“Phỉ Phỉ, da của con luôn luôn rất đẹp, sao lại thành ra thế này?” Cha Dương phỉ nhìn gương mặt nứt da của con gái không hiểu hỏi, da của Dương Phỉ là được di truyền từ mẹ của cô, từ nhỏ đến lớn cũng rất trắng mịn, chưa bao giờ bị như vậy cả!
“Cha, thật ra thì, con cũng không biết chuyện gì đã xảy ra? Có thể là bị dị ứng thôi!” Dương Phỉ nói.
“Con có muốn cha đưa con đi bệnh viện xem một chút xem có phải là bị dị ứng hay không?
“Không cần đâu cha, tự con có thể đi khám.” Dương Phỉ bị cha mình nhắc như thế , bỗng nhiên trong đầu có một biện pháp có thể sử lý Bạch Tuyết rồi .
Khóe miệng Dương Phỉ khẽ nhếch lên, thầm nghĩ: Bạch Tuyết cô hãy chờ đi, trò hay chỉ mới bắt đầu thôi!
Dương Phỉ sau khi đến bệnh viện không có đi thẳng đến bác sĩ khoa da, mà là đi tới khoa phụ sản nơi dì của Dương Phỉ làm việc.
Thì ra dì của Dương Phỉ là một bác sĩ khoa phụ sản .
“Phỉ Phỉ, con làm sao vậy? ” Dì của Dương Phỉ chỉ vào khuôn mặt luôn luôn trắng trẻo hỏi.
“Dì, vì nó nên con mới phải tới bệnh viện đây!” Dương phỉ làm nũng nói.
“À, vậy con cũng phải đi khoa da chứ?”
“Con muốn Dì cùng đi với con, giúp con tìm tìm một Bác sĩ tốt nhất.”
“Không thành vấn đề, nhưng mà con phải vào phòng làm việc của dì chờ một chút, Bởi vào lúc này dì có chút bận rộn, một lát ta liền dẫn con đi có được hay không?”
“Vâng, cám ơn dì, vậy con đi đến phòng làm việc chờ dì trước nhé.” Dương Phỉ đắc ý cười một tiếng, chuyện đang đúng theo kế hoạch của cô từng bước từng bước phát triển, cô cũng không tin không dựa được vào quan hệ của cha thì cô liền không báo được thù!
Dì của Dương Phỉ vốn rất bận rộn , hiện còn phải đi kiểm tra phòng, Dương Phỉ biết Dì của mình sẽ đi lâu, vì vậy yên tâm hơn.
Cô đi tới phòng làm việc của dì, thấy máy tính còn mở, trong lòng liền mừng rỡ.
Mở ra các bệnh án của bệnh nhân, tìm được một bệnh nhân mang thai sáu tháng, sau đó đem tên số tuổi đổi thành của Bạch Tuyết , lại nhanh chóng in ra, sau đó lại đem tên bệnh nhân đổi trở về, rồi đem máy tính đóng lại như ban đầu, cầm lên tờ in xét nghiệm, lại ấn lên con dấu của bệnh viện, liền hài lòng cười một tiếng, bỏ vào trong túi sách.
Không bao lâu sau, Dì của Dương Phỉ trở lại, thả tài liệu bệnh án của bệnh nhân xuống.
“Chúng ta mau đi thôi, buổi sáng dì đều phải đi kiểm tra phòng, cho nên con lần sau tới thì hãy tránh thời gian này nhé, nếu không con sẽ phải đợi dì hết bận mới có thể cùng con đi kiểm tra!”
Dương Phỉ nghe dì nói vậy, liền nhớ ra mặt của mình còn phải tới kiểm tra, mặc dù hiện tại ra cửa cũng mang theo khẩu trang, nhưng là những chỗ lộ phía ngoài nhìn cũng rất dọa người !
Nghe được Dì của cô nói, Dương Phỉ chỉ cười cười, thật ra thì, cô là đặc biệt chọn thời gian này để tới, như vậy mới có thể áp dụng kế hoạch của mình.
Dì của Dương Phỉ cùng cô đi sang khoa da, nhưng ngoài ý muốn chính là, những vết nứt trên mặt cô không phải là nứt da bình thường, cũng không phải là bệnh mãn trùng, mà là một loại bệnh ngoài da không biết tên, nhìn vẻ mặt Bác sĩ nói như vậy hình như rất phiền khó chữa!
Dương Phỉ bắt đầu có chút lo lắng, vốn tưởng rằng là bị dị ứng, xem ra còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng!
“Bác sĩ, Phỉ Phỉ nhà ta rốt cuộc là mắc bệnh ngoài da gì? Anh cứ nói thật đi? Chúng ta cũng đều là đồng nghiệp nhiều năm rồi, nên không cần phải quanh co.”
“Thật ra thì, tôi cũng không biết đây là căn bệnh ngoài da gì, tôi lo lắng việc chữa khỏi còn có thể kéo dài, bệnh ngoài da này rất kỳ quái! Lúc trước tôi chưa bao giờ thấy qua loại bệnh này ! Tôi muốn nghiên cứu một chút rồi sẽ cho cô câu trả lời chắc chắn.” Bác sĩ chuyên khoa da rất khó nói, bởi vì hắn cũng không biết đây là căn bệnh gì, đại khái coi là bệnh ngoài da thôi!
Thật ra thì, thứ này so với bệnh ngoài da càng đáng sợ hơn. . . . . .