Linh Vực

Chương 21 - Bốn Hình Linh Trận Đồ

trước
tiếp

Lăng Ngữ Thi khi đứng ở cửa quáng động thì ảm đạm buồn bã, hiện giờ mắt đẹp rạng ngời, khóe miệng ngậm cười, làm người khác nhìn không dứt mắt.

– Ta mang ít đồ ăn cho ngươi, ăn no trước rồi nói. Ngươi ăn từ từ, ta chuẩn bị nước nóng, ăn xong thì vào tắm nhé.

Nàng bày thức ăn lên bàn rồi cười đầy thâm ý nhìn Tần Liệt.

Tần Liệt sờ sờ cằm, nhãn thần tràn ngập quái dị, ngầm suy đoán hẳn là Lăng Thừa Nghiệp thông qua tên Lăng Liệt liên hệ đến bản thân, nên nàng đến dò xét đi. Sự thực cũng là như thế.

Lăng Ngữ Thi cũng dần cảm nhận được hắn không tầm thường, sau khi nghe huynh đệ Lăng Thừa Nghiệp bàn luận, nàng càng lúc càng cảm thấy Tần Liệt là giả ngốc. Vì thế hôm nay nàng cố ý thử hắn, xem có thể qua tiếp xúc thân mật làm lộ ra không.

Không lâu sau, Tần Liệt ăn xong, nhìn vào cửa phòng tắm, hắn đành cười đắng chát, cố gắng bước đến. Thật ra hắn cũng không sợ bí mật bị lộ. Đối với hắn, sở dĩ còn giả ngu, chỉ là vì để tránh phiền toái mà thôi, hắn không muốn người Lăng gia tìm hắn, hỏi dò chuyện quáng động, chuyện ông hắn và hắn. Bảo trì trạng thái này sẽ không ai quấy nhiễu hắn, hắn càng có thể chuyên tâm tu luyện.

Theo hiện tại mà xem, việc hắn giả vờ sẽ càng lúc càng khó, mấy người Lăng gia đã bắt đầu nhìn ra manh mối, Lăng Ngữ Thi đã chủ động dò xét, hắn biết lừa cũng không được lâu nữa.

– Cũng may, hiện tại có thể tùy ý tiến vào trạng thái vô pháp vô niệm, nếu không không vượt được ải này rồi.

Tần Liệt âm thầm suy nghĩ, hít sâu một hơi sắc mặt đờ đẫn tiến vào phòng tắm.

Hơi ấm tỏa khắp phòng, lúc này Lăng Ngữ Thi cười tươi đứng bên thùng gỗ, tay áo vén lên lộ ra cánh tay trắng như ngọc.

Nàng cầm lấy khăn lông nói:

– Nước chuẩn bị xong rồi, ngươi cởi quần áo ra đi.

Một trận này Tần Liệt như lâm đại địch, còn không đợi Lăng Ngữ Thi động thủ, hắn nhanh chóng cởi áo ngoài ra, dưới con mắt xinh đẹp nhìn kỹ của đối phương, hắn lại cởi quần dài, chỉ còn mặc khố.

Nhìn vào thân thể gần như khỏa thân của hắn, nàng không khỏi xấu hổ đỏ hồng mặt, khóe miệng nàng kéo lên tạo thành một đường cong, hai mắt tỏa sáng thầm nghĩ: “Mặc trang phục vào thì gầy, mà cởi xuống thì… thật cường tráng a…”

Tần Liệt gian khổ rèn luyện mỗi ngày, nhìn bề ngoài có vẻ gầy nhưng thật ra toàn thân cường tráng, không chút mỡ thừa. Cơ bắp trên người hắn nổi rõ mồn một, cực kỳ cân xứng, phối hợp hoàn mỹ với vóc người hắn. Dường như, chỉ có cơ thịt như này mới có thể thi triển ra hết lực lượng, tốc độ, sức bền của hắn. Nếu cơ bắp giảm đi chút thì lực bạo phát không đủ, nếu hơn thì lại ảnh hưởng tốc độ.

Lăng Ngữ Thi là đại tiểu thư Lăng gia, thường đốc thúc diễn võ trường, cũng từng thấy không ít thanh niên Lăng gia khỏa thân. Nàng không khỏi thầm so sánh cảm thấy thân thể Tần Liệt thích hợp chiến đấu hơn nhiều, nàng cũng không biết vì sao nữa, chỉ biết càng nhìn càng thấy vừa mắt, rất là cân đối vừa ý.

Trong lúc nàng thất thần, Tần Liệt nhảy ngay vào thùng gỗ, sau đó lập tức tiến vào trạng thái vô pháp vô niệm, bảo trì linh hồn phiêu đãng, để tránh bị Lăng Ngữ Thi nhìn ra manh mối.

