Diêm Vương, ai có ý kiến gì chăng?
Quần hùng nhìn nhau xanh mặt, chỉ có Diệu Tuyệt sư thái đứng bật dậy, tay nắm chắc chuôi kiếm, miệng nói lớn:
– Bá Giả công tử, võ lâm Trung Thổ đã có minh chủ là phương trượng Thiếu Lâm Tự.
Phía Hắc Phái của các hạ ta không cần biết. Nay vì mối họa chung là Hắc Diêm Vương, đôi bên Hắc Bạch liên kết với nhau là phải lẽ, còn chuyện ngôi vị minh chủ võ lâm thì các hạ chớ lạm bàn.
Vạn Độc Bá Giả nổi giận, trố lồi cặp mắt đỏ tựa than hồng rọi thẳng sư thái Diệu Tuyệt.
Hắn gằn giọng:
– Sư thái nên cẩn trọng lời nói. Vì còn ngũ đại tôn giã từ Tây Tạng sang đây, đều muốn tôn bổn giáo chủ nắm ngôi vị minh chủ võ lâm Trung Thổ. Kẻ nào trái ý các vị ấy hãy coi chừng.
Rõ ràng Bá Giả có ý đưa Ngũ Đại Lão Ma ra đe nạt quần hùng và trước nhất là áp đảo Diệu Tuyệt sư thái.
Năm lão quái ma đã được Bá Giả mua chuộc, lúc ấy cũng gầm gừ, nhai râu, mắt tỏa hung quang gớm ghiếc.
Diệu Tuyệt sư thái nhìn quanh, bà thấy Liễu Phàm đại sư và các chưởng môn nhân đại phái đều nín khe … bà cũng lạnh xương sống, nên đành hậm hực ngồi xuống.
Vạn Độc Bá Giả lại bật cười hô hố:
Thế nào, liệt vị có tán đồng hảo ý của tại hạ, hay chờ Hắc Diêm Vương phóng Huyết Chỉ Điểm Tinh tiêu diệt.
Một luồng lãnh khí chạy dài qua sống lưng quần hùng đang xôn xao, mặt tái như gà cắt tiết.
Bỗng …
Ầm …
Tiếng nổ rung chuyển đỉnh Quang Minh.
Một luồng kình khí thổi bay hết cờ quạt, tán lọng, hương án cũng lật nhào.
Tất cả nhốn nháo như ong vỡ tổ.
Vút một cái, cô gái áo trắng phóng vèo xuống, ung dung đứng giữa quần hùng và bọn quái ma.
Nàng quét tia mắt vào mặt tên Bá Giả, gằn giọng:
– Đại ma đầu. Nói láo, nói láo.
Quần hùng sửng sốt nhìn cô gái. Nàng có thân hình tuyệt đẹp và gợi cảm, bó chẽn trong bộ võ phục toàn trắng, tinh khiết. Mái tóc dài đen huyền bao quanh khuôn mặt bầu bĩnh … nhưng diện mạo sần sùi thâm tím thật quái đản.
Vạn Độc Bá Giả đã nhận ra cô gái.
Cặp mắt hắn ngời tia giận dữ, miệng hắn lệch sang một bên phát ra những lời đầy nộ khí:
– Bội Ngọc xú nữ. Quả thật ngươi lớn gan nên mới dám đến đây làm kinh động quần hùng và nói những lời hồ đồ, nhảm nhí.
Bội Ngọc cười lạt:
– Ta hồ đồ hay ngươi gian trá?
Nàng quay sang quần hùng đang sững sờ nhìn nàng và nói lớn:
– Hắc Diêm Vương đúng là Lục Siêu Quang, môn đồ của Linh Quân Hồng Huyết. Thiếu hiệp trở về chỉ để truy tìm tru sát bọn ma đầu Tứ Độc Lão Quái và Vạn Độc Bá Giả đã tàn phá Hỏa Long Bang và Linh Sơn Phái. Chính tên công tử Vạn Độc kia mới là kẻ dùng ngón Huyết Chỉ Điểm Tinh giả, sát hại người các môn phái. Hắn hành động lén lút rồi đổ tội cho Hắc Diêm Vương, chuốc oán thù cho người ngay thẳng, thật đáng tởm vô cùng.