Tuy thánh linh có thể đi quá khứ và tương lai nhưng không thể thay đổi được gì, Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao không trở về được. Bỏ lỡ là lỡ làng thật.
Phong Phi Vân không cam lòng:
– Đi thần giới.
thần giới là thế giới nửa chân thật nửa hư vô. Nơi này cư ngụ các tà thần, xây dựng quốc gia thuộc về mình.
Bọn họ không gọi mình là thần tà mà là thần tộc.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đi vào một thần sơn trong thần giới, chỗ này có người nhiều tà thần cường đại tụ tập, xây dựng vô số thần cung, thần điện, có cả thần miếu.
Nơi tà thần bình thường cư ngụ là thần miếu. Chỉ tà thần tu vi cường đại mới xây dựng thần điện, thành lập thần cung, thống ngự ngàn vạn thần tà.
Một bà lão tóc bạc phơ ngồi trên đài thần trong thần miếu, ánh mắt kiêng dè nói:
– Ba ngàn năm trước thần giới từng xảy ra đại chiến kinh thiên động địa, thiên thần đại lục, hỏa thần đại lục, thủy thần đại lục bị lan đến, tử thương thảm trọng, nhiều cổ thần chết.
Bà lão này tự xưng là Lạc thần bà, một tà thần có tu vi siêu mạnh trên lãnh thổ thần giới này.
Phong Phi Vân đứng giữa miếu thờ, hỏi:
– Cuối cùng cánh cửa tiên giới có mở ra không?
Lạc thần bà nghi hoặc hỏi:
– Cánh cửa tiên giới?
– Xem ra tu vi của ngươi quá thấp, chưa không có tư cách biết mấy thứ này. Dao Dao, thả người đi. Chúng ta đi.
Phong Phi Vân xoay người rời khỏi thần miếu.
Tay Mặc Dao Dao bóp cổ Lạc thần bà chậm rãi hả ra, tay ngọc nhẹ vỗ vai Lạc thần bà.
Mặc Dao Dao cười tủm tỉm:
– Xin lỗi.
Lạc thần bà sợ hãi nhìn một nam một nữ đi ra miếu thần, lòng vô cùng rung động. Tu vi của hai người này quá mạnh, chẳng lẽ là thánh linh?
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đi thiên thần đại lục. Nơi này đúng là xảy ra đại chiến đẳng cấp thánh linh, đại lục vỡ thành nhiều mảnh, nhiều lãnh thổ chìm vào thần hải.
Thiên thần đại lục không to lớn bằng Tây Ngưu Hạ Châu nhưng chiều dài cỡ mười tám vạn ức dặm, mênh mông vô biên, khổng lồ đến nỗi người bình thường khó mà tưởng tượng. Nhưng đại lục như thế bị đánh nát, có thể thấy trận chiến thảm khốc cỡ nào.
Bên ngoài Thiên Thần cung.
Phong Phi Vân nhìn cung khuyết nhữ ảo như thật trước mắt. Một ngọn thần sơn lơ lửng trong cung khuyết, trên thần sơn dựng thần trụ. Các thần tướng tu vi cường đại đi trong các thiên môn.
Mặc Dao Dao nói:
– Thiên Thần là một trong bảy mươi hai chủ thần của thần giới, chủ nhân thiên hần đại lục, tà thần tu vi cực kỳ cường đại.
Phong Phi Vân nói:
– Vậy chúng ta hãy đi viếng Thiên Thần đại nhân này đi.
Một nữ thần tướng xinh đẹp tóc bạc quát to:
– Đứng lại, nơi này là Thiên Thần cung, không phải nơi các ngươi muốn vào là vào!
Nữ thần tướng mặc chiến giáp màu trắng, tay cầm cây thần ngọc cổ mâu. Nữ thần tướng có tu vi đẳng cấp chuẩn thánh, một trong mười thần tướng của Thiên Thần cung.
Mặc Dao Dao phát ra khí thánh linh, thân thể sáng tỏ như sao, vô số hà quang bao phủ quanh thân.
Nữ thần tướng tóc bạc biến sắc mặt, vội hành lễ:
– Thì ra là thánh linh đại nhân, ta đi báo với Thiên Thần đại nhân ngay.
Giọng Phong Phi Vân phát ra ý chí thánh linh không cho cãi lại:
– Không cần, mang chúng ta đi là được.
Nữ thần tướng tóc bạc ngần ngừ giây lát, cuối cùng dẫn Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đi vào Thiên Thần cung.
Thiên Thần đã xuất quan, ngồi trên đỉnh thần điện nhìn xuống Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao.
Thiên Thần hỏi:
– Thánh giả hạ giới, sao các ngươi đến thần giới?
Phong Phi Vân đi vào thàn điện:
– Ta đến tìm ngươi là muốn hỏi chút chuyện, những thứ khác ngươi không cần biết. Ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu, hiểu chưa?
