Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai

Chương 14 - Ông Xã Đẹp Trai Nhất 2

trước
tiếp

Editor: Mứt Chanh

Tuy rằng nói trên mạng đang nháo đến long trời lở đất nhưng Mạnh Thử Hàn tiểu thư lại cảm thấy rằng mọi vấn đề cũng không lớn lắm vẫn còn có thể tiếp thu được.

Điều mà cô chú ý chính là 《gấu trong lửa 》 công bố diễn viên.

Trời thu mát mẻ, 《gấu trong lửa 》 sau buổi thử vai đã chọn được diễn viên, Mạnh Thử Hàn liền chờ tin nhắn điện thoại vào sáng sớm,khẩn trương giống như cô còn có Lâm Lê.

Chờ tới giữa trưa, tin nhắn cuối cùng rốt cục cũng được gửi tới điện thoại Lâm Lê.

Nhưng nhân vật Tô Nhân kia thình lình viết tên Mộ Châu, nhìn từ trên xuống dưới đều không tìm thấy tên Mạnh Thử Hàn.

Lâm Lê trộm liếc mắt Mạnh Thử Hàn một cái, thở dài một hơi rồi an ủi cô: “Tiểu Hàn, em cũng đừng khổ sở, lần sau chúng ta nhất định……”

Mạnh Thử Hàn “Dạ” một tiếng, xoay người liền trở về phòng nằm ở trên giường.

Hơn nữa cô bắt đầu nghĩ đến việc có nên đưa tiền mới tiến vào đoàn phim hay không.

Lúc trước nghe Lâm Lê nói Trương Hòa Bình đối với cô còn rất vừa lòng, còn tưởng rằng nhân vật này có thể tới tay, lại không nghĩ rằng cuối cùng đều là cao hứng một hồi.

Lâm Lê biết tâm tình Mạnh Thử Hàn không tốt, cũng không ở nơi này quấy rầy cô nên tự mình liền về công ty xử lý sự tình.

————————————————

Đầu tư Tinh Quang, Khương Kiền nhìn danh sách diễn viên《 gấu trong lửa》đến sững sờ, mày gắt gao nhăn lại, nhiệt độ bên người đều đã giảm tới cực điểm.

Trước kia,Khương Kiền chỉ lo đầu tư cùng hưởng lợi chưa bao giờ sẽ quan tâm đến danh sách diễn viên này kia, bây giờ lại để trợ lý Lưu đi tìm, trong đầu trợ lý Lưu liền xuất hiện Mạnh Thử Hàn.

Thử vai cho bộ phim này, Mạnh Thử Hàn cũng tham gia.

Cho nên Khương tổng là bởi vì Mạnh Thử Hàn mới muốn chọn diễn viên sao?

Trợ lý Lưu thật cẩn thận mà đánh vỡ một mảnh yên tĩnh này, mở miệng nói: “Khương tổng, nghe nói đạo diễn Trương tới, đang ở trong phòng hội nghị dưới lầu cùng Lý tổng nói chuyện.”

Khương Kiền nhấc mí mắt, trong ánh mắt một mảnh lạnh lẽo.

Anh nhàn nhạt mà “Ừ” một tiếng.

Khương Kiền đứng dậy đi xuống phòng họp dưới lầu, ngày thường anh vốn dĩ mặc kệ những việc này, nhưng nghĩ đến Mạnh Thử Hàn để ý đến bộ phim này, anh liền không thể không quản.

Ngay từ đầu khi anh xem thử vai, dựa theo thực lực mà nói thì Mạnh Thử Hàn không có khả năng không được chọn.

Một đường đi tới bên ngoài phòng họp phía dưới, anh nghe thấy trong phòng hội nghị truyền đến tiếng cười của Lý tổng, Lý Đức Sinh cười nói: “Đạo diễn Trương, loại chuyện tuyển diễn viên này cùng anh xem là hai chuyện khác nhau, người đầu tư chúng tôi coi trọng chắc chắn là đối với bộ phim này hữu ích nhất đúng không?”

Trương Hòa Bình đập một cái trên bàn hội nghị, hừ lạnh một tiếng: “Đây là việc của nhà đầu tư các người, tôi quản không được, nhưng các người đem những người rối loạn lung tung nhét vào là có đạo lí gì? Nếu các người muốn huỷ hoại phim của tôi, một lần nữa tôi tìm đầu tư khác.”