– Sao còn không cởi hết, còn thẹn thùng sao?

Lăng Ngữ Thi khẽ mân mê miệng, lúc nói những lời này nàng cũng thấy xấu hổ trong lòng.

Nàng cầm lấy khăn lông đi tới sau người Liệt, trong sương mù, nhìn sau lưng Tần Liệt, ráng má nàng đỏ hồng, nội tâm tranh đấu liên tục, cuối cùng cắn chặt răng giả bộ bình tĩnh hờ hững nói:

– Để ta giúp ngươi.

Nói xong, nàng cầm khăn lông nhấp nước, bắt đầu chà xát lưng cho Tần Liệt. Bàn tay non mềm, ngón tay thon dài thi thoảng đụng vào lưng hắn, làm linh hồn hắn không khỏi chấn động.

Phốc phốc phốc! Lăng Ngữ Thi cầm khăn lông, lần lượt chà khắp lưng Tần Liệt, sau đó chuyển đến trước mặt Tần Liệt.

Trong sương mù nhàn nhạt, má hồng, đôi mắt tỏa sáng của nàng càng thêm hấp dẫn, thi thoảng nàng còn thẹn thùng ngẩng đầu lên nhìn Tần Liệt nữa.

Dưới tình huống như vậy, Tần Liệt dù ở trạng thái vô pháp vô niệm, thân thể cũng dần có phản ứng. Linh hồn hắn trốn sâu trong Trấn Hồn châu có thể nhìn thấy vật đó dần to cứng, dựng nên một cái lều nhỏ ở khố của hắn. Nửa thân dưới của hắn ngập trong nước, nên cái lều càng hiện ra rõ nét, càng ngẩng cao phấn khích.

– A! Ngữ Thi cũng không dám nhìn chằm chằm Tần Liệt, nàng vừa cúi đầu xuống lập tức nhìn thấy lều nhỏ. Hai má nàng đỏ ửng, môi miệng khẽ run rẩy, hai mắt mơ hồ.

– Ưm! Khẽ kêu một tiếng, nàng cũng không dám cúi đầu nữa, vội vã nhìn hướng Tần Liệt.

Nàng phát hiện tròng mắt hắn vẫn đờ đẫn như cũ, nhưng là gân xanh trên cổ ẩn hiện, gân mạch căng cứng lên, còn khe khẽ động, như là nỗ lực kiềm chế thứ gì đó.

Lăng Ngữ Thi bị dọa nhảy dựng, vội vã đến sau lưng Tần Liệt, đơn giản lau qua lưng cho hắn rồi vội vã chạy ra khỏi phòng.

Nàng ẩn ẩn cảm thấy, nếu tiếp tục ở lại dò xét hăn, khả năng sẽ xảy ra chuyện gì đó không ổn đối với nàng.

– Sắp tới ta không thể đến thường xuyên được, ta sắp dùng bách mạch đan để cải thiện thể chất.

Nàng ngữ khí run rẩy khẽ nói, sau đó đỏ mặt vội vã chạy ra.

Vừa ra khỏi nhà, nhờ gió lạnh thổi qua nàng lập tức bình tĩnh lại được. Nàng lập tức kinh ngạc ôm lấy gương mặt đỏ hồng của mình, thầm giễu bản thân: “Ta làm sao vậy? Sao phải sợ hắn chứ? Ta đến không phải để xác định hắn có ngu thật hay không sao? Đến lúc quan trọng thì lại rút lui, thật là vô dụng mà…”

Trong thùng gỗ, Tần Liệt rời khỏi trạng thái vô pháp vô niệm, hắn liên tục thở dốc, như có cảm giác không khí xung quanh không đủ dùng vậy.

– Thân thể nam nhân cường tráng quả nhiên không chịu được kích thích, suýt thì lộ rồi. Ngươi đừng đùa với lửa nữa, còn tiếp tục như vậy, ta sợ ta không chịu được.

Nhìn hướng cửa phòng, hắn khẽ lắc đầu, cười khổ nói.

Ở trạng thái linh hồn phiêu đãng, hắn cảm giác được thân thể như sắp nổ tung, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt khắp thân thể hắn, thiêu đốt cả linh hồn hắn làm hắn vô cùng khó chịu, suýt thì không khống chế được làm linh hồn quay về thân thể. Hắn biết, một khi rời khỏi trạng thái vô pháp vô niệm, hô hấp, nhịp tim, cơ thịt… của hắn sẽ làm lộ tâm cảnh hắn. Cũng làm Lăng Ngữ Thi nhìn ra được hắn bình thường, sau đó đoán ra hắn không ngu, không khác biệt gì với người thường.

