Long Ngạo Thương Khung

Chương 103 - Khắp Nơi Là Linh

trước
tiếp

Cung điện tầng thứ tám.

Du Vân vừa đặt chân vào thì một đám sương mù quay xung quanh hắn, sương mù chui vào trong người như những dòng nước lạnh, thoải mái và mát mẻ.

“Thật nhiều linh khí, thật mát mẻ, thoải mái…..”

Du Vân vừa rên rĩ cảm nhận linh khí đi vào trong người mà đánh giá xung quanh, khắp nơi đều là những màn sương mù dày đặc như muốn hóa thành chất lỏng.

“Tầng thứ tám là cái gì? Tại sao nhiều linh khí đến như vậy?”

Du Vân nhìn sương mù linh khí rồi tự hỏi, nếu ở trong này tu luyện một ngày thì bằng với bên ngoài một tháng, Du Vân bước đi sâu vào bên trong.

“Rống!”

“Rống!”

“Hizkhàzzzzzz….”

Những tiếng kêu của những con thú làm Du Vân hoảng sợ lên, hai đồng tử của hắn biến thành màu vàng mà xem xét xung quanh.

Vừa xem thì Du Vân hít sâu một hơi, mặt mày sợ hãi, hắn không tin vào mắt của mình nữa, khắp nơi đều là Linh!

Lúc trước Du Vân gặp qua Long Linh nên hắn cũng biết, ngoài long mạch ra thì linh mạch cũng có linh, linh được tạo ra khi linh mạch tính tụ lâu dần dần sinh ra hình dáng sau nó bắt đầu tu luyện, mà linh tu luyện càng cao thì phẩm chất linh mạch càng cao, và tu luyện đến mức cao nhất thì lin sẽ tiến hóa thành long linh mà linh mạch cũng sẽ chuyển đổi thành long mạch, nhưng linh thường ẩn dấu rất sâu và coi như các tu sĩ tu vi hùng mạnh cũng chưa chắc đã nhìn thấy, nhưng hôm nay Du Vân lại chứng kiến nhiều Linh đến như thế và cũng bắt đầu hiếu kỳ ai mà có bản lĩnh to lớn như thế để bắt những Linh này vào cung điện.

Du Vân quan sát những Linh này, chúng đều có hình dạng như các con thú bình thường như Hổ, Báo, Sư Tử hoặc loài bò sát như Rắn, chúng đều có màu trắng như ngọc chứ không phải như Long Linh mà trước kia Du Vân đã nhìn thấy.

“Chẳng lẽ tầng này để cho tu sĩ tu luyện sao?”

Du Vân nhìn những Linh này rồi đi sâu vào bên trong mà quan sát, càng vào sâu thì Du Vân càng sợ hãi, vì càng vào sâu linh khí càng dày đặc hơn, Linh tuy ít đi nhưng phẩm chất càng cao, và trong cùng thì Du Vân thấy hai con Linh Giao rất to lớn, còn lớn hơn khi Du Vân lúc biến thành Giao Long.

Hai con Linh Giao này có vẻ đã có được linh tính rồi chứ không phải như mấy con khác, chúng dù g đôi mắt to lớn mà đánh giá Du Vân.

“Ta ngửi được đồng loại của ta…..”

Bỗng nhiên một con Linh Giao mở miệng nói ra với Du Vân, một giọng nói già nua mang theo vài phần cô đơn.

Mà Du Vân cũng không hiểu “đồng loại” là có ý gì, nói hắn đồng loại có nghĩa là hắn cũng là Giao Long, cũng có nghĩa là Long Linh.

“Tiền bối nói vậy có ý gì?”

Du Vân đứng trước mặt hai con Linh Giao này hành lễ một cái rồi cất tiếng hỏi.

“Ta ngửi được trên người của ngươi có hơi thở của đồng loại ta… Nhưng hơi thở này cao quý và hùng mạnh hơn chúng ta!”

Con Linh Giao lúc nãy cất tiếng nói ra.

“Tiền bối nói có phải là long khí không?”

Du Vân lập tức mở miệng mà hỏi.

“Đúng, chính là long khí, ngươi đã gặp qua long linh sao?”

Con Linh Giao còn lại cũng tò mò mà hỏi, bởi vì long linh khác với bọn họ, long linh cao quý hơn rất nhiều và tu luyện đến một mức hùng mạnh mới tiến hóa thành rồng được, mà như thế thì làm sao long linh lại hiện ra mà gặp mặt một tên nhân loại, không những thế tên nhân loại này tu vi cũng yếu đến mức đáng thương…

“Ahhhh…. Bởi vì có một số việc không tiện nói nên vãn bối đã ở chung với long linh tiền bối một thời gian…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.