“Chỗ nào có thể,Tinh Quang chúng tôi còn trông cậy dựa vào bộ phim của đạo diễn Trương kiếm tiền chứ.”

“A.”

Đứng ở ngoài cửa sắc mặt Khương Kiền lạnh xuống, anh đẩy cửa đi vào, bầu không khí trong phòng hội nghị dường như đóng băng, Lý Đức Sinh cung cung kính kính mà đứng dậy, cười hô một tiếng: “Khương tổng.”

Khương Kiền nhàn nhạt mà ừ một tiếng, ngồi xuống nhìn thoáng qua Trương Hòa Bình, “Đạo diễn Trương hôm nay tới là vì chuyện gì?”

“Tự cậu hỏi cậu ta!” Ngón tay Trương Hòa Bình chỉ vào Lý Đức Sinh.

Nụ cười Lý Đức Sinh không đổi, rốt cuộc Khương Kiền chưa bao giờ quản loại chuyện này cho nên Đầu Tư Tinh Quang với giới giải trí này luôn luôn giao cho hắn cùng Vương tổng tới làm.

Lý Đức Sinh giải thích nói: “Khương tổng, là chuyện này, đạo diễn Trương muốn dùng Mạnh Thử Hàn nhưng xuất phát từ suy tính cho công ty, Mạnh Thử Hàn tiểu thư trên người bôi đen thật sự là quá nhiều, nếu dùng sợ là đối với bộ phim này không có chỗ tốt gì, đối với công ty không có ích lợi gì.”

Ngón tay Khương Kiền nhẹ nhàng đặt ở bàn, ngón tay thon dài như có như không gõ vào trên bàn.

Không khí trong phòng hội nghị đã lạnh tới 0 độ, Trương Hòa Bình nhịn không được nhìn Khương Kiền nhiều hơn vài lần, hồi lâu ông mới lên tiếng, lạnh nhạt mà nhìn về phía Lý Đức Sinh, “Là công ty suy tính hay là chính cậu suy tính?”

Lý Đức Sinh lập tức liền ngây ngẩn cả người.

Cốt truyện bình thường không phải triển khai như thế này sao? Ngày thường Khương tổng không phải đều nói một câu là “Trong lòng cậu hiểu rõ là được” sao?

Tươi cười của Lý Đức Sinh có chút đọng lại, “Suy tính của tôi đều là vì tốt cho công ty.”

Lại sau một lúc lâu không có âm thanh.

Tuy rằng nói đã vào thu trời cũng lạnh xuống nhưng lúc này phía sau lưng Lý Đức Sinh lại là một mảnh mồ hôi lạnh, hắn thực sự không rõ lắm Khương tổng này đến tột cùng là suy nghĩ cái gì.

Lại một lát sau, Khương Kiền thấy được biểu tình của Lý Đức Sinh mới mở miệng nói: “Bộ phim này tôi tự mình chọn mục đích không phải tạo nhiều hay ít lợi nhuận, tôi đều có suy tính cho nên trước hết cậu không cần phụ trách chuyện này.”

Lý Đức Sinh bỗng nhiên đứng dậy, hô một tiếng: “Khương tổng!”

Ánh mắt Khương Kiền lạnh như băng mà nhìn qua, “Còn có việc gì?”

“Tôi vẫn luôn phụ trách hạng mục này, toàn bộ công ty chỉ có tôi quen thuộc nhất với hạng mục này……”

Lời còn chưa dứt, đã bị Khương Kiền không lưu tình chút nào mà đánh gãy: “Nếu cậu còn muốn nói, có thể đến bộ phận nhân sự nói, tôi không ngại để cậu đi xuống phụ trách chuyện khác.”

Lý Đức Sinh há miệng thở dốc, không nói nữa liền suy sụp ngồi xuống.

Vị Khương tổng trẻ tuổi này của bọn họ nói một không hai, hỉ nộ vô thường, có khả năng bạn còn không biết chính mình phạm vào sai lầm gì cũng đã bị đuổi việc.

Thật sự là cũng không rõ ràng lắm ý tứ của anh.

