Phong Phi Vân lau máu tổ thánh dính trên bàn man phủ, khí chất ung dung.
Chân Lý tứ pháp là đạo pháp thánh tổ mà Phong Phi Vân sáng tạo ra, tuy chỉ có bốn chiêu nhưng thật ra biến đổi vô cùng.
Chân Lý tứ pháp có thể diễn hóa mười sáu loại thần thông, hai trăm năm mươi sáu loại thánh thuật, sáu vạn năm ngàn năm trăm ba mươi sáu loại biến số . . .
Dù là biến đổi nào nhưng bản chất đạo pháp thánh tổ chỉ có bốn pháp, đơn giản nhất. Vừa rồi Phong Phi Vân sử dụng ba pháp trong đó là chém hồn, chém mệnh, chém đạo.
Bất cứ pháp nào đều có thể dồn người vào chỗ chết.
Chỉ ba nhát búa chém một vị tổ thánh, chém luôn thánh hồn, thánh anh. Tức là tổ thánh này chết hẳn.
Chuyện này cực kỳ rung động hồn người, nếu truyền ra sẽ gây sóng gió lớn, nhiều người sẽ sợ hãi.
Lòng Thâm uyên Ma Quân rung động, tu vi của gã có thể đánh Phạn Diệt giáo hoàng bị thương nhưng tuyệt đối không thể giết lão. Thanh niên trước mặt giết Phạn Diệt giáo hoàng, chỉ ba búa.
Biểu tình đại ma long trầm trọng, đại ma long tuyên bố muốn tru sát Phạn Diệt giáo hoàng nhưng cũng hiểu rằng giết tổ thánh là chuyện vô cùng khó khăn. Nói đúng hơn là thánh vương, vô lượng chân thánh đều không dễ chết.
Đến vô lượng chân thánh cảnh thì một gitọ máu có thể tái tạo thân thể, tổ thánh muốn giết vô lượng chân thánh cảnh còn khó khăn.
Đại ma long cảm thấy khó tin:
– Ba búa chém tổ thánh, rốt cuộc hắn đã sáng tạo ra loại đạo pháp thánh tổ gì?
Đại ma long cho rằng đạo pháp thánh tổ của mình khá mạnh, có thể khiêu chiến thần thánh, nhưng so với Phong Phi Vân thì thuẫ.
Phủ chủ mộ phủ thu về phá tiên cung, vẫn thánh tiễn, xóa bỏ ý niệm Phạn Diệt giáo hoàng sót lại trên hai món đồ. Phủ chủ mộ phủ ôm cung tên trong tay, ánh mắt dịu dàng và cô đơn.
Giai nhân đã đi, chỉ còn lại cung tên.
Phong Phi Vân hiểu nỗi đau trong lòng phủ chủ mộ phủ, vì hắn cũng từng mất đi người yêu. Nhưng Phong Phi Vân có thể sống lại người yếu, phủ chủ mộ phủ không bao giờ có cơ hội đó.
Trên bầu trời rơi cánh hao hồng lấp lánh, là máu của tổ thánh.
Cuối cùng Thâm uyên Ma Quân rút đi, có mặt ba tổ thánh, trong đó tu vi của Phong Phi Vân sâu không lường được. Thâm uyên Ma Quân rất e ngại nên rút.
Vũ Hóa thiên tôn, Điện Cực Dương Thiên Thần không lộ mặt, không biết là vì đang bận chiến đấu hay do tiên giới di châu không nằm trong tay Phong Phi Vân, làm bọn họ hết hứng tranh giành.
Chí Tuế tiên hải sóng vỗ hùng dũng, đây từng là long tộc dừng chân, được gọi là đại giới số một Tây Ngưu Hạ Châu, Chí Tuế giới.
Tiếc rằng long tộc là chủng tộc mạnh nhất Tây Ngưu Hạ Châu lại bị tu sĩ vực ngoại chèn ép dữ dội nhất, bị giết gần hết. Tổ long vương bị nhốt trong Thái Cực cung.
Thịnh cực vạn cổ, suy bại trong phút chốc.
Người đời tuyệt đối không ngờ được đại ma long xích mích với tổ long vương lại là nhi tử ruột thịt.
Đại ma long là ma đầu bị nguyên long tộc căm thù, khi sư diệt tổ, lấy hạ phạm thượng, lật tung thần đài, đảo loạn tộc quy, thậm chí dám đánh lộn với tổ long vương, có thể nói là dị loại trong long tộc.
Phong Phi Vân rất tò mò lý do.
Đại ma long đứng bên bờ biển, đón gió đứng thẳng, trường bào tung bay, mắt nhìn phía xa.
– Lão già ngoan cố cứng đầu, thủ cựu không phá, biết rõ long tộc cường đại hơn nữa thì phải cải cách nhưng không dám tiến tới một bước.
