Lang Vương dù có lợi hại hơn nữa, pháp lực cao hơn nữa, thì hắn cũng không biết được Bạch Tuyết sẽ sảy ra chuyên gì, bởi sẽ có ba nhân vật thần bí chui vào trong bụng của cô.
Lang Vương yêu Bạch Tuyết.
Thế nhưng, hắn cũng tuyệt đôi sẽ không giống lần trước nữa chiều chuộng cô, bởi vì đổi lấy chỉ có sự phản bội, hắn lần này cần chiếm lấy con mồi của mình, ai mà dám không coi hắn vào trong mắt mà động đến con mồi, thì hắn liền một chưởng đập chết!
~~~~~~~~~~~**~~~~~~~~
Bạch Tuyết chợt nhận được điện thoại của cha, nói rằng thân thể ông không thoải mái, nên muốn Bạch Tuyết đến công ty tìm ông.
Bạch Tuyết thấy rất kỳ quái, cha cũng không có gọi điện thoại cho cô mấy lần, chẳng lẽ là thật sự không thoải mái? Nhưng mà tại sao không bảo mẹ kế đến?
Mặc dù rất kỳ quái, nhưng cô vẫn là xin thầy chủ nhiệm cho nghỉ học.
Thầy chủ nhiệm liền cho cô nghỉ học, cô liền thu thập sách vở vào túi rồi rời đi.
Đeo túi sách đi tới công ty của cha, hôm nay cô không có mặc đồng phục học sinh, bởi vì ngày hôm qua cô ở nhà Lãnh Dạ , mà chỗ đó không có đồng phục học sinh, nên cô không thể làm gì khác hơn là mặc một bộ quần áo Lãnh Dạ đã mua cho cô, hơn nữa Bạch Tuyết biết mình là môt học sinh, nên cũng biết lựa chọn bộ phù hợp ?
Những bộ đồ kia rất đẹp cô chẳng qua chỉ xem một chút, sau đó lấy một bộ kiểu dáng bình thường nhất mặc vào.
Mặc dù bộ đồ này trông bình thường nhưng cũng rất đắt tiền đến những người phụ nữ khác nằm mơ cũng không có được, Lãnh Dạ đã vì cô mà mua tất cả những thứ tốt nhất,chỉ là Bạch Tuyết không hiểu lắm về những thương hiệu quốc tế này !
Bởi hôm nay cô mặc bộ đồ này là do một nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế tạo ra, hơn nữa còn là số lượng có hạn, cả nước tổng cộng chỉ có ba bộ, mà nghe nói một bộ để cho vợ hắn mặc, cho nên còn lại có hai bộ, mà Bạch Tuyết không biết bộ y phục này lại đắt giá như vậy. Mà bộ quần áo này khi mặc ở trên người cô có vẻ càng thêm thanh thuần, làm cho người ta nhìn thấy không thể không thích.
Cô đeo lên túi sách, đi vào công ty của cha.
Bạch Tuyết rất ít khi tới công ty của cha, trước kia tới cũng chỉ đi qua có mấy lần, cho nên không có ai biết cô là người nào? Lại nhìn cách ăn mặc của cô hẳn sẽ tưởng là thiên kim của nhà ai đó, bởi vì tuổi của cô nhìn còn rất nhỏ, hơn nữa còn đeo túi sách, vừa nhìn liền biết là học sinh.
“Em gái, em đến tìm ai?” Cô lễ tân hỏi Bạch Tuyết.
“Xin chào, tôi đến tìm Bạch tổng.” Bạch Tuyết đơn giản trả lời, cô không hy vọng người khác biết cô là con gái của Bạch Hàn, đến lúc đó sẽ có một số người lấy lòng cô, bởi cô chỉ muốn an tĩnh đi gặp cha, xem ông có chỗ nào không thoải mái?
“Thật xin lỗi, Bạch tổng hiện tại rất nhiều việc, hiện đang đi họp, nếu em không có hẹn trước, sợ rằng không thể đi vào!” cô lễ tân xin lỗi nói.
Bên cạnh còn có mấy người nhìn Bạch Tuyết từ trên xuống dưới , nhìn Bạch Tuyết một thân hàng hiệu, nhất là thấy chiếc áo khoác hàng hiếm làm cho bọn họ đều hâm mộ con ngươi thiếu chút nữa rớt xuống!
Thật không biết cô bé này là thiên kim nhà nào, lại có phúc như vậy.
“Tôi đã có hẹn trước, là cùng tổng giám đốc của mấy người trực tiếp liên hệ , không tin cô có thể gọi điện thoại hỏi một chút.” Bạch Tuyết lễ phép đáp.
Cô lễ tân liền điện thoại cho tổng giám đốc của họ, quả nhiên là đã có hẹn .
“Tổng giám đốc mời em đi vào.” Cô lễ tân nói, Bạch Tuyết liền đeo túi sách đi vào.
Đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc , cha quả nhiên không có ở đây, hỏi một thư kí mới biết là đang đi họp, cha không phải là không thoải mái sao? Tại sao còn phải đi họp? Trong lòng có chút quan tâm.
Một lát sau thư kí đi tới.
“Bạch tiểu thư, tổng giám đốc bảo cô đem phần tài liệu này đưa vào , sau đó giúp tổng giám đốc thuyết trình tài liệu.” Thư kí đối với Bạch Tuyết nói, làm Bạch Tuyết sửng sốt.
Cái gì? Thuyết trình? Cô cái gì cũng không hiểu, tại sao cha lại để cho cô thuyết trình?
Thấy Bạch Tuyết kỳ quái, bí thư giải thích.
“Đây là một phần hợp đồng, bởi vì tổng giám đốc hiện tại không thoải mái, cho nên muốn để cho cô thay ông ấy đọc hợp đồng, chẳng qua là đọc lại, rất đơn giản .” Thư kí an ủi Bạch Tuyết, Bạch Tuyết lại bắt đầu khẩn trương, bởi cô chưa bao giờ làm việc như vậy, không hiểu cha tại sao không để cho thư kí đi? Chẳng lẽ là chuyện cơ mật, không muốn bị người khác biết?
Bạch Tuyết nhận lấy tài liệu mà thư kí đưa tới, còn rất dày, khó trách cha lại để cho cô đọc, có thể là văn kiện cơ mật, vì vậy, hít sâu một hơi, nghĩ thầm coi như là lúc đọc bài khoá trên bục giảng đi.
Đem túi sách để xuống, cầm tài liệu đi theo thư kí vào phòng họp.
Bạch Tuyết đơn thuần không biết rằng, cô lại một lần nữa bị cha bán đi, cô lại còn ngây ngốc lo lắng thân thể của cha như thế nào?