Lý Đức Sinh không có mặt mũi ngồi ở chỗ này, xoay người liền ra khỏi phòng họp, ánh mắt Khương Kiền nhàn nhạt dừng ở trên người Trương Hòa Bình, trong giọng nói đã không còn cái vừa mới khiến người cảm thấy lạnh lẽo

“Đạo diễn Trương muốn dùng Mạnh Thử Hàn sao?”

Trương Hòa Bình gật đầu, “Ừ,kỹ thuật diễn của Mạnh Thử Hàn tuy rằng nói không quá xuất chúng nhưng hiện tại ở giới giải trí cũng tìm không thấy mấy người giống như vậy.”

Khương Kiền tùy tiện lên tiếng, không mặn không nhạt mà nói câu: “Vậy ông dùng đi.”

Trương Hòa Bình sửng sốt, đơn giản như vậy liền dùng sao?

Ông giật mình hỏi: “Hiện tại bộ phim này là cậu phụ trách sao?”

Khương Kiền chậm rãi đứng dậy, ghế dựa đi trên sàn nhà phát ra âm thanh nặng nề, anh đem tay đặt ở túi quần liếc nhìn Trương Hòa Bình, môi mỏng nhẹ động: “Là tôi.”

————————————————

Mạnh Thử Hàn cảm thấy những thăng trầm của cuộc đời này thay đổi rất nhanh

Buổi sáng còn thông báo không có cô, tới buổi chiều phó đạo liền báo cho cô biết nhân vật Hạ Sương là cô.

Tâm tình này giống như là ngồi tàu lượn siêu tốc.

Tuy rằng nói không có bắt được nhân vật Tô Nhân nhưng có thể nhận được vai diễn Hạ Sương cô cũng vui mừng, ít nhất có thể tiến vào đoàn phim của Trương Hòa Bình!

Lúc Lâm Lê nhận được thông báo đến công ty kí hợp đồng, trong lòng cũng giống như Mạnh Thử Hàn ngồi tàu lượn siêu tốc thật kích thích.

Đến công ty vào ba ngày sau, Mạnh Thử Hàn trang điểm nhẹ, cảm thấy nếu là ký hợp đồng vẫn nên đến trang trọng một ít, liền mặc tây trang WG mà Khương Kiền đưa cho cô lúc trước.

Bởi vì lúc này đây ký xuống đều là diễn viên dưới trướng của Đỉnh Minh cho nên Tinh Quang bên kia chỉ đơn giản để cho người đem hợp đồng lại đây cùng nhau ký.

Đến công ty, Lâm Lê chờ ở bên ngoài phòng họp, ý mừng trên mặt muốn giấu cũng che giấu không được, đại khái là từ khi biết Thẩm Hi phải về nước thì đây là sự kiện vui vẻ nhất.

Lâm Lê chỉ vào cửa phòng họp: “Chúng ta nhanh vào thôi, Mộ Châu đã sớm tới rồi.”

“Được, trong chốc lát kí xong hợp đồng, em bắt taxi tự trở về tiểu khu sao?”

“Ừ, đến lúc đó em về trước đi, chị phải an bài một chút, đêm nay không đến nhà em được.”

“Được, trước đi vào ký hợp đồng thôi.”

Lúc trước bởi vì chuyện Đường Hân Viện lên án trên Weibo, Lâm Lê sợ cô lại làm ra chuyện gì ngu xuẩn cho nên luôn kiểm tra Weibo của cô, còn gần đây giám thị cô hơn nửa tháng.

Đẩy cửa phòng họp, đập vào mắt đã thấy được Mộ Châu ngồi ngay ngắn ở ghế hội nghị cười rộ lên khi Mạnh Thử Hàn vừa tiến vào, một dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu.

Mộ Châu: “Chị Thử Hàn, em biết chị nhất định có thể được chọn.”

“Cũng chúc mừng em.” Cô không mặn không nhạt mà lên tiếng sau đó ngồi ở phía đối diện với Mộ Châu, Lâm Lê ngồi ở bên cạnh cô, đối diện với người đại diện của Mộ Châu.

Trong chốc lát, Tinh Quang phái người đến ký hợp đồng.

Người này Mạnh Thử Hàn rất là quen mắt, suy nghĩ một hồi lâu mới nhớ tới, này không phải trợ lý bên cạnh người Khương Kiền sao!

Loại chuyện này thế nào cũng không tới phiên trợ lí bên người Khương Kiền làm chứ?