Đại ma long như nhìn huy hoàng, ngày xưa cường thịnh từng có của long tộc. Tiếc rằng trên Chí Tuế tiên hải đã chẳng còn bóng rồng, chỉ có nước biển thủy triều ức vạn năm không thay đổi.
Trong người Phong Phi Vân chảy một nửa máu rồng nên biết chút ít lịch sử long tộc.
Thời kỳ thái cổ long tộc chia đực và cái, truyền thừa hậu đại qua âm dương giao hợp.
Thời đại thái cổ sau này long tộc toàn dùng huyết khí bản thân ngưng tụ thai trứng, sinh sản hậu đại. Tính tiềm lực, thể chất thì không bằng long tộc thời kỳ thái cổ.
Đại ma long muốn cải cách, định tìm kiếm chỗ long tộc cư trú thời kỳ thái cổ, tìm cách cho long tộc sinh sản bình thường, để long tộc lấy lại sức mạnh thời thái cổ.
Nhưng hành động này bị phe cổ hủ, bao gồm tổ long vương phản đối. Đại ma long bị coi là dị đoan, phản nghịch, thậm chí tước thân phận thái tử long tộc của gã, đưa gã đi canh giữ mảnh đất giam cầm, nhốt trong luân hồi lộ Đồng Lô sơn.
Phong Phi Vân nói:
– Cách nghĩ của ngươi chỉ vì muốn cho long tộc biến mạnh hơn, nên có người ủng hộ ngươi mới đúng. Tại sao mọi người đều cho rằng ngươi phản nghịch?
Đại ma long lạnh lùng cười:
– Ngươi mãi mãi không biết suy nghĩ trong lòng phe cổ hủ. Bọn họ không dám thay đổi, không dám cải cách, không dám làm vhuyện vượt qua lẽ thường. Bọn họ chèn ép tất cả người dám chống đối bọn họ.
– Đương nhiên họ có lý luận riêng của mình, cái này phải đề cập đến cách long tộc sinh sản.
– Thời kỳ thái cổ thực lực của long tộc cùng cảnh giới đúng là mạnh hơn long tộc bây giờ nhiều, nhưng khả năng sinh sản rất thấp. Lúc long tộc thái cổ phồn thịnh nhất con số không đến ngàn vạn.
– Long tộc bây giờ tuy không mạnh bằng thái cổ nhưng khả năng sinh sản rất mau, số lượng chủng tộc đông hơn thái cổ. Đây là thứ phe bảo thủ khư khữ giữ lấy.
– Ha ha ha ha ha ha! Tộc nhân nhiều có ích lợi gì? Đến tai nạn toàn là đồ hèn, đồ nhát nga. Hoặc bị giết, hoặc thần phục dưới dâm uy của cường giả vực ngoại, rồng lại đi làm chó!
Đại ma long hít sâu khiến thủy triều Chí Tuế tiên hải chấn động, ánh mắt sắc bén hung ác. Trong lòng đại ma long cực kỳ tức giận.
Phong Phi Vân gật gù, hắn nghĩ đến Thập Tam thái tử long tộc.
tổ long vương bỏ ngôi thái tử của đại ma long, sau này điệt tử của gã thành thái tử mới, tức là Thập Tam thái tử long tộc.
Tiếc rằng tư chất, ngộ tính của Thập Tam thái tử long tộc rất cao, nổi bật nhưng từ nhỏ không gặp trắc trở gì, tâm chí không đủ cường đại. Trước dâm uy của tu sĩ vực ngoại, Thập Tam thái tử long tộc thành con chó.
Phong Phi Vân thấy tiền lệ Thập Tam thái tử long tộc nên mới chèn ép Phong Tiểu Long, rèn luyện gã, nhổ bỏ kiêu ngạo của gã, thuận tiện dắt gã đi dạo trong Hỗn Độn thiên thành, cho gã thấy cường giả vực ngoại mạnh cỡ nào, để gã biết mình ti tiện, nhỏ bé đến dâu.
Phong Phi Vân sợ Phong Tiểu Long sẽ nối gót theo Thập Tam thái tử long tộc.
Đại ma long cười nói:
– Sự thật chứng minh ta đúngh ơn lão già kia.
Phong Phi Vân hỏi:
– Là sao?
Đại ma long nói:
– Ta từng ra biển tìm nơi long tộc cư trú vào thời kỳ thái cổ, dưới đáy biển tìm thấy trứng rồng sót lại thời thái cổ, mang về long tộc.
– Sau khi ta bị nhốt trong Đồng Lô sơn, lão nhân long tộc không cho phép viên trứng rồng này được ấp trứng, muốn phong ấn nó mãi mãi. Có người đưa ý kiến muốn đốt trứng rồng.
– Nhưng người hầu của ta đưa trứng rồng ra long tộc, nghe nói sau này ấp trứng thành rồng cái.
– Đó là mẫu thân của ta?
Phong Phi Vân không bao giờ ngờ trứng rồng mẫu thân được đại ma long tìm trong chỗ long tộc thái cổ sống.