– Càn rỡ, trước mặt ngươi là Thiên Thần một trong bảy mươi hai chủ thần của thần giới! Ngươi là cái thứ gì mà dám nói năng kiểu đó với Thiên Thần?
Dưới thần điện đứng một cổ thần người rực cháy lửa, tu vi đến cảnh giớiThánh Linh đệ nhất trọng. Đó là thánh linh Thần Hầu nổi tiếng như cồn trong thiên thần đại lục.
Ầm!
Thánh Linh Thần Hầu dánh ra phiên thiên thần ấn định trấn áp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đứng yên không nhúc nhích.
Mặc Dao Dao vung một cái đuô iquất bay thánh linh Thần Hầu, vách tường thần trong Thiên Thần điện bị đụng thủng một lỗ lớn.
Các tà thần trong Thiên Thần điện tức giận muốn tấn công nhưng bị Thiên Thần ngăn lại.
– Lùi xuống đi, đứng trước mặt các ngươi là một vị thánh vương, các ngươi muốn mang đến tai nạn cho Thiên Thần điện sao?
Tuy Thiên Thần là một trong các chủ thần nhưng chỉ mới là vô lượng chân thánh, ngang hàng với Mặc Dao Dao. Trước mặt thánh vương Thiên Thần phải cúi đầu.
Đám thần tướng, thánh linh Thần Hầu trong Thiên Thần điện giật nảy mình. Trời, nam nhân này là thánh vương? Vương giả trong thánh linh, chí tôn trong thiên địa.
Quá đáng sợ, thánh vương giận dữ có thể chém nát đại lục thần giới, hủy diệt một phương thiên địa.
Thiên Thần nói:
– Thánh vương tiền bối có nghi vấn gì cứ hỏi đi, nếu ta biết sẽ không giấu diếm.
Trên đường tu tiên không hỏi tuổi tác bối phận, chỉ dùng tu vi tính lớn nhỏ.
Phong Phi Vân hỏi:
– Ba ngàn năm trước cánh cửa tiên giới có mở không?
Thiên Thần lạnh nhạt nói:
– Không, cánh cửa tiên giới không xuất hiện, hoặc có lẽ cánh cửa tiên giới không hề tồn tại trên đời này.
Phong Phi Vân hỏi:
– Còn bảy thuyền cổ thần linh thì sao?
– Đã bị lấy đi, có rơi vào tay chí cường di châu hỗn nguyên đại thế giới, có bị thần thánh vực ngoại cưỡng ép cướp đi. Rơi vào tay ai thì ta không nói rõ được.
Thiên Thần ngần ngừ, nói tiếp:
– Thiên thần đại lục bị một thuyền cổ thần linh đụng vỡ.
Phong Phi Vân hỏi:
– Là thuyền cổ thần linh nào?
Thiên Thần đáp:
– Một thuyền cổ thần linh bao bọc trong quỷ vụ, đỏ như máu, dài ức dặm. Đứng bên ngoài hư không nghe tiếng quỷ hú gió rít trên quỷ thuyền. Quỷ thuyền khắc ma đồ trăm quỷ dự tiệc, nheíe hồn người. Đầu thuyền chở một khối thần bia dày đặc chữ, phát ra khí diệt thế mênh mông.
Các thần tướng, thánh linh Thần Hầu nhớ lại cảnh ba ngàn năm trước, lòng còn run sợ. Chiếc quỷ thuyền kia quá đáng sợ, như chiếc thuyền của ma thần.
– Chỉ đụng một cái là thiên thần đại lục rách làm hai, hàng trăm thánh linh chết vì một kích kia, ức vạn sinh linh bị dao động giết chết.
– Không dám tưởng tượng chủ nhân của quỷ thuyền là nhân vật khủng bố cỡ nào, tử thần làm thánh linh cũng phải sợ.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao liếc nhau:
– Nữ ma!
Chắc nữ ma có được bản thể Tinh Hồng quỷ thuyền, còn được đến diệt thế thần bia, tu vi đã phục hồi. Nghe đám người trong thần điện miêu tả có lẽ nữ ma tiến bộ vượt bậc.
Chiếc quỷ thuyền thần linh chở một khố Cửu Tiễn Đại Thánh, vạn quỷ tụ tập, trăm quỷ dự tiệc. Tưởng tượng cảnh này đủ làm người hết hồn hết vía.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao rời khỏi thần điện, đi mấy khối đại lục khác của thần giới tìm kiếm nhưng không thu hoạch được gì. Hai người trở về đường thông thiên, định đi di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Phong Phi Vân bước trên đường thông thiên, nói:
– Tu sĩ vực ngoại, thánh giả di châu hỗn nguyên đại thế giới đã rời khỏi thần giới, cánh cửa tiên giới không xuất hiện nhưng bảy thuyền cổ thần linh lại hiện ra.