Trợ lý Lưu che miệng ho khan một tiếng lôi Mạnh Thử Hàn đang thất thần trở lại, trợ lý Lưu nói: “Kẻ hèn họ Lưu là người phụ trách ký hợp đồng với hai vị tiểu thư, nơi này là hợp đồng, hai vị trước xem một chút.”

Hợp đồng lấy lại đây, Mạnh Thử Hàn không xem lập tức ném cho Lâm Lê, Lâm Lê cùng người đại diện của Mộ Châu xem rất là nghiêm túc.

Mạnh Thử Hàn lấy điện thoại gửi Wechat cho Khương Kiền: [ trợ lý anh bị giáng chức sao? Loại chuyện ký hợp đồng này làm sao để cậu ta tới làm? ]

Khương Kiền không có trả lời.

Vừa lúc Lâm Lê cũng xem xong hợp đồng, sau khi xác định không có vấn đề liền bảo Mạnh Thử Hàn ký tên.

Ký hợp đồng xong, bộ phim này cũng ấn định xong, Mạnh Thử Hàn một thân nhẹ nhàng, ý cười trên mặt cũng không thể ngừng lại

Nụ cười này lúc ra cửa gặp được Đường Hân Viện mới buông xuống.

Đường Hân Viện mặc một chiếc áo len eo cao màu sáng, gió thu xào xạc, hôm nay còn có chút mưa dầm, Mạnh Thử Hàn nhìn thấy đều thay cô ta lạnh dùm.

Hai người gặp thoáng qua nhưng ai cũng không mang theo phản ứng.

Mạnh Thử Hàn hoàn toàn không thích Đường Hân Viện cho nên không để ý tới; mà Đường Hân Viện liền không giống vậy, cô ta cảm thấy Mạnh Thử Hàn chỉ cần rời Đỉnh Minh liền không được thân, cùng cô nói chuyện cãi nhau thật hạ giá.

Mộ Châu còn phải đi cảm tạ Lý Đức Sinh nên cũng không có ở lâu, Lâm Lê muốn ở lại công ty nên để cho một mình Mạnh Thử Hàn rời khỏi công ty

Đi được hai bước thì trợ lý Lưu cũng đi theo.

Trợ lý Lưu mang một mắt kính vàng, tóc không chút cẩu thả mà dựng lên thoạt nhìn còn rất có tinh thần.

Trợ lý Lưu rất khách khí, ôm hợp đồng mà cùng Mạnh Thử Hàn nhẹ nhàng cười, nói: “Mạnh tiểu thư, Khương tổng ở bên ngoài chờ cô.”

Mạnh Thử Hàn đầu tiên là gật đầu sau đó là sửng sốt.

Từ từ nhớ lại, cô có thể được chọn cho nhân vật Hạ Sương sợ là cùng Khương Kiền thoát không được quan hệ.

Nhân vật này đã định rồi nhưng đột nhiên lại thay đổi, trừ bỏ Khương Kiền cô cũng không thể nghĩ được người nào có bản lĩnh như vậy.

Cô tuy rằng vẫn luôn muốn dựa vào nỗ lực của bản thân ở giới giải trí hỗn loạn này, nhưng năm sáu năm qua, cô trừ bỏ toàn mạng bôi đen ra cũng không có người nhớ rõ kỹ thuật diễn của cô, tài hoa của cô.

Dù vậy, kia cũng không quan hệ, thậm chí cô còn cảm thấy khá tốt.

Người khác đặc biệt chú ý bạn một điểm thì tự nhiên sẽ xem nhẹ những người khác.

Giống như cô toàn mạng bôi đen, mọi người chú ý đều ở việc cô bị bôi đen mà hoàn toàn không lường trước người sau lưng của người bị bôi đen đến tột cùng là bối cảnh thế nào.

Nhưng vào lúc này,vai diễn trong phim của Trương Hòa Bình cô nhất định phải bắt được.

Không biết là nghĩ tới cái gì mà đôi mắt của Mạnh Thử Hàn chứa một mảnh lạnh băng.

Trợ lý Lưu thấy Mạnh Thử Hàn thất thần, hô một tiếng: “Mạnh tiểu thư?”

Mạnh Thử Hàn phục hồi lại tinh thần,đưa tay xoắn những sợi tóc rơi xuống trên vai, cô trả lời: “Được thôi, Khương tổng ở đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.