– Ngươi đừng đùa với lửa nữa…

Điều chỉnh thân thể hồi lâu, biểu tình Tần Liệt tràn đầy quái dị. Hắn vừa dựa vào thùng gỗ, vừa hồi tưởng lại cảm giác kỳ diệu lúc bàn tay Lăng Ngữ Thi xoa trên người hắn. Cảm giác như từng dòng điện nhỏ chạy trong thân thể, làm hắn thoải mái không thôi.

Hôm sau, Lăng Ngữ Thi quả nhiên không đến, Lăng Phong, Lăng Dĩnh vẫn hộ tống hắn đến dược sơn.

Trong sơn động, hắn vừa đột phá luyện thể tầng bảy, không chút mệt mỏi dùng trạng thái vô pháp vô niệm, không ngừng xung kích ngón tay, xung kích các bộ phận thân thể. Luyện thể tầng bảy, muốn trải khắp toàn bộ thân thể, chỗ nào cũng có thể phóng thích linh lực.

Mười ngón, bàn tay, cánh tay, bả vai, đều là những điểm công kích chủ yếu, linh lực nếu có thể tùy thời phát ra, sẽ tăng cao lực chiến đấu của võ giả, giúp võ giả có thể thông qua những động tác đơn như đụng vai, văng tay đưa linh lực vào thân thể đối phương, tạo thành sát thương khủng bố. Tần Liệt hiện tại muốn làm là mở rộng những điểm phát lực, giúp phong phú thêm công kích.

Dưới trạng thái vô pháp vô niệm, hiệu suất tu luyện của hắn tăng mạnh, nhất là dưới tình huống có thể tùy ý tiến nhập trạng thái, mỗi ngày hắn đều cảm giác được bản thân tiến bộ. Một ngày, Tần Liệt cảm giác được bản thân thực lực tăng mạnh, lại thử xung kích Trấn Hồn châu ở mi tâm.

Oanh! Thần kỳ, lần xung kích này cực kỳ thuận lợi, nhanh chóng phá mở phong ấn.

Như một cánh cửa bỗng nhiên mở ra, đột nhiên, bốn đồ trận thần bí xuất hiện trong không gian mênh mông. Bốn hình trận đồ trôi nổi trong không gian, mỗi trận đồ to như những ngọn núi cao mấy trăm trượng.

Mỗi trận đồ như do rất nhiều mạng nhện tạo thành, từng đường ngang dọc đan xen làm trận đồ tràn ngập thần bí, phảng phất như là đạo lý, chân ý trung tâm của thiên địa vậy.

Sau bốn hình trận đồ, không gian hỗn độn phía sau vẫn được phong ấn. Linh hồn Tần Liệt theo ý thức thăm dò, lại phát hiện nơi đó như thiên địa mới, tựa như nơi này mới chứa ký ức hắn.

Không ngờ phong ấn Trấn Hồn châu là tầng này nối tiếp tầng kia, mở ra một tầng còn có tầng sau. Giống như đẩy ra một cánh cửa, phát hiện thiên địa mới trong đó, sau đó lại phát hiện một cánh cửa bên trong, phát hiện một thiên địa thần bí hấp dẫn.

– Linh trận đồ! Bốn hình linh trận đồ!

Trong thiên địa mênh mông, nhìn đồ trận phức tạp, Tần Liệt đột nhiên la hoảng lên. ông hắn, Tần Sơn là luyện khí sư, mấy năm trước khi hắn tu luyện, ông hắn biết hắn có thể nghe được dưới trạng thái vô pháp vô niệm, nên không ngừng giải thích đạo lý, tri thức luyện khí cho hắn nghe.

Theo ông hắn nói, luyện khí chia làm nhiều bước nhỏ, đầu tiên chuẩn bị linh tài, hỗn hợp linh tài, dong luyện, sau đó dung hợp, chầm chậm lắng đọng “khí” sau đó là thêm vào “linh trận đồ”. Bước cuối cùng, thêm linh trận đồ, là bước quan trọng nhất của luyện khí.

Phẩm chất và uy lực cao thấp của linh khí, ngoại trừ do linh tài, mức độ dung hợp còn xem độ cao thấp của linh trận đồ nữa! Một linh trận đồ cấp cao, có thể triệt để cải biến linh khí, trao cho linh khí uy lực tuyệt đối!

Linh trận đồ là hạch tâm của luyện khí, nắm giữ linh trận đồ cấp cao đồng nghĩ với nắm giữ tinh túy luyện khí!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.